Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đám người này chỉ đến xem trò cười hoặc bình luận cái gì mà ‘a a a trẻ con dễ thương thật nha…’

Tô Tử Du vô cùng tức giận!

Cậu một mực muốn chứng minh lý luận gặp quỷ của mình.

Túc Bảo: “À..”

Tô Tử Du nói: “Được! Vậy giờ chúng ta dò thử nhé.”

Cậu cầm chậu sắt rồi bắt đầu đi lại trong phòng.



“Anh thử nghiệm rồi, chỗ này không dò ra được điều gì bất thường, nhà mình không có quỷ đúng không?” Tô Tử Du nở một nụ cười nhẹ nhõm, nói tiếp: “Thiết bị này của anh lợi hại lắm nha, nếu có quỷ nhất định sẽ dò ra được. Túc Bảo, em đến nghiệm chứng xem có đúng không? ”

Túc Bảo có thể thấy quỷ.

Chậu sắt của cậu không có gì bất thường.

Vì vậy, công thức mà mấy ngày qua cậu hết lòng hết sức tính toán là chính xác.

Túc Bảo nhìn ra cửa sổ.

Lúc này một nữ quỷ không đầu đang bay ở đó, tay ôm cái đầu của chính mình, mắt nhìn Tô Tử Du hau háu.

Bỗng phát hiện ra kim chỉ nam trong chậu sắt quay cực nhanh, Tô Tử Du ồ lên một tiếng.

Cậu kiểm tra thử: “Không có mà… kỳ thật. Chỗ nào xảy ra lỗi nhỉ….”

Sao em gái mình vừa về đến nhà chậu sắt lại có phản ứng thế này——

Lẽ nào từ trường trên người em ấy khác người thường ư?

Tô Tử Du lập tức cầm chậu sắt đi về phía Túc Bảo, chỉ thấy kim chỉ nam lại dừng quay.

“Kỳ lạ, hỏng rồi ư?”

Túc Bảo rối rắm: “Anh ơi, hay là bỏ đi…”

Tô Tử Du không ngừng điều chỉnh hướng đi dựa theo hướng chỉ của kim chỉ nam, cuối cùng cậu đi về phía cửa sổ….

Đầu óc cậu đang chìm đắm trong việc nghiệm chứng kết quả và phép tính, hoàn toàn không ý thức được chậu sắt của mình dùng để tìm cái gì.

Cậu hỏi: “Không được, không thể từ bỏ được. Bước cuối cùng sau khi tính toán công thức chính là nghiệm chứng… A! kim chỉ nam dừng rồi nè!”

Kim chỉ nam chỉ về một hướng.

“Hướng này là….”

Tô Tử Du ngẩng đầu, nụ cười trên môi như đông cứng.

Ngoài cửa sổ, một đôi chân lặng lẽ buông thõng trước mặt Tô Tử Du.

Thuận theo đôi chân xanh đen nhìn lên trên.

Một nữ quỷ không đầu ôm cái đầu của mình, hai con mắt của cái đầu đảo một vòng, nhìn hau háu vào Tô Tử Du.

Hình như chiếc váy trắng của nó bị nhuốm máu đỏ, càng gần cổ màu váy càng đỏ tươi, lùi xuống một chút là vết máu phun không đều, chỉ liếc một cái cũng tưởng tượng ra được cảnh tượng trước khi chết của nó…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK