Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Gia Gia kiên quyết nói: “Nhưng dựa vào đâu mà bắt con phải chi trả toàn bộ chứ? Con cũng có gia đình của chính mình, nó mua nhà là con chi tiền đặt cọc, ba nằm viện trị bệnh bằng hoá chất tốn tới mấy chục vạn, cũng là con chi, hiện tại chỉ bảo Vương Nghị Quang bỏ ra mười vạn góp tiền mua một phần mộ thì có vấn đề gì chứ?”

Bà cụ thở dài: “Còn không phải là vì nó không có tiền sao?”

Vương Nghị Quang đột nhiên mở cửa đi ra, hét lên: “Mẹ, mẹ có biết chị nói gì với con không? Chị ấy bảo con bán nhà đi đó!”

Vương Gia Gia khó thở quát: “Vương Nghị Quang!”

Vương Nghị Quang lầm bầm: “Sao, không dám nói hả? Là chính mồm chị nói mà, cũng tự cảm thấy quá đáng rồi à?”

Bà cụ ngạc nhiên, chợt không biết nên nói gì, nhìn hai chị em cãi nhau, bà chỉ có thể đứng giữa khuyên bảo, cuối cùng bất lực trở về phòng.

Ông cụ dán ở sau cửa nghe lỏm, nghe thấy tiếng bà cụ mở cửa tiến vào, lập tức ngồi lại mép giường.

Bà cụ oán giận nói: “Ông xem đi, hai đứa nhỏ cãi nhau rồi đấy, ông thấy hài lòng chưa?”

Ông cụ bĩu môi: “Gia Gia bắt Nghị Quang bán nhà rõ ràng là không đúng!”

Rõ ràng là cô ấy có tiền, chẳng qua cô ấy không muốn bỏ ra cho ông ta mà thôi.

Nói cái gì mà con rể muốn ly hôn với cô ấy, còn lâu ông ta mới tin.

Con rể nhà họ cũng kiếm được không ít tiền, gia đình riêng của Gia Gia khá giả như vậy cơ mà.

Nhưng con trai ông ta thì sao? Con trai ông ta vất vả biết bao, thu nhập còn không bằng một phần mười của chị gái nó.

Chẳng lẽ hai chị em không nên giúp đỡ lẫn nhau à? Ai dư giả hơn thì phải giúp người khó khăn hơn một chút chứ?

Với lại hôn sự của Nghị Quang mãi mà chưa chốt được, bởi vì nhà gái nói muốn hai mươi vạn tiền sính lễ.

Theo ý ông ta thì Gia Gia nên xử lý xong hôn sự cho em trai, ông ta chết cũng nhắm mắt.

Một đứa con gái hiểu chuyện, không nên làm ba mẹ già phải nhọc lòng mới phải.

Thế mà lại còn cãi nhau ở trong nhà như vậy…

Đáy lòng bà cụ rất khó chịu, cảm thấy rất có lỗi với con gái.

Nhưng con trai đúng là vẫn chưa kết hôn, hiện tại người yêu của nó còn đòi tận hai mươi vạn tiền sính lễ, nếu Gia Gia không hỗ trợ san sẻ một chút, hôn sự của con trai bà ta phải làm sao đây?

Bà ta không khỏi nhớ tới một câu chuyện kể rằng một bà lão có hai người con trai, con trai lớn bán muối, con trai nhỏ bán ô, lúc trời quang bà lão lo lắng không biết con trai nhỏ bán ô thế nào, lúc trời mưa lại lo lắng con trai lớn phơi muối kiểu gì đây?

Bà cụ cảm thấy tâm trạng của mình bây giờ chính là như vậy, lo lắng con gái vì chuyện tiền nong mà ly hôn với con rể, lại lo lắng con gái mà không xì tiền ra, con trai sẽ không kết hôn được.

Đáng thương cho tấm lòng ba mẹ trong thiên hạ, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, đáy lòng bà ta quả thật rất khó chịu.

Bà cụ len lén lau nước mắt ở trong phòng, ông cụ thì vẫn đang lải nhải, trách con gái có tiền nhưng không nỡ cho ông ta, không biết giúp đỡ em trai…

Sau đó hai chị em còn vì chuyện tiền bạc mà cãi nhau ở phòng khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK