Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ồ….đồng loại?” Khóe miệng nó nhếch lên, tà ác mà quyến rũ.

Kỷ Trường và Tô Cẩm Ngọc đều giật khóe môi.

Túc Bảo mở to đôi mắt, wow, đây là Long Ngạo Thiên à?

Dáng vẻ quả nhiên rất lợi hại nha!!

Chẳng ngờ, Tô Cẩm Ngọc lại đập một phát lên đầu Long Ngạo Thiên khiến hắn bay ra ngoài.

Một chiếc dép lê của Long Ngạo Thiên cũng bay lên, nện vào đầu Vệ Uyển.



Vệ Uyển chỉ cảm thấy trên đầu lạnh buốt…..

Long Ngạo Thiên bò dậy, tức giận nói: “Nữ nhân, không ai có thể từ chối Long Ngạo Thiên ta! Nàng….”

Không đợi nó nói xong, Tô Cẩm Ngọc đã túm tóc nó kéo xuống.

Long Ngạo Thiên: “Ôi đau đau đau….”

Tô Cẩm Ngọc: “Chịu hết nổi, tôi còn tưởng mình sẽ được gặp nam chính trong truyền thuyết cơ, không ngờ lại là một lãnh thiếu [1] của Burial love family [2]!”

[1]: Thiếu niên lạnh lùng.

[2]: Burial love family là từ được dùng bên trung quốc, chỉ những người có kiểu tóc cường điệu, ăn mặc gớm ghiếc và đi ngược lại xu hướng, thích làm ra vẻ sát thủ, thích nhảy múa và lập thành một nhóm để thu nạp thêm thành viên….

Túc Bảo khẽ chớp mắt: “Lãnh thiếu là gì? Burial love family là gì?”

Hỏng rồi, sao những lời mẹ nói cô bé đều không hiểu gì, lẽ nào đây là khoảng cách thế hệ mà người lớn hay nhắc tới ư?

Long Ngạo Thiên che đầu, ra sức giữ gìn kiểu tóc của mình, nói: “Tỷ tỷ, có thể nể mặt ta chút không?”

Vừa mở miệng, hình tượng nhân vật của Long Ngạo Thiên càng vỡ nát.

Kỷ Trường chau mày: “Ngươi là Long Ngạo Thiên?”

Nam quỷ gật đầu: “Ừ.”

Tô Cẩm Ngọc chỉ tay vào Vệ Uyển: “Đêm qua ngươi hù dọa cô ta thành ra thế này à?”

Long Ngạo Thiên nhướn mày, hừ một tiếng: “Ca ca hù họa ‘sự cô độc’, đâu có hù dọa con người! Nữ nhân này dám làm vấy bẩn đôi mắt của bổn thiếu gia…..Á đau đau đau…!”

Tô Cẩm Ngọc lại kéo tóc nó,

“Có thể nói chuyện tử thế được không hả?”

Long Ngạo Thiên ngoan ngoãn đáp: “Có thể.”

Túc Bảo hỏi: “Sư phụ, anh ấy là loại quỷ gì?”

Mặt Kỷ Trường không chút biểu cảm, cuối cùng hắn cũng biết tại sao Long Ngạo Thiên lại muốn lấy lòng Tô Cẩm Ngọc rồi.

Vì cô là u Hoàng nhân gian, gọi cô là ‘người’ may mắn nhất trên đời cũng chẳng ngoa.

Nhưng tên Long Ngạo Thiên này…

“Nó là quỷ xui xẻo.”

Túc Bảo bừng tỉnh ngộ, nhìn quỷ xui xẻo trước mặt.

“Chả trách mắt môi đều thâm đen, hóa ra là đen đủi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK