Mục lục
Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn - Lâm Mỹ Quyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau.

Tòa cao ốc công ty Tinh Hoàng.

Tô Quyền chân nam đá chân chiêu đi về công ty.

Tất cả nhân viên ai đấy nét mặt đều vô cùng tò mò, ánh mắt đổ dồn lại đánh giá Tô Quyền, sau đó bàn tán xôn xao.

"Tô Quyền làm sao vậy? Bị người ta đánh sao?"

"Không giống bị đánh lắm, giống bị "thông" cúc hoa hơn!"

"Thông á? Há há, đừng có đùa thế chứ?"

"Nhìn cái dáng đi đó kìa, khác gì con gái mới bị lần đầu không?"

"Hí hí hí..."

Những tiếng cười rộ lên trong công ty.

Nếu là trước kia ai dám đâm chọc gì sau lưng Tô Quyền sẽ bị hắn dạy dỗ cho một trận ra trò. Thế nhưng hôm nay có lẽ là do coa tật giật mình nên Tô Quyền chỉ sầm mặt lại đi thẳng vào trong văn phòng.

Sự phẫn nộ của hắn đã đạt tới đỉnh điểm, hận một nỗi không thể xé xác kẻ hôm qua giày vò hắn thành trăm mảnh.

"Giám đốc Tô, hôm nay anh thấy trong người không khỏe sao?", cô trợ lý xinh đẹp quan tâm hỏi han.

"Không, không sao! Lập tức triệu tập cuộc họp cho tôi, để công ty Tinh Hoàng lên tiếng phong sát Giang Hồi, nói giới giải trí không có chỗ dung thân cho loại người không trong sạch như vậy, công ty sẽ chấm dứt mọi hợp đồng với cô ta! Cũng mong các công ty trong giới cũng sẽ như vậy, quyết tâm làm sạch giới giải trí!", Tô Quyền giận dữ gầm lên.

Cảnh tượng kinh hoàng hôm qua vẫn như hiện rõ ngay trước mặt khiến Tôn Quyền tức ói máu.

Thù này tất phải báo! Nếu không thì tiếng tăm của hắn đúng là bị hủy hoại.

Không hủy hoại được Giang Hồi, hắn sẽ không dừng lại!

Cô trợ lý đứng im tại chỗ, không lập tức làm theo lời Tô Quyền.

"Cô đứng đó làm gì, không nghe tôi nói gì à?", Tô Quyền lại gầm lên.

Lúc này cô trợ lý mới bối rối mở lời: "Giám đốc Tô, e rằng tôi không thể làm theo lời anh được. Sáng sớm nay, một số hãng thông tấn lớn đã lên tiếng khẳng định những bức ảnh của Giang Hồi ở khách sạn Thế Hào đều là do có người cố ý cắt ghép, cô ấy không phải hạng gái gọi như mọi người đồn đoán!"

"Hơn nữa, hai người quản lý trước đó đã từ chức cũng đã quay lại, chứng minh chuyện kia là do họ thấy Giang Hồi có nhan sắc xinh đẹp, nảy lòng tham cho nên mới dùng cách này để hãm hại".

"Trên mạng mọi người đã bắt đầu phản ứng, đa số mọi người đều đã biết Giang Hồi bị hiểu lầm rồi!"

Nghe vậy, Tô Quyền kinh ngạc hỏi: "Đám người Lưu Hạo bị ngu hay sao vậy? Thừa nhận việc này do họ làm thì khác nào tự hủy tiền đồ của mình? Vậy mà lại đi nhận?"

Scandal đó của Giang Hồi nổ ra là do đắc tội với Cẩm Văn Hạo.

Còn Cẩm Văn Hạo chính là người chỉ đạo Lưu Hạo và một người khác dàn dựng nên màn kịch này.

Để hạn chế ảnh hưởng của chuyện này lên công ty Tinh Hoàng, hai người Lưu Hạo cũng bị sa thải luôn.

Không tìm thấy họ thì Giang Hồi còn lâu mới được rửa oan!

Nhưng Lưu Hạo và người kia lại quay về, lại còn ngu ngốc tự hủy luôn danh tiếng, tiền đồ của mình để trả lại sự trong sạch cho Giang Hồi?

Điên hết rồi à?

"E là sau lưng Giang Hồi có kim chủ, ép hai người họ không về không được", nữ trợ lý suy đoán.

Việc này...

Tô Quyền trầm mặc một hồi, cũng nghĩ rất có khả năng này.

Lẽ nào chính là người tối qua ra tay với hắn?

Nếu không có thủ đoạn khác thì sao dám tùy ý lăng nhục hắn như vậy!

Nhưng nghĩ đến đoạn người thanh niên đó có thân thế khủng, thù này không thể báo là Tô Quyền muốn sụp đổ!

"Đám người Lưu Hạo đâu?"

"Đã bị người của Sở cảnh sát đưa đi rồi. Mặc dù không phải tội quá nghiêm trọng nhưng đã thành lập hồ sơ vụ án. Là cố ý mưu hại người khác, nên không thể thoát!", nữ trợ lý giải thích.

Việc này....

Nét mặt Tô Quyền càng lúc càng khó coi, việc này đã đến tay cảnh sát, vậy thì quá phiền phức rồi!

Nếu cả Sở cảnh sát cũng lên tiếng khẳng định Giang Hồi trong sạch thì tất cả mọi người sẽ không còn nghi ngờ gì nữa.

Lẽ nào Giang Hồi dám làm vậy với hắn là do thực sự đã "ôm chân" được ông lớn nào rồi!

"Giám đốc Tô, hay là chúng ta bỏ đi. Người đứng sau Giang Hồi chắc chắn không đơn giản, chúng ta còn tiếp tục làm khó dễ thì e rằng cũng sẽ rước họa vào thân!"

Nữ trợ lý biết Tô Quyền vẫn cố chấp muốn đối phó với Giang Hồi, nhưng nếu không chịu buông thì chắc chắn gieo gió sẽ gặt bão.

Việc đã quá rõ ràng, Giang Hồi bây giờ không dễ đối phó!

Tô Quyền bắt đầu do dự.

Một mặt kiêng dè người đang chống lưng cho Giang Hồi, một mặt nuốt không trôi cục tức hôm qua.

Suy nghĩ một lúc, Tô Quyền rút điện thoại ra gọi cho một người.

Đầu dây bên kia nhấc máy, Tô Quyền lập tức nở nụ cười bợ đỡ: "Cậu chủ Hạo!"

Người mà hắn gọi điện không ai khác ngoài Cẩm Văn Hạo.

"Tô Quyền à, sao lại gọi điện cho tôi? Sao thế, công ty anh lại có "hàng ngon" à?", Cẩm Văn Hạo cười ha hả.

Tô Quyền kết giao được với Cẩm Văn Hạo cũng là do chức vụ mà hắn đang đảm nhận.

Những việc hắn phụ trách khá nhiều và phức tạp.

Công việc này phải tiếp xúc với hầu hết các nghệ sĩ trong công ty, đồng thời đại diện phát ngôn cho họ.

Những nghệ sĩ đã nổi đình nổi đám thì Tô Quyền không đụng tới được, nhưng những ngôi sao mới chưa nổi lắm thì đều phải nhìn nét mặt hắn.

Cũng chính vì vậy mà mỗi lần có nữ thực tập sinh mới, Tô Quyền đều nghĩ cách để "về tay" mình.

Hoặc là sẽ "dâng" những cô gái này cho giới công tử thiếu gia nhà giàu ở Thượng Kinh, để mặc họ chơi đùa.

Tô Quyền mượn cơ hội đó mà kết giao với đám nhà giàu đó!

Trong đó có Cẩm Văn Hạo chính là người mà Tô Quyền có quan hệ tốt nhất.

Cũng bởi lẽ đó mà Tô Quyền thừa biết chuyện Cẩm Văn Hạo xử lý Giang Hồi.

"Cậu Hạo, công ty chúng tôi quý này không có người mới nào nổi bật. Nhưng nếu là quý sau thì nghe nói sẽ có một đợt thực tập sinh mới, đến lúc đó tôi sẽ cho cậu hàng ngon nhất!"

"Lần này tôi gọi cho cậu là có việc khác", Tô Quyền nói giọng bợ đỡ.

"Có chuyện gì?", Cẩm Văn Hạo hỏi.

"Là chuyện của Giang Hồi. Cậu chủ Hạo, Giang Hồi này rốt cuộc có quan hệ với ai mà có thể dẹp yên cả scandal này vậy?", Tô Quyền nói ra điều bản thân đang thắc mắc.

Sau khi làm rõ chuyện này, hắn mới dám quyết có nên tiếp tục đối phó với Giang Hồi hay không.

"Có người đến tìm ông nội tôi..."

Sau khi Cẩm Văn Hạo kể đầu đuôi thì Tô Quyền cũng hiểu được đại khái, hắn nói: "Cậu chủ Hạo, ý cậu là hắn ta không có thân thế gì đặc biệt, chỉ là y thuật rất cao siêu mà thôi?"

"Đúng vậy, nếu hắn không chữa được bệnh đau đầu cho ông nội tôi thì tôi tuyệt đối không tha cho Giang Hồi. Nhưng hắn ta cũng đắc tội với anh sao?"

Tô Quyền trong lòng đau khổ, nào có đơn giản chỉ là đắc tội!

Mà là cho người suýt lấy mạng hắn mới phải!

Thấy Tô Quyền trầm mặc, Cẩm Văn Hạo dặn dò: "Nếu anh muốn đối phó với Tôn Hàn thì là việc của anh, không liên quan đến tôi hay nhà họ Cẩm, hiểu chưa?"

"Hiểu rồi ạ!"

Tô Quyền nghe xong thì vô cùng mừng rỡ.

Đương nhiên là hắn hiểu.

Nếu Cẩm Văn Hạo đã nói vậy, chứng tỏ cũng không vừa mắt Tôn Hàn này.

Thế thì chẳng còn gì phải kiêng dè nữa!

Sau khi cúp điện thoại, Tô Quyền mặt lộ vẻ hung ác, nói: "Lập tức triệu tập hội nghị, không hủy hoại được Giang Hồi thì tên ông đây sẽ viết ngược lại!"

Trưa hôm đó.

Một đoạn tin tức do công ty Tinh Hoàng tiết lộ lại lên trang nhất các báo.

Tiêu đề của tin tức đó là lịch sử tình ái của Giang Hồi!

Lập tức, cái tên Giang Hồi lại lên top những từ khóa tìm kiếm hot nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK