Lời nói của nàng khiến cho Lâm Thanh Dương thở phào nhẹ nhõm, sau đó y nhướng mày nhìn Vân Thiên Vũ, cười nói: “Các ngươi đi đâu?”
“Ta đi dạo xung quanh học viện để tìm xem có việc tích điểm gì có thể làm không, đúng rồi, ngươi cũng nên dẫn bọn họ ra ngoài đi dạo và tìm cơ hội, trước mắt không nên gấp gáp tu luyện mà nên tích điểm trước.”
“Được, ta sẽ dẫn bọn họ ra ngoài.”
Vân Thiên Vũ gật đầu rồi đi ra, phía sau đột nhiên có người kêu lên: “Bùi Khê tỷ tỷ, đợi ta.”
Vân Thiên Vũ sửng sốt một chút, quay đầu lại nhìn thì thấy phía có một người đang chạy tới.
Người này là người của Bạch gia, tên là Bạch Doanh Doanh.
Bạch Doanh Doanh bề ngoài trông rất mảnh mai hệt như một tiểu nữ tử mỏng manh yếu đuối, nhưng thực ra tính cách và ngoại hình của nàng ta lại khác nhau một trời một vực, nữ tử này là một nữ hán tử hào phóng, hơn nữa linh lực tu vi thật không tồi, linh ngũ tinh linh sĩ.
Bạch Doanh Doanh vừa chạy đến liền ha ha cười: “Khê tỷ tỷ, ta và ngươi cùng đi dạo đi, học viện này chỉ có ba chúng ta là nữ nhân, về sau ta và tỷ thỏa sức tung hoành.”
Vân Thiên Vũ không phản đối, bởi vì học viện này xác đúng là chỉ có ba người là nữ tử, nàng, Bùi San và Bạch Doanh Doanh.
Nàng thường không cùng Bùi San đi dạo nên Bạch Doanh Doanh cũng hay bị nhốt trong phòng.
Vì Vân Thiên Vũ đã đáp ứng Bạch Doanh Doanh rồi nên nàng quay sang nhìn Lâm Thanh Dương, nói: “Ta dẫn các nàng ấy đi dạo, ngươi quay về theo bọn họ đi dạo đi.”
“Được.”
Lâm Thanh Dương tâm tình hưng phấn nên gật đầu đồng ý.
Ba người cùng đi ra sân.
Khi các nàng vừa ra đến sân đã nhìn thấy bên trong khu thứ ba mươi sáu một bầu không khí náo nhiệt hừng hực.
Rất nhiều môn phái đến kéo người, có người gia nhập Yêu Minh, có người gia nhập Tử môn, còn có người gia nhập Ma môn.
Còn có một số người bận rộn mua điểm tích lũy.
Khi ba người Vân Thiên Vũ, Bùi San và Bạch Doanh Doanh vừa đi ra ngoài thì liền có người xông tới chỗ bọn họ, ra sức thuyết phục.
“Các ngươi muốn gia nhập môn phái của chúng ta không, Ma môn của chúng ta tập trung toàn mỹ nam mỹ nữ, chỉ có mỹ nam mỹ nữa mới có thể gia nhập.”
Người này nói xong liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy được Vân Thiên Vũ thì lập tức chỉ vào nàng.
“Như nàng thì chúng ta không cần.”
Vân Thiên Vũ chỉ nhướng mày, không tỏ thái độ gì.
Nàng cũng không muốn gia nhập ma môn kia.
Vân Thiên Vũ không nói gì nhưng nữ hán tử Bạch Doanh Doanh lại vô cùng tức giận, nàng ta duỗi tay nắm lấy cổ áo đối phương, điên tiết quát.
“Ngươi dám vô lễ với Khê tỷ tỷ của chúng ta, có tin ta cho ngươi ăn một quyền rồi về Tây thiên thỉnh kinh luôn không.”
Người nọ lập tức biến sắc, trừng mắt muốn phát hỏa nhìn Bạch Doanh Doanh.
Vân Thiên Vũ giơ tay ngăn Bạch Doanh Doanh đang nắm cố áo kẻ kia, không nhanh không chậm nói: “Thôi được rồi, chúng ta đi thôi.”
Nàng lười để ý đến bọn người này.
Ba người đi thẳng ra khỏi khu thứ ba mươi sáu, sau lưng bọn họ, đám học viên của ma môn phái đang gầm gừ.
“Này, đứng lại đó, mau đứng lại cho ta, để xem ta thu thập ngươi thế nào.”
“To gan, các ngươi dám hỗn xược với học trưởng sao, chán sống rồi đúng không?”
Phía trước Bạch Doanh Doanh lại muốn tức điên, Vân Thiên Vũ lạnh lùng liếc nàng ta cảnh cáo, cuối cùng nàng ta đã chịu giữ yên lặng.
Ba người ra khỏi khu ba mươi hào sáu, phát hiện bên ngoài cũng rất náo nhiệt.
Nơi nào cũng đều là người người kéo người duyệt binh, nếu không thì là bán điểm tích lũy, tìm đồ vật.
Tóm lại là náo nhiệt vô cùng.
Ba người Vân Thiên Vũ không thèm để ý tới những người khác, chỉ đi dạo trong học viện.
Trong học viện có rất nhiều nơi đang chiêu mộ người.
“Chiêu mộ một người giặt quần áo, mỗi ngày hai mươi điểm tích lũy.”
“Chiêu mộ một người làm vệ sinh, mỗi ngày hai mươi điểm tích lũy.”
“Ghi tên đi ghi tên đi, tìm người lập đội đi Vân Phong Nhai hái thuốc, đánh ma thú, điểm tích lũy khi hái được dược thảo, bán được ma tinh đều sẽ chia đều.”
Rất nhiều người đang tìm việc làm, tích cóp điểm tích lũy.