Sự tập kích bất ngờ này của nàng khiến người khác khó lòng phòng bị, nhất thời đều kêu nàng dừng tay, không ít người bị linh lực của nàng đả thương.
Nàng nhanh chóng lấy độc đan ở bên trong Phượng Linh giới ra, sau đó ném về phía đề tử của LĂng Vân tông.
Độc đan vừa mới ném ra, độc khí liền tràn ra ngoài.
Tông chủ Diệp Thu Loan của Lăng Vân tông vừa nhìn thấy liền biết đây là độc đan, sắc mặt lại càng khó coi, bà ta hét lớn: "Tất cả đệ tử mau nín thở lùi lại phía sau, trong không khí có độc."
Trên quảng trường vô cùng hỗn loạn.
Ảnh Tử và Diệp Gia nấp mình đi thẳng đến chỗ Tiêu lão vương gia.
Sau đó một trái một phải kéo Tiêu lão vương gia chạy về phía ngọn núi.
Họ không hề để ý tới chuyện khác, chỉ một lòng chấp hành theo lời nói của Vân Thiên Vũ, cứu Tiêu lão vương gia đi xuống núi.
Tiêu lão vương gia nhịn không được sốt ruột kêu lên: "Vân nha đầu đâu rồi, chúng ta không thể đi."
Diệp Gia nhanh chóng nói: "Lão vương gia người đừng lo lắng cho Vũ Mao, muội ấy không sao cả, ma quân Phượng Vô Nhai của Ma Ảnh cung cũng tới đây, y sẽ không để người khác bắt biểu muội đi đâu."
Tiêu Lăng Phong cuối cùng không giãy giụa nữa, đi theo Ảnh Tử và Diệp Gia thoát khỏi nơi này.
Lúc này người của Lăng Vân tông cũng không thể chú ý đến họ, cho nên họ có thể thuận lợi thoát ra ngoài.
Chỉ là Tiểu Linh Đang ở phía sau Ảnh Tử và Diệp Gia cảm thấy vô cùng lo lắng cho Vân Thiên Vũ.
Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy mấy trăm người của Lăng Vân tông đang bao vây Vân Thiên Vũ từ trên xuống dưới, mà Vân Thiên Vũ chỉ đơn độc chiến đấu một mình.
Tiểu Linh Đang nhìn thấy hình ảnh như vậy, trong lòng vô cùng chua xót.
Đúng lúc này ở phía chân trời đột nhiên có một tòa hắc tháp rất lớn lóe lên ánh sáng ma mị, nó đột ngột bay thẳng đến tập kích ở trên đầu Vân Thiên Vũ.
Tiểu Linh Đang nhìn thấy cảnh tượng này liền biến sắc, nàng xoay người nhảy lên bay thẳng đến chỗ Vân Thiên Vũ, đồng thời lo lắng kêu to lên: "Vân tỷ tỷ, cẩn thận."
Yêu tháp màu đen kia ầm một tiếng vang lên, từ trên đầu Vân Thiên Vũ chụp xuống.
Lúc yêu tháp màu đen chụp nàng lại, nàng chỉ cảm thấy trong tháp dường như có lực hút rất lớn, hút cả người nàng vào bên trong.
Sắc mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, nàng vừa nhìn thấy Tiểu Linh Đang chạy lại đây, nhanh chóng kêu to: "Đi mau."
Đáng tiếc Tiểu Linh Đang lại không đi, nàng kiên định suy nghĩ, cho dù không cứu được Vân tỷ tỷ, nàng cũng phải ở cùng với Vân tỷ tỷ, không thể để một mình Vân tỷ tỷ cô độc chiến đấu một mình.
Đúng lúc này, một ánh sáng đỏ giống như tia chớp phóng lại đây, đưa tay phóng ra một tia tử linh về phía hắc tháp làm cho hắc tháp hơi run, y tranh thủ thời gian lập tức bay đến bên người Vân Thiên Vũ, duỗi tay ra muốn lôi Vân Thiên Vũ ra ngoài.
Cũng chính vào lúc đó, Tiểu Linh Đang vừa bay đến lập tức bị lực hút của hắc tháp hút vào bên trong tháp.
Hai người đồng thời bị hắc tháp hút vào trong.
Ánh sáng đỏ lúc trước phóng lại đây chính là Phượng Vô Nhai một thân hồng y.
Phượng Vô Nhai nhìn thấy Vân Thiên Vũ bị hút vào hắc tháp, theo bản năng liền muốn cứu nàng.
Nhưng y không ngờ muội muội của mình lại lao đến chỗ nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc này.
Tay y lập tức theo bản năng vươn về phía muội muội của mình, tay còn lại đánh về phía hắc tháp, uy lực của tử linh vô cùng mạnh, hắc tháp bị tử linh đánh trúng, lực hút đột nhiên yếu đi.
Phượng Vô Nhai nhanh chóng cứu Tiểu Linh Đang.
Nhưng mặt khác Vân Thiên Vũ ở một bên bởi vì tử linh va chạm với hắc tháp khiến máu trong người nàng tuôn ra, sau đó nàng bị hai luồng sức mạnh đánh bay vào hắc tháp.
Một chưởng của Phượng Vô Nhai càng khiến nàng nhanh bị hắc tháp trói lại.
Vân Thiên Vũ bị lực hút của hắc tháp trói lại không thể thoát ra được, nàng quay đầu liếc mắt nhìn Phượng Vô Nhai.
Cái nhìn kia không phải là trách cứ, mà là lạnh nhạt.
Tuy rằng nàng không trách Phượng Vô Nhai, nhưng chuyện đã như vậy rồi.