Mục lục
Thú phi thiên hạ - thần y đại tiểu thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đối diện khoát tay, lại là linh lực xanh lam, linh lực tỏa ra, bao phủ nơi đây.


Thanh linh của Vân Thiên Vũ bị nghiền thành tro, đôi vòng Sư Linh hoàn toàn không có tác dụng.


Mặt nàng không khỏi biến sắc, nhanh chóng rút lui.


Nàng vội lấy ra một viên độc đan đã được luyện kỹ từ trong Phượng Linh nhẫn, độc đan này chính là để nàng sử dụng trong tình huống khẩn cấp như thế này.


Nàng dùng linh lực thúc giục mở độc đan, đại trận trong nháy mắt đầy khí độc.


Lam linh cường giả đối diện mặt biến sắc, nhanh chóng lui về sau, đồng thời hạ lệnh: “Mau, cài lá chắn bảo vệ bản thân, nàng ta hạ độc.”


Hắc y nhân nhanh chóng tự cài một lá chắn che độc của Vân Thiên Vũ.


Nhưng có người động tác chậm vẫn bị trúng độc, lăn lộn đau khổ trên mặt đất, cuối cùng mất máu mà chết.


Vân Thiên Vũ nhanh chóng lấy thuốc giải độc đan đưa cho Diệp Gia và đám người Điêu Gia, một người hai linh thú uống thuốc giải độc rất nhanh.


Hắc y nhân đối diện không ngờ nữ nhân này vừa ra tay, đã hại chết mấy người linh lực áo đen bọn hắn.


Sắc mặt không khỏi tức giận, hét lên: “Độc nữ, vậy mà ngươi lại hạ độc độc ác như vậy.”


Lần này Vân Thiên Vũ hạ độc, chính là nhằm vào người linh lực.


Nhưng nếu người linh lực cảnh giác, độc này cũng không có tác dụng.


Nhưng những người linh lực lúc trước sơ suất, cho nên mới bị nàng hạ độc.


Hiện tại Vân Thiên Vũ không thèm để ý tới sắc mặt khó coi của những người linh lực kia, mà nhanh chóng nhìn Diệp Gia bên cạnh nói: “Mau, lập tức tìm đường ra đi.”


Nếu họ có thể đi ra ngoài, những người này không dám ngang nhiên giết nàng trong cung hoàng hậu, cho dù là hoàng hậu cũng không dám làm như vậy.


Hiện giờ bọn họ dám không kiêng nể gì giết nàng như vậy, cũng bởi vì đại trận bao phủ bọn họ, người khác căn bản không nhìn thấy.


Cho nên những người này mới có gan giết nàng.


Vân Thiên Vũ mới mở miệng, Diệp Gia, Điêu Gia cùng Tiểu Anh mau chóng bắt đầu tìm đường ra.


Đáng tiếc họ không tinh thông đại trận, cho nên nhất thời hai giờ cũng không tìm thấy đường ra.


Bên ngoài trận pháp, Hắc Diệu cùng Ảnh Tử vốn nhìn thấy Vân Thiên Vũ vào thiên điện của hoàng hậu thay quần áo.


Thấy thời gian trôi qua đã lâu mà Linh Nghi quận chúa vẫn chưa ra.


Hắc Diệu trong lòng bất an, mau chóng mang theo thủ hạ tấn công, muốn tìm Vân Thiên Vũ.


Nhưng gã vừa tiến vài bước, liền phát hiện điểm không ổn.


Ở đây bị người ta cài trận pháp.


Đúng vậy, chính là trận pháp.


Hắc Diệu đi theo Tiêu Cửu Uyên rất lâu, chủ tử là linh trận sư, đương nhiên gã có hiểu biết về đại trận.


Cho nên gã khẳng định chắc nịch, bốn phía thiên điện này đã bị người ta cài đại trận.


Đang yên đang lành cài đại trận trong cung làm gì, sắc mặt Hắc Diệu thay đổi, nhanh chóng tiến lên thử phá giải đại trận.


Đáng tiếc, tuy rằng gã đi theo một linh trận sư, nhưng cũng không tinh thông trận pháp, hơn nữa Hắc Diệu đã nhìn ra trận pháp này rất lợi hại, cũng không dễ dàng phá giải như vậy.


Làm sao bây giờ?


Hắc Diệu quyết định thật nhanh, lập tức cùng Ảnh Tử, hai người liên thủ dùng linh lực phá tan đại trận.


Đáng tiếc, cuối cùng lại không có kết quả.


Sắc mặt Hắc Diệu đám người Ảnh Tử đều thay đổi.


Làm sao bây giờ?


Hắc Diệu nghĩ, dặn dò Ảnh Tử rồi nhanh chóng đi thẳng đến An thân vương phủ.


Gã đi tìm Tiêu lão vương gia, bảo Tiêu lão vương gia tiến cung tìm thái hậu, nói không chừng thái hậu sẽ ra mặt ngăn cản chuyện này.


Lúc này trong An thân vương phủ, Tiêu Lăng Phong đang chiêu đãi khách mời.


Không ngờ người tới lại là trang chủ Thiên Mộc sơn trang Quân Hạo Thiên cùng phu nhân Lâm Tâm Mộc.


Hai người cùng Tiêu lão vương gia khách sáo, quan tâm hỏi tung tích Vân Thiên Vũ: “Vũ Nhi đâu rồi, sao không thấy con bé?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK