Mục lục
Thú phi thiên hạ - thần y đại tiểu thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày tiếp theo, Vân Thiên Vũ hạ lệnh, không cho phép bất kỳ ai quấy rầy nàng, nàng muốn bế quan tu luyện.


Lần này nàng muốn cảm nhận được tinh thần lực và hợp với linh lực của bản thân, nếu như có thể thuận lợi kết hợp, nàng có thể khiến cho tinh thần lực tăng cao vượt qua Tử linh cao cấp, thành Nhất tinh linh sĩ.


Bùi phủ không một ai dám quấy rầy Vân Thiên Vũ.


Hiện tại rất nhiều người kinh ngạc về khả năng của nàng và nhiều người vẫn hơi sợ nàng.


Người này đối xử với bản thân rất tàn nhẫn, thì huống chi là người khác, hơn nữa nàng còn có năng lực rất mạnh, chỉ cần nghỉ ngơi một ngày, nhất định nàng sẽ trở nên mạnh mẽ.


Vậy bây giờ đắc tội với nàng, nàng sẽ không xử lý sao?


Cho nên đối với cả Bùi gia, sự tồn tại của Vân Thiên Vũ dường như đang ở vị trí cao nhất.


Không một ai dám cãi lời nàng.


Bởi vì Vân Thiên Vũ rất hung tàn, bây giờ mỗi người ở Bùi gia đều đối xử với Bùi Khang và Lâm Tú Uyển rất khách khí, ai cũng không dám trêu chọc bọn họ.


Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, Vân Thiên Vũ vẫn tự giam mình trong phòng không rời một bước.


Thời gian ba ngày đã đến rồi, bọn họ nên khởi hành đi học viện Thiên Kình rồi.


Bùi San không thể không đến gọi nàng đi học viện Thiên Kình.


Ngoài cửa, tam linh thú đang trông coi, không cho Bùi San đi vào.


Bùi San cũng không dám tùy ý xông vào, nàng ta biết, con thú đó nhìn như một con mèo nhỏ, nhưng thật sự chúng không phải là mèo nhỏ, mà là một báo vương rất hung tàn.


Nếu nàng ta xông vào, nhất định con báo này sẽ xé nát nàng ta.


Bùi San nghĩ, khách sáo nói với tam linh thú: “Thời gian ba ngày đã đến, chúng ta nên khởi hành đi học viện Thiên Kình rồi, các ngươi đi gọi tiểu Khê một chút.”


Tam linh thú nhìn nhau, cuối cùng tiểu Anh vỗ cánh bay về phòng Vân Thiên Vũ.


Chỉ là tiểu Anh chưa bay đến nơi, của phòng đã mở ra, Vân Thiên Vũ tao nhã đi ra khỏi phòng.


Tiểu Anh vừa nhìn thấy nàng đã kêu lên: “Chủ tử, thời gian ba ngày đến rồi, bọn họ muốn khởi hành đi học viện Thiên Kình rồi.”


“Được, chúng ta đi thôi.”


Vân Thiên Vũ sửa sang lại quần áo một chút, cùng tiểu Anh đi ra ngoài viện.


Nàng vừa đi vừa dặn dò tiểu Anh: “Đợi chúng ta thuận lợi gia nhập học viện Thiên Kình, ba người các ngươi liền có thể tùy ý cùng ta vào Bảo Linh tháp tu luyện, nhớ chưa?”


“Vâng, chủ tử, chúng ta nhớ kỹ.”


Vân Thiên Vũ cùng tiểu Anh đi đến cử viện, Bùi San nhìn thấy nàng thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh phát hiện hơi thở của nàng dường như đã thay đổi, hào quang nhiều hơn, hơn nữa nàng dường như rất hớn hở.


Bùi San không khỏi kinh ngạc, hơn nửa ngày mới nói: “Không phải muội đạt đến Nhất tinh linh sĩ rồi chứ?”


Vân Thiên Vũ hơi hơi gật đầu: "Ừm, vừa mới đạt đến, vẫn chưa ổn định.”


Lúc trước nàng ta nhìn thấy nàng, nàng mới chỉ là Tử linh cấp thấp, mới vài ngày mà đã thăng liền mấy cấp, thành Nhất tinh linh sĩ.


Còn để cho người khác đường sống hay không, hu hu


Thiên phú này có phải rất trái đạo lý.


Vẻ mặt Bùi San hoàn toàn bị tổn thương, vẻ mặt Vân Thiên Vũ khó hiểu hỏi nàng ta: “Tỷ làm sao vậy?”


Bùi San không còn gì để nói: “Thiên phú tu luyện của muội thật sự quá cao rồi, rất đả kích người khác, muội như vậy, cho dù không gia nhập học viện Thiên Kình, cũng có thể có sức mạnh lớn một cách nhanh chóng.”


Vân Thiên Vũ lạnh nhạt lắc đầu: “Lời này của tỷ sai rồi, sở dĩ bây giờ muội tiến triển thần tốc như vậy, chính là do không gian ngập tràn linh khí, mà linh lực tu vi của muội lại thấp cho nên mới có thể luyện nhanh một chút, nhưng muội sợ rằng đến phần sau sẽ luyện chậm hơn nhiều, cho nên Bảo Linh tháp thích hợp với muội hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK