Cho nên mấy người linh lực cầm đầu nhanh chóng nhìn mấy thủ hạ phía trong đại trận, trầm giọng nói.
“Các ngươi ổn định, đừng hít khí độc vào, chúng ta liên thủ đánh chết nữ nhân này, sau đó giải hết đại trận thì sẽ không sao.”
“Vâng.”
Mấy tên thủ hạ lên tiếng trả lời, đồng thời giải hết lá chắn trên người.
Từng tên ổn định lại, lập tức hành động, giống như mũi tên lao thẳng đến Vân Thiên Vũ.
Những linh lực giả này ở bên trong, ngoài tên cầm đầu là lam linh cường giả ra, còn có một gã lam linh cường giả, còn lại là lục linh cùng thanh linh cường giả.
Những người như vậy, đại để cũng chỉ có Tưởng gia mới điều động được.
Vân Thiên Vũ thấy vô số người linh lực tấn công bản thân, mặt không khỏi biến sắc.
Nhanh chóng mệnh lệnh cho Điêu Gia cùng Tiểu Anh: “Các ngươi cùng ta liên thủ đối kích.”
Diệp Gia mau chóng lui về sau, lúc này nếu không quyết đoán, chính là hại họ.
Vân Thiên Vũ khoát ta, lấy ra kim thương đồng nhân lần trước sư phó đưa cho nàng.
Nàng nhanh chóng vận linh lực vào kim thương đồng nhân.
Đến nay nàng mới biết kim thương đồng nhân này lợi hại cỡ nào.
Linh lực trong cơ thể nàng dâng lên, gần như sắp khô kiệt rồi, kim thương đồng nhân mới có phản ứng.
Vèo một tiếng, kim thương đồng nhân vốn rất nhỏ, mà lại vèo một tiếng như vậy, giống một kim sắc cự nhân khổng lồ.
Thương trong tay nàng vèo một tiếng, nhắm thẳng đến lam linh cường giả kia.
Thùng thùng, binh binh.
Giao thủ vài chiêu, kim thương đồng nhân không ổn lui về phía sau, nhưng lam linh cường giả đối diện cũng bị bức lui lại.
Kim thương đồng nhân một kích không trúng, lại lên một lần nữa.
Lam linh cường giả không dám lơ là, chạy vội đến.
Lúc này một lam linh cường giả khác phi thân chạy về phía Vân Thiên Vũ theo mặt khác.
Điêu Gia biến sắc, bắn thẳng một phát đến lam linh cường giả.
Lúc này Điêu Gia đã lớn hơn, còn cao hơn người trưởng thành.
Thân hình nhanh nhẹn của nó giao chiến vời lam linh cường giả kia.
Tiểu Anh cũng không dám lui ở sau, nhanh chóng tiến lên phóng hỏa.
Hiếm thấy nó vừa mở miệng đã phun lửa.
Hô một tiếng, phun lửa vào người linh lực đối diện.
Người linh lực đau đến kêu lên, dùng sức dập lửa, đáng tiếc không được, cuối cùng lại bị chết cháy.
Điêu Gia giao chiến với lam linh cường giả, lại dần dần yếu thế, dù sao đối phương cũng là lam linh cường giả.
Tuy rằng Điêu Gia lợi hại, nhưng vẫn chưa lớn, cho nên đương nhiên không địch lại được lam linh cường giả.
Điêu Gia động não, định lừa gạt, chỉ là lam linh cường giả khôn khéo, vừa thấy ánh mắt nó nhắm ngay hắn, liền biết có điều kỳ lạ.
Ra một trưởng độc ác.
Điêu Gia bị linh lực cực lớn dao động ngã xuống.
Oanh một tiếng, đập vào vách đá đại trận.
Vân Thiên Vũ đau lòng kêu lên: “Điêu Gia.”
Điêu Gia giãy giụa, phun ra một ngụm máu, nó cựa mình lại xông lên.
Vân Thiên Vũ muốn xông qua giúp nó, nhưng kim thương đồng nhân bên này rõ ràng đã không địch lại được lam linh cường giả.
Tuy rằng kim thương đồng nhân rất lợi hại, tiếc rằng linh lực Vân Thiên Vũ hữu hạn, không thể rót vào lượng lớn linh lực, cho nên uy lực của kim thương đồng nhân cũng hữu hạn.
Cuối cùng bị lam linh cường giả tấn công, ngã văng ra ngoài.
Linh lực trong cơ thể kim thương đồng nhân đột nhiên chảy xiết.
Cuối cùng nhỏ lại như ban đầu.
Mà Vân Thiên Vũ lại vì vậy mà bị thương nặng.
Khi nàng sử dụng kim thương đồng nhân, ý niệm của bản thân cùng kim thương đồng nhân gắn với nhau, kim thương đồng nhân bị thương, nàng cũng bị thương.
Hự một tiếng, nàng phun ra một ngụm máu.
Nàng mau chóng thu hồi kim thương đồng nhân.
Mà lam linh cường giả đối diện đã phi thân lao đến, đưa tay vung thẳng một đạo lam linh vào Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ nhanh chóng vận linh lực chống lại.