Lúc trước Tiêu Cửu Uyên ở trong phòng, các nàng không dám đi vào, hiện tại Tiêu Cửu Uyên đi, các nàng rốt cục dám đi vào.
Vừa tiến đến liền thấy Tiêu Dạ Thần kinh hãi nhìn chủ tử nhà mình.
Tiểu Linh Đang và Họa Mi lo lắng, thật nhanh chạy tới bên cạnh Vân Thiên Vũ hỏi tới: "Tiểu thư, người làm sao vậy."
"Vân tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?"
Vân Thiên Vũ tỉnh thần, giơ tay lên sờ sờ sau gáy mình, phát hiện sau gáy không có sao, đây là chuyện gì xảy ra? Lúc trước nàng rõ ràng cảm giác được sau gáy tê rần.
Vân Thiên Vũ nghĩ đến cái gì đó quay đầu nhìn về Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu, liền thấy nó nhìn về phía nàng hành lễ, trong miệng kêu: "Chủ nhân."
Lần này Vân Thiên Vũ hiểu Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu tại sao muốn công kích nàng, thật ra thì nó cũng không phải là muốn công kích nàng, chẳng qua là cùng nàng khế ước.
Trong gian phòng một bên Tiêu Dạ Thần và người chủ trì của phòng đấu giá Huyền Thiên cũng nhìn ra, mấy người vừa nghĩ, liền biết thì ra là con Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu này nhận chủ, cũng không phải là nó muốn công kích Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ chỉ có chút ngoài ý muốn, nhìn Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu nói: "Ngươi không đi, không phải là dẫu có chết cũng không phục sao? Ta là sợ ngươi chết cho nên mới cho ngươi đan dược, cứu ngươi một mạng."
Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu hung hăng co rút khóe miệng, sau đó nhìn Vân Thiên Vũ một cái nói.
"Ta là điêu gia như vậy dễ dàng khuất phục người sao? Ta là bị chủ nhân làm cho cảm động."
Trong phòng, người khác nghe không hiểu Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu nói, bất quá nó là linh sủng của Vân Thiên Vũ, chỉ có Vân Thiên Vũ nghe hiểu được.
Tiêu Dạ Thần nhìn rất là mừng thay cho Vân Thiên Vũ.
"Vũ Mao, thật tốt quá, không nghĩ tới con chồn này vậy mà nhận thức ngươi là chủ, lần này ngươi có một chỉ Linh Thú hộ thân, ta yên tâm nhiều hơn."
Vân Thiên Vũ nhìn Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu một chút, cũng thật cao hứng.
Bất quá nàng vẫn không quên cảnh cáo Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu: "Ngươi tự nguyện ý lưu lại, cũng không phải là ta cưỡng bách ngươi, cho nên sau này ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của ta làm việc, nếu như không phục tòng mệnh lệnh của ta làm việc, ta chắc chắn đem ngươi đuổi đi."
Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu không có lên tiếng, đây là bày tỏ nhận lời Vân Thiên Vũ nói.
Vân Thiên Vũ vốn là muốn cứu Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu một mạng, không nghĩ tới cuối cùng có được một con Linh Thú, nói mất hứng là giả, trong lòng của nàng hết sức cao hứng, nhìn Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu nói: "Ngươi tên là gì?"
Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu suy nghĩ một chút nói: "Điêu gia."
Vân Thiên Vũ co rút khóe miệng, nhìn Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu, miễn cưỡng nói: "Ta gọi Tiểu Tử cũng không sai biệt lắm."
Tiểu Tử? Tiểu Tử?
Quai hàm của Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu muốn rớt xuống, cố tình trong phòng còn có hai nữ nhân mặt cười đùa nói.
"Tiểu Tử, tên thật đáng yêu, ta tên là Tiểu Linh Đang."
"Đúng vậy, quả thật rất đáng yêu, Tiểu Tử, ta là Họa Mi tỷ tỷ."
Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu trực tiếp mắng lên, khả ái cái đầu ngươi, ta là Điêu gia là Điêu gia.
Chủ tử ta muốn cầu xin đổi tên.
Đáng tiếc Vân Thiên Vũ căn bản không để ý tới nó, đã xoay người cùng Tiêu Dạ Thần đi ra ngoài.
Tiểu Linh Đang cùng Họa Mi cười híp mắt nhìn Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu.
"Tiểu Tử, đi."
"Tiểu Tử, muốn tỷ tỷ ta ôm ngươi sao?"
Điêu gia nổ tung, đuổi theo Vân Thiên Vũ, nó kiên quyết yêu cầu đổi tên.
Đáng tiếc sau khi nó đuổi theo, còn chưa kịp để cho Vân Thiên Vũ đổi tên, bởi vì có người ngăn cản Vân Thiên Vũ.
Người chặn đường Vân Thiên Vũ, chính là Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch, sắc mặt Tiêu Thiên Dịch lúc này cũng không tốt, bởi vì lúc trước Vân Thiên Vũ gài bẫy hắn, chẳng những gài bẫy hắn, còn nói ra hắn và Lục gia có quan hệ, trước mắt thái tử và các vương gia khác chỉ sợ cũng phái người nhìn chăm chú vào Lục gia, nhìn chăm chú vào Lại bộ.