“Được.” Vân Thiên Vũ nhanh chóng lấy ra một viên đan dược đưa cho Hoa Khấp Tuyết.
“Đây là hóa linh đan, ngươi cho tên nam sủng đó uống, sau đó đi hầu hạ Diệp Thu Loan, như vậy thuốc này sẽ chuyển sang cơ thể Diệp Thu Loan.”
“Được cho sau khi bà ta bị ngấm thuốc, bà ta sẽ không thể sử dụng linh lực, nếu như sử dụng linh lực, linh lực sẽ tiêu tan, như vậy chúng ta có thể ra tay đối phó với bà ta.”
Trong mắt Hoa Khấp Tuyết hiện lên hận ý, gã đưa tay ra cầm lấy Hóa Linh đan: “Ta lập tức đi ngay.”
“Sau khi chúng ta giết người của nhất phong, tạm thời sẽ tránh sang ngũ phong chờ tin tức của ngươi.”
“Chỉ cần hạ độc được Diệp Thu Loan, chúng ta sẽ đến bao vây chủ phong, giết chết Diệp Thu Loan.”
“Được.” Mắt Hoa Khấp Tuyết sáng rực lên, gã vội nói: “Ta có thể có một yêu cầu không?”
“Nói.”
“Nếu lúc đó bà già đó vẫn chưa chết, để ta giết bà ta.”
“Được.”
Vân Thiên Vũ không cần để ý ai sẽ giết nữ nhân Diệp Thu Loan kia, mà chỉ muốn thấy bà ta chết.
Hoa Khấp Tuyết cầm theo một viên hóa linh đan đi về phía chủ phong.
Vân Thiên Vũ không yên tâm, đặc biệt phái Ngạo Minh đi bảo vệ gã. Nếu có gì bất thường lập tức bẩm báo cho nàng.
Ngạo Minh đáp ứng đi ngay.
Ở đây Vân Thiên Vũ nói với Tiêu Cửu Uyên.
“Đi, chúng ta đi nhất phong trước, ở nhất phong chờ nhất phong phong chủ trở về, sau đó bắt lấy bà ta. Tàn sát người của nhất phong.”
“Được.”
Mấy bóng dáng nhanh chóng đi thẳng đến nhất phong.
Lúc này trong chủ phong.
Diệp Thu Loan điên cuống tức giận đang từ từ bình tĩnh lại.
Đột nhiên trong đầu bà ta hiện lên một chút thanh tỉnh, nghĩ đến Vân Thiên Vũ và Mộc Thanh Nhiêu tại sao lại có thể thành công giết người của nhị phong, bây giờ lại thành công hủy diệt chủ phong của bà ta.
Nàng ta đang tiêu diệt từng bộ phận, đối phó với bọn họ từng chút từng chút một.
Nếu bây giờ bà ta không tập trung tất cả mọi người lại, tiếp tục như vậy bọn họ sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận và tất cả mọi người sẽ bị nàng ta giết chết.
Diệp Thu Loan nghĩ đến điều này, sợ đến toát mồ hôi.
Bây giờ bà ta hoàn toàn tin tưởng Vân Thiên Vũ thật sự có thể giết chết người của Lăng Vân tông.
Tuy rằng bà ta không sợ, nhưng Lăng Vân tông là do bà ta vất vả dựng lên, đó là sự nỗ lực bao nhiêu năm của bà ta, mới gây dựng xong thế lực của Lăng Vân tông, sao lại có thể để cho người khác phá hủy.
“Lãnh Khê, lập tức truyền lệnh triệu tập tất cả đệ tử của nhất phong, tam phong và tứ phong đến chủ phong.”
Vẻ mặt phong chủ nhất phong Mộ Lãnh Khê khó hiểu: “Sư phó, vì sao phải triệu tập mọi người đến chủ phong.”
“Ngươi dừng hỏi nữa, lập tức đi triệu tập người.”
“Mặt khác truyền lệnh cho các cao thủ khác, bảo bọn họ lập tức đi lục soát tìm người của ngũ phong, một chỗ cũng không được bỏ sót.”
Bà ta triệu tập tất cả mọi người đến chủ phong, sau đó bảo thủ hạ đi tìm khắp nơi vẫn không điều tra ra tung tích người của ngũ phong.
Đợi bọn họ tìm ra tung tích của những người đó, bà ta sẽ dẫn người đi bao vây bọn họ, đương nhiên là để bắt bọn họ.
Đợi khi bắt được họ, bà ta sẽ không để bọn họ chết dễ dàng, vậy mà dám hủy diệt đi một nửa Lăng Vân tông của bà ta.
Diệp Thu Loan càng nghĩ càng tức giận, đi qua đi lại, phất tay bảo Mộ Lãnh Khê lập tức sắp xếp người đi làm.
Mộ Lãnh Khê không dám cãi lời Diệp Thu Loan, lập tức căn dặn xuống dưới.
Thông báo đệ tử tam phong, tứ phong đến chủ phong.
Về phần đệ tử nhất phong, bà ta lo thủ hạ quên, cho nên đích thân dẫn người đi nhất phong, định đưa tất cả đệ tử về chủ phong.
Nhưng lúc Mộ Lãnh Khê dẫn theo vài tên thủ hạ về nhất phong đã bị người cản đường.