Sắc mặt Quân Hạo Thiên không tốt lắm, nhíu mày, nheo mắt nói.
“Đúng rồi, ta vào kinh nghe thấy rất nhiều người nói Vũ Nhi là hồng nhan họa thủy, hại nước hại dân,vv... Đây là chuyện gì?”
Tiêu Lăng Phong vừa nghe thấy điều này liền tức giận.
“Trước đây Nam Chiêu thái tử tiến đến Đông Ly quốc, nói muốn lấy Vũ Nhi làm thái tử Phi, hắn còn lén đích bỏ thuốc Vũ Nhi, muốn đưa Vũ Nhi về Nam Chiêu, nhưng cuối cùng bị Tiêu Cửu Uyên đưa về.”
“Nam Chiêu thái tử kia liền nổi giận, giận dữ đưa binh tấn công quận Thanh Bình từ núi Phượng Hoàng, bên ngoài núi Phượng Hoàng có hồ Hồng Lỗ, nếu như Nam Chiêu thái tử tiến vào núi Phượng Hoàng, phá hồ, chỉ sợ toàn bộ mấy huyện xunh quanh quận Thanh Bình sẽ bị nhấn chìm.”
“Cho nên những người đó liền trách Vũ Nhi, nói con bé là hồng nhan họa thủy.”
Hiện tại Tiêu Lăng Phong vô cùng hận Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cẩn.
Vũ Nhi như vậy, đều là gã gây chuyện.
Đồ khốn nạn!
Tiêu Lăng Phong vừa nói xong, Quân Hạo Thiên và Lâm Tâm Mộc lập tức lo lắng.
“Tại sao có thể như vậy, không phải quận Thanh Bình là vẫn chưa bị tấn công sao? Sao có thể nói Vũ Nhi là hồng nhan họa thủy, còn nữa, những người này cũng quá ngu xuẩn, chuyện giữa hai nước, kéo Vũ Nhi vào làm gì.”
Lâm Tâm Mộc tức giận nói: “Chi bằng chúng ta đưa Vũ Nhi đến Thiên Mộc sơn trang đi.”
Như vậy nàng còn có bạn.
Quân Hạo Thiên cũng tán thành làm như vậy, nhưng cuối cùng làm như thế nào, phải đợi Vũ Nhi từ trong cung trở lại.
Mấy người đang nói chuyện, bên ngoài, Hắc Diệu mang theo vài tên thủ hạ lao vào, vừa tiến đến liền hướng về phía Tiêu Lăng Phong, kích động mở miệng.
“Lão vương gia, không xong rồi, Linh Nghi quận chúa đã xảy ra chuyện trong cung?”
Sau đó đám người Tiêu Lăng Phong, Quân Hạo Thiên sợ hãi, nhanh chóng đứng dậy vội hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Hắc Diệu mau chóng nói.
“Trong cung của hoàng hậu nương nương cài đại trận, Linh Nghi quận chúa vào đại trận, ta nghĩ đại trận kia nhất định là muốn bao vây Linh Nghi quận chúa, cho nên thuộc hạ mau chóng tìm đến lão vương gia ngài, ngài nhanh tiến cung đi tìm thái hậu, cầu xin thái hậu ngăn cản chuyện này.”
Tiêu Lăng Phong nóng vội đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Lâm Tâm Mộc phía sau quát lạnh: “Phiền toái như vậy làm gì, trực tiếp phá vỡ trận pháp là được.”
Lâm Tâm Mộc nói xong nóng vội đứng dậy đi ra ngoài, bà ta không cho rằng đại trận đại trận trong cung này lợi hại nhường nào.
Nếu là trận pháp tầm thường, hai người bọn họ liên thủ là được, Quân Hạo Thiên phía sau nhanh chóng đi theo bà ta.
Hai người đi ra ngoài, Lâm Tâm Mộc lướt qua bên người Hắc Diệu nói.
“Còn không đi trước dẫn đường, nếu đợi lão vương gia đi mời thái hậu, chỉ sợ Vũ Nhi đã gặp bất trắc rồi, thời gian không đợi người, đi nhanh đi.”
Hắc Diệu mau chóng đi trước dẫn đường, Tiêu Lăng Phong cũng đi theo sau bọn họ tiến cung.
Lúc này trong đại trận trong cung hoàng hậu.
Vân Thiên Vũ cùng đám người Diệp Gia đang sốt ruột tìm kiếm cửa ra vào của đại trận.
Họ tìm vài lần vẫn chưa đúng, cuối cùng còn bị trận pháp bắn ngược trở lại.
Mà mấy người linh lực trong đại trận kia, thấy đám người Vân Thiên Vũ sốt ruột tìm cửa ra.
Những người linh lực này lo lắng, nếu bị nữ nhân này đánh loạn xông ra ngoài, bọn họ có thể sẽ gặp phiền toái.
Hoài vương cùng Tưởng gia cũng sẽ bị phiền phức.
Cho nên lần này bọn họ phải quyết tâm giết nữ nhân này.
Chỉ cần giết nàng diệt khẩu, không ai biết trong hoàng cung đã xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó một câu thích khách ám sát nàng là xong.
Ai có thể tra ra hoàng hậu và Hoài vương.