Mục lục
Thú phi thiên hạ - thần y đại tiểu thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Huynhnhu142


Tô Doanh Nguyệt mặc dù mất hứng, bất quá cũng không nói thêm gì, ở trước mặt dẫn đường, đem Vân Thiên Vũ một đường mang vào viện Tiêu Cửu Uyên ở.


Viện của Tiêu Cửu Uyên, lấy đại khí làm chủ, cũng không có phía ngoài hoa hồng xanh biếc cỏ, phần nhiều là dùng Ngọc Thạch đánh tạo thành cảnh trí, làm cho người ta có một loại cảm giác bàng bạc đại khí, hơn nữa vào viện, hơi thở nồng đậm càng ngày càng nặng, làm cho người ta hít một hơi liền phải thần thanh khí sảng đứng lên.


Vân Thiên Vũ nhíu mày nhìn về Tô Doanh Nguyệt bên cạnh hỏi: “Nơi này hơi thở tựa hồ so bên ngoài nồng đậm, không biết là duyên cớ nào?”


Tô Doanh Nguyệt nghe, trong lòng cười lạnh một tiếng, thật là tên nhà quê không nhìn được.


”Vân tiểu thư có điều không biết, viện vương gia nhà ta ở trong thiết một tòa Tụ Linh Trận, Tụ Linh Trận có thể hấp thu linh khí thiên địa, cứ như vậy, vương gia nhà ta mặc dù đang ngủ cũng có thể tu luyện linh lực.”


”Bất quá Tụ Linh Trận này người bình thường cũng là cung dưỡng không nuôi nổi, một tòa Tụ Linh Trận, mỗi tháng đều phải dùng mấy ngàn khối linh tinh mới có thể cung dưỡng được, mà linh tinh là rất khó có được, có lúc ngay cả có tiền cũng không mua được.”


Tô Doanh Nguyệt nói xong lời cuối cùng khuôn mặt tự hào, mặt mày giữa tràn đầy sùng bái đối với chủ tử nhà mình, nói đến Tiêu Cửu Uyên, hai mắt của nàng thủy tinh phát sáng, giống như bầu trời sao.


Vân Thiên Vũ nhìn Tô Doanh Nguyệt như vậy, đột nhiên hiểu nữ nhân này lúc trước tại sao đối với nàng tốt như vậy, nàng ta không phải là muốn xu nịnh nàng đi, bởi vì nàng là Ly thân vương phi tương lai, mà nàng ta muốn gả cho Tiêu Cửu Uyên làm thiếp, cho nên nịnh bợ lấy lòng nàng vương phi tương lai.


Vân Thiên Vũ nghĩ đến khả năng này, gương mặt đầy vạch đen, thật muốn cùng Tô Doanh Nguyệt nói, cô nương chớ ở trên người ta hao phí công phu thời gian, ta cũng sẽ không gả cho vương gia nhà ngươi, ta chỉ là tạm thời mượn dùng danh tiếng vương phi nhà ngươi.


Bất quá nghĩ thì nghĩ, Vân Thiên Vũ cũng không có nói, lúc này nàng cảm thấy hứng thú chính là ngôi viện trước mặt này, trong lòng không ngừng hâm mộ, đồng thời vì Tiêu Cửu Uyên đại thủ bút sợ hãi than.


Mấy ngàn khối linh tinh mới có thể cung dưỡng một tòa Tụ Linh Trận, còn chỉ là một tháng, nếu như mình là Tiên Thiên linh mạch thân thể, có thể ở chỗ ngồi trong Tụ Linh Trận này tu luyện, tin tưởng tiến triển nhất định thần tốc.


Bất quá Tiêu Cửu Uyên có thể sẽ cho nàng vào viện của hắn tu luyện sao? Chớ hòng mơ tưởng.


Vân Thiên Vũ lãnh trào cười một tiếng, đi theo sau lưng Tô Doanh Nguyệt một đường hướng phòng khách đi tới.


Người chưa tới phòng khách, xa xa liền nghe được giọng nói tức giận ngất trời trong phòng khách truyền tới.


”Cửu hoàng thúc, bổn vương không thể nhìn Vân Thiên Vũ hủy diệt thanh danh của Tuyết Nhi, bổn vương nhất định phải thay Tuyết Nhi đòi công đạo.”


Người nói chuyện Vân Thiên Vũ vừa nghe liền biết là ai, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch.


Vừa nghe đến âm thanh của nam nhân này, Vân Thiên Vũ sắc mặt lạnh, hôm nay nàng vốn là tâm tình cũng không tốt, còn gặp phải nam nhân không muốn gặp, thật là xui xẻo, bất quá bọn hắn là vào bằng cách nào, nàng cũng không thấy.


Vân Thiên Vũ không biết, Ly thân vương phủ không chỉ có cửa chính, người bình thường cũng từ cánh đông môn đi vào.


Trước mặt Tô Doanh Nguyệt đã lớn tiếng hướng trong phòng Tiêu Cửu Uyên bẩm báo: “Vương gia, Vân tiểu thư đã tới.”


Trong phòng khách, Tiêu Cửu Uyên thanh âm trầm thấp vang lên: “Đi vào.”


Vân Thiên Vũ nhấc chân đi trên thềm đá, muốn đi vào cùng Tiêu Cửu Uyên hảo hảo nói chuyện một chút chuyện tiền bạc, không nhớ nàng mới vừa lên thềm đá hai bước, chạm mặt thấy một đạo bóng dáng chặn lại trước mặt nàng, một người lửa giận vạn trượng nhìn chằm chằm nàng, tức giận dị thường kêu lên.


”Vân Thiên Vũ, có phải hay không ngươi an bài huynh trưởng Hải Đường làm ra chuyện kia chờ làm tổn hại Tuyết Nhi, bổn vương cùng ngươi đã nói, không được động vào Tuyết Nhi nữa, ngươi nếu động vào Tuyết Nhi, bổn vương sẽ không bỏ qua cho ngươi.”


Tiêu Thiên Dịch dứt lời tay vừa động, linh lực màu vàng nhàn nhạt bao gồm ở lòng bàn tay của hắn, tay hắn chưởng vừa nhấc liền muốn hướng Vân Thiên Vũ vỗ xuống đi.


P/s: Ta không muốn ngắt ngay khúc này đâu, nhưng truyện hết chương ngay khúc này, mà giờ khuya rồi, ta không edit tiếp được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK