Mục lục
Thú phi thiên hạ - thần y đại tiểu thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Thiên Vũ nghe xong, nhíu mày nói: “Ta không có hứng thú.”


Vẻ mặt của Hạ lão vô cùng khó coi: “Ngươi không có hứng nhưng ta cảm thấy hứng thú, ngươi có thể cố gắng vì ta được không.”


Vân Thiên Vũ nhướn mày: “Ta chưa từng nói là không cố gắng, yên tâm đi, ta nhất định cố gắng trở thành một trong ba người đứng đầu, sau đó lấy được phương thuốc luyện đan đó cho lão, như vậy là được đúng không.”


“Được, được, tiểu Vũ Nhi, ngươi thực sự rất tốt.”


Hạ lão kích động định ôm Vân Thiên Vũ.


Nhưng nam nhân mặt sẹo họ Tiêu lườm lão ta, sau đó ngăn chặn hành động của Hạ lão: “Chúng ta nên tới Tê Hà cốc.”


Tâm trạng của Hạ lão vô cùng vui vẻ nên cũng không so đo, liên tục gật đầu, đi trước dẫn đường, dẫn đám người Tiêu Cửu Uyên và Hoa Khấp Tuyết tới lối vào của Tê Hà cốc.


Đại hội luyện đan sư Tê Hà cốc không hề giống với long phụng tranh bá trước kia.


Bởi vì luyện đan sư ở đại lục này rất ít, huống hồ tham gia đại hội luyện đan sư đại lục ít nhất phải là địa giai luyện đan sư, còn phàm giai luyện đan sư không thể tham gia.


Người đài thọ cho đại hội luyện đan sư là Đỗ Long đại sư. Đỗ Long đại sư là người mà đến cả đế quân cũng phải kiêng nể vài phần.


Ở lối vào cốc, Vân Thiên Vũ đưa huy hiệu cho người kiểm soát, sau khi người kiểm soát thấy vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, nghiêm túc ngẩng đầu đánh giá Vân Thiên Vũ, nhưng có lẽ bởi không nhìn thấy mặt của nàng nên nghi ngờ.


Nhưng chỉ nhìn thấy tay của Vân Thiên Vũ có thể thấy là một người vô cùng trẻ tuổi.


Nhưng huy hiệu của người này lại là thiên cấp luyện đan sư.


Chuyện này quả thực là vô cùng kinh ngạc, hôm nay những người tới tham gia luyện đan sư đều là những người lớn tuổi.


Có thể thấy người trước mặt dù là người trẻ tuổi, nhưng lại là thiên cấp luyện đan sư, thực sự không thể tin được.


Người này chần chừ mãi, mới nói: “Huy hiệu này là của ngươi thật sao? Người đừng có lấy bừa một huy hiệu để lừa chúng ta, nên biết rằng sau khi nên núi phải tiến hành kiểm tra, nếu phát hiện ra ngươi lừa dối chúng ta thì sẽ bị bắt lại và trừng phạt thích đáng.”


Người này nói xong, Tiêu Cửu Uyên lập tức nổi giận, đôi mắt tối sầm lại, quát to: “Ngươi nói lung tung cái gì vậy?”


Hạ lão ở bên cạnh nhanh chóng nói: “Tiểu huynh đệ, quả thực nàng là thiên cấp luyện đan sư, ngươi xem, không những nàng là thiên cấp luyện đan sư mà ta cũng là thiên cấp luyện đan sư, nhưng nàng lợi hại hơn ta rất nhiều.”


Hạ lão đưa huy hiệu của mình cho gã xem.


Gã này xem xong vô cùng ngạc nhiên, sau đó gọi người dẫn đám người Vân Thiên Vũ lên núi.


Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ vừa bước đi thì phía sau lại nghe tiếng có người bẩm báo Đỗ Long đại sư.


Tê Hà cốc có rất nhiều hoa thơm quả ngọt, cảnh sắc hữu tình, khiến cả Tê Hà cốc như ngập tràn trong ánh nắng. Vậy nên cái tên Tê Hà cốc cũng là từ đó mà ra.


Trong Tê Hà cốc, có rất nhiều người đang ngắm phong cảnh, thi thoảng đàm đạo, không khí vô cùng ôn hòa.


Thơm.


Bởi vì số lượng luyện đan sư ít ỏi, cho nên một số hoa viên trong cốc được đưa ra để chiêu đãi khách.


Vân Thiên Vũ nhanh chóng nhìn tới, chỉ có khoảng hơn bảy tám chục người. Còn có một vài người là thuộc hạ đi theo, số lượng luyện đan sư có lẽ chưa tới năm mươi người. Nhưng cũng không phải là số lượng ít.


Số lượng luyện đan sư nhiều như vậy chắc chắn không đủ, lần này như vậy là không hề ít.


Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ tới đây cũng không hề khiến mọi người coi trọng, tuy nhiên Vân Thiên Vũ khoác áo choàng khiến mọi người phải chú ý, nhưng sau đó mọi người không chú ý tới họ nữa.


Ngược lại mọi người nhìn thấy Hạ lão bên cạnh Vân Thiên Vũ, lập tức mấy người bước tới chào hỏi. Ai ai cũng vô cùng khách sáo với lão ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK