Nhưng hai luồng linh lực đụng nhau, huyết khí của Bùi Văn Tuấn chỉ tuôn ra một chút.
Mà Vân Thiên Vũ trực tiếp bị đẩy lùi vài bước, huyết khí trong lồng ngực quay cuồng, nàng cưỡng ép huyết khí xuống, đưa tay tiếp tục tấn công.
Ầm ầm ầm.
Vài luồng linh lực phóng ra, Bùi Văn Tuấn nhanh chóng đưa tay nghênh đón.
Vài luồng linh lực hung hăng va chạm với nhau, Bùi Văn Tuấn lùi về sau ba bước, người Vân Thiên Vũ trực tiếp bị linh lực đánh bay, đồng thời máu trong miệng nàng phun ra, máu của nàng bắn xuống trước mặt của Bùi Khang và Lâm Tú Uyển.
Hai người ở phía dưới đài kêu to lên: "Khê nhi, đừng đánh nữa, Khê nhi đừng đánh nữa."
Đáng tiếc tuy rằng Vân Thiên Vũ bị thương, nhưng nàng không quan tâm, nàng đưa tay ra thi triển linh lực, trực tiếp tấn công, giống như một người điên đánh nhau với Bùi Văn Tuấn.
Nàng đây là lấy Bùi Văn Tuấn làm bao cát để rèn luyện linh lực của mình.
Người của Bùi gia linh lực cao thâm đều nhìn ra, đưa mắt đánh giá nữ nhân trước mặt, đồng thời trong lòng tán thưởng.
Đợi bồi dưỡng thêm một thời gian, nữ nhân này cũng không phải là vật trong ao (*).
Chẳng lẽ Bùi gia có nhân tài rồi.
Trời ạ, chuyện này thật sự là quá tốt rồi.
Ánh mắt Bùi Đông Sơn nóng rực nhìn chằm chằm Bùi Văn Tuấn và Vân Thiên Vũ trên đài cao.
Bùi Văn Tuấn mắt thấy Vân Thiên Vũ bị thương, trong lòng hỗn độn, nhưng lại bị cách đánh hung ác của nàng hù dọa, cuối cùng ngược lại bản thân là thất tinh linh sĩ, Bùi Văn Tuấn cuống cuồng chạy trốn, nhanh chóng tự động nhận thua.
"Ta thua, ta nhận thua."
Nữ nhân này quá điên cuồng, gã trêu chọc không nổi còn không được sao?rong
Bùi Văn Tuấn dứt lời, trực tiếp nhảy xuống đài cao.
Tất cả mọi người ở bốn phía đài cao hóa đá, cuối cùng có tiếng vỗ tay vang lên, lão gia Bùi Đông Sơn của Bùi gia nhiệt liệt vỗ tay.
Mấy vị trưởng lão của Bùi gia cũng vỗ tay, cuối cùng tất cả mọi người không hiểu gì cũng vỗ tay theo.
Vân Thiên Vũ tuy rằng bị thương, lại giống như một nữ vương đứng ở trên đài cao, nhẹ nhàng lau vết máu ở khóe miệng.
Nàng đưa tay lên ra hiệu, tiếng vỗ tay dưới đài lập tức dừng lại.
Vân Thiên Vũ không nhanh không chậm nói: "Sau này ai cũng đừng đến tìm ta gây phiên phức, nếu không đừng trách ta trở mặt, hơn nữa nếu ta lại nghe được có người nói xấu cha ta hoặc mẹ ta, vậy thì chờ chết đi."
Khẩu khí vô cùng lạnh lùng.
Nhưng giờ khắc này, tất cả mọi người ở Bùi gia đều tin rằng nữ nhân này nói được làm được. Tuy rằng lúc này linh lực của nàng không phải đỉnh cao, nhưng đợi một thời gian sau, nữ nhân này nhất định vô cùng lợi hại, cho nên tốt nhất là không nên trêu chọc nàng.
Lần này, rất nhiều người của Bùi gia không dám lên tiếng nữa. Đứng trước mặt cường giả thực lực tương lai thì ai dám hé răng chứ.
Tuy rằng người khác không dám hé răng, trái lại Bùi Đông Sơn của Bùi gia đã mở miệng: "Khê nhi à, xuống đây xuống đây, tổ phụ nói chuyện với cháu một lát."
Vân Thiên Vũ rất muốn làm mặt lạnh với lão ta, nhưng ngẫm lại Bùi Khang và Lâm Tú Uyển còn đang sống ở Bùi gia, nàng không thể cứ ở cùng bọn họ mãi, cho nên thiết lập mối quan hệ tốt với ông lão của Bùi gia rất quan trọng.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ, từ trên đài cao nhảy xuống, lập tức đi đến trước mặt Bùi lão gia, Bùi lão gia đưa tay ra kéo nàng, kích động nói: "Cháu là tiểu Khê đúng không, hoan nghênh cháu về Bùi gia."
Vân Thiên Vũ thản nhiên gật đầu một cái, cũng không kích động nhiều.
Nếu không phải bởi vì hai người Bùi Khang và Lâm Tú Uyển đối xử với nàng vô cùng tốt thì nàng đã không ở lại Bùi gia rồi.
Nhưng bây giờ nếu quyết định ở lại thì phải thiết lập quan hệ với mấy người này.
“Vâng.”
"Lúc trước tổ phụ đối xử với cháu không tốt, cháu cũng đừng để trong lòng, đi qua đây, hai ông cháu ta tìm chỗ để nói chuyện."
Bùi lão gia tử kích động kéo Vân Thiên Vũ đi, không ít người trong sân đấu võ Bùi gia nhìn đầy ngưỡng mộ.
***
(*) Vật trong ao: Ý nói là người không có năng lực