"Nhanh."
Hạ nhân này bị hình dáng của Vân Thiên Vũ dọa cho khiếp sợ, không ngừng giãy dụa.
Tiêu Cửu Uyên đưa tay kéo tay của Vân Thiên Vũ lại, quay đầu trầm giọng mở miệng nói: "Chúng ta là muốn ốt cho Đỗ Long đại sư, nếu không lập tức chạy tới Độc Long Phong, sợ rằng sẽ xảy ra vấn đề, ngươi nhanh sai người ta dẫn chúng ta đi qua."
Thủ hạ này còn đang do dự, Vân Thiên Vũ không nhịn được sốt ruột gầm hét lên.
Lúc này, nàng cũng không kịp suy nghĩ Đỗ Long đại sư có chuyện gì, mà lo lắng lão nhân kia sẽ bị dược tính mạnh mẽ của đan dược làm cho chết đi.
"Ngươi không nghe được sao? Nếu chúng ta không lập tức chạy tới Độc Long Phong, ngươi nhất định sẽ bị Đỗ Long đại sư giết chết."
Người này bị dọa cho giật mình, sau đó vội vàng mở miệng nói: "Độc Long Phong cách nơi này chỉ có hai ngọn núi, nhưng nó ở chỗ nào ta cũng không biết, tuy nhiên Vô Hạ công tử biết."
"Đỗ Long đại sư lúc trước từng phân phó hắn ở lại trong cốc chiêu đãi khách."
"Tìm đi, lập tức đi tìm, nhanh chóng, bằng không gặp chuyện không may, các ngươi đều phải chết."
Nếu như Đỗ Long đại sư thật sự vô ý lỡ tay hại chết lão nhân kia, chính hắn không dễ chịu, hạ nhân của Tê Hà cốc chỉ sợ cũng không sống tốt.
Vân Thiên Vũ sốt ruột kêu lên, thủ hạ kia không dám lưu lại, chạy nhanh đi tìm người.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ một đường đi theo sát phía sau hắn tìm người.
Hạ nhân trước mặt một đường vừa tìm vừa gọi: "Vô Hạ công tử, Vô Hạ công tử công tử ở đâu?"
Trong sơn cốc có rất nhiều người bị động tĩnh này làm cho kinh động, mỗi người đều ngẩng đầu nhìn xung quanh, sau đó lo lắng hỏi người bên cạnh: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ không chú ý tới người khác, một đường theo hạ nhân này tìm Vô Hạ công tử.
Trên đường không gặp được Vô Hạ công tử, ngược lại bọn họ gặp Hạ lão.
Hạ lão nhìn thấy được thần sắc của bọn họ, không khỏi sốt ruột: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Vân Thiên Vũ nhanh chóng mở miệng hỏi: "Ngươi có thấy Vô Hạ công tử gì đó hay không, chúng ta tìm hắn có việc gấp."
Hạ lão vừa nghe, lập tức chỉ vào chỗ không xa phía sau: "Vô Hạ công tử ở bên đó đang chiêu đãi khách! Ta dẫn các ngươi qua đó."
Hạ lão không dám hỏi nhiều, vội vàng đi ở phía trước dẫn đường, chớp mắt đã lao ra mấy thước xa.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ theo sát phía sau hắn một đường lao nhanh.
Tuy nhiên bọn họ không đi bao xa, lại nhìn thấy được trong vườn thuốc trước mặt có không ít người vây quanh.
Trong đó có một công tử tuấn tú mặc trang phục màu trắng, đang giảng giải cho khách bên cạnh về công hiệu của dược liệu.
Hạ lão vừa nhìn thấy hắn, lại kêu: "Vô Hạ công tử, Vô Hạ công tử."
Vô Hạ công tử ngẩng đầu nhìn sang, nhìn thấy được bộ dạng Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ lòng nóng như lửa đốt.
Vô Hạ công tử không khỏi kinh ngạc, sau đó đi tới quan tâm hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Vân Thiên Vũ không chú ý được nhiều, nói: "Đỗ Long đại sư có phải là đi qua Độc Long Phong hay không?"
Vô Hạ công tử hơi híp mắt, sau đó gật đầu một cái: "Đúng vậy, gia sư đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở về."
"Nhanh dẫn chúng ta đi Độc Long Phong, bằng không sẽ không kịp, Đỗ Long đại sư chế luyện Khởi Tử Hồi Sinh đan ra, không thể cho ân sư của hắn dùng được."
Vân Thiên Vũ nói xong, Vô Hạ công tử cực kỳ hoảng sợ, vội vàng mở miệng nói: "Chuyện gì xảy ra vâth?"
Vân Thiên Vũ biết, nếu như mình không nói rõ ràng, vị Vô Hạ công tử này chắc chắn sẽ không dẫn bọn họ đi Độc Long Phong.
Cho nên nàng nhanh chóng nói: "Cơ năng thân thể ân sư của Đỗ Long đại sư đã có tình trạng suy nhược tới cực hạn, Khởi Tử Hồi Sinh đan này lại là một đan dược có dược tính mạnh mẽ, nếu như trực tiếp sử dụng, sẽ hại chết ân sư của hắn."