Nàng chỉ cho rằng điều đầu tiên thức tỉnh linh mạch, nếu đúng theo như vậy, nàng thật sẽ rơi vào một sai lầm rất lớn, nói như vậy, điều Tiêu Cửu Uyên nói thật có thể trở thành sự thật.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa nghe Tiêu Cửu Uyên giải thích, xe ngựa một đường ra khỏi học viện Già Lam.
Bọn họ mới vừa rời đi, phía sau Mạc viện trưởng học viện Già Lam bay nhanh ra, hỏi hộ vệ gác cửa: "Xe ngựa của Tiêu Cửu Uyên đâu?"
"Đã đi, viện trưởng."
Hộ vệ trả lời xong sau, liền thấy viện trưởng tức đến đấm ngực dậm chân, một dáng vẻ đau lòng không dứt.
Mạc viện trưởng sở dĩ đau lòng như vậy, là bởi vì kết quả khảo nghiệm của Vân Thiên Vũ lúc trước ở phòng khảo nghiệm linh lực, bởi vì chốt mở phòng khảo nghiệm linh lực của học viện Già Lam mở, chỉ cần có người khảo nghiệm, viện trưởng ở tiểu viện sẽ có thể cảm ứng được, Vân Thiên Vũ có thiên phú nghịch thiên khiến cho viện trưởng cũng kinh hãi.
Linh lực thiên phú Tiên Thiên thượng đẳng linh mạch thân thể, chính xác là gần trăm năm qua khó gặp một người, cho tới bây giờ hắn chỉ nhìn thấy một người là Tiêu Cửu Uyên.
Tinh thần lực thiên phú đứng thứ nhất, đây chính là điều kiện của một luyện đan sư Tiên Thiên, người này nếu như học tập luyện đan, nhất định sẽ trở thành một luyện đan sư xuất sắc.
Thế nên hắn đuổi theo đi ra ngoài là muốn nhìn một chút tiểu nữ tử đó là con nhà ai, có thể hay không hắn muốn thu nhận nàng làm đồ đệ, sau đó dạy nàng thuật luyện đan.
Nhưng tên Tiêu Cửu Uyên khốn kiếp này, chẳng những không cho hắn biết nàng là người nào, còn mang nàng rời đi.
Ô ô, Mạc viện trưởng càng nghĩ càng tức giận, Tiêu Cửu Uyên tên khốn kiếp này nhất định là cố ý, nhất định vậy.
Mạc viện trưởng ở trong lòng mắng to Tiêu Cửu Uyên, một mặt khác tâm tình Tiêu Cửu Uyên rất tốt chủ động giải thích nội dung Hoán Linh Quyết cho Vân Thiên Vũ.
"Cuối cùng, thật ra là tu luyện khẩu quyết để triển khai linh lực, bây giờ ngươi tu luyện theo nội dung Hoán Linh Quyết trước, làm được như vậy, có thể chân chính tu luyện linh lực."
Tiêu Cửu Uyên nói xong khép sách lại, nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Hiện tại đã hiểu chưa? Còn có chỗ nào không hiểu có thể hỏi?"
Vân Thiên Vũ cố gắng nhớ lại từ đầu đến cuối, nàng đã hoàn toàn lĩnh ngộ được, gật đầu: "Ta đã hiểu hết toàn bộ rồi."
Không nghĩ tới trong Hoán Linh Quyết vậy có nhiều cách thức như vậy, nếu như Tiêu Cửu Uyên không nói, nàng thật đúng là không biết tốn bao nhiêu thời gian đây.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên nghe được người bên cạnh, lãnh khốc mở miệng nói.
"Một thước khoảng cách đâu?"
Vân Thiên Vũ thật nhanh nhìn sang, phát hiện hai người ngồi sát bên nhau.
Mà lúc này Tiêu Cửu Uyên bộ mặt âm trầm nhìn nàng, giống như Vân Thiên Vũ cố ý tới gần. Sau đó hành động của hắn nhanh chóng dời đi, bảo đảm một thước khoảng cách.
Vân Thiên Vũ thật muốn chỉ vào mũi của hắn mắng, bất quá suy nghĩ một chút Tiêu Cửu Uyên mới vừa rồi dạy nàng nội dung của Hoán Linh Quyết, cuối cùng nhịn xuống.
"Vương gia chẳng những trí nhớ không tốt, hơn nữa trở mặt còn nhanh hơn so với lật sách."
Vân Thiên Vũ hung hăng đâm Tiêu Cửu Uyên một câu, vội vàng cầm sách cách hắn xa một chút, lần này hai người một người chiếm cứ một bên, làm theo ý mình.
Tiêu Cửu Uyên quanh thân toàn hàn khí, con ngươi tĩnh mịch âm trầm nhìn Vân Thiên Vũ: "Ngươi bây giờ quả thật không phải một con cờ thích hợp, chẳng những không nhớ được điều ước, còn luôn chống đối lại bổn vương, còn thỉnh thoảng nói xa nói gần mắng bổn vương."
"Vương gia lại muốn trừng phạt ta?"
"Bổn vương đang suy nghĩ có nên hay không để ngươi tiếp tục mượn thanh danh của Ly thân vương phi?"
Tiêu Cửu Uyên gương mặt như có điều suy nghĩ, dường như đang suy nghĩ vấn đề này.