Mục lục
Thú phi thiên hạ - thần y đại tiểu thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nụ hôn này, suýt nữa khiến Vân Thiên Vũ không thể nổi, liền đánh hắn: “Thái hậu nương nương đang chờ người kìa, mau đi đi.”


“Được.” Tiêu Cửu Uyên giống như con mèo ăn vụng, cảm thấy mãn nguyện xuống xe ngựa. Dáng vẻ của hắn vui vẻ vô cùng, bên ngoài phủ Ly thân vương, đám thuộc hạ có gì không biết, xem ra phủ Ly thân vương sắp có vương phi rồi, như vậy thực sự tốt quá. Tâm trạng của vương gia vui vẻ, cuộc sống sau này của họ sẽ tốt hơn nhiều. Mọi người trong phủ Ly thân vương vô cùng vui vẻ. Nhất là Hắc Diệu, bởi trước đây vì gã mà suýt nữa khiến vương gia và vương phi chia tay. Cho nên gã là người vui mừng nhất.


Ở ngoài xe ngựa, Tiêu Cửu Uyên nhìn Hắc Diệu ra lệnh: “Từ nay trở đi, ngươi mang theo một nhóm người, phụ trách bảo vệ Linh Nghi quận chúa, nhớ kỹ không được để Linh Nghi quận chúa xảy ra chuyện gì, nếu nàng xảy ra chuyện gì, ngươi mang đầu đến gặp bổn vương.”


“Rõ, vương gia, thuộc hạ đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.”


Hắc Diệu vui vẻ đồng ý, Tiêu Cửu Uyên hài lòng gật đầu, chào Vân Thiên Vũ rồi mới quay người đi vào cung của thái hậu. Xe ngựa của Ly thân vương rời khỏi hoàng cung, đi tới phủ An thân vương.


Trong cung của thái hậu.


Thái hậu đang vô cùng khó xử ở trong đại điện chờ Tiêu Cửu Uyên. Nói thật trước đây Tiêu Cửu Uyên có nói với bà ta về chuyện muốn cưới Tiêu Thiên Vũ làm chính phi, bà ta cũng đã đồng ý.


Hơn nữa, bà ta thấy hài tử này rất vui vẻ, làm mẫu thân của hắn, bà ta rất vui vẻ.


Nhưng đại nhi tử của bà ta, hoàng đế bệ hạ, lại muốn bà ta nói với tiểu nhi tử, bảo hắn cưới công chúa Nam Chiêu làm chính phi. Sao lại có thể như vậy. Từ nhỏ tới lớn, Uyên Nhi là người độc lập, chuyện hắn đã quyết định sẽ rất khó thay đổi. Cho dù bà ta là mẫu hậu cũng không thể. Thật sự thái hậu rất buồn, nhìn thấy Tiêu Cửu Uyên bước vào đại điện. Thái hậu mau chóng điều chỉnh tâm lý nhìn theo.


Tiêu Cửu Uyên bước vào, thái hâu vừa nhìn đã biết tâm trạng của Tiêu Cửu Uyên vô cùng vui vẻ, xem ra quan hệ với Linh Nghi quận chúa đang phát triển rất tốt. Vậy bà ta làm sao mở miệng được đây? Nếu bà ta không mở miệng, đại nhi tở cũng không thể không nói gì được. Sắc mặt thái hậu lại trở nên u sầu, Tiêu Cửu Uyên vừa nhìn đã hiểu nhưng hắn giả vờ như không biết mà hỏi: “Mẫu hậu, người bảo thái giám truyền nhi thần vào có chuyện gì vậy?”


Thái hậu nhìn Tiêu Cửu Uyên, tiểu tử này từ nhỏ đã rất thông minh, bà ta không tin hắn đoán không ra. Thái hậu nghĩ ngợi rồi thở dài nói: “Uyên Nhi, công chúa Nam Chiêu đó lại chọn con để liên hôn, con nói xem con làm vậy là sao, không phải lúc đó công chúa đã nói rồi sao? Bằng lòng hai người thờ chung một chồng, đây là chuyện chuyện tốt mà, sao con lại cự tuyệt.”


Tiêu Cửu Uyên trực tiếp bác bỏ: “Con vừa nhìn thấy nữ nhân đó đã thấy chán ghét, ra vẻ đạo đức giả, làm bộ làm tịch, không hề thật lòng, chẳng qua là thủ đoạn lừa gạt thôi, nữ nhân như vậy còn muốn bước vào phủ Ly thân vương ư, đừng có hòng.”


Tiêu Cửu Uyên không nói gì nữa.


Thái hậu nhíu mày nhìn Tiêu Cửu Uyên giận dữ nói: “Uyên Nhi, tại sao mẫu hậu không nhìn ra người phụ nữ đó làm ra vẻ đạo đức giả, ta thấy nàng ấy rất tốt mà.”


“Đúng vậy, mặt mũi công chúa Nam Chiêu cũng rất xinh đẹp, thực ra gương mặt công chúa Nam Chiêu cũng không hề kém so với Linh Nghi quận chúa, hai nàng là hai phong cách, Linh Nghi quận chúa diện mạo hiểu biết, công chúa Nam Chiêu là một nữ tử xinh đẹp, con xem nếu con cưới cả hai nữ nhân không phải là tận hưởng hạnh phúc thế gian sao?”


Thái hậu cố gắng tận tình khuyên nhủ.


Tiêu Cửu Uyên hoàn toàn không để ý tới: “Bổn vương không thèm, một người là đủ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK