Mục lục
(Full) Kì Tài Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1076 Người diệt Tu Bồ Đề Thiền Viện, là Sở Hưu!

Thật ra Tịnh Thiền Trí Tàng không có thù hận gì với Sở Hưu, trước đó thâm chí hai bên còn chưa từng gặp mặt. Tịnh Thiền Trí Tàng cũng chỉ nghe qua tên của Sở Hưu, dù sao y cũng có tiếng tăm cực lớn trong thế hệ trẻ, thậm chí còn mơ hồ vượt lên Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh của Thiên Sư Phủ.

Điểm thật sự khiến Tịnh Thiền Trí Tàng quyết định giết chết Sở Hưu là do đại tông sư bói toán của Tu Bồ Đề Thiền Viện, Thập Tội Tôn Giả - Tiêu Ma Kha tu luyện thành công Thiên Nhãn Thông một trong Lục Thần Thông của Phật tông.

Trong giang hồ đương thời, người có thể xưng là đại sư về đạo bói toán mặc dù rất ít nhưng cũng có vài vị. Tỷ như Viên Cát đại sư dưới tay Sở Hưu.

Nhưng người có thể xưng là đại tông sư lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Hư Tĩnh thủ tọa Nhân Quả Thiện Đường của Đại Quang Minh Tự là một, Tiêu Ma Kha cũng là một. Hơn nữa so với Hư Tĩnh, cuộc đời của Tiêu Ma Kha càng mang tính truyền thuyết.

Nghe nói Tiêu Ma Kha xuất thân một bộ lạc nhỏ ở Nam Man, là con trai thủ lĩnh bộ lạc bản xứ. Mặc dù không so sánh được với con em thế gia ở Trung Nguyên. có điều cuộc sống giàu có mỹ mãn, trước hai mươi tuổi Tiêu Ma Kha chưa từng biết thế nào là ưu sầu.

Nhưng sau năm hai mươi tuổi, bộ lạc nhỏ của hắn bị ngoại tộc hủy diệt. Nguyên nhân là người yêu cũ của mẫu thân hắn tìm tới cửa muốn đoạt lại người yêu ngày trước; hơn nữa mẫu thân hắn lại làm gián điệp, khiến cho bộ lạc bị hủy diệt.

Toàn tộc bị sát hại, hơn nữa một trong số hung thủ còn là mẫu thân của mình, đây quả thật là đả kích trí mạng đối với Tiêu Ma Kha.

Tiêu Ma Kha bỏ trốn tu luyện võ công trở về báo thù. Dưới sự ngăn cản của mẫu thân, hắn vẫn giết chết được kẻ thù, nhưng mẫu thân hắn lại vì thế tự sát tuẫn tình, cho nên cũng tương đương với hắn gián tiếp bức tử mẫu thân mình.

Dưới thảm kịch cuộc đời như vậy, Tiêu Ma Kha hoàn toàn nổi điên trở thành hung đồ ma đầu tại đất Nam Man, giết người không cần tính toán. Nhưng hắn lại yêu một nữ nhân, cam tâm tình nguyện buông hết võ công, bỏ qua hết thảy, muốn bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng sau này hắn mới phát hiện. Người yêu của hắn lại là con gái do kẻ thù cùng mẫu thân hắn sinh thành. Khi hắn báo thù cô gái này đang ở Trung Nguyên nên tránh được kiếp nạn. Thật ra nàng chính là muội muội cùng mẹ khác cha với hắn.

Hơn nữa người yêu hắn cũng biết chuyện này, tâm linh sụp đổ muốn giết Tiêu Ma Kha, nhưng lại không đành lòng hạ thủ, cuối cùng tự vẫn.

Tiêu Ma Kha nản lòng thoái chí tự phá tâm mạch, gieo mình vào con sông lớn Hằng La Giang trên đất Nam Man. Thế nhưng hắn vẫn còn một hơi thở,

được Thần Tăng - Rama của Tu Bồ Đề Thiền Viện cứu sống tiến hành điểm hóa, bước vào Tu Bồ Đề Thiền Viện tu hành, chặt đứt quá khứ, độ hóa tội nghiệt.

Không biết có phải do liên quan tới quá khứ của mình không, trình độ về đạo nhân quả của Tiêu Ma Kha tiến triển cực nhanh. Hắn xuất gia giữa đường, hơn nữa còn chết một lần, tổn thương tới nguyên khí nhưng cho dù như vậy trong vòng mười năm hắn cũng trở thành võ giả có trình độ bói toán cao nhất trong Tu Bồ Đề Thiền Viện, ngay cả Thần Tăng - Rama cũng không cách nào sánh vai.

Ban đầu khi Dạ Thiều Nam bước vào Tu Bồ Đề Thiền Viện, Rama bại dưới tay Dạ Thiều Nam, trực tiếp quay người bế quan, khiến các tăng nhân trong Tu Bồ Đề Thiền Viện cực kỳ lo lắng.

Tu Bồ Đề Thiền Viện an phận tại một góc nhỏ của Nam Man, đệ tử không phải xử lý nhiều việc, cũng không có quá nhiều việc cần xử lý cho nên phương trượng bế quan mấy năm tới mười mấy năm cũng rất bình thường.

Nhưng giờ Ma đạo đã dần có thế quật khởi, khiến các tăng nhân Tu Bồ Đề Thiền Viện lo lắng không thôi.

Tịnh Thiền Trí Tàng là tăng nhân già đời nhất trong Tu Bồ Đề Thiền Viện, coi an nguy cơ tông môn thậm chí còn cao hơn bản thân, cho nên hắn tới nhờ Tiêu Ma Kha bói một quẻ cho tiền đồ tông môn.

Để báo ân đọa hóa khi xưa, Tiêu Ma Kha tiêu hao trăm năm tuổi thọ bói toán tương lai Tu Bồ Đề Thiền Viện, xem xem rốt cuộc Dạ Thiều Nam có phải kẻ địch của Tu Bồ Đề Thiền Viện hay không?

Nhưng kết quả hắn chứng kiến ngay bản thân hắn cũng không dám tin tưởng. Hắn không thấy Dạ Thiều Nam. Hắn thấy Tu Bồ Đề Thiền Viện bị hủy trong tay Sở Hưu.

Thời điểm đó Tiêu Ma Kha thậm chí còn không biết Sở Hưu, hắn chỉ vẽ lại tướng mạo Sở Hưu trong kết quả bói của mình giao cho người phụ trách của Phong Mãn Lâu ở đất Nam Man xem xét. Người này lập tức nhận ra trên hình vẽ là Sở Hưu, tiếp đó thuật lại mọi tin tức về Sở Hưu.

Người thừa kế của nhánh Ẩn Ma, có hung uy hiển hách trên giang hồ cho dù tuổi còn rất trẻ nhưng đã có phong thái của kiêu hùng Ma đạo.

Người như vậy một khi trưởng thành không chừng còn kinh khủng hơn Dạ Thiều Nam. Ngày sau nếu hắn có xung đột gì với Tu Bồ Đề Thiền Viện hay phương trượng gặp bất trắc gì đó khiến thực lực Tu Bồ Đề Thiền Viện giảm sút, vậy có bị hủy trong tay đối phương cũng không phải không thể.

Tịnh Thiền Trí Tàng không nghi ngờ gì kết quả bói toán của Tiêu Ma Kha, dù sao đây cũng là đại tông sư bói toán sánh ngang với Hư Tĩnh thủ tọa Nhân Quả Thiện Đường, hao phí cả trăm năm tuổi thọ mới bói ra được một chút thiên cơ.

Võ giả cho dù tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần cũng chỉ có bốn trăm năm tuổi thọ mà thôi. Tiêu Ma Kha tổn thương nguyên khí quá nặng, tuổi thọ đã bị giảm nửa, chỉ có hai trăm năm.

Mặc dù hiện tại hắn còn chưa tới trăm tuổi nhưng mất trăm năm tuổi thọ cũng tương đương với mất phân nửa tuổi thọ, trả giá cao như vậy mới nhận được kết quả này, sao có thể sai được?

Cho nên Tịnh Thiền Trí Tàng đắn đo một thời gian rồi đưa ra quyết định, giết chết Sở Hưu trước vĩnh viễn loại trừ hậu hoạn cho Tu Bồ Đề Thiền Viện.

Hắn biết thế lực sau lưng Sở Hưu, cũng biết phiền toái khi giết Sở Hưu.

Nhưng hắn đã già, chỉ có thể làm được chút việc này cho tông môn.

Hắn đã quyết định xong, sau khi giết Sở Hưu hắn sẽ nhận hết tội lỗi vào mình. Nhánh Ẩn Ma muốn câu trả lời, cái mạng này của mình chính là câu trả lời.

Dùng cái mạng của mình đủ dập tắt lửa giận của nhánh Ẩn Ma.

Chí ít hiện tại nhánh Ẩn Ma đang chia năm sẻ bảy, sẽ không vì một người chết mà kết thù oán nặng nề với Tu Bồ Đề Thiền Viện.

Cùng lắm là chỉ có Ngụy Thư Nhai ghi thù hận, nhưng chỉ mình Ngụy Thư Nhai, với thực lực Tu Bồ Đề Thiền Viện vốn cũng chẳng sợ.

Trước khi động thủ Tịnh Thiền Trí Tàng đã chuẩn bị xong xuôi hy sinh bản thân mình diệt trừ một kẻ địch trong tương lai cho Tu Bồ Đề Thiền Viện, coi như trừ hại cho giang hồ.

Tu Bồ Đề Thiền Viện có thể lưu truyền cả vạn năm mà không suy yếu chính là nhờ vào những người không sợ hy sinh như hắn!

Nghĩ đến đây phật quang trên Thất Bảo Lưu Ly Trượng càng thêm rực rỡ.

Sở Hưu không biết Tịnh Thiền Trí Tàng vì lý do này mà muốn giết y. Y chỉ cảm thấy hôm nay mình tới bí cảnh này hình như là một sai lầm, bởi vì y toàn gặp phải kẻ điên.

Huống Tà Nguyệt là kẻ điên, Bộ Thiên Nam cũng là kẻ điên, lão hòa thượng này chẳng hiểu vì lý do gì vừa tới đã hạ thủ muốn giết người, cũng là kẻ điên.
Chương 1077 Bốn bề đều là địch 1

Tịnh Thiền Trí Tàng muốn hạ thủ giết người, Sở Hưu lại không muốn chết mà không rõ lý do như vậy, huống chi y chưa từng có thói quen bó tay chịu trói, bất luận đối mặt với cường giả Chân Hỏa Luyện Thần hay Thiên Địa Thông Huyền đều như vậy.

Uy lực Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, toàn lực chống lại phật âm của Tịnh Thiền Trí Tàng công kích.

Cùng lúc đó Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu cũng bộc phát ra khí tức cường đại ầm ầm chém xuống, không gian xung quanh cũng như đang run rẩy, thế đao như sóng lớn ngập trời thôn tính hết thảy!

Thất Đại Hạn. Phá Hải!

Phá Hải với uy năng cường đại được chém ra, va chạm với Thất Bảo Lưu Ly Trượng. Lực lượng cường đại bộc phát giữa hai người, người bị đánh bật ra vẫn là Sở Hưu. Lần này ngay cả tay cầm đao của y cũng run rẩy.

Tu Bồ Đề Thiền Viện vốn đều là tăng nhân khổ hạnh, khi trẻ đã mài giũa tâm chí nghị lực. Những người có tư cách bước ra khỏi đất Nam Man hành tẩu giang hồ không ai là người dễ đối phương.

Tịnh Thiền Trí Tàng thân là tăng nhân thế hệ trước của Tu Bồ Đề Thiền Viện, tuy đã già nhưng thực lực cao cường. Lúc này hắn chỉ muốn diệt trừ Sở Hưu vì tương lai của tông môn, sẵn sàng tăng lực lượng bản thân lên tới đỉnh cao, thậm chí còn mạnh hơn!

Hơn nữa người khác nhìn sang bên này thấy Sở Hưu bị Tịnh Thiền Trí Tàng tấn công điên cuồng như vậy, phản ứng của mọi người đều bất đồng.

Bốn vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần của nhánh Ẩn Ma thấy Tịnh Thiền Trí Tàng thậm chí không có ý dừng tay lập tức muốn ra tay ngăn cản.

Bất kể cảm nhận của bọn họ về Sở Hưu ra sao, nhưng lúc này bọn họ đang ở đây, đang đại biểu cho lợi ích của toàn bộ nhánh Ẩn Ma.

Sở Hưu là người thừa kế của nhánh Ẩn Ma bọn họ, nếu y bị kẻ khác ỷ lớn hiếp nhỏ vây giết ở đây, vậy còn ra thể thống gì?

Nếu bọn họ khoanh tay đứng nhìn, không chỉ làm mất thanh danh của nhánh Ẩn Ma, thậm chí không thể trả lời cho nội bộ nhánh Ẩn Ma.

Cho nên lúc này bốn người điên cuồng tấn công hàng rào muốn ra tay cứu viện Sở Hưu.

Nhưng lúc này Bộ Thiên Nam lại cười lạnh một tiếng ngăn cản trước người Ngụy Thư Nhai.

Thần sắc Ngụy Thư Nhai lập tức trầm xuống: “Bộ Thiên Nam, ngươi muốn chết ư!”

Bộ Thiên Nam lạnh nhạt đáp: “Ngụy lão, không phải ta không nể mặt ngươi mà là Sở Hưu không nể mặt ta trước.

Sở Hưu hắn cuồng ngạo lắm cơ mà? vậy người khác tốt nhất đừng nhúng tay vào, ta muốn xem xem lão hòa thượng Tu Bồ Đề Thiền Viện kia có giết chết được tiểu tử Sở Hưu kia không?”

Ngụy Thư Nhai hừ lạnh một tiếng, không nói hai lời trực tiếp giao chiến cùng Bộ Thiên Nam.

Giờ đang lúc nguy nan, hắn đã không còn thời gian để nhiều lời.

Khi thấy Bộ Thiên Nam xuất thủ, trong mắt Tôn Tổ Xương lóe lên vẻ tàn nhẫn.

Trước đó hắn không dám xuống tay với Sở Hưu là vì e ngại nhánh Ẩn Ma.

Nhưng giờ có kẻ ra tay giết người trước, vậy nếu hắn còn do dự, vậy thật quá có lỗi với hai huynh đệ Tôn Khải Phàm cùng Tôn Khải Lễ.

Cho nên hắn trực tiếp ngăn cản trước người Quỳ Long Động Chủ - Vu Mã Giao.

Hơn nữa người xuất thủ không phải chỉ có Tôn Tổ Xương.

Lão tổ Cao Bình Lục gia cũng có mặt tại đây, hắn trực tiếp xuất thủ ngăn cản Địa Ma Tán Nhân - Du Ma Nhai.

Thật ra Cao Bình Lục gia không có thù với Sở Hưu, nhưng trước đó nghe nói Sở Hưu giết huynh đệ Tôn thị, trong lòng vị lão tổ này không khỏi cảnh giác.

Bởi vì lúc trước có hai võ giả Lục gia dẫn Huống Tà Nguyệt tới gây sự với Sở Hưu.

Lão tổ Lục gia làm việc cực kỳ quả quyết, phát hiện giữa mình và Sở Hưu tiềm ẩn ân oán, lại nhìn cục diện thê thảm hiện tại của Sở Hưu, hắn cũng không ngại bỏ đá xuống giếng.

Nhánh Ẩn Ma còn người cuối cùng là Tần Triều Tiên, nhưng hắn lại bị Trường Vân Tử đứng đầu Hộ Viện Lục Chân Nhân của Thuần Dương Đạo Môn chặn đường.

Sở Hưu giết vài tông sư võ đạo của Thuần Dương Đạo Môn, giờ món nợ này cũng nên tính!

Những người đứng về phía Sở Hưu như Lã Phụng Tiên và Mai Khinh Liên đều âm thầm lo lắng, nhưng lại chẳng có cách nào.

Giao thủ giữa cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, bọn họ đã không xen vào được.

Thật ra trong chuyện này cũng có nguyên nhân do Sở Hưu thu hút quá nhiều thù hận.

Y đắc tội với phân nửa võ lâm.

Trước đó do thực lực của y đồng thời e ngại nhánh Ẩn Ma, cho nên không mấy ai dám trắng trợn ra tay đánh giết Sở Hưu, bởi phải trả giá quá lớn, không đáng.

Giờ Tịnh Thiền Trí Tàng lại xuất thủ trước muốn giết Sở Hưu, bọn họ cũng

không ngại bỏ đá xuống giếng.

Trần Thanh Đế ở một bên nhíu mày, trực tiếp đấm ra một quyền, hàng rào trận pháp phía trước bị một quyền của hắn trực tiếp đánh nát.

Dù sao Sở Hưu cũng là hảo hữu của đệ tử hắn Tạ Tiểu Lâu, hơn nữa hắn cũng rất tán thưởng tính cách quả quyết tàn nhẫn của Sở Hưu, không ngại ra tay giúp đỡ Sở Hưu lần này.

Có điều ngay lúc Trần Thanh Đế xuất thủ, Huống Tà Nguyệt lại ngăn cản trước người Trần Thanh Đế, cười lạnh nói: “Trận vừa rồi còn chưa đã nghiền, tiếp nào!”

Trần Thanh Đế khinh thường cười lạnh một tiếng nói: “Cái gì mà thần thướng Thiên Môn, chẳng qua là đám chuột nhắt nhát gan mà thôi! Muốn giết người thì quang minh chính đại đi mà giết, chỉ biết bỏ đá xuống giếng thế này thì tài cán gì? Ngươi còn không bằng lão hòa thượng Tu Bồ Đề Thiền Viện kia!”

Nếu Huống Tà Nguyệt dám bất chấp tất cả tới giết Sở Hưu, Trần Thanh Đế còn coi trọng hắn một chút.

Nhưng thân là thần tướng Thiên Môn cũng chỉ biết bỏ đá xuống giếng, đáng khinh!

Có điều khinh thường thì khinh thường, trận chiến trước đó của hai người mặc dù Huống Tà Nguyệt chịu thiệt nhưng hắn cũng chưa thật sự bị Trần Thanh Đế đánh bại.

Giờ Huống Tà Nguyệt toàn lực xuất thủ ngăn cản, trong thời gian ngắn Trần Thanh Đế cũng không cách nào cứu viện Sở Hưu.

Trong số võ giả Chân Hỏa Luyện Thần, những người có quan hệ với Sở Hưu đều đã xuất thủ, nhưng khổ nỗi số người Sở Hưu đắc tội lại càng nhiều

Đám người Lục Trường Lưu trầm ngâm một hồi, bọn họ có đủ thứ băn khoăn cho nên thẳng thắn giữ trung lập, không xuất thủ.

Thịnh Bắc Hiên của Tà Cực Tông cũng suy nghĩ một hồi, cuối cùng chọn cách án binh bất động đứng xem.

Tà Cực Tông là phản đồ của Côn Luân Ma Giáo năm xưa, quan hệ với nhánh Ẩn Ma trước nay đều không tốt.

Giờ Tà Cực Tông đã lựa chọn chỉ nghe lệnh Bái Nguyệt Giáo, nhưng Đông Hoàng Thái Nhất lại không ở đây cho nên Trình Bất Húy cũng không ra tay.

Còn lúc này bên phía Sở Hưu, Tịnh Thiền Trí Tàng vốn mang ý tất sát, quanh người lấp loáng phật quang xông thẳng tới chân trời, thân thể già nua bộc phát ra lực lượng còn cường đại hơn cả thời điểm đỉnh cao của hắn.

Quanh người Sở Hưu bộc phát ra ma khí tinh khiết, đen kịt như mực. Lực lượng đó có thể coi là cực hạn trong Ma đạo, khí tức này theo Lục Giang Hà thấy thậm chí có một chút cảm giác của Độc Cô Duy Ngã.

Một đao chém xuống, không gian trước mắt như bị xé nứt. Trước mặt đao này tất cả như hóa thành một bức tranh, hàng rào trận pháp bị chém tan, đánh thẳng đến Tịnh Thiền Trí Tàng!

Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm!

Đao pháp tuyệt thế vốn thuộc về Độc Cô Duy Ngã khiến cả Tịnh Thiền Trí Tàng cũng phải chấn động.
Chương 1078 Bốn bề đều là địch 2

Hắn giơ Thất Bảo Lưu Ly Trượng ngang người, quanh người bùng lên phật quang rực rỡ, miệng tụng phật âm. Dưới phật quang chói mắt Lưu Ly Bảo Thụ hàng lâm ngăn cản thế đao. Chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, Lưu Ly Bảo Thụ vỡ vụn, Tịnh Thiền Trí Tàng lui lại phía sau vài bước, trên Thất Bảo Lưu Ly Trượng không ngờ lại xuất hiện một vết đao cực kỳ rõ rệt!

Mọi người ở đây kinh ngạc nhìn Sở Hưu, đối mặt với cường giả như Tịnh Thiền Trí Tàng, không ngờ Sở Hưu vẫn có thể giao thủ một chọi một, thậm chí đẩy lùi. Quả thật kinh khủng.

Tịnh Thiền Trí Tàng hít một hơi thật sâu, Sở Hưu càng thể hiện lực lượng cường đại, hắn lại càng quyết tâm muốn giết Sở Hưu.

Giờ Sở Hưu đã có thực lực như vậy, nếu chờ tới ngày sau Sở Hưu bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, không khéo kết cục của Tu Bồ Đề Thiền Viện sẽ giống như quẻ bói của Tiêu Ma Kha, thật sự bị hủy diệt trong tay Sở Hưu!

Tịnh Thiền Trí Tàng chắp tay trước ngực, một luồng phật quang càng thêm rực rỡ bộc phát từ người y. Xuyên qua phật quang thậm chí có thể thấy trong đan điền của hắn có một viên Xá Lợi Tử màu vàng đang nhanh chóng chuyển động.

Thấy cảnh này mọi người ở đây đều giật mình, Tịnh Thiền Trí Tàng thậm chí tiêu hao cả lực lượng Xá Lợi Tử, rốt cuộc thù hận giữa hắn và Sở Hưu lớn tới mức nào?

Xá Lợi Tử của Phật môn cũng tương đương với Võ Đạo Chân Đan của võ giả bình thường, chẳng qua có một số biến hóa rất nhỏ.

Nhưng bất luận biến hóa ra sao, Võ Đạo Chân Đan cũng cực kỳ quan trọng đối với võ giả. Một khi Võ Đạo Chân Đan bị phế bỏ, vậy tương đương với thực lực bị phế mất chín thành chín, chẳng khác gì phế bỏ võ công.

Giờ không ngờ Tịnh Thiền Trí Tàng lại tiêu hao lực lượng Võ Đạo Chân Đan như vậy, hắn không sợ giết chết Sở Hưu xong bản thân cũng thành tàn phế ư? Rốt cuộc hắn có thù gì, có oán ra sao?

Phật quang vô tận ngưng tụ thành một pháp tướng Như Lai phía sau lưng Tịnh Thiền Trí Tàng, ngàn cánh tay vươn ra sau lưng, đồng thời niết phật ấn đồng loạt đánh xuống. Chấn động cường đại đó phá tan toàn bộ hàng rào trận pháp trong không gian này, phảng phất như cho dù là A Tỳ Địa Ngục cũng phải tan tành dưới đòn này!

Mọi người ở đây đồng loạt biến sắc.

Lão hòa thượng này đã dốc cả toàn bộ mạng sống ra xuất thủ, uy lực quả thật kinh khủng.

Đòn này của hắn đã phá hủy một bộ phận trận văn, uy lực e rằng đã gần với cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Đương nhiên đối với mọi người đây lại là chuyện tốt, nếu đòn này của hắn có thể phá hủy toàn bộ trận pháp, bọn họ cũng có thể nhân cơ hội này bỏ trốn.

Thiên Thủ Như Lai, Trấn Ngục Hàng Ma!

Uy lực kinh khủng đó khiến Sở Hưu thật sự cảm nhận được mùi vị của tử vong.

Lúc này thật ra lực lượng trên người Sở Hưu đã tiêu hao sạch sẽ, liên tục vận dụng võ công như Thất Đại Hạn cùng Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, cho dù là Sở Hưu hiện tại cũng không chống đỡ nổi bao lâu.

Nhưng càng đối mặt với tuyệt cảnh, hung tính điên cuồng trong người Sở Hưu càng bị kích thích.

Y không biết vì sao Tịnh Thiền Trí Tàng lại hạ thủ muốn giết y.

Y chỉ biết có người muốn giết y, y sẽ giết người, cho dù là thần tiên phật đà thật sự, y cũng sẽ kéo một miếng thịt xuống!

“Giao Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp cho ta!”

Sở Hưu đột nhiên quát lên với Lục Giang Hà.

Lục Giang Hà sửng sốt, vội vàng nói: “Ta nói này tiểu tử, không phải ngươi định liều mạng đấy chứ? Bình tĩnh chút đi, dùng công pháp kia một chút thôi cũng sẽ làm thương tổn tới bản nguyên. Ngươi liều mạng với lão già này làm gì, giờ hàng rào trận pháp đã bị đánh nát, cứ dốc hết sức giữ mạng đã rồi tính. Chờ khi viện quân của ngươi rảnh tay, tình thế nguy hiểm này sẽ tự khắc được giải trừ. Đến lúc đó bất kể ngươi bị thương nặng thế nào Huyết Thần Ma Công của bản tôn cũng có thể chữa trị được.”

“Ta nói, giao Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp cho ta!”

Ánh mắt Sở Hưu đã hóa thành điên cuồng tới cực hạn.

Trong thời khắc nguy cơ sinh tử này, trước nay Sở Hưu chưa từng dựa vào người khác, y cũng không định dựa vào người khác.

Lão hòa thượng Tịnh Thiền Trí Tàng này muốn Sở Hưu chết, y sẽ kéo theo lão hòa thượng đó cùng chết!

Nếu nói bình tĩnh có đôi khi Sở Hưu còn bình tĩnh hơn bất cứ ai, cho dù núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt, y vẫn đối diện mặt không đổi sắc.

Nhưng nếu nói điên cuồng, vậy khí thế điên cuồng không cố kỵ bất cứ điều gì của y lại khiến trong lòng Lục Giang Hà cũng không nắm chắc, vội vàng giao Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp cho Sở Hưu.

Thậm chí hắn có cảm giác, nếu mình không đáp ứng Sở Hưu, tên này sẽ lập tức bóp nát Huyết Hồn Châu, mang hắn cùng đồng quy vu tận.

Đối với Sở Hưu hiện giờ, Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp không có bất cứ khó khăn gì với y, bởi vì đây chỉ là một kỹ xảo vận dụng Huyết Thần Ma Công. mà thôi. Chẳng qua Lục Giang Hà quá mức nhát gan, thà bỏ trốn sau này quay lại

báo thù cũng không muốn liều mạng với người ta, cho nên mới cất giấu bí pháp này.

Bao năm qua người duy nhất dùng tới môn bộc phát này là Viên Thiên Phóng.

Lúc trước khi Viên Thiên Phóng dùng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp đã ép Sở Hưu phải dùng tới Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú mà mình còn chưa nắm giữ để giết hắn.

Còn giờ Sở Hưu vận dụng bí pháp này lại có uy thế khiến cả thiên địa biến sắc, cho dù là Lục Giang Hà cũng không ngờ môn công pháp này của hắn có thể đạt tới mức kinh khủng như vậy.

Sau khi kết thành ấn pháp Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp, sắc mặt Sở Hưu tái nhợt, khí huyết toàn thân bị rút sạch.

Ánh sáng đỏ máu xộc thẳng tới trời, kể cả hai mắt Sở Hưu cũng biến thành màu máu vô biên. Y bước ra một bước, toàn bộ không gian đều bị biển máu che phủ, người xung quanh lập tức trốn sang bên, ánh mắt đầy kinh ngạc.

Đây là lực lượng mà một cảnh giới Chân Đan có thể đạt tới ư?

Tịnh Thiền Trí Tàng mặt không đổi sắc, phật quang bùng lên quanh pháp tướng Thiên Thủ Như Lai, tiếp tục tấn công xuống.

Nhưng đúng lúc này hắn chợt cau mày, như có tiếng quỷ thần kêu khóc vang lên bên tai, khiến người ta trong lòng lạnh buốt, phảng phất có ma thần quỷ vật cùng hung cực ác xuất thế.

Sắc mặt những người xung quanh cũng cực kỳ khó coi, cho dù là võ giả Ma đạo cũng không chịu được luồng khí tức hung ác quỷ dị này.

Mọi người nhìn kỹ mới phát hiện, âm thanh này phát ra từ miệng Sở Hưu, cứ như niệm chú, vô cùng quỷ dị.

Một khắc sau, âm thanh vô biên vang lên từ trong biển máu, như có một cái chuông khổng lồ gõ vang, âm thanh vọng vào lòng người.

Quỷ thần kêu gào, trời khóc mưa máu!

Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú!

Thức công pháp này vốn quỷ dị tới cực điểm, hôm nay Sở Hưu còn vận dụng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp phát động công pháp chí cường do bảy thức Đại Bi Phú hợp nhất, uy thế này cường đại vượt ngoài tưởng tượng mọi người, cho dù Doanh Tam Thư và Hư Vân cũng phải nghiêm nghị.

Mưa máu trút xuống, phật quang quanh người Thiên Thủ Như Lai dần dần ảm đạm, ấp quyết cũng từ từ tiêu tán.
Chương 1079 Đồng quy vu tận!

Nhưng lúc này Tịnh Thiền Trí Tàng lại bất đắc dĩ hạ giọng niệm một tiếng phật hiệu. Không ngờ Thất Bảo Lưu Ly Trượng của hắn lại tỏa ra ánh sáng thất sắc, dung nhập vào Thiên Thủ Như Lai.

Thiên Thủ Như Lai trong làn mưa máu vốn đã không còn phật quang, không ngờ lại tỏa ra ánh hào quang bảy màu, phật uy bừng bừng!

Hiến tế khí linh? Ý tưởng hay lắm. Có điều ngươi tưởng chỉ mình ngươi có thần binh hay sao?

Sắc mặt Sở Hưu đã trắng bệch như tờ giấy, y cắm Thiên Ma Vũ trên tay xuống đất. Chỉ trong chốc lát trên Thiên Ma Vũ vang lên tiếng quỷ đói kêu khóc. Đương nhiên lần này là khí linh Ngạ Quỷ Đạo kêu khóc thật.

Một khắc sau một luồng khí tức cuồng bạo quỷ dị bị rút ra khỏi Thiên Ma Vũ, truyền vào trận pháp dưới chân bọn họ.

Trong tích tắc, như lửa chạm vào đầu, toàn bộ trận pháp không gian lập tức sôi trào, khí tức quỷ dị giao hòa cùng mưa máu trên bầu trời, phá hủy tất cả, khiến mọi thứ sụp đổ!

Thân đứng ở chính giữa, Sở Hưu nhìn Tịnh Thiền Trí Tàng, giọng nói như vang lên từ địa ngục, cực kỳ âm trầm, cực kỳ khó nắm bắt.

Chết đi!

Một khắc sau, Thiên Thủ Như Lai ầm ầm sụp đổ, phật quang quanh người Tịnh Thiền Trí Tàng vụt tắt. Hắn khoát tay, không ngờ lại phát hiện thân thể của mình cũng đang sụp đổ như Thiên Thủ Như Lai kia.

Nhưng lúc này hắn không hề hoảng sợ, không hề phẫn nộ, ánh mắt chỉ mang vẻ không cam lòng.

Vốn Tịnh Thiền Trí Tàng đã tính toán hết tất cả, giết Sở Hưu, dùng bản thân dập tắt lửa giận của nhánh Ẩn Ma. Nhưng giờ bản thân mình lại chết trong tay Sở Hưu, Tu Bồ Đề Thiền Viện chắc chắn sẽ gặp phiền toái.

Thậm chí tới trước lúc chết lão tăng này vẫn nhớ về tông môn, cuối cùng mới trận pháp sụp đổ, hóa thành tro bụi tan theo làn gió.

Điều duy nhất khiến hắn an tâm là bản thân tuy phải chết nhưng Sở Hưu cũng chẳng sống được. Tương lai Tu Bồ Đề Thiền Viện có thể bảo tồn.

Liên tục vận dụng nhiều bí pháp liều mạng như vậy, quan trọng nhất là cuối cùng uy lực thiêu đốt khí linh bị y trực tiếp truyền vào trận pháp bên dưới mới có thể tạo thành tác dụng trên dưới giáp công, giết chết Tịnh Thiền Trí Tàng.

Nhưng trận pháp vốn đã hỏng một phần do hai người giao thủ, lúc này đã hoàn toàn không chịu nổi, bắt đầu sụp đổ quy mô lớn.

Đứng sâu trong trận pháp, Sở Hưu bước lên phía trước một bước, nhưng dưới chân hắn lại bắt đầu sụp đổ như Tịnh Thiền Trí Tàng.

Chỉ có điều điểm khác biệt là Tịnh Thiền Trí Tàng bị Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú giết chết, còn Sở Hưu lại không chịu nổi phản phệ này, cơ thể của y thật ra đã sớm mất đi sức sống, tiêu tán như tro bụi.

Ngụy Thư Nhai điên cuồng tấn công Bộ Thiên Nam, nhưng một khắc sau một tiếng nổ lớn vang lên, trận pháp sụp đổ triệt để, thân hình Sở Hưu cũng không còn tro cốt gì giữa vụ nổ trận pháp đó.

Mọi người ở đây đều ngừng tay, đề phòng trận pháp xung kích.

Một lát sau, mọi người nhìn vào giữa sân, lúc này giữa sân đã là một mảng hỗn độn, trận pháp do Lăng Tiêu Tông bày ra đã hoàn toàn sụp đổ.

Nhưng trừ những thứ này ra, giữa vụ nổ trận pháp không còn thấy bất cứ thi hài nào. Bất luận Sở Hưu hay Tịnh Thiền Trí Tàng đều như tan thành tro bụi.

Chính giữa trận pháp chỉ còn lại hai thứ, một là Thất Bảo Lưu Ly Trượng đã mất đi hào quang bảy màu, bên trên còn một vết đao lớn.

Một bên khác là Thiên Ma Vũ đã mất đi tất cả ma khí và linh tính, bị cắt thành hai đoạn.

Mọi người ở đây đều chìm vào trầm mặc và ngây dại ngắn ngủi, ngay chính bọn họ cũng không chấp nhận được kết cục như vậy.

Tịnh Thiền Trí Tàng đã chết? Một tăng nhân khổ hạnh cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần của Tu Bồ Đề Thiền Viện, trải qua vô số kiếp nạn cả thân thể và ý chí đều đã rèn luyện tới mức đỉnh cao, vẫn giữ được chiến lực mạnh nhất; khi đối mặt với một võ giả cảnh giới Chân Đan không ngờ lại bị đối phương đồng quy vu tận?

Đặc biệt là chiêu thức Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú cuối cùng của Sở Hưu, công pháp quỷ dị này thậm chí khiến cường giả như Hư Vân và Doanh Tam Thư sinh lòng cảnh giác

Môn công pháp quỷ dị như vậy đã không phải con người có thể đánh ra được, gần như tà thuật.

Người cũng không thể chấp nhận được kết quả này là Lã Phụng Tiên và Mai Khinh Liên.

Trong ấn tượng của bọn họ, đừng nói tới chuyện Sở Hưu chết, y gần như bất bại. Bất cứ chuyện khó khăn đến đâu đặt trước mặt Sở Hưu, y đều có thể giải quyết. Thế nhưng giờ y đã chết, không thể nào? Tuyệt đối không thể nào!

Ánh mắt Lã Phụng Tiên nhìn sang những người vừa ra tay ngăn cản bỏ đá xuống giếng Huống Tà Nguyệt, Tôn Tổ Xương, Bộ Thiên Nam, Trường Vân Tử, ánh mắt đã mang theo sát ý dữ tợn.

Lúc trước Sở Hưu có thể đích thân tới Việt Nữ Cung cứu hắn, thậm chí giúp hắn trút giận diệt Việt Nữ Cung.

Giờ hắn cũng có thể vì Sở Hưu giết sạch những kẻ này báo thù cho Sở Hưu, chỉ cần cho hắn thời gian!

Không ai thấy sát ý trong mắt Lã Phụng Tiên, cũng không ai để ý. Thế nhưng không ai có thể xem nhẹ sát khí trong mắt Ngụy Thư Nhai.

Nhìn những người xung quanh, Ngụy Thư Nhai gằn một câu từ tận kẽ răng: “Được được được! Chư vị làm tốt lắm, mối thù hôm nay tương lai chậm rãi tính!”

Nhiều năm như vậy, trừ ngày Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma bị hủy diệt, Ngụy Thư Nhai đã rất ít khi bi thương và phẫn nộ như vậy.

Hắn đã bỏ quá nhiều tâm huyết lên người Sở Hưu, thậm chí ngay những người trẻ tuổi theo phe mình trong nhánh Ẩn Ma cũng được hắn đưa tới cho Sở Hưu.

Mặc dù Sở Hưu không phải đệ tử của hắn nhưng theo Ngụy Thư Nhai Sở Hưu lại là người nối nghiệp của hắn, thậm chí còn thân cận hơn so với đệ tử. Cho nên dù Sở Hưu giết Viên Thiên Phóng, Ngụy Thư Nhai cũng không tỏ thái độ khó chịu gì.

Hơn nữa nói xa hơn, Sở Hưu đích thực là hy vọng của nhánh Ẩn Ma bọn họ.

Toàn bộ nhánh Ẩn Ma giờ đã âm u đầy tử khí, cho dù trong thế hệ trẻ tuổi cũng không có ai xuất sắc, chỉ mình Sở Hưu chống đỡ thể diện.

Thậm chí Ngụy Thư Nhai đã nghĩ kỹ, sau khi nâng đỡ Sở Hưu lên tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, chờ tới khi y thật sự trở thành một trong số những người chấp chưởng của nhánh Ẩn Ma, bản thân cũng có thể an tâm về hưu.

Thế nhưng giờ Sở Hưu đã chết, còn chết khó hiểu như vậy, thậm chí nguyên nhân bị giết cũng không biết, đã đồng quy vu tận với hòa thượng Tu Bồ Đề Thiền Viện.

Đám người Tôn Tổ Xương toàn thân mất tự nhiên, có điều lại chẳng mấy lo lắng.

Người giết Sở Hưu không phải bọn họ, nhánh Ẩn Ma muốn gây sự cũng phải tới Tu Bồ Đề Thiền Viện gây sự trước.

Quan trọng nhất là bao nhiêu người xuất thủ như vậy, nhánh Ẩn Ma ngươi lại không phải Bái Nguyệt Giáo, có thực lực tới gây sự với nhiều người như vậy ư? Đặc biệt trong chuyện này còn có người của Thiên Môn.

Trong số mọi người ở đây, người duy nhất thổn thức chính là đám người Trương Thừa Trinh, Tông Huyền.

Bọn họ không phải kẻ thù sinh tử với Sở Hưu, nhưng cùng là võ giả kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi, là đối thủ tương lai của nhau.

Nhưng giờ Sở Hưu liều mình chết chung với Tịnh Thiền Trí Tàng, đã vượt xa bọn họ. Từ nay về sau Sở Hưu đã ngồi vững danh hiệu đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ, hơn nữa bọn họ vĩnh viễn không còn cơ hội vượt qua.

Lúc này Phương Thất Thiếu cũng ôm kiếm ngơ ngác nhìn chính giữa nơi này, miệng còn lẩm bẩm: “Không thể nào, không thể nào! Sao tên Sở Hưu kia lại chết được? Hắn tính toán nhiều như vậy, còn giảo hoạt hơn bất cứ ai, ai chết

được chứ hắn sao chết được.”

Độc Cô Ly đứng bên cạnh Phương Thất Thiếu lạnh nhạt nói: “Không có gì là không thể, đây mới thật là giang hồ.

Một khắc trước ngươi còn đứng trên đỉnh vinh quang vô hạn, vạn người kính ngưỡng. Nhưng một khắc sau có thể ngươi đã thành một nắm cát vàng, chỉ còn tồn tại trong lời kể.”

Phương Thất Thiếu nhếch miệng muốn cười nhưng lại không cười nổi.

Vừa rồi hắn đứng cách hàng rào trận pháp nhờ Độc Cô Ly giúp đỡ, nhưng Độc Cô Ly lại vờ như không nghe thấy.

Giờ hắn cũng không hỏi Độc Cô Ly vì sao không xuất thủ, vì hắn đã biết đáp án.

Nhưng cho dù trơ mắt nhìn Sở Hưu tan thành tro bụi ngay trước mắt mình, Phương Thất Thiếu cũng không tin Sở Hưu đã chết!
Chương 1080 Sóng to gió lớn 1

Có một số việc bất kể tin hay không tin, dù sao theo những người khác thấy, Sở Hưu đã chết, chết tới không còn cả cặn bã.

Đương nhiên với đám người Tôn Tổ Xương đây lại là một tin tức tốt.

Còn đối với phần lớn mọi người xung quanh đây cũng là một tin tức tốt, bởi vì trận pháp của Lăng Tiêu Tông đã hoàn toàn bị hủy diệt.

Hai người Sở Hưu và Tịnh Thiền Trí Tàng giao thủ với nhau thậm chí đã gây ra chấn động cấp bậc Thiên Địa Thông Huyền, tạo thành lực phá hoại cực lớn đối với trận pháp. Đặc biệt là đòn cuối cùng của Sở Hưu đã hủy hoại triệt để trận pháp, khiến mọi người có thể thoải mái ra vào.

Hư Vân thở dài một tiếng đi tới thu hồi Thất Bảo Lưu Ly Trượng mà Tịnh Thiền Trí Tàng lưu lại.

Quan hệ của Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện mặc dù không được tốt lắm nhưng vẫn có chút giao tình.

Mặc dù lý giải của đôi bên đối với võ đạo mà phật pháp bất đồng, nhưng một ở nam một ở bắc cho nên không có xung đột về mặt đạo thống.

Giờ Tịnh Thiền Trí Tàng đã mất mạng, xương cốt cũng chẳng còn, mang binh khí của hắn về giao cho Tu Bồ Đề Thiền Viện cũng coi như một lời bàn giao.

Ngụy Thư Nhai cũng đi qua lấy hài cốt Thiên Ma Vũ của Sở Hưu.

Trước khi đi khỏi hắn còn nhìn đám người Tôn Tổ Xương một hồi, nhìn tới khi trong lòng mọi người run rẩy Ngụy Thư Nhai mới dùng giọng khàn khàn nói: “Nhánh Ẩn Ma chúng ta không so được với Bái Nguyệt Giáo nhưng không nghĩa là nhánh Ẩn Ma chúng ta dễ bắt nạt.

Đối đầu với một võ giả tiểu bối mà còn dùng thủ đoạn bỏ đá xuống giếng như vậy. Thật đúng là chẳng biết xấu hổ!”

Ba người Tần Triều Tiên cũng hừ lạnh một tiếng, biểu lộ thái độ.

Tình cảm của bọn họ đối với Sở Hưu không sâu như Ngụy Thư Nhai, đồng thời bọn họ cũng không cho rằng thiếu Sở Hưu, nhánh Ẩn Ma sẽ có vấn đề gì.

Nhưng giờ trên danh nghĩa Sở Hưu đang là người thừa kế của nhánh Ẩn Ma, thế nhưng y lại bị người ta giết chết ngay trước mặt bốn cường giả Chân Hỏa Luyện Thần nhánh Ẩn Ma như vậy có khác gì tát thẳng mặt bọn họ? Nếu nhánh Ẩn Ma không biểu thị thái độ chẳng phải còn hèn nhát hơn cả Tôn gia?

Người khác đều giữ im lặng, chỉ có Huống Tà Nguyệt cười lạnh hai tiếng.

Câu đe dọa trả thù này theo hắn thấy chỉ là trò cười. Hắn tới đây chỉ là vì chìa khóa, sau khi cầm được chìa khóa hắn sẽ về Côn Luân Thiên Môn, đến lúc đó chẳng lẽ đám nhánh Ẩn Ma còn dám lên Thiên Môn gây sự với hắn chắc? Đúng là truyện nực cười.

Có điều nghĩ tới đây Huống Tà Nguyệt chợt tỉnh táo lại, hắn xuống núi vì cái gì? Vì chìa khóa, thế giờ chìa khóa đâu?

Huống Tà Nguyệt nhìn về phía trước, nơi đó đã hóa thành một bãi phế tích bừa bộn, không còn chút khí tức nào. Chìa khóa kia e là đã bị loạn lưu khi kịch chiến hất bay, không biết giờ đang ở đâu. Thậm chí có thể bị dư chấn do hai người giao thủ trực tiếp đánh nát.

Nghĩ tới đây sắc mặt Huống Tà Nguyệt càng cau có.

Thật ra Huống Tà Nguyệt khi không nổi điên vẫn tương đối đáng tin cậy, nhưng một khi hắn nổi điên sẽ chẳng nghĩ được chuyện gì, cũng như lúc vừa rồi.

Rõ ràng hắn đến là vì chìa khóa, kết quả lại nổi điên nhắm chặt vào Sở Hưu.

Vừa rồi nếu không phải hắn nhất quyết xuất thủ chặn đường Trần Thanh Đế mà lựa chọn đi lấy chìa khóa, không khéo giờ đã có thể trở về báo cáo kết quả.

Đang lúc mọi người ở đây mỗi người ôm tâm tư khác nhau, xung quanh đột nhiên rung chuyển dữ dội, toàn bộ đại điện Lăng Tiêu Tông cũng bắt đầu lắc lư.

Mọi người vội vàng nhảy ra khỏi đại điện Lăng Tiêu Tông, chỉ thấy toàn bộ bí cảnh không gian bắt đầu lung lay như sắp đổ, rất nhiều vết nứt không gian màu đen xuất hiện. Rõ ràng nơi này đã không chống cự được, sắp sụp đổ.

Trước đó Bộc Dương Dịch của Huyền Vũ Môn đã nói nơi này không chứa được cường giả Thiên Địa Thông Huyền.

Nhưng vừa rồi Sở Hưu giao chiến với Tịnh Thiền Trí Tàng đã đánh ra uy thế của cả Thiên Địa Thông Huyền. chuyện này cũng khiến bí cảnh sụp đổ.

Bí cảnh sụp đổ, mọi người chỉ có thể vội vàng đi khỏi, bằng không nếu bị nhốt ở đây không ai chống cự được lực lượng sụp đổ của không gian.

Vốn là một lần thăm dò di tích bình thản không có gì lạ, thế nhưng kết quả lại đủ khiến toàn bộ giang hồ chấn động. Lý do là vì người chết có lai lịch quá lớn.

Chỉ mất ba ngày tin tức đã truyền khắp giang hồ, khiến toàn bộ võ lâm dậy sóng.

Khổ hạnh tăng của Tu Bồ Đề Thiền Viện, mỗi người đều là kẻ tu hành tới mức không coi mình như người, ai ai cũng bất phàm.`

Còn mấy năm gần đây Sở Hưu đã gây dựng vô số phong ba trên giang hồ, luận uy thế cho dù Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh cũng không sánh bằng y.

Thế nhưng giờ hai người vốn không liên quan tới nhau lại đồng quy vu tận trong Huyễn Hư Lục Cảnh, chuyện này khiến người ta không thể không cảm thán thế sự vô thường.

Giang sơn đời nào cũng có nhân tài xuất hiện, đâu thấy người trước yên mồ cỏ xanh?

Có điều đối với tin tức Sở Hưu đã chết, ngoại trừ hảo hữu của Sở Hưu, đại đa số mọi người trong giang hồ đều vui mừng.

Gần đây giới Ma đạo có dấu hiệu quật khởi, Dạ Thiều Nam dùng sức mình mình đàn áp quần hùng thì cũng thôi, Sở Hưu chỉ là một võ giả tiểu bối lại dám càn rỡ lớn lối như vậy. Chuyện này đã khiến rất nhiều người ngứa mắt với Sở Hưu.

Giờ Sở Hưu đã chết, nhánh Ẩn Ma không người kế tục, chí ít áp lực đối với tông môn Chính đạo đã nhỏ đi rất nhiều.

Có điều một số nhân sĩ trí thức vẫn khá bận tâm, liệu hành động lần này có gây ra Đại chiến chính ma lần thứ ba hay không?

Bất luận Sở Hưu là chính hay là ma, giang hồ trước nay không phải chỉ có một người, mà do rất nhiều người tạo thành.

Nếu mọi người muốn sống trong giang hồ, vậy nhất định phải tuận thủ một số quy củ của giang hồ, một số quy củ tuy không nói rõ nhưng lại được ước định ngầm.

Sở Hưu là võ giả tiểu bối của nhánh Ẩn Ma, cho dù y là người thừa kế của nhánh Ẩn Ma nhưng chuyện Sở Hưu bị giết cũng rất bình thường. Nhưng y có thể bị Trương Thừa Trinh giết chết, cũng có thể bị Tông Huyền giết chết, nhưng không thể chết trong tay võ giả tiền bối của Chính đạo.

Chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ như vậy không chỉ làm mất thanh danh, còn khiến quy củ giang hồ hỗn loạn.

Hôm nay ngươi giết đệ tử ưu tú nhà chúng ta, ngày mai ta làm thịt đệ tử ưu tú trong môn phái các ngươi. Giết tới giết lui như vậy khắp giang hồ không còn người trẻ tuổi nữa, chỉ còn mấy lão già đánh tới đánh lui. Chuyện này có nhìn thế nào cũng là lưỡng bại câu thương.

Cho nên bất luận môn phái nào đều cố gắng đề phòng chuyện như vậy xảy ra. Ngày trước Trương Thừa Trinh chiếm cứ hạng nhất Long Hổ Bảng hơn mười năm, cho dù hắn ra ngoài hành tẩu giang hồ cũng không thấy những đại lão của nhánh Ẩn Ma như Ngụy Thư Nhai hay Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo tới giết hắn, chính là vì nguyên nhân này.

Đương nhiên nguyên nhân này chỉ được xây dựng khi hai bên đều có chỗ dựa. Nếu ngươi không có chỗ dựa, chẳng ai e ngại gì chuyện giết ngươi cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK