Mục lục
(Full) Kì Tài Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 771 La Thần Quân 1

Không ai ngờ La Thần Quân lại ra tay dứt khoát như vậy, một chưởng đánh chết Dương Công Độ, còn nguyên nhân chỉ là vì hắn ngứa mắt với Dương Công Độ.

Đúng như La Thần Quân đã nói, đừng nói, Dương Công Độ, cho dù là lão hoàng đế Đông Tề, Thiên Môn cũng chẳng cần nể mặt.

Bao năm như vậy, Thiên Môn như ngăn cách với bên ngoài, phần lớn thời gian đều ở trên dãy núi Tây Côn Luân, không xâm chiếm địa bàn gì, chỉ thủ vững một mẫu ba phần đất của mình, đương nhiên cũng không sợ ai.

Triều đình và giang hồ luôn đối lập nhưng hai bên lại có hợp tác. Tại Đông Tề, cho dù là Thuần Dương Đạo Môn cùng Chân Vũ Giáo cũng phải nể mặt triều đình Đông Tề, nhưng Thiên Môn lại không cần.

Có bản lĩnh ngươi phái binh vòng qua Tây Sở, tiến vào Tây Cực Hoang Nguyên, lại vào dãy Côn Luân đánh Thiên Môn ta đi.

Cho dù là Côn Luân Ma Giáo trong thời điểm đỉnh phong còn không thể đuổi Thiên Môn khỏi dãy Côn Luân, nói chi triều đình Đông Tề.

Chỉ có điều cái chết của Dương Công Độ lại rất nực cười.

Cả đời hắn luôn bày mưu tính kế, dùng đủ loại âm mưu quỷ kế, mặc dù đại đa số đều kết thúc bằng thất bại nhưng chí ít thanh thế không yếu. Hơn nữa hắn cũng nhiều lần biến nguy thành an, đã lâu rồi không tự tìm đường chết.

Cho nên Dương Công Độ cũng cảm thấy chẳng qua là vận may không đủ mà thôi, vấn đề không phải tại mình.

Mãi tới khi bỏ mạng, Dương Công Độ mới thật sự hiểu ra, không có thực lực, mưu kế có tốt hơn cũng chẳng thể thi triển.

Cũng như La Thần Quân này, hắn căn bản không cho Dương Công Độ cơ hội nói năng gì.

Chỉ tiếc khi Dương Công Độ thật sự hiểu ra, đã quá muộn.

Tiện tay giết Dương Công Độ như đập chết con ruồi, La Thần Quân đưa mắt nhìn sang Quan Tư Vũ, thản nhiên nói: “Ngươi là đường chủ Quan Trung Hình Đường hình đường thế hệ này? Tên kia mặc dù rất đáng ghét nhưng cũng nói đúng tám chín phần mười chuyện lúc trước. Mỗ tới là để lấy đồ, lấy thứ vốn thuộc về ta.

Ngươi không cần lo ta vì chuyện Sở Cuồng Ca mà giận chó đánh mèo lan sang Quan Trung Hình Đường. Tên Sở Cuồng Ca kia mặc dù cố chấp nhưng thực lực không yếu, chưa tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần cũng dám chọi cứng với mỗ, không ngờ còn đánh tới mức lưỡng bại câu thương. Còn ép ta trở lại Thiên Môn dưỡng thương vài năm mới khỏi, quả là người tài.

Đương nhiên tên kia cũng hơi ngốc, vì một gia tộc nhỏ rác rưởi không thức thời mà liên lụy tới tính mạng mình, có đáng không?”

Nghe thế, mọi người ở đây đều thầm giật mình.

Trước đó bọn họ còn tưởng khi Sở Cuồng Ca giao chiến với La Thần Quân, La Thần Quân còn chưa tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần. Hóa ra mấy chục năm trước hắn đã là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, Sở Cuồng Ca vượt cấp liều mạng lưỡng bại câu thương với hắn, thực lực này vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ.

Quan Tư Vũ sắc mặt không hề thay đổi, chỉ trầm giọng nói: “Chẳng hay Thiên Môn rốt cuộc muốn thứ gì? Trước khi chết Sở Cuồng Ca đại nhân không lưu lại gì cả.”

Quan Tư Vũ mặc dù là người thừa kế của Sở Cuồng Ca, nhưng hắn lại không phải Sở Cuồng Ca.

Ngày trước Sở Cuồng Ca thấy La Thần Quân định giết người đoạt bảo nên liều mạng tới lưỡng bại câu thương với La Thần Quân. Chuyện này trong mắt nhiều người là không đáng, nhưng với Sở Cuồng Ca mạng người còn lớn hơn trời. Dùng mạng mình hắn đổi được tính mạng mười mấy người cũng là đáng giá.

Nhưng theo Quan Tư Vũ, chuyện này rõ ràng không đáng.

Giờ La Thần Quân thể hiện thực lực hoàn toàn áp đảo, mặc dù ngoài miệng La Thần Quân nói sẽ không giận lây sang Quan Trung Hình Đường. Nhưng theo hành động tiện tay đập chết Dương Công Độ của La Thần Quân lúc trước, rõ ràng đối phương là loại người có tính cách bá đạo thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!

Nếu mình không giao đồ, vậy không biết được La Thần Quân sẽ làm ra chuyện gì.

Chỉ có điều Quan Tư Vũ thật sự không biết La Thần Quân muốn thứ gì, biết giao gì ra? Trước khi Sở Cuồng Ca chết không chỉ có mình hắn, nhiều người đứng nhìn như vậy nhưng Sở Cuồng Ca thật sự không lưu lại thứ gì cho họ.

Ngoài dự liệu là La Thần Quân nghe Quan Tư Vũ nói vậy cũng không hề tức giận, chỉ như có suy nghĩ gật đầu nói: “Cũng đúng, cho dù là bản thân Sở Cuồng Ca hẳn cũng không biết thứ kia dùng làm gì.

Đúng là đồ ngốc, cướp đồ trong tay mỗ, kết quả còn không biết mình lấy được thứ gì? Hắn thật sự vì tính mạng đáng rác rưởi ngu ngốc kia à?”

Lẩm bẩm hai câu, La Thần Quân vung tay lên nói: “Ngươi không biết cũng không sao, mỗ tự tìm là được. Thi thể Sở Cuồng Ca chôn ở đâu? Lấy vật chôn cùng, hộp báu không gian ra xem có đó không.”

Nghe xong lời này, tất cả võ giả lệ thuộc vào Quan Trung Hình Đường đều biến sắc.

Thậm chí một số người cũ trong Quan Trung Hình Đường còn không để ý tính mạng chửi bới La Thần Quân ầm ĩ.

Không ngờ La Thần Quân còn định đào mộ Sở Cuồng Ca, đây rõ ràng là hành động sỉ nhục Quan Trung Hình Đường của họ, là chuyện bọn họ tuyệt đối không thể chịu nổi.

Không phải người lâu năm trong Quan Trung Hình Đường sẽ không hiểu uy tín cùng địa vị của Sở Cuồng Ca, nó chẳng khác gì tín ngưỡng.

Nếu nói Quan Tư Vũ dùng pháp luật kỷ cương duy trì Quan Trung Hình Đường hiện tại, vậy Sở Cuồng Ca chi dựa vào mị lực cá nhân bản thân.

Trong mắt võ giả Quan Trung Hình Đường thời kỳ đó, Sở Cuồng Ca chẳng khác gì thần linh, không cho phép bất cứ ai hạ nhục.

Cho nên trước khi Sở Cuồng Ca chết, hắn đột ngột chọn Quan Tư Vũ tiếp nhận chức vị đường chủ, mặc dù rất nhiều người bất mãn, cũng rất nhiều người khó hiểu, nhưng bọn họ vẫn chọn nghe theo ý cuối cùng, đồng ý tôn Quan Tư Vũ lên làm đường chủ. Bằng không chức đường chủ của Quan Tư Vũ có lẽ đã chẳng vững vàng.

Lúc này La Thần Quân lại dám mở miệng nói muốn đào mộ Sở Cuồng Ca. Đây là hành động mà phần lớn võ giả Quan Trung Hình Đường không thể chịu đựng nổi.

Quan Tư Vũ biến sắc, hắn trầm giọng nói: “Sở Cuồng Ca đại nhân đã được an táng, không ai được phép quấy rầy hắn, cho dù là Thiên Môn cũng vậy!

Quan Trung Hình Đường ta không muốn đối địch với Thiên Môn, thứ Thiên Môn Mai Khinh Liên ta có thể cố gắng tìm giúp các ngươi. Nhưng nếu các ngươi sỉ nhục Sở Cuồng Ca cũng là sỉ nhục Quan Trung Hình Đường chúng ta. Chuyện này Quan Trung Hình Đường ta tuyệt đối không thể tha thứ!”

Đối với Quan Tư Vũ mà nói, trên đời này hắn có hai người quan trọng nhất cùng một chuyện quan trọng nhất.

Chuyện quan trọng nhất là phát triển Quan Trung Hình Đường, tối thiểu sau khi hắn từ nhiệm chức đường chủ, có thể thẳng thắn nói mình không cô phụ sự bồi dưỡng của Quan Trung Hình Đường.

Còn hai người kia, trong đó một đương nhiên là Mai Khinh Liên, còn một chính là Sở Cuồng Ca.
Chương 772 La Thần Quân 2

Quan Tư Vũ gia nhập Quan Trung Hình Đường từ thời thanh niên. Từ đó trở đi hắn luôn coi Sở Cuồng Ca là thần tượng, là người dẫn đường cho mình.

Mặc dù hắn không phải đệ tử của Sở Cuồng Ca, nhưng trong Quan Trung Hình Đường, Sở Cuồng Ca đã dạy hắn không ít thứ, không hề giấu diếm. Có thể nói đối với hắn, Sở Cuồng Ca như thầy như cha.

Những năm gần đây hắn rất cẩn thận, dốc hết tâm huyết phát triển Quan Trung Hình Đường tới mức độ này, trong đó phần lớn nguyên nhân là không muốn phụ sự kỳ vọng của Sở Cuồng Ca năm xưa.

Nếu trước khi chết Sở Cuồng Ca giao vị trí này cho hắn, vậy nếu hắn không làm được thì còn mặt mũi gì đối mặt với Sở Cuồng Ca dưới suối vàng?

Còn giờ lại có người muốn động tới lăng tẩm của Sở Cuồng Ca đại nhân, chuyện này Quan Tư Vũ càng không cách nào tiếp thu.

Nhìn chằm chằm vào Quan Tư Vũ một hồi, La Thần Quân liếc mắt sang những người làm lâu năm trong Quan Trung Hình Đường vẻ mặt phẫn nộ, thậm chí có can đảm trợn mắt với vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần như hắn. La Thần Quân không khỏi lắc đầu nói: “Kỳ quái, đúng là kỳ quái. Các ngươi đều biết thực lực của ta, vì sao còn định phản kháng, chẳng lẽ các ngươi không sợ chết ư? Hay các ngươi tưởng mỗ rất dễ nói chuyện?

Một người chết mà thôi, thân tử đạo tiêu, ngoại trừ xương vụn ra nào còn gì? Vì sao các ngươi lại cố chấp như vậy chứ? Các ngươi có biết không, làm vậy, sẽ chết.”

Chữ chết cuối cùng thốt lên hời hợt, nhưng mọi người xung quanh không khỏi dâng lên ý lạnh từ tận đáy lòng.

Đây không phải sát khí, mà là một loại miệt thị.

Theo La Thần Quân, những người ở đây chẳng khác gì sâu kiến, hắn có thể tùy ý giẫm chết.

Chẳng qua do khó khăn lắm mới có lần rời khỏi Thiên Môn cho nên tâm trạng hắn đang rất tốt, rất không tệ, bèn nói thêm vài câu với hạng sâu kiến này mà thôi. Chỉ cần bọn họ thức thời một chút, mình cũng có thể tha cho họ một con đường sống.

Nhưng đám sâu kiến này sao lại không tự hiểu chứ? Vì một chuyện theo hắn thấy là chẳng quan trọng lại lôi cả tính mạng ra phản kháng?

La Thần Quân không hiểu nổi, cũng như lúc trước hắn không hiểu nổi vì sao Sở Cuồng Ca lại liều mạng với hắn vì một đám sâu kiến rác rưởi?

Cho nên giờ La Thần Quân có phần tức giận.

Quan Tư Vũ thở dài một tiếng, trầm giọng nói: “Vì có nhiều thứ cho dù hy sinh tính mạng cũng phải bảo tồn!

Sở Cuồng Ca đại nhân đại diện cho tôn nghiêm cuối cùng của Quan Trung Hình Đường, không ai có thể xúc phạm. Cho dù là Thiên Môn cũng không được!”

La Thần Quân lắc đầu nói: “Cứng đầu không chịu nghe lời, đúng là tốn công vô ích. Sao các ngươi không để ta bớt chút công sức đi?”

Lời vừa dứt, Quan Tư Vũ lập tức cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm lan tới, hai tay ngươi niết ấn quyết, nguyên khí xung quanh bắt đầu xoay tròn điên cuồng như hải nhãn, hội tụ thành một vòng xoáy cương khí khổng lồ.

Đảo Hải được thi triển, có điều không phải tấn công về phía La Thần Quân mà là ngăn cản trước người.

Một khắc sau, một luồng lực lượng vô hình đã đánh tới, như một bàn tay vô hình hung hãn nắm chặt lấy vòng xoáy. Chỉ trong chớp mắt, vòng xoáy cương khí ầm ầm vỡ vụn.

Thần Thông Cửu Biến thành danh của Quan Tư Vũ cứ thế không hiểu sao bị phá vỡ!

Gương mặt La Thần Quân lộ vẻ thất vọng nói: “Yếu, quá yếu! Ngươi yếu hơn Sở Cuồng Ca quá nhiều.

Sở Cuồng Ca ngăn cản ta vì hắn có thực lực. Thực lực ngươi yếu như vậy, sao cũng định cản ta?”

Dứt lời, La Thần Quân dựng chưởng làm đao, chém xuống một nhát.

Nhưng một khắc sau, trong hư không nguyên khí cương phong vô tận ngưng tụ, hóa thành lưỡi đao vô hình chém xuống.

Quan Tư Vũ không nhìn thấy bất cứ thứ gì, nhưng trong cảm nhận của hắn, cả thiên địa này như hóa thành Đao Phong Địa Ngục, sát cơ sắc bén ở khắp mọi nơi!

Sở Hưu đã từng thấy cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần xuất thủ, trên Phù Ngọc Sơn, vài vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần đã giao thủ, trận đánh đó thật sự là thiên băng địa liệt, thiếu chút nữa phá hủy toàn bộ Phù Ngọc Sơn.

Nhưng y chưa từng thấy cường giả quỷ dị như La Thần Quân, ngay cả Quan Tư Vũ cũng chưa từng thấy.

Khi xuất thủ vô hình vô tích nhưng lại thật sự tồn tại, hành động này quả thật huyền diệu quỷ dị, khiến người ta không cách nào nắm bắt.

Có điều Sở Hưu lại nắm chắc nhất định, sau khi thực lực tăng tới cảnh giới cao hơn, y có thể dùng Thiên Tử Vọng Khí Thuật nhìn thấu biến hóa kỳ diệu đó.

Đương nhiên phải đợi Sở Hưu lên tới cảnh giới nhất định mới được, tối thiểu phải là tông sư võ đạo.

Trong Đao Phong Địa Ngục đó, quanh người Quan Tư Vũ bùng lên cương khí hùng hồn, một thần ảnh bao phủ quanh người hắn, không ngừng tăng trưởng, chống cự lại lưỡi đao vô hình kia.

Đây là Thần Hàng, thức mạnh nhất trong Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ. Dùng thần nhập thân, nhưng thần này là hư ảo, không lưu truyền trong bất cứ truyền thuyết nào mà chỉ tồn tại trong lòng Quan Tư Vũ.

“Ha ha.”

La Thần Quân cười khẽ một tiếng, bước ra một bước, xuất quyền đánh ra.

Giữa không trung vang lên tiếng sấm động, thần ảnh vốn đang không ngừng phát triển lại hết sức yếu ớt bắt đầu phân giải.

Thần quang biến mất, thân hình Quan Tư Vũ không nhịn được lui lại phía sau, máu tươi chảy ra từ khóe miệng.

Ngay nơi Quan Tư Vũ đứng trước đó, một dấu quyền nằm ngang, hãm sâu xuống đất vài trượng, vô cùng kinh khủng.

La Thần Quân lắc đầu nói: “Ngươi mạnh hơn tưởng tượng của ta một chút, nhưng chỉ chút xíu mà thôi, hoàn toàn không thể so với Sở Cuồng Ca.

Ngươi cũng thấy thực lực của ta rồi đấy, cố gắng chống cự chỉ là châu chấu đá xe mà thôi, mỗ không có nhiều thời gian, ngươi cũng không cần lãng phí thời gian của ta nữa. Mau mở lăng mộ của Sở Cuồng Ca ra, ngươi không chết, ta cũng đỡ tốn sức.”

Quan Tư Vũ nhìn Mai Khinh Liên một hồi, trong mắt lộ vẻ phức tạp.

Đây là nữ nhân duy nhất mà hắn yêu trong đời, không ngờ hôm nay lại do biến cố này mà thành vĩnh biệt.

Cho dù không có Phương Sát, không có Dương Công Độ, mình cũng chẳng thể tránh khỏi kiếp nạn này. La Thần Quân chắc chắn sẽ tới, đây là nhân quả mà Sở Cuồng Ca lưu lại, đương nhiên phải do hắn gánh chịu.

Quan Tư Vũ không phải người ham sống sợ chết, nhưng lúc này hắn lại thật sự không nỡ.

Chỉ có điều nhiều thứ còn quan trọng hơn cả tính mạng. Hôm nay nếu hắn không phải đường chủ Hình Đường, nếu chỉ là chưởng hình quan hay thủ lĩnh Tập Hình Ti, Quan Tư Vũ còn có thể trốn sang một bên, không tỏ ý kiến.

Nếu La Thần Quân đại khai sát giới, vậy hắn sẽ liều mạng chống cự, ngược lại hắn sẽ không lên tiếng.

Nhưng giờ hắn là được Quan Trung Hình Đường, có một số nhân quả và trách nhiệm nhất định phải gánh vác. Người khác lui được, nhưng chỉ có hắn không thể lui.

Hít một hơi thật sâu, Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Mặc dù biết câu nói này rất tục, nhưng giờ ta vẫn phải nói.

Muốn động tới lăng tẩm của Sở Cuồng Ca đại nhân phải bước qua xác ta trước!”

“Cứng đầu không nghe lời!”

La Thần Quân lắc đầu, hai tay kết ấn, niết ra một ấn quyết hết sức kỳ dị.

Hai tay hắn ôm tròn, trong tích tắc lấy Quan Tư Vũ làm trung tâm, phương viên trăm trượng đều bị chia cắt bao phủ, cứ như Quan Tư Vũ đã không cùng một thế giới với mọi người xung quanh.
Chương 773 Biến cố

Tiếp đó hai tay La Thần Quân nắm chặt, chỉ trong chớp mắt không gian bắt đầu co rút lại.

Thân ở trong đó, Quan Tư Vũ gầm lên một tiếng, liên tục thi triển Thần Thông Cửu Biến, các loại chiêu thức uy lực cường đại liên tục bị hắn vung ra. Uy thế đó vô cùng kinh khủng, nhưng lại như bị giam cầm trong thế giới đó, căn bản không cách nào phá vỡ.

Sở Hưu ngược lại có thể nhìn ra, chiêu này của La Thần Quân tuy không chút tung tích nhưng đối phương hẳn đang sử dụng chiêu thức cùng lại với lĩnh vực, hoàn toàn chia cắt Quan Tư Vũ khỏi thế giới bên ngoài.

Người trong thiên môn đều như truyền thuyết trên giang hồ, cho dù Phong Mãn Lâu cũng ngại vài thứ, không dám công bố tư liệu về Thiên Môn. Nhưng theo Sở Hưu, võ giả của Thiên Môn hay có lẽ là thái độ của La Thần Quân này luôn coi những võ giả bình thường khác như sâu kiến, chuyện này rất không thích hợp.

Không phải Sở Hưu chưa từng chứng kiến cường giả Chân Hỏa Luyện Thần. Bất kể tông sư võ đạo hay là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần cuối cùng chỉ là một tầng cảnh giới võ đạo mà thôi.

Còn La Thần Quân này lại như coi mình hơn hẳn một bậc. Đây có lẽ không phải do thực lực của hắn mà do xuất thân của hắn. Trong mắt La Thần Quân, bản thân hắn như thật sự đại biểu cho trời cao, coi những người ngoài Thiên Môn như giun dế.

Sở Hưu không biết đây là tính cách La Thần Quân kỳ dị hay tất cả võ giả Thiên Môn đều như vậy.

Nếu là trường hợp sau, vậy Thiên Môn quả thật rất kinh khủng, đây thật sự là một đám điên cuồng cố chấp.

Chuyện này nếu đổi lại là Sở Hưu làm, y sẽ không tốn sức như La Thần Quân, không cần giết với Quan Tư Vũ.

Y nói thẳng một câu, không giao lăng mộ của Sở Cuồng Ca ra ta sẽ giết sạch người trong Quan Trung Hình Đường. Lần lượt lôi từng người ra trước mặt Quan Tư Vũ mà giết, cam đoan giết chưa tới mười người, Quan Tư Vũ sẽ bị ép phải đồng ý.

Đương nhiên đầu tiên cũng có thể động thủ với Quan Tư Vũ, kẻ mạnh nhất còn bị loại trừ nói chi những người khác, chỉ hơi tốn công thôi.

Có điều cho dù La Thần Quân có tốn sức, Quan Tư Vũ cũng không ngăn được mấy chiêu của hắn.

Trong lĩnh vực đó, Quan Tư Vũ liên tục thi triển Thần Thông Cửu Biến nhưng vẫn vô dụng.

Chứng kiến lĩnh vực càng lúc càng co chặt, Quan Tư Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết quanh người bộc phát, Thần Thông Cửu Biến hợp lại làm một. Đó là một lực lượng đơn thuần tới cực hạn, quanh vòng quanh người Quan Tư Vũ, đỏ thẫm như máu, lực lượng đã hết sức cường đại.

Quan Tư Vũ nhìn thẳng về phía trước, có điều hắn không nhìn La Thần Quân mà đang nhìn Mai Khinh Liên.

Một khắc sau, lực lượng đó hóa thành một lưỡi đao lớn đỏ thẫm như máu chém thẳng về phía La Thần Quân.

La Thần Quân chỉ cau mày, sau đó nhẹ nhàng bóp chặt, chỉ trong nháy mắt sương máu tỏa ra.

Trong lĩnh vực kia, thân hình Quan Tư Vũ đã biến mất, chỉ để lại một làn sương máu như tro bụi, hoàn toàn tiêu tán.

Mọi người xung quanh đều ngẩn ra tại chỗ, ngơ ngác nhìn hết thảy.

Quan Tư Vũ đã chết, chết quá nhanh chóng, quá dễ dàng, khiến người ta không dám tin vào mắt mình.

Sở Hưu cũng thở dài. Chuyện La Thần Quân mới thật sự là biến cố của Quan Trung Hình Đường, mình bại lộ chỉ là chuyện bất ngờ.

Nếu không có mình, có lẽ trong cốt truyện gốc Quan Tư Vũ cũng sẽ lựa chọn như vậy.

La Thần Quân chuyển ánh mắt sang phía những võ giả khác của Quan Trung Hình Đường, thản nhiên nói: “Giờ ai có thể nói cho ta, lăng mộ của Sở Cuồng Ca ở đâu không?”

“Chúng ta liều mạng với ngươi!”

Vài võ giả Quan Trung Hình Đường khác đứng ra, nổi giận gầm lên lao về phía La Thần Quân.

Nhưng La Thần Quân chỉ nhẹ giàng gẩy ngón tay, đám người đã nổ thành một làn sương máu.

Cảnh giới hai bên chênh lệch quá lớn. Đối với La Thần Quân, giết chết những người này thật sự không khác gì giẫm chết mấy con kiến.

Tiện tay chỉ một người, La Thần Quân lạnh lùng nói: “Ngươi nói đi, lăng mộ Sở Cuồng Ca ở đâu?”

Ngươi kia cắn răng, đắn đo không biết nên nói hay không.

Nói đương nhiên giữ được một mạng nhưng chắc chắn sẽ bị mọi người phỉ nhổ, thậm chí chính hắn cũng khinh thường mình.

Có điều thấy võ giả kia do dự, La Thần Quân trực tiếp chỉ tay tới, võ giả này lập tức nổ tung thành một làn sương máu, chuyện này khiến mọi người xung quanh không rét mà run.

Ngay lúc La Thần Quân đưa mắt sang người khác, người đó đã vội vàng hét lớn: “Ta nói! Ta biết lăng mộ Sở Cuồng Ca đại nhân ở đâu, ngay dưới lòng đất hậu đường. Các đời đường chủ Quan Trung Hình Đường ta chỉ cần chết trong nội bộ hình đường đều đặt lăng mộ tại đó!”

La Thần Quân lầm bầm một câu: “Nói sớm chẳng tốt hơn ư? Lãng phí thời gian!”

La Thần Quân đột nhiên bước tới một bước, lực lượng cường đại truyền xuống mặt đất. Những nơi hắn đi qua mặt đất đều rạn nứt, cũng lộ ra hầm mộ phía hậu đường.

Sau khi võ giả kia chỉ rõ quan tài Sở Cuồng Ca, La Thần Quân trực tiếp mở quan tài, lấy ra hộp báu không gian cùng một số vật bồi táng.

Sở Cuồng Ca tính tình tiết kiệm trời sinh cho nên vật bồi táng không được bao nhiêu, chỉ là vài thứ hắn mang theo bên mình mà thôi.

La Thần Quân trực tiếp mở hộp báu không gian, thấy vật trong đó, lập tức cười to hai tiếng. Hắn tìm thứ này đã mấy chục năm, cuối cùng cũng lấy được.

Lần trước hắn thất thủ, đã bị những thần tướng khác trong thiên môn cười nhạo bao lâu. Lần này mọi chuyện rốt cuộc cũng viên mãn.

Những võ giả Quan Trung Hình Đường khác đều trợn mắt với La Thần Quân, chỉ hận không thể nuốt sống hắn đương trường.

Hầm mộ an táng các đời đường chủ Quan Trung Hình Đường bị mở, hành động này của La Thần Quân chẳng khác gì đào mộ tổ nhà người ta.

Lúc này võ giả chỉ đường cũng thở dài một hơi.

Tìm được đồ rồi, mình cũng có thể sống phải không?

Có điều không đợi hắn phản ứng lại, cánh tay La Thần Quân lại vẩy nhẹ, võ giả kia cũng nổ tung thành một làn sương máu.

La Thần Quân thản nhiên nói: “Quên không nói, mỗ cũng rất ghét kẻ phản bội.”

Thấy cảnh này, những võ giả ý chí không kiên định chỉ chửi thầm, tên này đúng là tâm thần!

Ngoan cố đến cùng chính là không biết điều, không chịu nghe lời.

Thế nhưng người ta đã đồng ý với ngươi, đã chịu phản bội rồi, sao tới cuối cùng vẫn phải chết, thế này còn nói lý nữa không?

Sau khi nhận được đồ, La Thần Quân đảo mắt qua Sở Hưu cùng Mai Khinh Liên, có điều hắn chỉ cười một tiếng không rõ mấy rồi bước ra một bước, thân hình biến mất không còn tăm hơi.

Sở Hưu, Mai Khinh Liên cùng những chuyện linh tinh của Quan Trung Hình Đường, trước đó đứng ngoài hắn đều đã chứng kiến.

Nhưng ân oán tình thù giữa đám sâu kiến này, La Thần Quân không thèm để ý.

Tâm trạng tốt có lẽ hắn còn đứng xem trò. Nhưng lần này hắn rời Thiên Môn, thời gian gấp rút, không rảnh đứng xem đám người này diễn kịch với nhau.
Chương 774 Khống chế cục diện 1

Mặc dù La Thần Quân đi khỏi, nhưng vở kịch ở Quan Trung Hình Đường còn chưa hạ màn.

Quan Tư Vũ chết rồi, Quan Trung Hình Đường do ai chưởng quản đây.

Nếu không có Sở Hưu, theo quỹ đạo nguyên bản, sau khi Quan Tư Vũ chết, người tiếp quản Quan Trung Hình Đường hẳn là đại thủ lĩnh An Lưu Niên.

Trong Quan Trung Hình Đường, chỉ có hắn mới có thân phận và uy tín tạm thời trấn áp Quan Trung Hình Đường đồng thời chống lại Mai Khinh Liên.

Còn giờ An Lưu Niên đã chết, thân phận Mai Khinh Liên cùng Sở Hưu đều bại lộ, bọn họ nên làm thế nào đây?

Ngay lúc giữa sân hoàn toàn yên tĩnh, giọng nói của Sở Hưu lại đột ngột vang lên: “Trần công công, nếu đã tới đây, vậy đừng vội đi.”

Trần công công đang dẫn theo đám người Long Kỵ Cấm Quân chuẩn bị rút lui chợt quay đầu lại, thần sắc vặn vẹo, có vẻ sợ hãi cùng miệng cọp gan thỏ.

Lần này thái tử điện hạ lỗ to rồi.

Thái tử điện hạ thật sự rất vất vả mới trả một giá lớn mời danh sĩ Dương Công Độ về, bày mưu tính kế cho mình, cũng khiến lực lượng dưới trướng thái tử điện hạ gia tăng không ít.

Tỷ như hiện giờ đội Long Kỵ Cấm Quân dưới quyền bọn họ là do Dương Công Độ dùng mưu kế kiếm được. Nếu không bên phía thái tử lắm chiêu trò như vậy, đừng nói Long Kỵ Cấm Quân, không khiến bệ hạ căm ghét đã là tốt lắm rồi.

Giờ Dương Công Độ đã chết ở đây, có vẻ ngay cả hắn cũng không thể rời khỏi.

Quay đầu lại nhìn Sở Hưu, Trần công công hét lớn: “Sở Hưu! Đừng quên ta là người của thái tử điện hạ! Là người của triều đình Đông Tề!”

Sở Hưu nở một nụ cười với Tần công công , như nhìn thằng ngốc: “Ha ha!”

Trần công công thật sự sợ hãi, lúc này còn định lấy thái tử, lấy triều đình Đông Tề ra dọa Sở Hưu.

Hắn lại quên, từ đầu Sở Hưu chưa bao giờ sợ tên rác rưởi Lữ Long Cơ. Y lừa gạt tên thái tử điện hạ đó đâu phải một hai lần.

Huống hồ giờ Sở Hưu đã bại lộ thân phận Ma đạo, vậy y cũng chẳng phải kiêng nể gì cả.

Hơn nữa quan hệ giữa y và nhị hoàng tử không tệ. Tin rằng sau khi y giải quyết xong tên hoạn quan này, Lữ Long Quang sẽ rất cao hứng, sẽ chống đỡ giúp y.

Bước tới một bước, chỉ trong nháy mắt Sở Hưu đã đi tới trước người Trần công công.

Trần công công đã biết thực lực Sở Hưu, huống hồ Sở Hưu hiện giờ còn kinh

khủng hơn gấp trăm lần so với Sở Hưu mà hắn biết.

Chỉ trong chớp mắt, Trần công công trực tiếp thiêu đốt khí huyết, định đánh cược lần cuối.

Nhưng vừa thiêu đốt, hắn lại phát hiện khí huyết của mình càng thiêu đốt càng cháy mạnh, mạnh tới mức ngay chính hắn cũng không dừng được!

Tiếp đó Sở Hưu giơ tay, sương máu bay ra, dưới Ma Huyết Đại Pháp của Sở Hưu, Trần công công trực tiếp thiêu đốt toàn bộ tinh huyết bản thân, hóa thành thây khô ngã lăn trên mặt đất.

Đám Long Kỵ Cấm Quân sau lưng Trần công công đều lộ vẻ sợ hãi, nhưng không một ai đào tẩu, vẫn nắm chặt binh khí đối mặt với Sở Hưu.

Không thể không nói, Long Kỵ Cấm Quân thân là thế lực chỉ thuộc về hoàng tộc Đông Tề, thực lực bản thân tạm không bàn nhưng độ trung thành thực sự rất cao.

Như ông bố hờ của Sở Hưu, thấy bảo vật lập tức phản bội Long Kỵ Cấm Quân, bán rẻ huynh đệ, người như vậy chỉ là số ít.

Liếc nhìn những người này một chút, Sở Hưu không ra tay giết người mà chỉ lấy một lệnh bài ra, trầm giọng nói: “Chư vị, người của thái tử đã chết, Long Kỵ Cấm Quân các ngươi là lực lượng chỉ trung với hoàng thất chứ không phải trung với thái tử.

Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Nghe lệnh nhị hoàng tử với nghe lệnh thái tử có khác gì với Long Kỵ Cấm Quân các ngươi đâu?”

Thứ Sở Hưu lấy ra là lệnh bài của nhị hoàng tử.

Lúc trước nhị hoàng tử muốn mời chào Sở Hưu, có điều Sở Hưu lại không đáp ứng. Nhưng do Sở Hưu giúp nhị hoàng tử gài bẫy thái tử một trận, nhị hoàng tử đương nhiên cũng muốn kết thiện duyên với Sở Hưu, lệnh bài này là nhị hoàng tử cho Sở Hưu vào lúc đó.

Thật ra thứ này ngoại trừ đại biểu thân phận của nhị hoàng tử ra không có tác dụng lớn, không điều động được quân đội, cũng chẳng điều động được những thế lực dưới trướng nhị hoàng tử, bởi vì bọn họ không nhận lệnh bài, chỉ nhận người.

Có điều giờ lấy ra trong cục diện như hiện tại lại vừa vặn thích hợp.

Những Long Kỵ Cấm Quân kia liếc mắt nhìn nhau rồi đồng loạt chắp tay với Sở Hưu nói: “Tham kiến đại nhân!”

Long Kỵ Cấm Quân đúng là trung thành với hoàng thất, nhưng không có nghĩa bọn họ là loại ngu trung, khi không phải liều chết vẫn kiên quyết tự tìm đường chết.

Lúc này nếu Sở Hưu cầm lệnh bài của nhị hoàng tử ra, bọn hắn cũng có thể thấy quan hệ giữa Sở Hưu và nhị hoàng tử, tạm thời nghe lệnh Sở Hưu cũng không vấn đề.

Còn sau này bọn họ có thể bị thái tử gây phiền toái gì không, đám Long Kỵ Cấm Quân này lại chẳng hề lo lắng.

Chỗ dựa thật sự của Long Kỵ Cấm Quân là hoàng đế Đông Tề, là bệ hạ. Chỉ cần bọn họ không phản bội hoàng thất Đông Tề, vậy nghe mệnh lệnh của ai cũng như nhau. Long Kỵ Cấm Quân không nghiêng về bên nào trong chuyện tranh đoạt hoàng vị, việc này mọi người trong Đông Tề đều biết.

Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu chém lên trận bàn đang giam cầm Mai Khinh Liên, phát ra một tiếng nổ vang.

Chém liền hơn mười đao, cuối cùng trận bàn không chịu nổi, vỡ nát.

Liếc mắt với Mai Khinh Liên, Sở Hưu nói với vài quản sự tham tướng của Long Kỵ Cấm Quân, trầm giọng nói: “Phiền các vị canh giữ ngoài cửa tổng bộ Hình Đường. Không có lệnh của ta, không cho phép ai ra khỏi cửa một bước. Sau khi chuyện Quan Trung Hình Đường kết thúc, ta sẽ đưa tin cho nhị hoàng tử, giúp chư vị được nhận thưởng.”

Mấy vị tham tướng của Long Kỵ Cấm Quân liếc mắt nhìn nhau, gật nhẹ đầu, lập tức dựa theo lời Sở Hưu nói, bắt đầu phong tỏa tổng bộ Quan Trung Hình Đường.

Mặc dù chuyện hôm nay có phần ly kỳ, bọn họ theo chân người của thái tử tới đây định gây sự với Sở Hưu, thế nhưng giờ lại vì nhị hoàng tử mà nghe theo mệnh lệnh Sở Hưu.

Nhưng bất luận nghe ai, dù sao chỉ cần Sở Hưu không gây nguy hại gì tới lợi ích của Đông Tề, tất cả đều dễ bàn.

Hơn nữa sau khi Dương Công Độ bỏ mình, tình cảnh phe thái tử điện hạ có vẻ không được tốt đẹp, lúc này bọn họ có nghiêng sang nhị hoàng tử cũng không có gì lớn.

Có điều đám người của Quan Trung Hình Đường nghe mệnh lệnh của Sở Hưu xong mặt mày đều biến sắc.

Phương Sát quát lớn: “Sở Hưu! Ngươi định làm gì? Ngươi tưởng Quan đường chủ chết rồi thì tên tặc tử Ma đạo nhà ngươi có thể chiếm lấy Quan Trung Hình Đường hay sao? Đừng có mơ!”

Sở Hưu quay đầu lại nhìn Phương Sát, thản nhiên nói: “Chính vì Quan đường chủ đã chết nên ta mới muốn tạm thời ổn định cục diện trong Quan Trung Hình Đường.

Huống hồ Quan đường chủ tới tận trước lúc chết còn chưa tước đoạt chức vị chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường của ta, cho nên giờ ta vẫn là một trong tứ đại chưởng hình quan.

Về phần Phương thủ lĩnh, ngươi thân là thủ lĩnh Tập Hình Ti nhưng chân ngoài dài hơn chân trong, cấu kết với người ngoài nhiễu loạn Quan Trung Hình Đường. Kẻ thật sự đáng giết, chính là ngươi!”
Chương 775 Khống chế cục diện 2

Dứt lời, thân hình Sở Hưu lập tức phát động, trên Thiên Ma Vũ ma khí ngập trời, mang theo uy thế cường đại chém về phía Phương Sát.

Những chưởng hình quan khác như Tiêu Tập đều lộ vẻ đắn đo, nhưng không ai động thủ.

Sở Hưu nói rất đường hoàng, mặc dù Quan Tư Vũ không cách chức chưởng hình quan của hắn, nhưng nếu không có La Thần Quân đột nhiên nhúng tay vào, giờ chắc Quan Tư Vũ đã sắp đập chết Sở Hưu ngươi rồi, nào tới phiên ngươi khoe khoang ở đây?

Nhưng đúng như vừa rồi La Thần Quân xuất thủ, thực lực tuyệt đối đại biểu cho hết thảy.

Giờ La Thần Quân thực lực mạnh nhất đã đi, Dương Công Độ Trần công công thất bại thảm hại, những Long Kỵ Cấm Quân còn lại hoàn toàn trở thành đồng lõa với Sở Hưu.

Cho nên giờ trong Quan Trung Hình Đường, không tính Mai Khinh Liên, Sở Hưu là người mạnh nhất.

Mặc dù Sở Hưu không phải tông sư võ đạo, nhưng lúc này y giao thủ với Phương Sát, tất cả mọi người đều coi Phương Sát là bên yếu.

Lại liên tưởng tới việc Sở Hưu còn có thân phận Lâm Diệp, vậy tính ra rốt cuộc có bao nhiêu tông sư võ đạo chết trong tay Sở Hưu rồi? Đây là chuyện mà người ta nghĩ thôi cũng không rét mà run.

Phương Sát cắn răng, thân hình nhanh chóng lui lại phía sau.

Thân là tông sư võ đạo, khi đối mặt với một võ giả tiểu bối như Sở Hưu, hắn không chọn xuất thủ trước mà lại thối lui, chuyện này quả thật mất mặt.

Vừa rồi Quan Tư Vũ cùng Sở Hưu giao thủ, hắn cũng chứng kiến. Lực lượng đó hắn quả thật không cách nào địch nổi.

Chỉ có điều Sở Hưu đâu thể để hắn dễ dàng trốn thoát như vậy được?

Giờ Quan Tư Vũ đã chết, Quan Trung Hình Đường như rắn mất đầu, đây chẳng phải thời cơ chiếm đoạt Quan Trung Hình Đường cực tốt hay sao?

Mặc dù ban đầu Sở Hưu không định động thủ nhanh như vậy, tối thiểu cũng phải chờ tới lúc y có ưu thế tuyệt đối trong Quan Trung Hình Đường rồi mới hành động. Nào ngờ lại xảy ra một loạt chuyện bất ngờ như vậy.

Mặc dù tình hình khá khó giải quyết, nhưng Quan Tư Vũ khó đối phó nhất đã chết, lúc này không ra tay ổn định lại cục diện thì chờ tới khi nào?

Nhìn theo phía Phương Sát bỏ trốn, Sở Hưu không vội đuổi theo mà trực tiếp dùng nguyên thần làm cung, tâm thần làm dây, bắn ra một mũi Diệt Hồn Tiễn mang theo khí tức kinh khủng.

Sức mạnh tinh thần ngưng tụ thành mũi tên bắn tới, chỉ trong chớp mắt đã lao thẳng tới sau lưng Phương Sát.

Quanh người Phương Sát bùng lên huyết khí đỏ thẫm, không ngờ hắn lại lựa chọn cách trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, cứng rắn chống đỡ Diệt Hồn Tiễn của Sở Hưu. Lần này ra tay quả thật quyết liệt tới cực hạn.

Diệt Hồn Tiễn bắn thủng lớp khí huyết hùng hồn kia, lực lượng mặc dù đã bị triệt tiêu phân nửa nhưng vẫn khiến Phương Sát rên khẽ một tiếng, đầu óc vô cùng đau đớn.

Có điều không đợi hắn phản ứng lại, thân hình Sở Hưu đã xuất hiện trước mặt hắn, Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn được thi triển, lòng bàn tay sinh sinh diệt diệt, ngũ uẩn giai không!

Ấn quyết khổng lồ ầm ầm đánh xuống, những nơi nó đi qua thiên địa nguyên khí nghịch chuyển tiêu tán.

Phương Sát ngưng tụ khí huyết quanh người, dùng khí huyết bản thân làm vật dẫn thi triển Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền nghênh tiếp đại thủ ấn kia, nhưng vẫn bị đánh cho từng bước lui lại phía sau, máu tươi không ngừng chảy ra.

Không đợi hắn phản ứng lại, thứ hiện lên trước mắt hắn là một luồng đao mang lóng lánh, dung nhập hận ý vô biên, dẫn phát tâm ma trong cơ thể hắn!

Đây không phải Hận Đao mà là Sở Hưu dùng Thiên Ma Vũ xuất chiêu, mô phỏng loại lực lượng dẫn phát cảm xúc của Hận Đao. Do là chính y thi triển mặc dù không có uy lực lớn như Hận Đao chân chính nhưng cũng không sợ phản phệ.

Một đao chém ra, hai mắt Phương Sát lập tức đỏ bừng.

Trong lòng hắn có hận, hận Quan Tư Vũ bị ma nữ Mai Khinh Liên mê hoặc, hận Dương Công Độ lợi dụng hắn, càng hận Sở Hưu định đuổi tận giết tuyệt mình!

Nhưng hận ý của hắn càng mạnh, uy lực đao của Sở Hưu càng lớn.

Tới khi Phương Sát mất đi lý trí, điên cuồng lao về phía đao của Sở Hưu, hắn mới cảm thấy không đúng, nhưng lại đã muộn.

Trường đao chém xuống, thủ cấp Phương Sát phóng lên tận trời, không còn cơ hội thù hận nữa.

Phương Sát đã chết, đại cục tạm thời được định đoạt.

Ba vị tông sư võ đạo của Quan Trung Hình Đường đều đã ngã xuống, có thể nói giờ Sở Hưu chính là người mạnh nhất trong Quan Trung Hình Đường.

Sở Hưu quay đầu lại nhìn đám người Tiêu Tập, thản nhiên nói: “Giờ Quan Trung Hình Đường đang gặp biến cố rất lớn, còn cần ba vị tạm thời nghỉ ngơi lại trong tổng đường, đừng rời đi. Ba ngày sau tổng đường tổ chức họp bàn, thương thảo tương lai của Quan Trung Hình Đường!”

Ở đây bất luận An Bá Thông có thù hận với Sở Hưu hay Sở Tư Ma trước đó nghiêng về phía y đều không nói gì, ngược lại Tiêu Tập trầm giọng nói: “Sở Hưu, ngươi muốn chiếm đoạt Quan Trung Hình Đường, trở thành đường chủ

mới ư?

Xin thứ cho ta nói thẳng, cho dù Quan đường chủ đã chết, cho dù chúng ta đều đáp ứng ngươi, ngươi cũng không thể khống chế được Quan Trung Hình Đường.

Thân phận của ngươi là sơ hở quá lớn, cho dù chúng ta không nói ra, bên thái tử Đông Tề, Dương Công Độ đã lưu lại chứng cứ. Đến lúc đó bọn họ trực tiếp công bố với giang hồ, thân phận ngươi sẽ hoàn toàn bại lộ.

Nếu ngươi chỉ là Sở Hưu, không phải tuấn kiệt Ma đạo Lâm Diệp, với tiếng tăm và địa vị của ngươi trong Quan Trung Hình Đường, có nhận chức đường chủ cũng không thành vấn đề.

Nhưng sau khi thân phận ngươi bại lộ, Quan Trung Hình Đường sẽ không cho phép một tên Ma đạo như ngươi trở thành đường chủ tân nhiệm. Cho dù chúng ta cùng đứng về phía ngươi cũng vô dụng, những người khác cùng lắm thì trực tiếp thoát ly khỏi Quan Trung Hình Đường là được.

Cho nên ngươi có ra tay cưỡng ép cũng chỉ hận được một Quan Trung Hình Đường đã tan thành từng mảnh, không còn những bộ đầu giang hồ dưới chót, ngươi có cưỡng ép lưu lại những chưởng hình quan chúng ta cũng vô dụng thôi.”

Tiêu Tập cười khổ, hắn không lừa Sở Hưu, chỉ nói thật tất cả mọi chuyện.

Nói lại thì rốt cuộc đám chưởng hình quan bọn họ nên đi đâu, cũng đến lúc phải bàn bạc lại.

Nếu Sở Hưu trở thành đường chủ mới, bọn họ sẽ không phản đối cũng chẳng dám phản đối. Nhưng nếu làm vậy sẽ đúng như lời hắn nói, Quan Trung Hình Đường sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Sở Hưu tùy ý vung tay lên nói: “Chuyện này không cần Tiêu đại nhân quan tâm, ta tự có tính toán.”

Đám người Tiêu Tập bất đắc dĩ đành làm theo lời Sở Hưu, mang những người dưới quyền thành thật ở lại trong Quan Trung Hình Đường, chờ xem mọi chuyện biến hóa ra sao.

Sau khi tạm thời khống chế Quan Trung Hình Đường, Sở Hưu lập tức phái người tới Quan Tây, triệu tập tất cả mọi người Quan Tây tới tổng đường.

Đám người Long Kỵ Cấm Quân dẫu sao cũng là người ngoài, đồng thời thực lực bọn họ có phần không đủ.

Còn lực lượng ở Quan Tây đều là tâm phúc của Sở Hưu, cho dù giờ thân phận của Sở Hưu đã bại lộ, nhưng y tin rằng những người như Quỷ Thủ Vương cũng chẳng ngại ngần gì cùng y gia nhập Ma đạo.

Sau khi xử lý xong xuôi đâu đấy tất cả mọi chuyện, Sở Hưu mới tìm tới phòng Mai Khinh Liên, cùng nàng bàn bạc chuyện tiếp theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK