Mục lục
(Full) Kì Tài Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 981 Không tưởng tượng nổi 1

Doanh Bạch Lộc ra mặt khiêu chiến Lã Phụng Tiên, Sở Hưu không hề ngăn cản hay có nhận định gì khác.

Nói lai thì Doanh Bạch Lộc thật ra cũng là người bị lừa, mức độ si tình của vị này thậm chí không kém hơn Lã Phụng Tiên.

Phải biết với thân phận tướng mạo và thực lực của Doanh Bạch Lộc, khắp giang hồ số nữ nhân muốn gả cho hắn đủ xếp hàng từ Đông Tề tới tận Tây Sở. Thế nhưng bao năm như vậy hắn vẫn chỉ ái mộ có mình Nhan Phi Yên, thật sự là người si tình.

Hơn nữa Sở Hưu cũng không cảm thấy chút sát khí nào trên người Doanh Bạch Lộc, lần này Doanh Bạch Lộc ra tay quả thật chỉ vì bản thân, không vì gì khác.

Nhan Phi Yên nghe vậy vẫn muốn ngăn cản.

Nghênh Kiếm Đại Hội sắp bắt đầu, nàng không muốn có chuyện gì bất ngờ.

Lúc này Lã Phụng Tiên lại đột nhiên đứng dậy nói: “Nếu Doanh huynh đã muốn đánh, vậy để ta đánh với Doanh huynh một trận.

Doanh huynh muốn chứng minh bản thân không thua kém gì người khác, Lã Phụng Tiên ta cũng vậy!”

Nhan Phi Yên còn muốn khuyên can, Lã Phụng Tiên lại lắc đầu nói: “Phi Yên, không liên quan gì tới nàng, không cần biết ra sao, khiêu chiến giữa võ giả không ai có thể cự tuyệt. Yên tâm đi, ta tuyệt đối không làm chậm trễ Nghênh Kiếm Đại Hội đâu.”

Dứt lười, Lã Phụng Tiên trực tiếp cầm Phương thiên họa kích của mình bước ra.

Lông mày Nhan Phi Yên nhíu chặt, nhưng nàng không tiếp tục khuyên can.

Ở chung với Lã Phụng Tiên một thời gian dài như vậy, Nhan Phi Yên cũng coi như hiểu rõ tính tình của Lã Phụng Tiên.

Chỉ cần hắn đã quyết định, không ai có thể thay đổi.

Doanh Bạch Lộc gương mặt mỉm cười nói: “Lã huynh thật hào sảng!”

Dứt lời, cương khí màu đen bay vòng quanh người Doanh Bạch Lộc, từng tiếng long ngâm vang vọng xung quanh hắn.

Cương khí hóa rồng, chỉ chớp mắt khí thế đã dâng lên tới cực hạn!

Trong thế hệ này trên Long Hổ Bảng anh tài tuấn kiệt xuất hiện tầng tầng lớp lớp, đặc biệt là thời gian gần đây, hầu như tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía ba người Trương Thừa Trinh, Sở Hưu và Tông Huyền.

Rời Long Hổ Bảng lập tức tiến vào Phong Vân Bảng. Chuyện này trước đây phải mấy trăm năm mới xuất hiện một lần, thế nhưng giờ cùng thời đại có liền ba người.

Nhưng mọi người lại không để ý tới, những tuấn kiệt còn lại trên Long Hổ Bảng cũng có thực lực không kém.

Bất luận Phương Thất Thiếu hay Doanh Bạch Lộc, nếu không có Sở Hưu, bọn họ cũng sẽ là tuấn kiệt trẻ tuổi dẫn dắt thời đại này.

Lúc này nhìn Doanh Bạch Lộc bộc lộ tất cả uy thế, Sở Hưu cũng biết vị này đã tiến bộ hơn nhiều so với lúc giao thủ cùng y.

Lã Phụng Tiên cầm Phương thiên họa kích trong tay, quanh người bừng bừng ma khí.

Luồng ma khí kia nồng nặc tới mức che khuất tướng mạo anh tuấn của hắn, như ma thần hàng lâm.

Con mắt Sở Hưu lập tức nheo lại, y thật sự không ngờ tu vi của Lã Phụng Tiên cũng đạt tới mức này.

Trước đó Sở Hưu vận dụng Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân còn tưởng trình độ của mình về môn công pháp này chắc đã cao hơn Lã Phụng Tiên.

Thế nhưng giờ xem ra trình độ của Lã Phụng Tiên trong môn công pháp này không hề kém hơn y.

Đương nhiên nếu xét theo tu vi cơ thể, cho dù không cân nhắc tới cảnh giới, Sở Hưu vẫn mạnh hơn. Dù sao hắn còn tu luyện cả Đại Kim Cương Thần Lực.

Kim Thân của Phật Môn, luyện thể của Ma Môn, giờ Sở Hưu chỉ thiếu một môn huyền công của Đạo môn là có thể tập hợp đủ công pháp luyện thể của ba đại lưu phái đương thời .

Lã Phụng Tiên nắm chặt Phương thiên họa kích trong tay, ầm ầm đánh ra, bộc phát ra uy lực thế kinh thiên, thậm chí chấn động tới mức toàn bộ Việt Nữ Cung chấn động, trận pháp cũng phát động bị động.

Lục Giang Hà kinh ngạc ồ lên Trung Nguyên đầu Sở Hưu: “Chậc! Là võ giả chuyên luyện sức mạnh, vị tiểu lão đệ của ngươi chí hướng cao thật! Đạo về lực luyện tới đỉnh cao cũng chẳng hề đơn giản đâu.”

Dùng lực phá vạn pháp, nói thì đơn giản, thực tế đâu có dễ dàng như vậy?

Người ta tu luyện chiêu thức võ thuật vô cùng phức tạp, ngươi chỉ dùng lực lượng đơn giản đánh tan, làm sao mà được?

Muốn dùng lực phá vạn pháp, ngươi phải có lực lượng vượt qua đối phương mấy lần, thậm chí mười mấy lần.

Sở Hưu chỉ chứng kiến hai người tu luyện theo đạo lực lượng đơn thuần, một là quyền của Trần Thanh Đế, hai là kích của Lã Phụng Tiên.

Tu luyện đạo này khó khăn hơn võ giả bình thường nhiều, cho dù là năm trăm năm trước khi võ đạo hưng thịnh anh tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, vẫn không mấy ai tu luyện thành công.

Phương thiên họa kích đập xuống, khí thế vô biên tôn Lã Phụng Tiên lên như ma thần. Một kích đánh xuống thậm chí có tiếng ma thần gầm vang, vô cùng kinh khủng.

Lã Phụng Tiên không dùng thần binh Vô Song của Lã Ôn Hầu năm xưa.

Thần binh Vô Song tiêu hao quá lớn, hơn nữa Vô Song mà xuất hiện, vậy không phải tỉ thí mà là tử chiến.

Nhưng cho dù như vậy đòn này của Lã Phụng Tiên cũng mang theo lực lượng cực kỳ cường đại, thậm chí khiến những tông sư võ đạo ở đây âm thầm run sợ, tự nghĩ nếu đổi lại là mình không biết liệu có cản được đòn này của Lã Phụng Tiên hay không.

Doanh Bạch Lộc bước tới một bước, cương khí màu đen quanh người hóa rồng bay tới, tay niết ấn quyết, không ngờ lại không tránh không lùi, trực tiếp nghênh đón một đòn vô cùng hùng mạnh của Lã Phụng Tiên.

Một tiếng nổ lớn vang lên, cương khí ầm ầm bộc phát, thậm chí khiến cho cả trận pháp của Việt Nữ Cung cũng chấn động, phát ra từng tiếng nổ vang.

Lâm Phong Nhã biến sắt, lập tức liên hợp với hơn mười võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất của Việt Nữ Cung, truyền chân khí vào trận pháp.

Các nàng còn không xuất thủ toàn lực, không khéo trận pháp Việt Nữ Cung sẽ không chịu được bao lâu, lập tức sụp đổ. Lúc đó toàn bộ Việt Nữ Cung sẽ bị hai tên kia đánh nát.

Dưới đòn này của Lã Phụng Tiên, lực lượng cực mạnh ầm ầm bộc phát, con rồng đen của Doanh Bạch Lộc vỡ nát, khiến cả thân hình hắn cũng bị đánh lui vài bước.

Có điều đúng lúc này hai tay Doanh Bạch Lộc lại lập tức đánh ra, cương khí hóa thành đuôi rồng liên tục vung lên tới tấp, không ngờ lại mạnh mẽ chống cự lại chiêu kích thế mạnh lực trầm vừa rồi của Sở Hưu.

Cương khí màu đen quanh người lại hóa thành long trảo, lực lượng trảo này như xé tan thiên địa, phá vỡ ma khí trước người Lã Phụng Tiên, trực tiếp chộp thẳng về phía hắn.

Lã Phụng Tiên quát lên một tiếng, Phương thiên họa kích quét ngang người như ma thần, mỗi khi quét qua lại tạo ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Phương thiên họa kích liên tục quét ra, long trảo do cương khí tạo thành ầm ầm vỡ vụn, cương khí màu đen bay khắp nơi, dưới chân hai người cũng phủ đầy vết rạn.

Ma Thần Vô Song Kích Lã Phụng Tiên rất giống quyền ý của Trần Thanh Đế, có rất ít biến hóa, chỉ có lực lượng cực hạn.

Ngăn được, ngươi có cơ hội thắng, ngăn không được, kẻ nằm ngửa chính là ngươi!

Nhưng lúc này sắc mặt Doanh Bạch Lộc không hề thay đổi, cánh tay vung lên, trong tiếng long ngâm không ngờ hắc long lại hóa thành một thanh trường đao chém ra.

Đầu rồng làm chuôi đao, thân rồng làm mũi đao lưỡi đao, Đại Long Đao xuất hiện, chém sạch thiên hạ!

Khí thế như cuồng phong vũ bão chém xuống, đao kích tương giao làm bùng phát ra chấn động kinh người.
Chương 982 Không tưởng tượng nổi 2

Cuối cùng mặc dù Đại Long Đao của Doanh Bạch Lộc vỡ vụn, nhưng trên Phương thiên họa kích của Lã Phụng Tiên cũng xuất hiện một vết rạn, thậm chí ma khí quanh người hắn cũng mỏng manh hơn một chút, lô ra gương mặt vẫn anh tuấn nhưng hai mắt đã phủ kín ma khí.

Doanh Bạch Lộc không hề dừng lại, lần này cương khí màu đen trực tiếp ngưng tụ thành long thương mang theo khí thế một đi không trở lại đâm về phía Lã Phụng Tiên. Hai bên lại giao chiêu, mỗi lần đều gây ra chấn động vô cùng kinh khủng.

Mọi người ở đây nhìn không chuyển mắt, hai người này giao thủ cực kỳ đặc sắc. Thậm chí có thể nói phần lớn tông sư võ đạo ở đây đều không dám chắc thắng được Lã Phụng Tiên và Doanh Bạch Lộc.

Lực lượng của Lã Phụng Tiên cường đại vô cùng, đi theo con đường súc lực ép người.

Còn căn cơ lực lượng của Doanh Bạch Lộc cũng hết sức cường đại. Chỉ xét theo lực lượng đơn thuần, hắn cũng không yếu hơn Lã Phụng Tiên bao nhiêu.

Quan trọng nhất là con đường võ đạo của Doanh Bạch Lộc vốn là biển ảo huyền bí. mặc dù hắn không dùng binh khí nhưng lại có thể dùng cương khí ngưng tụ ra bất cứ loại binh khí nào. Có thể nói hắn dùng binh khí nào cũng cực kỳ điêu luyện, tuy không thể đứng đầu so với võ giả cùng cấp nhưng ít nhất số người so được với Doanh Bạch Lộc chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Ngay lúc hai người giao chiến tới thời khắc mấu chốt, Sở Hưu lại đột nhiên cau mày.

Trong đầu hắn, Lục Giang Hà cũng lên tiếng cười nói: “Vị tiểu lão đệ kia của ngươi sắp thua rồi, tiểu tử Doanh gia kia rất không bình thường.

Thương Thủy Doanh thị, tổ mạch của hắc long. Mặc dù phần lớn thời điểm đám Doanh thị này đều rất khiêm nhượng giấu tài, có điều không thể không phủ nhận đệ tử thời đại nào của Doanh gia đều không yếu.”

Sau khi Lục Giang Hà dứt lời, cương khí màu đen quanh người Doanh Bạch Lộc dâng lên tới cực hạn.

Tay niết ấn quyết, những cương khí màu đen kia hóa thành hắc long quay quanh người hắn, sinh động như thật, ý cảnh lại trở nên bất đồng.

Bất cứ võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất nào cũng dùng được thủ đoạn dùng cương khí ngưng tụ thành vật. Thậm chí theo lý luận võ giả có yếu hơn nữa cũng làm được, chỉ cần cương khí phóng thích được ra ngoài là đủ.

Nhưng người thật sự làm được tới mức ngưng vật có thần lại không có mấy.

Hơn nữa quanh người Doanh Bạch Lộc không chỉ có một con hắc long mà ngưng tụ ra hai con, ba con, bốn con, cuối cùng thậm chí hình thành chín con hắc long. Một tiếng gầm vang lên, chín con hắc long ầm ầm đánh xuống, bao phủ Lã Phụng Tiên vào trong vây giết!

Phương thiên họa kích của Lã Phụng Tiên múa lên điên cuồng, hai mắt hắn đã hóa thành màu đỏ sẫm. Ma Thần Vô Song Kích như thật sự có uy lực của ma thần, ma uy kinh khủng kia khiến mọi người xung quanh lao nhao biến sắc.

Thật ra trước đó mọi người đều không coi Lã Phụng Tiên là người trong Ma đạo.

So với Sở Hưu, hành động của Lã Phụng Tiên quả thật rất ‘lương thiện’.

Hắn hầu như không làm việc ác gì, mặc dù cũng giết không ít người, nhưng bình thường đều là người ta muốn giết hắn, hắn mới giết người.

Nhưng lúc này nhìn bộ dáng của Lã Phụng Tiên, nói hắn không phải người trong Ma đạo, ai mà tin nổi? Ít nhất tính theo công pháp, Lã Phụng Tiên quả thật là người trong Ma đạo, không thể thoát được.

Sau khi ma khí quanh người Lã Phụng Tiên dâng lên tới cực hạn, Phương thiên họa kích trong tay hắn đã phủ đầy vết rạn, cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, hoàn toàn sụp đổ.

Binh khí tan nát, ma khí quanh người Lã Phụng Tiên cũng tiêu tán.

Bên phía Doanh Bạch Lộc lại khác, chín con rồng quanh người hắn không biến mất mà dung nhập vào cơ thể hắn, khiến khí thế của hắn càng ngày càng mạnh, cói cùng đạt tới một độ cao mới, trực tiếp bước vào cảnh giới tông sư võ đạo.

Phương Thất Thiếu đứng bật dậy biến sắc, bất giác phun ra một câu chửi: “Mẹ nó chứ!”

Trận chiến của Doanh Bạch Lộc và Lã Phụng Tiên, mặc dù nhìn thì Doanh Bạch Lộc thắng nhưng thực tế Lã Phụng Tiên cũng không thua.

Lần này hắn thua chỉ do binh khí nằm ở thế yếu, nếu hắn vận dụng thần binh Vô Song, Doanh Bạch Lộc đừng hòng thắng được như hiện giờ.

Đương nhiên một khi Lã Phụng Tiên dùng thần binh Vô Song, Doanh Bạch Lộc chắc chắn cũng có thủ đoạn khác. Nhưng đến lúc đó hai bên không phải tỷ thí nữa mà là giao đấu liều mạng.

Ngược lại đối với chuyện Doanh Bạch Lộc bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, mọi người chỉ thấy kinh ngạc lúc đầu, sau đó lập tức bình tĩnh lại.

Trước đó Doanh Bạch Lộc đã đứng hạng ba Long Hổ Bảng, nhưng thực tế ai cũng biết Doanh Bạch Lộc rất ít khi xuất thủ, cực kỳ khiêm nhượng nhưng một khi hắn xuất thủ toàn lực thậm chí có thể tranh đoạt vị trí hạng nhất với Phương Thất Thiếu. Cho nên lúc này hắn dựa vào trận chiến với Lã Phụng Tiên tiến vào cảnh giới tông sư võ đạo cũng rất bình thường.

Đương nhên Doanh Bạch Lộc thì bình thường, nhưng Phương Thất Thiếu bực mình muốn chết.

Trước đó tâm lý thắng bại của Phương Thất Thiếu không mạnh, hắn không hề để ý tới thứ hạng trên Long Hổ Bảng.

Trương Thừa Trinh, Tông Huyền, lại cả Sở Hưu, đám yêu nghiệt này luôn xếp trước mặt hắn, tội gì hắn phải hao tâm tốn sức tranh đoạt với bọn họ.

Thế nhưng sau khi ba vị đầu đều bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, hắn đã bị mấy lão già Kiếm Vương Thành ca thán vài trận liền.

Ai ngờ giờ cả Doanh Bạch Lộc xếp hạng sau hắn cũng đạp cả lên đầu hắn bước vào cảnh giới tông sư võ đạo trước. Chuyện này chắc chắn sẽ khiến mấy lão già kia càng thêm tức giận. Phương Thất Thiếu có thể tưởng tượng được sau khi về Kiếm Vương Thành mình sẽ phải nghênh đón chuyện gì.

Ngồi xuống ghế trở lại, Phương Thất Thiếu ảo não xoa xoa đầu, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên thở dài một tiếng nói: “Đa tình xưa nay không lưu hận, Doanh Bạch Lộc thật sự là người si tình, lần này hắn đột phá e là bị tình gây thương tích, tâm cảnh xuống thấp tới cực hạn sau đó thăng hoa đột phá.

Sở huynh, ngươi nói xem liệu ta có nên kiếm người tới yêu một chút, thử nghiệm cảm giác này, không khéo cũng đột phá được nhỉ?”

Sở Hưu liếc hắn một cái nói: “Yêu cầu của ngươi rất đơn giản. Xuân Nguyệt Lâu ở Yên Kinh Thành có tình yêu mười lượng bạc một đêm, cũng có tình yêu trăm lượng bạc một đêm.

Ngươi muốn thử thì cứ tới, chỉ cần ngươi chịu được, ta sẽ bố trí cho.”

Phương Thất Thiếu vô thức định nói cám ơn, sau đó hắn lại lập tức cảm thấy không thích hợp, Phương Thất Thiếu hắn anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong thiên tài tuấn kiệt, chẳng lẽ chỉ xứng tới thanh lâu tìm kiếm tình yêu?

Lúc này giữa trận, Doanh Bạch Lộc chắp tay với Doanh Bạch Lộc một cái nói: “Đa tạ Lã huynh.”

Nói xong, Doanh Bạch Lộc ném bình Thanh Long Ất Mộc Hồi Thiên Hóa Sinh Đan rồi định đi khỏi.

Lúc này Phúc bá lại hạ giọng nói với Doanh Bạch Lộc: “Đại công tử, đã tới đây rồi chờ tham gia xong Nghênh Kiếm Đại Hội rồi hãng đi.”

Doanh Bạch Lộc kinh ngạc nhìn Phúc bá một hồi.

Lúc trước Phúc bá cực kỳ phản đối chuyện hắn theo đuổi Nhan Phi Yên.

Nhan Phi Yên không đáp ứng tình cảm của hắn, theo Phúc bá thấy nữ nhân Nhan Phi Yên kia còn không xứng với đại công tử nhà hắn.

Hơn nữa theo Phúc bá, đám nữ nhân Việt Nữ Cung kia chắc chắn không có ai là người tốt.
Chương 983 Nghênh kiếm hồn

Cho nên Phúc bá rất không muốn Doanh Bạch Lộc có quan hệ với Việt Nữ Cung.

Giờ Phúc bá thấy hắn đã nghĩ thông cho nên mới không ngại nữa?

Doanh Bạch Lộc không nghĩ nhiều tiếp, Phúc bá đã nói vậy, Doanh Bạch Lộc cũng ngồi xuống ở phía sau.

Thấy mọi chuyện không huyên náo lớn hơn, Lâm Phong Nhã cùng Nhan Phi Yên cùng thở phào một hơi.

Lã Phụng Tiên nói với Nhan Phi Yên: “Phi Yên, có thể bắt đầu Nghênh Kiếm Đại Hội rồi.”

Nhan Phi Yên nói: “Chàng vừa giao thủ với Doanh công tử xong, chờ hồi phục chân khí chút đã.”

Lã Phụng Tiên lắc đầu nói: “Không cần, ta và Doanh công tử vừa rồi chỉ luận bàn chứ không phải liều mạng giao đấu, không tốn bao nhiêu sức lực, trực tiếp bắt đầu là được.”

Đúng lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nói: “Lã huynh, nếu đã chuẩn bị tham gia Nghênh Kiếm Đại Hội, vậy nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng, cầm mấy thứ này của ta đi.”

Lã Phụng Tiên không hề nghĩ ngợi gì đi về phía Sở Hưu, Nhan Phi Yên đứng phía sau nhíu mày nhưng không nói gì.

Kéo Lã Phụng Tiên sang một bên, không đợi Lã Phụng Tiên nói gì, Sở Hưu tùy ý nhét cho hắn một bình Hồi Huyết Đan, lại âm thầm truyền âm nói: “Lã huynh, nếu ta nói Nghênh Kiếm Đại Hội này có gì đó quái lạ, đám Nhan Phi Yên tính kế ngươi, hậu quả của nó thậm chí sẽ khiến tu vi của ngươi phế bỏ, tuổi thọ sụt giảm. Ngươi có tin không?”

Lã Phụng Tiên vẻ mặt ngạc nhiên, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Sở Hưu, lại vô thức nhìn Nhan Phi Yên, nửa ngày sau hắn mới nặng nề gật đầu nói: “Ta tin.”

Sở Hưu sửng sốt, có thế thôi Lã Phụng Tiên cũng tin? Chuyện này thật sự ngoài dự liệu của y.

Có điều tiếp đó Lã Phụng Tiên lại nói: “Nhưng ta cũng tin Phi Yên chắc chắn không hại ta. Sở huynh, ngươi muốn tốt cho ta, trong chuyện này chắc chắn có hiểu làm gì đó.”

Sở Hưu vỗ đầu một cái, biết ngay mà, đây mới là tính cách Lã Phụng Tiên.

“Vậy ngươi có nghĩ tới không, vạn nhất chuyện này là thật ngươi sẽ làm thế nào? Hậu quả ta đã nói cho ngươi rồi, mất hết tu vi, ngay tuổi thọ cũng bị sụt giảm!”

Lã Phụng Tiên lắc đầu nói: “Nếu đã là vạn nhất vậy không phải tuyệt đối, chuyện đã không phải tuyệt đối làm sao ta lại nghi ngờ Phi Yên được?

Nếu thật sự xảy ra chuyện đó, vậy là Lã Phụng Tiên ta mù mắt, tin nhầm rồi.

Nhưng nếu không xảy ra chuyện gì, ta lại nghi ngờ Phi Yên, vậy ta sẽ có lỗi với bản tâm của mình.

Lã Phụng Tiên ta cả đời này không muốn phụ bất cứ ai, nếu người phụ ta ta mới phụ người. Chuyện chưa xảy ra, vậy chờ nó xảy ra hãng nói.”

Nói xong Lã Phụng Tiên thu lấy bình Hồi Huyết Đan, đi thẳng tới giữa đại điện.

Sở Hưu lại ngấm ngầm lắc đầu.

Người như Lã Phụng Tiên, nói hắn ngốc cũng được, nói hắn thật cũng đúng. Làm bằng hữu với người như vậy ít nhất ngươi không cần lo chuyện hắn phản bội.

Còn Sở Hưu và Lã Phụng Tiên là hai loại tính cách trái ngược, y luôn ôm suy nghĩ hoài nghi đối với bất cứ ai. Lã Phụng Tiên tin tưởng nhân tính bản thiện, y lại tin tưởng nhân tính bản ác.

Có điều cũng không cần vội, lúc trước y đã đoán trước câu trả lời của Lã Phụng Tiên. Y đã xuất hiện ở đây đương nhiên không ngồi xem Lã Phụng Tiên xảy ra chuyện.

Lúc này Nhan Phi Yên thấy Sở Hưu không nói gì tiếp với Lã Phụng Tiên, cũng thở dài một tiếng.

Lâm Phong Nhã cao giọng hô: “Mời kiếm hồn!”

Vừa dứt lời, bốn nữ đệ tử Việt Nữ Cung nâng một trận bàn lớn đạt vào trong đại điện.

Trên trận bàn đó là một thanh trường kiếm trắng toát lóng lánh, như không mang chút tạp chất nào, chẳng khác gì được tọa ra từ thủy tinh, cực kỳ mỹ lệ.

Lục Giang Hà xì một tiếng khinh miệt trong đầu Sở Hưu, cười lạnh nói: “Đúng là nó rồi! Thanh kiếm này lúc trước do Hồng Liên Ma Tôn dùng băng tinh vạn năm trên núi tuyết vùng Cực bắc chế tạo thành, trừ đẹp mắt ra thì chẳng có tác dụng gì.”

Lúc này Lâm Phong Nhã đứng trước Thiên Kiếm, cung kính thi thi lễ nói: “Cung chủ đời thứ chín mươi sáu của Việt Nữ Cung, Lâm Phong Nhã kính mời kiếm hồn tẩy lễ cho đệ tử Việt Nữ Cung chúng ta.”

Lâm Phong Nhã vừa dứt lời, trên thiên kiếm tỏa ra ánh sáng rực rỡ, một hư ảnh Cửu Vĩ Thiên Hồ xuất hiện trong đại điện.

Toàn thân trắng toát không dính chút màu nào khác, chỉ có đôi mắt là màu đỏ tươi, càng khiến Cửu Vĩ Thiên Hồ này thêm thu hút.

Chín cái đuôi cáo lớn vung vẩy sau lưng, càng tôn thêm vẻ thánh khiết của Cửu Vĩ Thiên Hồ, không có chút ngang ngược nào của hung thú.

Lục Giang Hà cười lạnh nói: “Thấy chư? Con súc sinh này vẻ ngoài không tệ, bằng không Hồng Liên Ma Tôn đã chẳng nảy sinh ý tưởng muốn bắt nó về làm thú nuôi.

Hung thú trông xấu xí đã sớm bị lột da róc xương lấy đi luyện đan luyện khí, tàn hồn thì dùng làm khí linh rồi.”

Sở Hưu không đẻ ý tới lời lảm nhảm của Lục Giang Hà, chỉ nhìn chằm chằm vào tàn hồn Cửu Vĩ Thiên Hồ, chuẩn bị ra tay.

Tàn hồn Cửu Vĩ Thiên Hồ ưu nhã đi tới trước người Lã Phụng Tiên, chín cái đuôi cáo lớn bao phủ lấy Lã Phụng Tiên vào trong.

Ánh mắt bốn người Thủy Vô Tướng đều lóe lên vẻ lạnh lùng.

Đám tiện nhân Việt Nữ Cung dám tính toán chúa công của họ, nếu không phải có Sở Hưu ở đây e rằng bọn họ đã động thủ.

“Ta nói này, có phải các ngươi cũng có một số bố trí không?” Sở Hưu đột nhiên hỏi đám người Thủy Vô Tướng.

Bốn người này dẫu sao cũng là chiến tướng dưới trướng Lã Ôn Hầu, cho dù giờ Lã Phụng Tiên không nghe bọn họ, bọn họ cũng không khoanh tay chịu chết.

Thủy Vô Tướng cười cười nói: “Đúng là có bố trí. Trận pháp Việt Nữ Cung đã bị ta động tay động chân, có điều giờ Sở đại nhân đã ở đây, mấy thủ đoạn của chúng ta cũng chỉ có tác dụng trợ giúp mà thôi.”

Thực lực Sở Hưu đặt ở đấy, có hắn ở đây đương nhiên sẽ không ngồi nhìn Lã Phụng Tiên xảy ra chuyện.

Vốn theo suy nghĩ của Thủy Vô Tướng, nếu Sở Hưu không xuất thủ, vậy tiếp đo bọn họ sẽ bung hết thủ đoạn mà mình chuẩn bị ra, sau đó nhân lúc hỗn loạn mang Lã Phụng Tiên bỏ trốn.

Lúc này Cửu Vĩ Thiên Hồ nhìn về phía Lã Phụng Tiên được bọc trong chín cái đuôi của mình, ánh mắt lộ vẻ hài lòng.

Bao năm như vậy, trong số những ‘đồ ăn’ Việt Nữ Cung dâng lên cho nó, lần này là ngon miệng nhất, lực lượng trong trẻo, còn có một trái tim thẳng thắn không hề bị ô nhiễm, tinh khí thần đều trong trạng thái đỉnh cao.

Trong chín cái đuôi, một luồng khí tức quỷ dị ăn mòn tâm chí Lã Phụng Tiên, bắt đầu hấp thu tinh khí thần của hắn.

Nếu đổi thành võ giả Việt Nữ Cung, trước đó các nàng đã bị Việt Nữ Cung tẩy não, hơn nữa lực lượng của Cửu Vĩ Thiên Hồ nghiêng về phía tinh thần lực, khi hấp thu tinh khí thần cũng khiến bọn họ không phát hiện được.

Cho nên những võ giả Việt Nữ Cung bị hấp thu tinh khí thần chỉ cảm thấy bản thân mệt mỏi, nghĩ rằng mình được Thiên Kiếm tẩy lễ tiêu hao quá lớn. Mãi tới sau khi kết thúc một thời gian, tu vi các nàng mới bắt đầu sa sút, nhưng lúc này đã muộn.

Còn Lã Phụng Tiên không biết vì sao, lực lượng của Cửu Vĩ Thiên Hồ không cách nào xâm nhập vào thần chí của hắn, chỉ trong nháy mắt Lã Phụng Tiên lập tức phát hiện không đúng.

Sở huynh nói đúng! Nhan Phi Yên đang lừa hắn!
Chương 984 Ngoài dự liệu 1

Trong mắt những người như Sở Hưu và Lục Giang Hà, chuyện đau thương vì tình là rất quái đản, đặt trong mắt cái tên đi chơi kỹ viện không trả tiền như Phương Thất Thiếu lại càng quái đản.

Nhưng đối với người si tình như Phương Thất Thiếu và Doanh Bạch Lộc, đây là một đả kích cực kỳ lớn.

Với tính cách của Lã Phụng Tiên, không phải hắn chưa bao giờ bị phản bội.

Ngày trước khi Sở Hưu mới quen Lã Phụng Tiên, những bằng hữu mà Lã Phụng Tiên kết giao có người đáng tin cậy, có người trung nghĩa, nhưng cũng không thiếu những kẻ thấy lợi quên nghĩa.

Nhưng Lã Phụng Tiên bị những người này phản bội chỉ thấy thương tâm, còn bị Nhan Phi Yên phản bội, hắn lại thấy trái tim như chết hẳn.

Bởi vì hắn bỏ chân tình ra, trả giá quá nhiều, nhưng trong khoảnh khắc này tất cả đều tan thành tro bụi.

Nhan Phi Yên như cảm giác được tâm tình của Lã Phụng Tiên, trong mắt không khỏi lóe lên vẻ áy náy.

Thiên Kiếm tẩy lễ sắp bắt đầu, toàn bộ Việt Nữ Cung không ai phù hợp với yêu cầu của kiếm hồn Thiên Kiếm, sư phụ nàng không được, nàng cũng không được.

Cho nên từ đầu nàng tiếp cận Lã Phụng Tiên đã mang theo toan tính.

Hơn nữa trừ Lã Phụng Tiên ra, nhìn khắp Long Hổ Bảng nàng cũng không tìm được ai khác phù hợp yêu cầu.

Doanh Bạch Lộc không được, dám tính toán người thừa kế Thương Thủy Doanh thị, chán sống rồi chắc?

Phương Thất Thiếu cũng không được, không nói thực lực bản thân Kiếm Vương Thành, với tính cách đó của Phương Thất Thiếu, rõ ràng sẽ không có quan hệ gì với nàng.

Còn lại Lý Phi Liêm, xuất quỷ nhập thần, ngay cái bóng cũng chẳng thấy.

Cho nên lựa chọn của Nhan Phi Yên chỉ có một: Lã Phụng Tiên.

Có điều con người nào phải cỏ cây, có ai vô tình được?

Ban đầu đúng là Nhan Phi Yên mang tâm tư lợi dụng Lã Phụng Tiên, có điều sau đó khi ở bên Lã Phụng Tiên, thái độ của nàng lại dần thay đổi.

Trước đó Lã Phụng Tiên nói, khi Nghênh Kiếm Đại Hội sắp bắt đầu Nhan Phi Yên liều mạng khổ tu, thật ra đó không phải diễn trò mà là khổ tu thật.

Chỉ cần Nhan Phi Yên đạt tới yêu cầu của Cửu Vĩ Thiên Hồ, nàng thà tự mình tới tham gia tẩy lễ Thiên Kiếm chứ không để Lã Phụng Tiên tới.

Dù sao chỉ cần Việt Nữ Cung bọn họ được Thiên Kiếm che chở trăm năm, chắc chắn sẽ bồi dưỡng được người thừa kế khác.

Chỉ tiếc lâm trận mới mài gương chẳng có tác dụng gì, võ công Nhan Phi Yên rốt cuộc chẳng hề tiến bộ.

Thấy Nghênh Kiếm Đại Hội sắp bắt đầu, giữa tình nghĩa với Lã Phụng Tiên và lợi ích tông môn, cuối cùng Nhan Phi Yên vẫn lựa chọn thứ sau.

Có điều nàng đã chuẩn bị sẵn, sau chuyện này nàng sẽ bảo vệ Lã Phụng Tiên cả đời. Chỉ cần Việt Nữ Cung của nàng còn, Lã Phụng Tiên chắc chắn sẽ không gặp vấn đề gì.

Lúc này trong mắt Sở Hưu lóe lên ý lạnh, y nắm lấy Thiên Ma Vũ bên hông định xuất thủ.

Có điều lúc này Lục Giang Hà lại nói: “Ngươi chờ chút đã, vị tiểu lão đệ kia của ngươi có vẻ không đúng, không ngờ hắn lại dùng ý chí của mình ngăn cản lực lượng Cửu Vĩ Thiên Hồ ăn mòn. Chậc chậc, tâm chí người này thật cường đại.”

Cái tên Ma Tôn giả Lục Giang Hà đôi khi rất không đáng tin cậy, có điều mắt nhìn người vẫn rất chuẩn.

Nghe Lục Giang Hà nói vậy, Sở Hưu cũng tạm thời buông lỏng tay cầm đao ra.

Lúc này trong vòng bao bọc của chín cái đuôi Cửu Vĩ Yêu Hồ, quanh người Lã Phụng Tiên bừng bừng ma khí, hai mắt đã phủ một màu đỏ rực.

Hắn đang dùng lực lượng bản thân kháng cự lại sức ăn mòn của Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn có vẻ rất ưu nhã lạnh nhạt lúc này cũng lộ vẻ nghi hoặc.

Tiểu tử này sao vậy, sao lại ngăn cản mình được lâu như vậy? Không ngờ mình còn không hấp thu được một chút xíu tinh khí thần nào.

Con ngươi đỏ rực của Cửu Vĩ Thiên Hồ không khỏi lộ vẻ hung ác.

Bề ngoài nó có đẹp đến đâu thì cũng là hung thú thượng cổ. Trong thời kỳ đầu thượng cổ, không biết có bao nhiêu võ giả bị nó nuốt, tính cách tuyệt đối không hiền lành gì.

Cho nên sau khi phát hiện Lã Phụng Tiên không bị tinh thần lực của bản thân ăn mòn, chín cái đuôi cáo của Cửu Vĩ Thiên Hồ co chặt hơn, một luồng khí thế ầm ầm nở rộ.

Thấy cảnh này, người khác không thấy có gì không đúng nhưng Lâm Phong Nhã cùng Nhan Phi Yên lại cùng cau mày.

Trước nay Nghênh Kiếm Đại Hội chưa từng xảy ra tình huống như vậy, chẳng lẽ có biến cố gì à?

Đúng lúc này Lã Phụng Tiên đột nhiên mở bừng hai mắt.

Ánh mắt hắn đã không có bất cứ thần thái nào của con người, chỉ có màu đỏ tươi cùng ma khí cường đại vô biên vô tận!

Từng luồng ma khí quay quanh người hắn, ma khí kia chi tiết tới nhập vi, ngưng tụ thành một bộ áo giáp quanh người Lã Phụng Tiên.

Lúc này khí tức trên người Lã Phụng Tiên cũng đã trở nên vô cùng hung ác,

luồng khí tức hung ác đó thậm chí khiến chín cái đuôi của Cửu Vĩ Thiên Hồ không cách nào bao bọc nổi, lộ ra ngoài.

Mọi người ở đây lập tức bị khí tức này dọa cho sửng sốt.

Chứng cự kịch liệt như vậy, đây là tẩy lễ Thiên Kiếm hay sao? Sao cứ như đang liều mạng vậy?

Còn lúc này bốn người Thủy Vô Tướng vô cùng kích động, vì luồng khí tức này trong vạn năm trước bọn họ hết sức quen thuộc.

Lã Phụng Tiên đột nhiên ngẩng đầu, ma khí cường đại ngưng tụ thành vòi rồng khí xoáy, hai mắt âm u đỏ rực nhìn thẳng vào vcth quát khẽ: “Nghiệt súc to gan!”

Âm thanh này trầm trầm khàn khàn, rất khác với giọng nói của Lã Phụng Tiên.

Nghe thấy âm thanh này, lại chứng kiến trạng thái hiện tại của Lã Phụng Tiên, Cửu Vĩ Thiên Hồ lại đột nhiên run rẩy, ánh mắt đầy kinh hãi.

Trước đó nó không nhận ra bộ dáng Lã Phụng Tiên, nhưng lúc này cảm nhận được khí tức của Lã Phụng Tiên, lại liên tưởng tới bộ dáng hiện tại của hắn. Cửu Vĩ Thiên Hồ đột nhiên nhớ tới kẻ như ma thần vạn năm trước, tên này vô cùng cường đại, thậm chí còn hung ác hơn đám hung thú bọn chúng.

Ma khí vô biên ngưng tụ thành Phương thiên họa kích, Sở Hưu giơ tay chém thẳng một cái. Một tiếng nổ lớn vang lên, chín cái đuôi bao phủ Lã Phụng Tiên bị đánh tan, thậm chí ngay Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng bị đánh bay sang một bên.

Lâm Phong Nhã cùng Nhan Phi Yên biến sắc, chuyện này rốt cuộc là sao? Sao ngay Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng không áp chế nổi Lã Phụng Tiên?

Phải biết cho dù lực lượng Cửu Vĩ Thiên Hồ giờ đã sắp khô cạn nhưng cho dù có mười Lâm Phong Nhã lao lên cũng chẳng phải đối thủ của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Thế nhưng giờ Cửu Vĩ Thiên Hồ không những không hấp thụ được tinh khí thần của Lã Phụng Tiên mà còn bị đánh bay?

Nàng lại không biết, mặc dù Cửu Vĩ Thiên Hồ không yếu nhưng trước đó nó đã bị dọa sợ. Không phải bị Lã Phụng Tiên dọa sợ mà là bị Lã Ôn Hầu dọa.

Vạn năm trước Ma Thần - Lã Ôn Hầu quả thật là ma thần hàng thế, thần cản giết thần, phật cản giết phật.

Bất kể Chính đạo hay Ma đạo, cho dù là đám hung thú này cũng nghe tới cái tên Lã Ôn Hầu, cường đại tới mức khiến người ta run sợ.

Lúc này khí thế cường đại quanh người Lã Phụng Tiên đã dần dần biến mất, hắn chỉ hấp thu mảnh vỡ nguyên thần của Lã Ôn Hầu năm xưa, thậm chí không phải là tàn hồn.
Chương 985 Ngoài dự liệu 2

Vừa rồi lực lượng của hắn bị kích thích bộc phát tới cực hạn, thứ vừa xuất hiện chỉ là bản năng từ mảnh vỡ nguyên thần của Lã Ôn Hầu mà thôi.

Cho dù Lã Ôn Hầu đã chết nhưng cũng không thể để một con súc sinh ức hiếp.

Lúc này chiến giáp bằng ma khí cực kỳ tỉ mỉ kia cũng bắt đầu thu lại. Không phải tiêu tán mà là điên cuồng dung nhập vào cơ thể Lã Phụng Tiên.

Thấy cảnh tượng quen thuộc này, Phương Thất Thiếu lại một lần nữa biến sắc.

Tiếp đó khí thế trên người Lã Phụng Tiên không ngừng dâng lên, cuối cùng như phá vỡ một giới hạn nào đó, bước vào một khung trời mới, thăng cấp lên tông sư võ đạo.

Phương Thất Thiếu vẻ mặt uất ức ngồi phịch xuống ghế, một lúc sau mới chửi hai câu: “Mẹ nó chứ! Mẹ nó chứ!”

Nói thật, chuyện này khiến cả Sở Hưu cũng bất ngờ, không ngờ nổi Lã Phụng Tiên lại dùng áp lực này bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, đem một chuyện xấu biến thành chuyện vui.

Đương nhiên trong chuyện này người uất ức nhất chính là Phương Thất Thiếu. Lúc này hắn chỉ cảm thấy Lã Phụng Tiên và Doanh Bạch Lộc đang phối hợp chơi hắn một vố.

Tông Huyền thăng cấp lên tông sư võ đạo, sau đó ai là hạng nhất Long Hổ Bảng? Là Phương Thất Thiếu hắn.

Mặc dù hạng đầu Long Hổ Bảng của hắn là nhờ người phía trước đều thăng cấp lên thành tông sư võ đạo mới tới phiên hắn, nói thì dễ mà nghe thì khó, nhưng ít nhất cũng là hạng nhất Long Hổ Bảng.

Thế nhưng tên hạng nhất Long Hổ Bảng là hắn chưa ngồi được bao lâu đã liên tục bị người sau vượt qua.

Hơn nữa còn không phải bị cướp hạng nhất mà là trực tiếp thăng cấp lên tông sư võ đạo, không ngồi chơi với hắn trên Long Hổ Bảng nữa.

Doanh Bạch Lộc và Lã Phụng Tiên một người hạng ba một người hạng tư.

Hai người này đều vượt qua hắn thăng cấp lên tông sư võ đạo trước. Phương Thất Thiếu có thể tưởng tượng được sau khi mình về Kiếm Vương Thành sẽ gặp đối xử tàn ác ra sao.

Vốn đám người Thẩm Thiên Vương muốn hắn là người thứ ba bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, kết quả đừng nói thứ ba, năm người đầu tiên không có phần của hắn.

Phương Thất Thiếu vẻ mặt u ám nhìn Sở Hưu nói: “Sở huynh, ta cảm thấy ta nên kiếm một mối tình khắc cốt ghi tâm, oanh oanh liệt liệt. Cái loại mà không tốn bạc ấy.”

Lúc này Sở Hưu không nói nhảm với Phương Thất Thiếu mà chăm chú nhìn giữa nghi lễ, tay cũng đặt lên chuôi đao bên hông.

Từ khi Lã Phụng Tiên bộc lộ khí tức bản thân đối chọi với Cửu Vĩ Thiên Hồ, tới giờ hắn xuất kích đánh bay Cửu Vĩ Thiên Hồ, bản thân thăng cấp lên tông sư võ đạo, cho dù là kẻ ngu cũng nhận ra chuyện này có điểm không đúng.

Không phải Việt Nữ Cung không đúng mà là trong chuyện Lã Phụng Tiên có điểm bất thường.

Lúc này Phúc bá bên cạnh Doanh Bạch Lộc thở dài một tiếng nói: “Đại công tử, giờ ngài thấy rõ chưa?”

Doanh Bạch Lộc sắc mặt âm trầm bất định, đương nhiên hắn đã thấy rõ.

Mặc dù hắn không tiếp xúc với Lã Phụng Tiên nhưng hắn tin tưởng nhân phẩm Lã Phụng Tiên.

Nếu Lã Phụng Tiên đã đáp ứng tham dự Nghênh Kiếm Đại Hội, hắn sẽ không quấy rối trong nghi lễ này.

Còn nhìn lại kiếm hồn Thiên Kiếm vốn ưu nhã tuyệt mỹ lúc này lại dữ tợn như yêu thú, vừa khiếp đảm vừa hung ác, làm gì còn dáng vẻ kiếm hồn?

Nghĩ cẩn thận lại, rốt cuộc ai đúng ai sai, hắn đã hiểu rõ ràng.

Nửa ngày sau, Doanh Bạch Lộc mới hạ giọng nói: “Phúc bá, phụ thân cùng lão tổ đều biết chuyện này?”

Phúc bá gật đầu nói: “Biết một chút nhưng không nhiều.

Nếu muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm. Việt Nữ Cung cho dù có giấu sâu hơn nữa cũng có một số dấu vết.

Chỉ có điều Thương Thủy Doanh thị ta không có thù hận gì với Việt Nữ Cung nên không muốn nhiều lời mà thôi.”

“Vậy sao trước đây các ngươi không nói với ta?”

Phúc bá cười cười nói: “Đại công tử, ngài với vị Lã công tử kia tính cách giống nhau lắm. Chuyện các ngươi đã cho là đúng, cho dù lão tổ đích thân tới nói với ngài, ngài chịu nghe ư?”

Trong Việt Nữ Cung hoàn toàn tĩnh lặng, tất cả mọi người đều lộ vẻ quỷ dị.

Nghênh Kiếm Đại Hội chắc chắn đã xảy ra vấn đề, nhưng bọn họ không biết rốt cuộc vấn đề ở bên nào.

Lâm Phong Nhã cùng Nhan Phi Yên cùng đờ ra.

Chuyện này hai người tuyệt đối không ngờ nổi.

Người khác không biết căn nguyên của kiếm hồn Thiên Kiếm, làm sao các nàng lại không biết.

Ngày trước tiên tổ Việt Nữ Cung bọn họ mang kiếm hồn Thiên Kiếm từ trong Côn Luân Ma Giáo ra, cũng đã thỏa thuận với kiếm hồn Thiên Kiếm này.

Cứ mỗi trăm năm lại tổ chức tế lễ một lần, tương tự kiếm hồn cũng sẽ che chở cho các nàng trăm năm.

Trong năm trăm năm Việt Nữ Cung đã tổ chức tế lễ năm lần, thế nhưng đến lần này lại xuất hiện vấn đề.

Cửu Vĩ Thiên Hồ này lúc đỉnh phong thậm chí ngang với cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, cho dù chỉ còn lại tàn hồn nhưng một khi hấp thu đủ tinh khí thần, nó thậm chí có thể địch được cường giả Chân Hỏa Luyện Thần.

Lã Phụng Tiên chỉ là một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất mà thôi, sao giờ lại có vấn đề?

Hai người nghi hoặc không thôi, lúc này ma khí đỏ máu trong mắt Lã Phụng Tiên đã thối lui, thứ sót lại chỉ có khó hiểu và bi thương.

“Vì sao?”

Nhan Phi Yên cắn môi, không nói một lời.

Giờ cô nàng cũng chẳng thể nói gì.

Tình huống thế này, người biết chuyện đương nhiên đều hiểu, tỷ như Doanh Bạch Lộc.

Nhưng người không hiểu chỉ thấy không đúng, vẫn còn mơ mơ màng màng.

Việt Nữ Cung là tông môn Chính đạo, nhưng thủ đoạn ẩn giấu lại tới từ Côn Luân Ma Giáo, chuyện này ảnh hưởng rất lớn tới danh tiếng.

Hơn nữa trước đó Việt Nữ Cung lấy đệ tử nhà mình ra hiến tế, chuyện này thật ra cũng không có gì, người ta tự nguyện là chuyện của người ta. Trừ khi ảnh hưởng tới đệ tử nhà mình, còn lại người khác sẽ không xen vào.

Nhưng lần này Việt Nữ Cung lại định lợi dụng Lã Phụng Tiên, đây là chuyện nói thì dễ mà nghe thì khó.

Cho nên trong tình huống hiện tại Nhan Phi Yên không thể nói gì.

Lã Phụng Tiên cười khổ một tiếng, lắc đầu nói: “Ta đã hiểu, trong cảm nhận của ngươi bất cứ ai cũng không quan trọng bằng tông môn, thậm chí cả chính ngươi.

Chuyện lần này ta không muốn truy cứu nữa, từ nay về sau ngươi với ta là người xa lạ!”

Mặc dù tấm lòng của Lã Phụng Tiên đối với Nhan Phi Yên đã chết nhưng nếu bảo hắn hạ độc thủ giết chết Nhan Phi Yên, hắn vẫn không làm nổi.

Có điều ngay lúc này Sở Hưu lại đột nhiên đứng dậy lạnh nhạt nói: “Lã huynh, có một số việc không phải nói một tiếng được rồi là giải quyết xong.

Thế giới này vốn là như vậy, ngươi không ức hiếp người khác, người khác lại cho rằng ngươi tốt tính, định ức hiếp ngươi.”

Thấy Sở Hưu đứng dậy, Lã Phụng Tiên thở dài một cái nói: “Sở huynh, bỏ đi.”

Sở Hưu định ra mặt giúp hắn, Lã Phụng Tiên cũng biết Sở Hưu muốn tốt cho mình.

Nhưng trong tình huống trước mắt, cho dù Lã Phụng Tiên muốn giết Nhan

Phi Yên, hắn cũng sẽ không để Sở Hưu ra tay, bởi vì thời điểm này đang hết sức mẫn cảm đối với Sở Hưu.

Lúc này Đại chiến chính ma vừa qua đi, bất luận Chính đạo hay Ma đạo đều cực kỳ kín tiếng khiêm nhượng, cho nên Sở Hưu cũng nên giấu tài nghỉ ngơi dưỡng sức chứ không phải như hiện tại lại ra tay làm ra chuyện gì đó. Để người khác chú ý đến như vậy cũng không phải chuyện tốt đối với Sở Hưu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK