Mục lục
(Full) Kì Tài Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 761 Bại lộ 2

Câu nói của Phương Sát vừa rời miệng, mọi người đều ngây ra như phỗng nhìn y. Tên này điên rồi chắc? Những lời này thậm chí An Lưu Niên trước kia cũng không dám nói ra miệng!

Phương Sát là người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, tính cách cũng vô cùng láu cá.

Trước đó An Lưu Niên cùng Quan Tư Vũ tranh đấu, hắn vừa không đứng về phía An Lưu Niên lại vừa không đứng về phe Quan Tư Vũ, chỉ giữ vững quyền lực của mình, làm tốt chuyện của mình là hết, rất ít khi lên tiếng.

Còn giờ hắn nói như vậy đã gần như vạch mặt cùng Mai Khinh Liên, thậm chí là Quan Tư Vũ!

Có điều nói thật ra, những lời này của Phương Sát cũng có đạo lý nhất định. Bọn họ cũng cảm giác được trong Quan Trung Hình Đường, lời nói của Mai Khinh Liên càng lúc càng có trọng lượng.

Ban đầu Mai Khinh Liên chỉ là Quan phu nhân, không tham gia sự vụ của Quan Trung Hình Đường.

Nhưng về sau mỗi lần Quan Trung Hình Đường tổ chức họp bàn hay có đại sự gì, Quan Tư Vũ đều dẫn theo Mai Khinh Liên.

Thậm chí đến giờ, Mai Khinh Liên đã dám công khai phát biểu ý kiến của mình về một số đại sự, thậm chí Quan Tư Vũ còn nghe theo lời nàng. Chuyện này khiến mọi người trong Quan Trung Hình Đường không khỏi nghi hoặc, Quan Trung Hình Đường này rốt cuộc là Quan Trung Hình Đường của ai?

Còn Sở Hưu, khi vừa gia nhập Quan Trung Hình Đường, mặc dù Sở Hưu đã có tên trên Long Hổ Bảng nhưng y còn chưa có thực lực và danh tiếng như hiện giờ.

Nhưng lúc đó Sở Hưu đã to gan bằng trời, thậm chí dám ngang nhiên xử lý cấp trên của mình, vi phạm nặng nề pháp luật kỷ cương của Quan Trung Hình Đường.

Nếu không nhờ Mai Khinh Liên mở miệng bảo vệ Sở Hưu, y đã sớm bị Quan Trung Hình Đường dùng quy định nghiêm trị.

Thậm chí nói Sở Hưu là người của Quan Tư Vũ còn chẳng bằng nói Sở Hưu y là người của Mai Khinh Liên.

Quan Tư Vũ sắc mặt âm trầm, hắn đột nhiên đứng bật dậy, thần sắc lạnh lẽo nói: “Phương Sát, ngươi điên rồi à? Ngươi là người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, ngày trước chúng ta còn cùng nhau hợp tác. Ta biết trong lòng ngươi thấy không thoải mái. Lui ra đi, ta có thể coi như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì.”

Mai Khinh Liên ở bên cạnh cũng ra vẻ ủy khuất nói: “Nô gia chẳng qua chỉ thấy lão gia quá cực khổ cho nên muốn góp chút công sức cho Quan Trung Hình Đường mà thôi. Thật không ngờ lại bị người ta hiểu nhầm là muốn nhúng tay vào quyền thế của Quan Trung Hình Đường. Vậy thì được, sau này nô gia sẽ ở lại trong khuê phòng không ra khỏi cửa nữa, tránh ảnh hưởng tới danh tiếng của lão gia.”

Phương Sát chỉ thẳng vào Mai Khinh Liên, cười lạnh nói: “Yêu nữ, ngươi còn cứ giả vờ giả vịt ở đây được à? Lúc trước khi gặp ngươi chúng ta đều bị ngươi lừa gạt, đường đường thánh nữ đại nhân của Âm Ma Tông, nhân vật uy danh hiển hách trong nhánh Ẩn Ma, vậy mà lại ngồi đây giả bộ làm nữ tử yếu đuối! Giỏi, giỏi lắm! Khả năng giả bộ của ngươi còn mạnh hơn thực lực của ngươi nhiều.”

Phương Sát lại quay sang phía Sở Hưu cười lạnh nói: “Sở Hưu, không ngờ phải không? Chỗ dựa của ngươi thật ra chỉ là một yêu nữ Ma đạo lòng mang ý xấu! Ta đã nói mà, chỗ dựa của ngươi không dựa vào được!”

Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt nhìn Phương Sát. Hắn vừa nói gì? Mai phu nhân là thánh nữ Âm Ma Tông? Là yêu nhân trong Ma đạo? Còn là tông sư võ đạo? Sao lại như vậy được?

Âm Ma Tông đã chỉ còn trên danh nghĩa, cũng không mấy tiếng tăm trên giang hồ. Cho nên ở đây thậm chí có nhiều người chưa từng nghe danh Âm Ma Tông, còn tưởng Phương Sát giận tới phát điên nói năng xằng bậy.

Có điều bọn họ lại không phát hiện gương mặt thanh thoát xinh đẹp của Mai Khinh Liên trong nháy mắt đã trở nên vặn vẹo.

Lời nói của Phương Sát khién tất cả mọi người chấn động, xung quanh lặng ngắt như tờ.

Mai Khinh Liên ới Quan Trung Hình Đường đã vài năm, sao đột nhiên lại hóa thành thánh nữ nhánh Ẩn Ma?

Quan Trung Hình Đường sinh sống trong kẽ hở giữa ba nước, thật ra không tính Chính đạo cũng chẳng phải Ma đạo, nhưng tương tự bọn họ chắc chắn sẽ không nghiêng về phía Ma đạo.

Còn nếu Mai Khinh Liên thật sự là thánh nữ của Ma đạo ẩn mình trong Quan Trung Hình Đường nhiều năm như vậy, rốt cuộc nàng định làm gì? Nghĩ lại cũng khiến người ta sợ hãi.

Mai Khinh Liên ngẩng đầu, gương mặt vẫn mang vẻ kiều mị khả ái đó, buồn bã nói: “Phương đại nhân nói gì vậy? Sao ta lại thành thánh nữ Ma đạo cơ chứ?”

Phương Sát lạnh lùng nói: “Yêu nữ, ngươi không cần giả vờ nữa, nếu không có chứng cứ xác thực, liệu ta có nói ra ngay trước mặt mọi người không?”

Ngay lúc Phương Sát định nói gì đó, Quan Tư Vũ chợt ngẩng đầu, mặt không biểu cảm nói: “Cút ra ngoài!”

Phương Sát sửng sốt, như không kịp phản ứng lại, kinh hãi nhìn Quan Tư Vũ nói: “Đường chủ! Ta thật sự có bằng chứng chứng minh yêu nữ này là thánh nữ của Âm Ma Tông! Nếu ta nói oan cho ả, ta tình nguyện tự sát đương

trường!”

Mọi người ở đây thấy Phương Sát đã nói tới mức này, ai cũng có thể khẳng định Phương Sát thật sự có chứng cứ, bằng không hắn đã không thể nói chém đinh chặt sắt, không thể lấy tính mạng mình ra đặt cược như vậy được.

Quan Tư Vũ vốn không phải người mềm lòng, hành động của hắn hôm nay đã là không nể mặt Quan Tư Vũ. Nếu hắn nói dối, sau này Quan Trung Hình Đường không còn đất dung thân cho hắn.

Nhưng Quan Tư Vũ lại không cho hắn cơ hội lên tiếng, chỉ lạnh lùng nói: “Ta bảo ngươi cút ra cơ mà, không nghe rõ hay sao? Ngươi không muốn chức vụ người quản lý thực tế của Tập Hình Ti thì để người khác lên làm. Quan Trung Hình Đường ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu người thôi!”

Phương Sát còn định nói gì đó, lúc này bên ngoài tổng đường lại vang lên tiếng cười lớn: “Phương thủ lĩnh, ngươi vẫn không thấy rõ rồi. Lúc trước ta đã nói thế nào. Vị Quan đường chủ Quan Trung Hình Đường của các ngươi không phải kẻ ngu đâu, một kẻ ngu cũng chẳng thể phát triển một Quan Trung Hình Đường lung lay sắp đổ ngày trước tới mức như bây giờ.

Thân phận Mai Khinh Liên giấu được người khác, nhưng ở bên nhau lâu như vậy sao giấu nổi Quan Tư Vũ?

Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông quả thật thần dị, những bí pháp tinh thần khác đều ảnh hưởng tới thần trí, nhưng Xá Nữ Đại Pháp lại ảnh hưởng tới tâm. Chẳng qua với người tâm chí cứng cỏi, có dùng công pháp cũng chẳng thể nào hóa giải.

Quan lão gia danh hiệu là Thiết Diện Phán Quan, nhìn thì tâm như sắt đá, nhưng thực tế tâm của hắn lại cực kỳ mểm yếu.”

Mọi người ở đây nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài đình viện có một nhóm người đi tới, kẻ đẫn đầu trong đó là một nam tử trung niên hào hoa phong nhã, nhưng vị này không ngờ lại có thực lực cảnh giới tông sư võ đạo.

Bên cạnh hắn là một lão thái giám có thực lực Thiên Nhân Hợp Nhất. Lão thái giám này Sở Hưu cũng biết, đây là tổng quản thái giám thân cận của thái tử Đông Tề Lữ Long Cơ, Trần công công. Hắn đã từng giáp mặt Sở Hưu vài lần, nhưng lần nào cũng chịu thiệt trong tay Sở Hưu.

Sau lưng bọn họ còn một loạt cao thủ, yếu nhất cũng có cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh, đám người này không ngờ đều là tinh nhuệ trong Long Kỵ Cấm Quân.

Thấy Sở Hưu, Trần công công còn nở một nụ cười âm trầm với y.
Chương 762 Bởi vì yêu 1

Quan Tư Vũ đột nhiên xuất thủ khiến Phương Sát hết sức kinh ngạc, thậm chí không cách nào lý giải.

Nếu nói trước đó Quan Trung Hình Đường bảo hộ nữ nhân của mình ra tay với hắn là rất bình thường, Thiết Diện Phán Quan cũng có tư tâm.

Nhưng giờ bọn họ đã tiết lộ thân phận yêu nữ Mai Khinh Liên kia, đối phương ẩn nấp trong Quan Trung Hình Đường, ẩn nấp bên cạnh Quan Tư Vũ ngươi rõ ràng là âm mưu làm loạn, thế nhưng ngươi lại không động thủ với Mai Khinh Liên mà ra ta với ta, thế này là sao?

Phương Sát ngây ngốc, nhưng Dương Công Độ lại không ngây ngốc.

Quạt xếp trong tay Dương Công Độ vung lên, cương khí hóa thành mũi nhọn sắc bén cuốn tới, rung chuyển kịch liệt ngăn trước người Phương Sát. Mặc dù cản được một chiêu của Quan Tư Vũ nhưng Dương Công Độ cũng bị đánh lui vài bước.

Xoa xoa cổ tay, Dương Công Độ thản nhiên nói: “Thần Thông Cửu Biến, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Phương Sát lúc này mới như phản ứng lại, không thể tin nổi nhìn Quan Tư Vũ nói: “Đường chủ, sao ngươi lại ra tay với ta? Chẳng lẽ ngươi thật sự bị con yêu nữ kia khống chế rồi à?”

Dương Công Độ cười lạnh nói: “Phương thủ lĩnh, trước đó ta đã nói thế nào rồi? Ngươi còn không thấy rõ hay sao? Từ đầu Quan đương chủ đã chẳng hề bị Mai Khinh Liên mê hoặc, hắn biết thân phận Mai Khinh Liên thậm chí còn sớm hơn chúng ta!”

Mai Khinh Liên trợn tròn hai mắt, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Quan Tư Vũ, giọng nói không thể tin nổi: “Từ đầu ngươi đã biết thân phận của ta? Xá Nữ Đại Pháp trước nay chưa từng có hiệu quả?”

Gương mặt Quan Tư Vũ nở nụ cười chua xót, hắn gật đầu nói: “Từ ngày đầu tiên nàng tới bên cạnh ta, thử dùng Xá Nữ Đại Pháp thăm dò ảnh hưởng tới ta, ta đã phát hiện.

Sở Cuồng Ca đại nhân từng để lại không ít công pháp kỳ dị, trong đó có một môn công pháp chuyên dùng để khắc chế bí pháp tinh thần, giữ vững bản tâm. Xá Nữ Đại Pháp của nàng không có tác dụng với ta.”

Mai Khinh Liên im lặng cả nửa ngày rồi mới nói: “Vậy sao nhiều năm như vậy ngươi vẫn không vạch trần ta? Còn ngoan ngoãn phục tùng ta, cứ như trúng Xá Nữ Đại Pháp của ta vậy?”

Quan Tư Vũ thở dài một tiếng: “Ban đầu ta chỉ nghi ngờ thân phận của nàng, muốn giữ nàng lại bên cạnh, xem xem rốt cuộc nàng có mục đích gì, rốt cuộc thế lực nào có ác ý với Quan Trung Hình Đường. Lại vừa vặn dẫn rắn ra khỏi hang, hốt gọn trong một mẻ.

Nhưng càng về sau, chẳng lẽ phu nhân nàng còn không cảm nhận được tâm ý của ta sao? Ta, vẫn luôn yêu nàng!”

Gương mặt Mai Khinh Liên càng không thể tin nổi, nàng vẫn luôn cho rằng Quan Tư Vũ ngoan ngoãn phục tùng nàng là do tác dụng của Xá Nữ Đại Pháp, bởi vì Xá Nữ Đại Pháp cực kỳ mẫn cảm với lòng người. Nếu Quan Tư Vũ có ác ý với nàng, Xá Nữ Đại Pháp chắc chắn sẽ phát giác, cho nên trước đó nàng mới dám khoác loác trước mặt Sở Hưu, nói mình có thể giải quyết Quan Tư Vũ.

Thế nhưng ai mà ngờ nổi thứ có tác dụng không phải là Xá Nữ Đại Pháp mà do Quan Tư Vũ lại nảy sinh chân tình với nàng!

Dương Công Độ bên cạnh lắc đầu nói: “Nói thật, khi ta suy tính ra điểm này cả ta cũng cảm thấy kinh ngạc.

Với địa vị của Quan đường chủ, muốn nữ nhân gì mà chẳng có? Vị thánh nữ đại nhân này đúng là xinh đẹp tới cực điểm nhưng lại là một bông hoa hồng có gai nhọn, người thường ai chạm vào nổi.

Quan đường chủ, ngươi có biết ngươi đang đùa với lửa, sớm muộn gì cũng có ngày chết cháy! Thu nhận thánh nữ Ma đạo, ngươi còn xứng với tiên tổ đời trước của Quan Trung Hình Đường, xứng với Sở cự hiệp không?”

Quan Tư Vũ hơi cúi đầu, sắc mặt không khổ sở: “Nỗi khổ tình kiếp, mấy ai hiểu thấu chữ tình đây?

Tất cả sở học của ta đều do Quan Trung Hình Đường dạy dỗ, địa vị quyền thế của ta đều do Sở Cuồng Ca đại nhân ban cho.

Những năm gần đây Quan mỗ cẩn thận hết sức, chưa từng phụ lòng Quan Trung Hình Đường, cũng không cô phụ sự ủy thác của Sở Cuồng Ca đại nhân. Quan Tư Vũ ta không thẹn với lương tâm!

Chuyện nên làm ta đều làm, nếu ngay nữ nhân mà ta yêu ta cũng chẳng gánh vác nổi, Quan Tư Vũ ta còn thể diện đâu đặt chân trên giang hồ?

Dương Công Độ, bất kể hôm nay ngươi có âm mưu tính toán gì, trong Quan Trung Hình Đường của ta đều là trò cười mà thôi!

Mai Khinh Liên là phu nhân của ta, không phải thánh nữ Ma đạo. Lời ngươi nói không ai tin, cũng không ai dám tin!”

Nói xong Quan Tư Vũ đảo mắt một vòng, lạnh lùng nói: “Các ngươi có từng thấy người Ma đạo trong Quan Trung Hình Đường ta không?”

Đám người Tiêu Tập trong lòng run rẩy, đồng loạt lắc đầu.

Chuyện này khiến bọn họ vô cùng chấn động, tin tức quá nhiều, khiến họ không cách nào tiêu hóa.

Có điều giờ thấy bộ dáng đó của Quan Tư Vũ, bọn họ lập tức đưa ra lựa chọn thích hợp nhất, đó là đứng về phía Quan Tư Vũ.

Trong Quan Trung Hình Đường, bất luận địa vị uy tín hay thực lực của Quan Tư Vũ đều cực kỳ vững chắc, không ai rung chuyển nổi. Cho dù hắn muốn bảo vệ Mai Khinh Liên, trong Quan Trung Hình Đường không ai dám cản, cũng không ai dám nói nửa chữ không.

Về phần chuyện này lan truyền trên giang hồ, người giang hồ sẽ có phản ứng gì, tạm thời không trong phạm vi lo nghĩ của bọn họ.

Dương Công Độ nhíu mày nói: “Quan đường chủ quả thật bá đạo. Xét theo uy tín, e là giờ ngươi đã gần với địa vị của Sở Cự Hiệp trong Quan Trung Hình Đường năm xưa. Trong số các đời đường chủ Quan Trung Hình Đường, có lẽ trừ người sáng lập Quan Trung Hình Đường, chỉ có Sở Cự Hiệp cùng Quan đường chủ có uy tín cao nhất.

Thế nhưng Quan đường chủ ngươi có thể bảo vệ một Mai Khinh Liên, liệu ngươi có bảo vệ được một ‘vị đại nhân’ khác trong Ma đạo không?”

Dương Công Độ đột nhiên mỉm cười quỷ quyệt chỉ thẳng vào Sở Hưu nói: “Có ai nói với các ngươi chưa nhỉ, Sở Hưu người đứng đầu Long Hổ Bảng, tuấn kiệt của Quan Trung Hình Đường các ngươi, người làm vẻ vang cho Quan Trung Hình Đường các ngươi này. Thật ra thân phận trong bóng tối của hắn chính là kẻ thủ đoạn tàn nhẫn vừa lừa giết hơn ngàn cao thủ võ lâm trong Hồng Phong Cốc, tân tú Ma đạo, Lâm Diệp!”

Lời vừa dứt, mọi người lập tức xôn xao, chuyện này còn chấn động hơn cả việc Mai Khinh Liên là thánh nữ Ma đạo.

Hạng nhất cùng hạng hai Long Hổ Bảng là cùng một người? Quan trọng nhất là Sở Hưu và Lâm Diệp căn bản không hề dính dáng, sao bọn họ là cùng một người được?

Sở Hưu mặt không biểu cảm nhìn Dương Công Độ. Thật ra ngay lúc Mai Khinh Liên bại lộ, Sở Hưu đã thầm hô không ổn, e là mình cũng có nguy cơ bại lộ.

Giờ xem ra quả nhiên là vậy, thân phận của mình cũng đã bị phơi bày. Chẳng lẽ cũng là đám phản đồ trong nhánh Ẩn Ma tiết lộ? Nhưng tên phản đồ này rốt cuộc là ai?

Sở Hưu không phải Mai Khinh Liên. Mai Khinh Liên từ đầu đã luôn là người trong Ma đạo, cho nên khó tránh khỏi lưu lại vết tích. Còn Sở Hưu trước nay vẫn luôn dùng hai thân phận làm việc.

Cho nên trong Ma đạo chỉ có nhánh Lục tiên sinh Ngụy Thư Nhai biết thân phận Sở Hưu .

Giờ thân phận bị bại lộ, Sở Hưu không tin Lục tiên sinh hay Ngụy Thư Nhai đã để lộ. Nếu bọn họ muốn hại Sở Hưu, vậy có rất nhiều cơ hội. Giải thích duy nhất là bọn họ sơ ý tiết lộ cho tâm phúc của mình, nhưng người này lại thành phản đồ.
Chương 763 Bởi vì yêu 2

Có điều Dương Công Độ lại nhìn Sở Hưu cười nói: “So với thân phận Mai thánh nữ, ta lại tò mò về ngươi nhiều hơn.

Sở Hưu, ngươi lừa gạt toàn bộ giang hồ, có lẽ không ai ngờ hạng nhất Long Hổ Bảng cùng hạng nhì Long Hổ Bảng lại cùng là một người.

Chỉ có điều cho dù ngươi làm việc kín kẽ đến đâu đi nữa, cuối cùng vẫn lưu lại chút dấu vết.

Ngày trước ngươi bị Thiên Tội đà chủ tiền nhiệm Thanh Long Hội Đoàn Thiên Lang truy sát, đã từng giả mạo người của Long Kỵ Cấm Quân. Chuyện này chỉ có số ít người biết, nhưng không mấy ai để ý.

Mãi tới khi ta giúp thái tử điện hạ quản lý một phần Long Kỵ Cấm Quân mới biết ngươi đã từng giả mạo Long Kỵ Cấm Quân cầu viện Bạch Hổ Đường. Mà lúc đó đường chủ phân đường Bạch Hổ Đường đã chết, những người còn lại thực lực quá yếu, không có trách nhiệm cũng chẳng có tâm tình truy cứu ngươi.

Nhưng ta là người rất hiếu kỳ, ta cố tình gọi những người sống sót của phân đường Bạch Hổ Đường đó tới, cuối cùng mới biết khi ngươi giả mạo Long Kỵ Cấm Quân, cái tên ngươi sử dụng chính là Lâm Diệp!”

Sở Hưu mặt không biểu cảm nói: “Trên giang hồ người trùng tên nhiều lắm, ta tùy ý đặt một cái tên mà thôi, có gì lạ?”

Dương Công Độ lắc đầu nói: “Đương nhiên không có gì lạ. Nếu những người khác biết chuyện này chắc chắn sẽ nghĩ theo hướng trùng hợp.

Nhưng ta lại khác. Ta có bệnh đa nghi rất nặng cũng là người vô cùng hiếu kỳ. Cho nên ta cố ý điều tra rất nhiều tư liệu về ngươi.

Vẫn câu nói đó thôi, dưới vầng mặt trời này nào có ai thật sự tàng hình được. Ngươi và Lâm Diệp có quá nhiều điểm tương tự.

Một số thói quen ăn nói, một số hành động cử chỉ, tất cả đều rất giống.

Chỉ cần là nơi ngươi xuất hiện, Lâm Diệp sẽ không xuất hiện, ngược lại cũng vậy.

Ta đã tìm không ít võ giả từng vào Tiểu Phàm Thiên hỏi thăm. Ngươi và Lâm Diệp trước nay chưa từng xuất hiện đồng thời, kể cả lúc cuối những tuấn kiệt Long Hổ Bảng tề tụ giao chiến với Trương Thừa Trinh, thân phận Lâm Diệp cũng không xuất hiện.

Còn nữa, mỗi lần Lâm Diệp bị thương, Sở Hưu ngươi đều phải bế quan. Ta đã thăm dò được thời gian làm việc cùng nghỉ ngơi của ngươi từ miệng những bộ khoái đất Quan Tây, cực kỳ giống Lâm Diệp kia.

Một lần là trùng hợp, nhiều lần trùng hợp như vậy còn là trùng hợp không?

Sở Hưu hay Lâm Diệp, nếu luận khả năng đóng kịch, ngươi còn cao minh hơn vị Mai thánh nữ kia nhiều!”

Sở Hưu thở dài một hơi, không ai bán đứng y, hóa ra là tự y lộ ra chân tướng.

Có điều chuyện này cũng rất bất đắc dĩ. Đúng như Dương Công Độ đã nói, dưới ánh mặt trời nào có ai thật sự tàng hình được? Sở Hưu cho dù làm việc cẩn thận đến đâu cũng khó tránh khỏi để lại chút dấu vết.

Đặc biệt là lúc trước khi y chọn dùng tên giả Lâm Diệp, đây là lựa chọn vô thức của Sở Hưu, dù sao đây cũng là cái tên y dùng mấy chục năm trong kiếp trước.

Hơn nữa bên phía Bạch Hổ Đường y cũng chẳng cách nào khống chế. Khi y nghe tin đường chủ Bạch Hổ Đường đã chết, Sở Hưu còn tưởng mọi chuyện đã qua đi. Thực tế bất luận Bạch Hổ Đường hay Long Kỵ Cấm Quân đều không nghĩ tới chuyện tra cứu tỉ mỉ. Ai mà ngờ Dương Công Độ này lại tò mò đến vậy, một chút xíu dấu vết cũng không bỏ qua, còn tra thẳng tới thân phận Sở Hưu .

Dương Công Độ nheo mắt nhìn Quan Tư Vũ, trầm giọng nói: “Quan đường chủ, ngươi giữ được một Mai Khinh Liên, còn một Sở Hưu cũng là Lâm Diệp, ngươi giữ được sao?

Một là thánh nữ Âm Ma Tông, một là tân tú trong nhánh Ẩn Ma vừa nổi danh giang hồ vì thủ đoạn cay nghiệt. Quan Trung Hình Đường sắp thành một ma quật rồi đấy!”

Thân phận Sở Hưu lộ ra, thật ra Quan Tư Vũ kinh hãi không ít hơn những người khác, vì hắn cũng không ngờ Sở Hưu lại là người trong Ma đạo, hơn nữa còn là Lâm Diệp.

Quan Tư Vũ có thể phát hiện ra thân phận Mai Khinh Liên là do Mai Khinh Liên chủ động dùng Xá Nữ Đại Pháp với Quan Tư Vũ.

Nhưng trước mặc Quan Tư Vũ, Sở Hưu lại không để lộ sơ hở gì.

Hơn nữa, Sở Hưu chính thức gia nhập nhánh Ẩn Ma là lúc hắn đang điều tra về vụ án Thu Chấn Thanh của Phi Mã Mục Trường, kết bạn cùng Lục tiên sinh. Cho nên ban đầu Sở Hưu thật sự không liên quan gì tới nhánh Ẩn Ma.

Mặc dù Quan Tư Vũ cũng cảm giác được Mai Khinh Liên đang giúp Sở Hưu, nhưng theo Quan Tư Vũ, Mai Khinh Liên chỉ vì muốn có nhiều quyền lên tiếng hơn trong Quan Trung Hình Đường nên mới định nâng đỡ những thế lực sau lưng không có bối cảnh phức tạp, bản thân cũng không có thâm niên quá lâu như Sở Hưu thượng vị. Hắn thật sự không nghĩ tới chuyện Sở Hưu cũng là người trong Ma đạo.

Phương Sát ở bên cạnh từ khi Quan Tư Vũ xuất thủ đã đờ đẫn ra, lúc này mới như hồi phục tinh thần, căm tức nhìn Dương Công Độ nói: “Sở Hưu cũng là người trong giới Ma đạo? Sao ngươi không nói với ta?”

Chuyện này Dương Công Độ lừa cả hắn, bằng không Phương Sát đã chẳng nói mấy lời đó với Sở Hưu lúc chưa họp bàn.

Dương Công Độ thản nhiên nói: “Nếu ta nói hết ra làm sao ngươi dám nói hết mọi chuyện ra trước đám đông cơ chứ? E là ngươi sẽ âm thầm báo cáo chuyện này cho Quan Tư Vũ phải không? Nếu thế làm sao làm lớn chuyện cho được?”

Gương mặt Phương Sát lộ vẻ giận dữ, hắn biết mình bị tên Dương Công Độ này lợi dụng.

Trong suy nghĩ của Phương Sát, vạch trần thân phận của Mai Khinh Liên chỉ là thanh trừ một khối u ác tính đối với Quan Trung Hình Đường, không phải đại sự gì. Nội bộ Quan Trung Hình Đường có thể tự giải quyết.

Nhưng Sở Hưu lại khác, mặc dù chưa tới tông sư võ đạo nhưng danh tiếng y trên giang hồ rất lớn, mọi chuyện càng khó giải quyết.

Phương Sát không phải kẻ ngu, hắn không thật sự muốn hủy diệt Quan Trung Hình Đường, cho nên nếu biết thân phận Sở Hưu chắc chắn hắn sẽ âm thầm nói cho Quan Tư Vũ chứ không phải nói toạc ra nơi đông người.

Từ ban đầu Dương Công Độ đã lợi dụng hắn làm to chuyện!

Quan Tư Vũ ánh mắt lạnh lẽo nhìn Dương Công Độ nói: “Nói đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Dương Công Độ danh hiệu là Độc Long Sĩ, thủ đoạn tàn nhẫn, không lợi không làm. Hắn làm chuyện gì chắc chắn đều có mục đích.

Lần này hắn ném hết tất cả những thứ xấu xa của Quan Trung Hình Đường ra ngoài, ngoại trừ làm hại Quan Trung Hình Đường, hại người không lợi mình, Quan Tư Vũ không nghĩ ra được còn có gì khác.

Dương Công Độ híp mắt nói: “Quan đường chủ, chuyện này không nhỏ, Quan Trung Hình Đường thu lưu một thánh nữ Âm Ma Tông là Mai Khinh Liên, còn có tân tú Ma đạo ẩn giấu cực sâu là Sở Hưu. Đây đã là chuyện lớn trên giang hồ. Ngẫm lại những thù hận nhân quả của nhánh Ẩn Ma, ngẫm lại những người mà Sở Hưu này giết. Một khi thân phận hắn bại lộ, phiền phức sẽ ùn ùn kéo tới, Quan Trung Hình Đường của ngươi không ngăn nổi!

Nhưng nếu ngươi có thể đứng về phía thái tử điện hạ, để Quan Trung Hình Đường gia nhập vào Đông Tề trợ giúp thái tử, vậy những chuyện linh tinh trên giang hồ đó, Đông Tề ta đều sẽ ngăn cản giúp ngươi. Quan Tư Vũ ngươi vẫn là đường chủ Quan Trung Hình Đường, thậm chí ngươi muốn truyền chức này cho đồ đệ của mình, cho con của mình đều không thành vấn đề!”
Chương 764 Mưu tính

Nghe Dương Công Độ nói vậy, mọi người mới hiểu ra tính toán của hắn, không ngờ hắn còn âm mưu đoạt cả Quan Trung Hình Đường!

Vốn chuyện của Quan Trung Hình Đường chẳng liên quan gì tới hắn. Quan Tư Vũ rốt cuộc bị người ta mê hoặc hay cố ý thu nhận người trong Ma đạo đều là chuyện thú vị, nhưng lại không liên quan tới Dương Công Độ.

Có điều giờ Dương Công Độ nhúng tay vào, ý nghĩa lại thay đổi.

Quan Trung Hình Đường nằm trong kẽ hở giữa ba nước, luôn giữ trung lập. Đây là chuyện Quan Tư Vũ luôn kiên trì từ sau khi kế vị chức đường chủ Hình Đường.

Nhưng tương tự, vị trí địa lý của Quan Trung Hình Đường cũng vô cùng quan trọng. Nếu quốc gia nào nhận được Quan Trung Hình Đường, vậy tương đương có thêm một cứ điểm tấn công hai nước khác.

Có điều thực lực bản thân Quan Trung Hình Đường không yếu, một khi có người cưỡng ép tiến công Quan Trung Hình Đường không chỉ khiến Quan Trung Hình Đường chống cự mãnh liệt mà còn làm cho hai quốc gia khác nhúng tay vào. Cho nên nhờ vị trí này, ba nước cũng hình thành một loại cân bằng, còn Quan Trung Hình Đường lại phát triển trong hoàn cảnh cân bằng yếu ớt này.

Nhưng những người khác không cách nào tấn công Quan Trung Hình Đường, vậy nếu Quan Trung Hình Đường tự mình gia nhập dưới trướng một quốc gia nào đó thì sao?

Giờ Dương Công Độ là mưu sĩ của thái tử Lữ Long Cơ. Nếu hắn có thể trợ giúp thái tử đoạt lấy Quan Trung Hình Đường, có công lao cực lớn này, toàn bộ Đông Tề không ai có thể rung chuyển vị trí của Lữ Long Cơ. Dương Công Độ hắn nhờ vậy cũng có công trợ giúp long chủ, sau khi Lữ Long Cơ lên ngôi hắn có thể thỏa thích thể hiện thuật đế vương của mình, thỏa mãn khát vọng.

Quan Tư Vũ nheo mắt nhìn Dương Công Độ, lạnh giọng nói: “Gia nhập dưới trướng Lữ Long Cơ, thần phục Đông Tề? Dương Công Độ, e là ngươi đã sớm có ý đồ với Quan Trung Hình Đường rồi?

Ngươi có biết ta vì Quan Trung Hình Đường ngày hôm nay đã bỏ ra bao nhiêu không? Giờ ngươi chạy tới nói với ta mấy thứ này, uy hiếp ta gia nhập Đông Tề. Ngươi, không sợ ta giết ngươi hay sao?”

Một câu cuối cùng này hét lên, khí thế quanh người Quan Tư Vũ như ngọn núi lửa bộc phát, khí thế kinh người xông thẳng lên trời, vô cùng kinh khủng.

Tông sư võ đạo cũng phân mạnh yếu, Kiều Liên Đông, lão tổ Dương gia chết trên tay Sở Hưu ngày trước cùng Liễu Hồng Diệp thật ra đều là loại yếu nhất trong tông sư võ đạo.

Còn Chân Dương Tử, Hư Hành lại có thực lực không tệ.

Kẻ thật sự đứng trên đỉnh cao của cảnh giới này lại là Trần Thanh Đế, Huyền Long Tử, Chử Vô Kỵ.

Trước kia không ai cho rằng Quan Tư Vũ có thể sánh vai cùng những người này, tất cả mọi người đều cho rằng Quan Tư Vũ có thể đứng trong mười hạng đầu Phong Vân Bảng là nhờ thân phận của mình.

Trong Tiểu Phàm Thiên, Quan Tư Vũ ra tay đã khiến tất cả mọi người kinh sợ, lúc này Quan Tư Vũ lại không hề giữ lại bộc lộ khí thế cường đại, gần như nghiền ép Phương Sát cùng Dương Công Độ, ngay cả Mai Khinh Liên cũng không cách nào sánh nổi.

Đối mặt với Quan Tư Vũ thể hiện khí thế kinh khủng như vậy, mặc dù Dương Công Độ không địch lại nhưng vẫn cố gắng chống đỡ đi tới, thậm chí không hề tự bảo vệ mình mà giang hai cánh tay cười lớn: “Người trong thiên hạ đều xem nhẹ Quan đường chủ, nhưng Dương Công Độ ta nào dám coi thường.

Chút thực lực đó của ta e rằng không đỡ nổi ba chiêu Thần Thông Cửu Biến của Quan đường chủ, nhưng hôm nay ta dám đến đây là vì ta dám đánh cược tính mạng với Quan đường chủ! Lấy mạng của ta cùng tương lai Quan Trung Hình Đường của ngươi ra đặt cược!”

Ánh mắt Dương Công Độ lấp loáng vẻ điên cuồng nói: “Ta biết thân phận Mai Khinh Liên, điều tra bí mật Sở Hưu, ngươi không thật sự nghĩ rằng ta không nói với ai đấy chứ?

Thái tử điện hạ đã biết tin này, giờ ngươi giết ta, ngay ngày hôm sau thái tử điện hạ sẽ đưa những tin tức này tới Thiên Sư Phủ, tới Đại Quang Minh Tự, tới Thuần Dương Đạo Môn , tới tất cả những đại phái Chính đạo trên giang hồ!

Hơn nữa ta còn thêm vào một số thứ ‘nho nhỏ’ không ảnh hưởng tới toàn cục. Ngươi hẳn biết ta am hiểu nhất là gì. Ta dám cam đoan, những đại phái khi thấy vật đó chắc chắn sẽ hận không thể lập tức tiêu diệt Quan Trung Hình Đường của ngươi, trừ ma vệ đạo.

Dùng tính mạng mình ta đổi lấy Quan Trung Hình Đường truyền thừa mấy trăm năm, hôm nay không thua gì dại phái đỉnh cao trên giang hồ! Rất đáng giá!

Quan đường chủ, ta dám đem mạng ta ra đặt cược, chẳng hay ngươi có dám lấy Quan Trung Hình Đường truyền thừa mấy trăm năm ra đặt cược không?”

Trần công công đứng sau lưng Dương Công Độ lúc này đang điên cuồng mắng chửi tên điên Dương Công Độ này!

Khi tới Dương Công Độ không nói sẽ nguy hiểm như vậy, thậm chí còn là đặt cược tính mạng. Hắn còn giả bộ đã tính trước, khiến Trần công công cho rằng lần này chỉ là tới diễu võ giương oai, xem trò hay, không nghĩ tới xem mới được một chút đã tăng tới mức đặt cược tính mạng.

Dương Công Độ muốn tìm đường chết, hắn đâu có muốn!

Mọi người ở đây dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn Dương Công Độ, có thể có thứ hạng trên Phong Vân Bảng, lại có thể khuấy đảo phong vân trên giang hồ,

nào có ai là hạng phàm tục! Phong Mãn Lâu cũng sẽ không xếp một người tầm thường vào Phong Vân Bảng, như vậy là tự đạp bể bảng hiệu của mình.

Thật ra đếm kỹ lại những chuyện Dương Công Độ gây ra trong đời, hắn không tín là thành công, vẫn luôn là kẻ thất bại.

Khó khăn lắm mới giúp được Bắc Yên tập hợp lực lượng đông đảo tông môn trên giang hồ đánh bại Đông Tề, kết quả lại vì tham dự chuyện đoạt ngôi thất bại mà mất đi hết thảy.

Về sau ở Tây Vực, hắn lại kích động phong vân trên giang hồ Tây Sở, thiếu chút nữa là thành công nhưng lại đồng thời đắc tội với hai thế lực một chính một ma mạnh nhất đương thời, Bái Nguyệt Giáo cùng Thiên Sư Phủ. Hắn bị đuổi khỏi Tây Sở, không dám trở về.

Dương Công Độ đời này khi bại khi thắng, mặc dù tới cuối hầu như đều thua. Nhưng gặp nhiều chuyện như vậy còn chưa chết, còn không nản chí, lại chuyển sang nương tựa vào Lữ Long Cơ, tiếp tục gây chuyện giữa giang hồ và triều đình. Tính dẻo dai và nghị lực của người này quả hiếm có đương thời, cũng đủ chứng minh thực lực và năng lực của hắn.

Cảnh tượng hôm nay rất giống với suy đoán của Dương Công Độ, Quan Tư Vũ không dễ chịu khuất phục, mà thứ hắn kém chính là thực lực.

Đông Tề có người mạnh hơn Quan Tư Vũ, nhưng dưới trướng Lữ Long Cơ lại không có.

Cho nên dù Dương Công Độ mời mấy vị tông sư võ đạo dựa vào Lữ Long Cơ tới, lại cộng thêm bản thân hắn cũng không đánh nổi Quan Tư Vũ. So với chủ động tự tìm đường chết, chẳng bằng đánh cược một ván với Quan Tư Vũ.

Trong phân tích của Dương Công Độ về tính cách Quan Tư Vũ. Trong cuộc đời này Quan Tư Vũ coi trọng nhất chỉ có hai, một là Mai Khinh Liên, còn lại chính là Quan Trung Hình Đường.

Gia nhập dưới trướng vào Đông Tề mặc dù vi phạm phương hướng phát triển của Quan Trung Hình Đường nhưng lại giữ được Quan Trung Hình Đường, thậm chí tạm thời khiến Quan Trung Hình Đường lớn mạnh. Phải lựa chọn ra sao, Dương Công Độ tin rằng Quan Trung Hình Đường sẽ nhanh chóng nghĩ ra.

Dương Công Độ làm việc điên cuồng, có điều khi hắn đặt cược tính mạng với người khác, hắn phải nắm chắc năm thành trở lên rồi mới ra tay.

Về phần năm thành còn lại phải xem thiên ý. Ông trời muốn ngươi thành công, năm thành là đủ. Nếu ông trời muốn đẩy ngươi vào chỗ chết, cho dù chỉ có một thành nguy hiểm, ngươi vẫn chết chắc.
Chương 765 Giết hết! 1

Mọi người đưa mắt nhìn về phía Quan Tư Vũ, giờ Quan Tư Vũ nói một câu sẽ quyết định hướng đi tương lai của Quan Trung Hình Đường.

Thật ra trong số những người này, các chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường như Tiêu Tập mới là xui xẻo nhất.

Bọn họ sinh sống phụ thuộc và Quan Trung Hình Đường, không ai muốn Quan Trung Hình Đường xảy ra chuyện, nhưng nhìn cục diện hiện tai rõ ràng không thể tốt được.

Cho nên bọn họ căng thẳng nhìn Quan Tư Vũ, xem rốt cuộc Quan Tư Vũ lựa chọn ra sao? Vẫn giữ vững địa vị Quan Trung Hình Đường hay đáp ứng Dương Công Độ gia nhập dưới trướng Lữ Long Cơ, thần phục Đông Tề.

Quan Tư Vũ nhìn Dương Công Độ, mặt không biểu cảm nói: “Dương Công Độ, không biết ngươi có nhớ không. Hai ta đã từng gặp nhau một lần, khi đó ngươi còn là tham mưu tướng quân tại Bắc Yên, đang làm việc cho quân đội Bắc Yên.

Dương Công Độ gật đầu nói: “Đương nhiên còn nhớ rồi. Khi đó ta còn chưa có danh tiếng gì còn Quan đường chủ ngươi cũng chỉ vừa tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, bốn bề đều là địch.”

Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Nếu ngươi nhớ ta vậy chắc ngươi cũng biết tính cách của ta. Trước kia trong hoàn cảnh như vậy ta còn không thỏa hiệp nói chi hiện tại. Quan mỗ xưa nay không sợ người khác uy hiếp!

Dương Công Độ, ngươi có biết nhược điểm lớn nhất của ngươi là gì không? Không phải mưu tính của ngươi có vấn đề mà bản thân ngươi là một kẻ cực kỳ bảo thủ ích kỷ.

Thiên tư ngươi thông minh, ba mươi tuổi đã ôm đầy bụng âm mưu dương mưu quyền mưu đế thuật, những điển tịch Nho gia kia chắc chắn không thành vấn đề đối với ngươi. Cho dù chỉ giả bộ ngươi cũng có thể giả thành một đại sư đầy bụng kinh luận Nho học. Thế nhưng ngươi thậm chí không thèm xem, khiến cho việc thi cử thất bại tới hơn hai mươi năm.

Thiên phú võ đạo của ngươi xuất sắc, tư chất thượng thừa, cho dù trung niên tập võ lại còn ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới vẫn tu luyện được tới cảnh giới tông sư võ đạo. Nhưng ngươi vẫn xem thường võ phu trên giang hồ, cho rằng quyền mưu kế sách mới là quan trọng nhất, nhưng chính ngươi cũng bị hai thế lực có vũ lực cường đại là Bái Nguyệt Giáo cùng Thiên Sư Phủ ép ra khỏi Tây Sở.

Cho tới giờ thói quen này của ngươi vẫn không hề thay đổi, không có thực lực tuyệt đối ngươi còn định tới uy hiếp ta. Ngươi, vẫn tự tìm đường chết!

Thái tử muốn nói hết ra, vậy nói ra đi. Sau khi giết ngươi ta sẽ cho giới Chính đạo giang hồ một câu trả lời hoàn chỉnh.”

Dương Công Độ mơ hồ cảm thấy không đúng, hắn biến sắc nói: “Trả lời gì?”

Quan Tư Vũ híp mắt nói: “Một câu trả lời về chuyện hỗn loạn của Quan Trung Hình Đường ta! Hung đồ Ma đạo Lâm Diệp giả mạo làm Sở Hưu ẩn nấp trong Quan Trung Hình Đường, cấu kết với tâm phúc thái tử điện hạ là ngươi, muốn phá hủy Quan Trung Hình Đường, khiến Quan Trung Hình Đường phân liệt về phía thái tử đệ tử cùng Ma đạo. Ta ra tay bình định trật tự, giết hết tất cả các ngươi. Giải thích thế ổn chưa?

Những người khác có tin hay không cũng chẳng sao, tông môn Chính đạo chỉ cần kết quả, cần câu trả lời. Giết các ngươi xong trả lời gì cũng có!”

Sau khi Quan Tư Vũ dứt lời, thân hình Sở Hưu lập tức phát lực, trực tiếp quay người bỏ trốn.

Giấu tài hơn mười năm, vị Thiết Diện Phán Quan - Quan Tư Vũ này chỉ tạo cho người trong Quan Trung Hình Đường cảm giác thiết diện vô tư mà thôi.

Nhưng nên biết ngày trước khi Quan Tư Vũ tiếp quản Quan Trung Hình Đường, loạn trong giặc ngoài đều có. Có thể dùng mấy năm nhanh chóng ổn định tình thế bấp bênh này, Quan Tư Vũ không chỉ dựa vào tính cách thiết diện vô tư của mình.

Tình huống trước mắt đã cực kỳ rối loạn, nhưng phương thức giải quyết của Quan Tư Vũ rõ ràng là đơn giản thuận tiện nhất. Giết sạch mọi người, đến lúc đó mặc cho Quan Tư Vũ giải thích, các tông môn Chính đạo có cần lý do gì cũng dễ nói cả.

Nhìn bóng dáng Sở Hưu, ánh mắt Quan Tư Vũ lộ ra ý lạnh, tay niết ấn quyết, chân khí hùng hồn như hóa thành làn sóng vô biên, ngưng tụ hải hải nhãn không ngừng xoay tròn, một lực hút hấp thu hết thảy, không ngờ lại lôi kéo thân hình Sở Hưu bay ngược về phía sau.

Thần Thông Cửu Biến, Đảo Hải!

“Sở Hưu, ngươi khiến ta quá thất vọng! Nếu ngươi không phải người trong nhánh Ẩn Ma, ta thật sự định bồi dưỡng ngươi như người thừa kế Quan Trung Hình Đường đời tiếp theo.”

Ánh mắt Quan Tư Vũ đầy thất vọng, hắn không dối trá thả ngựa xong khoác loác mà đang nói thật.

Trước đó Quan Tư Vũ không ngờ Sở Hưu là người trong nhánh Ẩn Ma cho nên sau khi Sở Hưu bước lên hạng nhất Long Hổ Bảng, Quan Tư Vũ thật sự định để Sở Hưu tiếp nhận Quan Trung Hình Đường.

Mặc dù Sở Hưu thể hiện rất nhiều khuyết điểm, tỷ như tư tâm toan tính quá lớn, thủ đoạn quá tàn nhẫn, thậm chí đã tới mức gan to bằng trời. Có điều theo Quan Tư Vũ những điều này đều không phải vấn đề.

Quan Trung Hình Đường có địa vị mẫn cảm, nếu thật sự giao cho một người tầm thường tính cách do dự thiếu quyết đoán, vậy Quan Trung Hình Đường cũng hoàn toàn xong đời.

Sở Hưu muốn thực lực có thực lực, muốn năng lực có năng lực, phù hợp để tiếp nhận vị trí này.

Nhưng ai ngờ Sở Hưu cũng là người trong nhánh Ẩn Ma, y không muốn làm người thừa kế Quan Trung Hình Đường mà định âm mưu chiếm đoạt Quan Trung Hình Đường. Đây là chuyện Quan Trung Hình Đường không thể chịu đựng nổi!

Nhẹ nhàng xuất chưởng đánh ra, vòng xoáy cương khí nhanh chóng xoay tròn, cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, lực kéo cực hạn truyền tới như muốn xé nát thân thể Sở Hưu trong đó.

Tay niết phật ấn, quanh người Sở Hưu phật quang ầm ầm bộc phát, nhưng sâu thẳm trong phật quang lại là một luồng ma khí kinh người. Lực lượng phật ma đồng thời trấn áp bản thân, cố gắng chống cự lực kéo của Đảo Hải, thế mới miễn cưỡng khiến thân hình Sở Hưu giữ được hoàn chỉnh trong vòng xoáy kinh khủng kia. Có điều hành động này cũng khiến Sở Hưu tiêu hao rất lớn.

Chiêu Đảo Hải này của Quan Tư Vũ nếu nhắm vào võ giả cơ thể khá yếu quả thật là đại sát chiêu, nếu không phải Sở Hưu đồng tu Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân cùng Đại Kim Cương Thần Lực, một ma một phật, hai loại công pháp luyện thể không tệ; e rằng y đã sớm bị chiêu này xé thành từng mảnh.

Ngay lúc Quan Tư Vũ còn định xuất thủ, Mai Khinh Liên ngăn cản trước người Quan Tư Vũ, cau mày nói: “Ngươi không thể giết Sở Hưu!”

Ánh mắt Quan Tư Vũ trở nên nhu hòa một chút, hắn nói khẽ: “Phu nhân, tránh ra! Ngươi yên tâm, mọi chuyện còn chưa tới mức không thể vãn hồi.

Sở Hưu dùng thân phận Ma đạo giết chóc vô số, lừa gạt cả giang hồ. Lúc này thân phận của hắn bại lộ, những tông môn Chính đạo kia chắc chắn sẽ không từ bỏ, cho nên hắn nhất định phải chết. Hắn chết ta mới có thể cho người trong giang hồ một câu trả lời.

Nhưng nàng thì khác, Âm Ma Tông đã diệt vong từ lâu, đặc biệt là nàng, nàng không dính nhân quả gì lớn.

Sau khi giết Sở Hưu, lại làm thịt bọn Dương Công Độ, ta chắc chắn sẽ bảo vệ được nàng, sẽ khiến nàng thoát ly nhánh Ẩn Ma. Có ta ở đây, không ai động được tới nàng!”

Mai Khinh Liên quát khẽ: “Ngươi điên rồi à? Ngươi chỉ nghĩ tới giới Chính đạo, ngươi có biết địa vị của Sở Hưu trong nhánh Ẩn Ma không? Ngươi giết hắn xong lấy gì ra trả lời cho nhánh Ẩn Ma?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK