Võ giả Bắc Lăng Nhạc gia bị Sở Hưu giết than chậm một bước, thật ra hiện giờ Sở Hưu cũng thầm than chậm một bước. Y thật không ngờ tên võ giả Nội Cương cảnh này lại khó chơi như vậy.
Đương nhiên lúc này kinh hãi nhất vẫn là ba người truy sát Sở Hưu kia.
Nhìn hai cánh tay rơi trên mặt đất cùng thi thể võ giả Bắc Lăng Nhạc gia bị treo trên lưỡi đao của Sở Hưu, trong lòng ba người không khỏi dấy lên sóng to gió lớn.
Mới qua bao lâu, cùng lắm mới hết thời gian một chén trà mà thôi, kết quả võ giả Bắc Lăng Nhạc gia đã bị Sở Hưu giết chết. Ba người buộc phải tính toán lại thực lực của Sở Hưu, đối phương cường hãn tới không giống võ giả Cảnh giới Tiên Thiên!
Thấy tình cảnh này, ba người cũng không dám xem thường Sở Hưu như lúc trước, vây quanh Sở Hưu, trong mắt đều lộ vẻ nghiêm nghị.
Lấy thực lực Cảnh giới Tiên Thiên giết chết Nội Cương cảnh cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, ví dụ như thiếu trang chủ Tụ Nghĩa Trang Nhiếp Đông Lưu, cùng vị công tử nhìn như ăn chơi nhưng thực tế lại được nội bộ Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành gọi là ‘Tên Điên’ Bạch Vô Kỵ, bọn họ đều có thực lực như vậy.
Nhưng giờ một võ giả tán tu xuất thân thảo mãng như Sở Hưu cũng có lực lượng này, vậy thật sự rất ghê gớm. Hôm nay nếu không giết được đối phương, vậy tương lai bọn họ sẽ gặp phiền toái vô biên vô tận!
Ba người liếc mắt nhìn nhau, không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ tấn công Sở Hưu điên cuồng, chỉ trong chớp nhoáng, Sở Hưu đã cảm thấy áp lực rất lớn truyền lại.
Một Nội Cương cảnh y còn có thể dùng sức bật cường đại liều mạng, nhưng ba Nội Cương cảnh, sức bật của y có bật nữa cũng liều không chết ba người.
Chỉ trúng vài chiêu, Sở Hưu đã bị ba người liên thủ đánh lui, một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng.
Ba võ giả Nội Cương cảnh vây công một võ giả Tiên Thiên, mặc dù không vẻ vang gì nhưng vẫn có hiệu quả. Tối thiểu giờ Sở Hưu đã bị ép vào đường cùng.
Tay cầm Hồng Tụ Đao, Sở Hưu vẫn còn suy nghĩ xem còn đường lui nào khác không, mình có nên dùng thủ đoạn cuối không?
Thủ đoạn cuối của Sở Hưu rất đơn giản, chính là A Tỳ Đạo Tam Đao.
Mấy ngày nay Sở Hưu đều đang chạy giữ mạng, còn chưa bắt đầu tu
luyện công pháp trong hộp báu.
Có điều A Tỳ Đạo Tam Đao lại được ngọc giản truyền công khắc vào trong đầu Sở Hưu, cho nên trong lúc bỏ trốn y vẫn có thể quán tưởng uy năng của đao này trong đầu.
Có thể nói hiện giờ nếu thật sự để Sở Hưu động thủ, y có nắm chắc xuất được đao thứ nhất. Nhưng uy năng đao này ra sao, Sở Hưu có khống chế được lực lượng này hay không, không cân nhắc và thí nghiệm tỉ mỉ, ngay chính Sở Hưu cũng không nắm chắc.
Ngay lúc Sở Hưu nắm chặt Hồng Tụ Đao trong tay, chuẩn bị xuất đao đánh cược một phen, y lại đột nhiên cảm thấy không đúng. Ba võ giả đuổi giết y cũng cảm thấy như vậy, bọn họ đang từ từ áp sát Sở Hưu, lại đột nhiên ngưng bặt.
Trên trời từng giọt mưa rơi xuống, nhưng không biết từ lúc nào xung quanh đã trở nên tĩnh lặng lạ thường, bất luận tiếng mưa rơi xuống mặt đất hay tiếng gió khẽ thổi qua tán cây, tất cả đều biến mất một cách quỷ dị!
Trong cơn mưa phùn mông lung, một người bước ra từ làn mưa, thân hình hắn như dung nhập vào thiên địa nơi đây, khi giọt mưa sắp rơi xuống người hắn lại chệch hướng một cách quỷ dị, trượt sang bên cạnh. Vừa vô cùng quỷ dị lại vô cùng hài hòa, giống như mọi chuyện vốn nên như vây.
Khi người kia tới gần mọi người mới thấy cách ăn mặc của đối phương, cũng cực kỳ quỷ dị.
Người tới chân đi một đôi trường ngoa khảm viền vàng, thân mặc bộ y phục võ sĩ màu đen bó sát người, đầu đội một mũ rộng vành bằng sắt màu đen kỳ quái, trên mũ còn khảm một hình rồng trừu tượng màu vàng kim trang trí.
Kỳ lạ nhất là trên mặt hắn còn đeo một cái mặt nạ bằng sắt đen, hình dáng của mặt nạ cực kỳ đơn giản, chỉ lộ ra đôi mắt, không có bất cứ biểu cảm gì, nhìn qua thì rất bình thường, nhưng quan sát kỹ lại khiến người ta có cảm giác sợ hãi.
Hơn nữa cái mặt nạ này không phải trắng trơn không hình thù gì, trên mặt nạ có hoa văn màu kim vẽ tinh đồ của Tiên Tội Tinh trong Tam Thập Lục Thiên Cương Tinh Thần Đồ.
Ngay khi thấy người này, ba người truy sát Sở Hưu toàn thân run rẩy, khó khăn lắm mới thốt lên ba chữ: “Thanh… Thanh Long Hội!”
Người tới dùng giọng khàn khàn thản nhiên nói: “Nghi Sơn Lưu gia, Trần Linh Tào gia, Linh Châu Nghiêm gia, thật trùng hợp người nhà cả ba đều tập trung một chỗ.
Nếu các ngươi đã biết ta là ai vậy hẳn cũng biết ta tới làm gì. Ba nhà các ngươi bức ép người ta, giờ có người lấy bí bảo ra mua lại mạng người nhà ba ngươi. Hôm nay vừa hay cả ba ngươi đều ở đây, vậy giao mạng ra đây.”
Trong mắt ba người đều lộ vẻ hoảng sợ, không nói hai lời trực tiếp chia ba hướng quay người bỏ trốn!
Người thần bí kia thân hình bất động, bước ra một bước, làn mưa trước mắt hắn thậm chí nối thành đường, ngưng tụ thành một thanh kiếm mỏng, tiếp đó hai tay hắn vung lên, giọt mưa vô hình ngưng tụ lại hóa thành kiếm khí cường đại xé rách hư không chém tới. Một tiếng nổ vang lên, trước ngực một võ giả bị đánh thành một lỗ thủng lớn cỡ quả đấm!
Lúc này hắn lại giơ tay xuất trảo với một võ giả khác, cương khí cường đại ngưng tụ trong tay hắn, giọt mưa bốn phía đều tránh khỏi nơi đó, tạo thành một vùng trống, tiếp đó một tay hắn xiết chặt. Lại một tiếng ầm vang lên, võ giả kia bị hắn bóp nát ngay giữa không trung! Thi thể bị cương khí nổ tan thành thịt nát bắn đầy đất.
Võ giả cuối cùng chạy hơi xa, người thần bí kia chỉ nhẹ nhàng bước tới một bước nhưng lại như rút ngắn mặt đất lại, trực tiếp lướt qua khoảng cách mười trượng, một tay nhẹ nhàng đặt xuống đầu đối phương. Đầu lâu đã bị hắn nắm trong tay còn thi thể vẫn chạy về phía trước hơn mười bước rồi mới ngã gục xuống đất!
Áp đảo! Áp đảo tuyệt đối!
Sở Hưu không nhìn ra thực lực của đối phương nhưng chắc chắn cao hơn so với ba người kia vài cảnh giới.
Cách hơn mười trượng cũng có thể dùng cương khí giết người, đối phương trăm phần trăm là cao thủ vượt qua cảnh giới Ngoại Cương, thậm chí đã đạt tới Tam Hoa Tụ Đỉnh hay Ngũ Khí Triều Nguyên, thậm chí cò thể là đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất!
Đương nhiên giờ thực lực đối phương ra sao đã không quan trọng, quan trọng là thân phận của đối phương. Vừa rồi ba người đã nói toạc thân phận của đối phương, Sở Hưu cũng nhận ra trang phục của hắn. Nếu không có gì bất ngờ, người này hẳn là người của một Tứ Linh trong Tứ Linh Hợp Thần Thông, tổ chức sát thủ lớn nhất trên giang hồ, Thanh Long Hội!
Thanh Long Hội, Bạch Hổ Đường, Chu Tước Các, Huyền Vũ Môn.
Bốn phái này được mọi người gọi là Tứ Linh Hợp Thần Thông, lai lịch thậm chí có thể truy xa tới tận đại tông môn đỉnh cao thời thượng cổ Tứ Tượng Thần Tông. Có thể nói bốn phái này đều là người thừa kế của Tứ Tượng Thần Tông, nhưng cuối cùng vì đủ loại nguyên nhân mà phân liệt ra, tự phát triển phần của mình, kỳ dị nhất là mỗi nhà đều phát triển thành thế lực đỉnh cao trên giang hồ cho nên còn được gọi là Tứ Linh Hợp Thần Thông, trong đó Thanh Long Hội là tổ chức sát thủ cường đại trải rộng khắp toàn bộ giang hồ!
Sát thủ của Thanh Long Hội ném cái đầu người trên tay đi, bước ra một bước, lại đã tới trước người Sở Hưu, dùng ánh mắt đầy hứng thú nhìn y.
Sở Hưu cũng nhìn đối phương, trong mắt không hề lộ ra chút địch ý nào.
Trên thực tế, với cường giả có thể giết chết bản thân chỉ trong một chiêu, cần gì phải có địch ý?
Nửa ngày sau, cao thủ Thanh Long Hội đột nhiên mở miệng nói: “Sở Hưu, ta từng nghe nói về ngươi.”
Sở Hưu gật đầu: “Toàn bộ Lâm Trung Quận này chắc không mấy ai chưa từng nghe tên ta.”
Nghe Sở Hưu nói vậy, ánh mắt cao thủ Thanh Long Hội càng thêm hứng thú: “Thú vị, mấy năm qua không nhiều người khiến Nhiếp Đông Lưu của Tụ Nghĩa Trang thua thiệt đâu. Mà kẻ có thể dùng cảnh giới Tiên Thiên chém giết Nội Cương cũng không nhiều. Có hứng thú gia nhập Thanh Long Hội không?
Những thứ ngươi giành được từ chỗ Nhiếp Đông Lưu, người khác coi như trân bảo nhưng Thanh Long Hội chúng ta chướng mắt. Gia nhập Thanh Long Hội, tính mạng của ngươi Thanh Long Hội ta đứng ra bảo đảm!”
Sở Hưu chỉ thi thể ba võ giả trên mặt đất, thản nhiên nói: “Nếu ta nói không gia nhập chắc kết quả cũng giống ba người bọn họ rồi.”
Cao thủ Thanh Long Hội lắc đầu nói: “Cái này lại không . Thanh Long Hội chúng ta làm việc có quy củ, trong tình huống không ai trả tiền chúng ta không thích lạm sát kẻ vô tội. Mà tương tự, Thanh Long Hội chúng ta cũng chỉ che chở người mình.
Ta đây luôn làm theo đạo lý. Vừa rồi nếu ta không xuất hiện ngươi chắc chắn sẽ bị ba người này giết chết hoặc bắt sống. Bên ngoài giờ đang có rất nhiều người đang tìm kiếm tung tích của ngươi. Nếu ngươi không phải người của Thanh Long Hội ta, sao ta phải che chở cho ngươi? Ta sẽ mang ba võ giả Nội Cương cảnh đến đặt trước mặt ngươi sau đó bỏ đi. Như vậy là trả lại tình hình lúc trước của ngươi, hợp tình hợp lý chưa?”
Sở Hưu không nói mình còn thủ đoạn phá cục, y chỉ cười khổ một tiếng: “Như thế khác gì giết ta cơ chứ. Có điều giờ ta chỉ muốn hỏi một chút, sao tiền bối lại đột nhiên muốn ta gia nhập Thanh Long Hội? Hay nên nói là giờ Thanh Long Hội tuyển nhận sát thủ thành ra đơn giản ngắn gọn như vậy rồi?”
Cao thủ Thanh Long Hội kia đứng chắp tay thản nhiên nói: “Ta tìm ngươi gia nhập Thanh Long Hội không phải đột nhiên mà bởi Thanh Long Hội ta, chính xác hơn là thủ hạ phân đà của ta rất thiếu người, thậm chí thiếu tới mức vị đà chủ ta đây phải tự mình ra tay giải quyết ba tên cắc ké này. Cho nên ta thấy ai thích hợp đều thử mời chào một chút.
Về phần điều kiện tuyển nhận sát thủ của Thanh Long Hội ấy à, thực tế chẳng có nhiều điều kiện như vậy. Ta là đà chủ, đương nhiên do ta quyết rồi!”
Kinh ngạc
Chương 87 Kinh ngạc
Đối mặt với lời mời chào của vị đà chủ Thanh Long Hội này, Sở Hưu cũng không hề kháng cự, giờ y cũng chẳng có tư cách kháng cự.
Có điều nghe được đối phương là đà chủ, hai mắt Sở Hưu thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Thấy vẻ kinh ngạc của Sở Hưu, cao thủ Thanh Long Hội chỉ cái mặt nạ bằng sắt đen của mình, thản nhiên đáp: “Thanh Long Hội có ba mươi sáu phân đà Thiên Cương, ta chính là đà chủ phân Đà Thiên Tội, có gì mà ngạc nhiên?”
Sở Hưu lắc đầu, hiện giờ thì không có gì ngạc nhiên nhưng trong trí nhớ của y lại có chút tin tức liên quan tới vị đà chủ này.
Nếu tiếp đó phân đà Thiên Tội không đổi chủ, vậy vị trước mắt chính là người làm dấy lên sóng gió không nhỏ tại toàn bộ đất Bắc Yên này.
Trước mắt Sở Hưu không chạy khỏi Lâm Trung Quận nổi, không đồng ý lời mời của vị cao thủ trước mắt cũng chẳng có cách nào, chỉ có thể chịu đuổi giết không ngừng không nghỉ. Nhưng giờ Sở Hưu lại đang cần thời gian tu dưỡng nghỉ ngơi, Thanh Long Hội cũng là một lựa chọn, về phần lựa chọn tốt hay xấu, giờ Sở Hưu cũng không dám chắc.
Quan trọng nhất là Sở Hưu biết vị đà chủ phân đà Thiên Tội của Thanh Long Hội này tương lai làm dấy lên sóng gió không nhỏ tại Bắc Yên. Nếu mình theo sau lưng hắn không khéo lúc đó cũng được chia một chén canh.
Sở Hưu lại đột nhiên hỏi: “Nhưng nếu ta tiết lộ bí mật của Thanh Long Hội hay thoát ly Thanh Long Hội thì sao?”
Đà chủ Thanh Long Hội hỏi ngược lại: “Cảm giác bị đuổi giết có dễ chịu không?”
Sở Hưu lắc đầu.
Đà chủ Thanh Long Hội thản nhiên nói: “Phản bội Thanh Long Hội, kết cục còn khó chịu hơn cảm giác đó gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.”
Sở Hưu cúi đầu xuống, khẽ nhíu mày. Nếu hắn thực sự phản bội Thanh Long Hội, khi đó thực lực y sẽ cao hơn hiện tại tận mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Sở Hưu chắp tay với đà chủ Thanh Long Hội nói: “Xin hỏi nên xưng hô với đà chủ đại nhân ra sao?”
Đà chủ Thanh Long Hội tùy ý khoát tay nói: “Trong Thanh Long Hội phần lớn mọi người không có tên, chỉ có danh hiệu. Ta là đà chủ phân đà Thiên Tội, nếu ngươi ở dưới tay ta thì cứ trực tiếp gọi ta đà chủ là được. Tương lai nếu ngươi gặp được đà chủ của phân đà khác, vậy cứ thêm tên của phân đà bọn họ vào trước đà chủ là được.”
Nhìn qua thi thể xung quanh, Thiên Tội đà chủ lắc đầu nói: “Không cần giết nữa, đi theo ta, nhưng người kia không tìm thấy ngươi đâu.”
Sở Hưu đi theo sau lưng Thiên Tội đà chủ rời đi, cảm nhận khí tức trên người đối phương, Sở Hưu dám khẳng định đối phương chắc chắn đã tụ Tam Hoa, ngưng Ngũ Khí, cuối cùng đạt tới cảnh giới đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất.
Trên Ngự Khí Ngũ Trọng là Ngưng Thần Tam Cảnh. Đến Ngưng Thần Tam Cảnh đã là cấp bậc tông sư, mà cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất chính là cường giả tối cường bên dưới tông sư, xứng danh đại cao thủ. Người như vậy lại mới chỉ là một đà chủ Thanh Long Hội, mà Thanh Long Hội có tới ba mươi sáu phân đà Thiên Cương, như vậy cấp bậc đà chủ cũng ít nhất phải ba mươi sáu người.
Đương nhiên tính thêm người của tổng bộ Thanh Long Hội, số người như vậy chắc chắn nhiều hơn con số ba mươi sáu, Sở Hưu cũng coi như hiểu sơ về thực lực Thanh Long Hội.
Mặc dù giờ Sở Hưu gia nhập Thanh Long Hội là bị ép, nhưng trên thực tế đây chưa chắc đã không phải đường ra tốt cho y.
Thực lực Thanh Long Hội mạnh mẽ như vậy, cho dù chỉ là một phân đà cũng đủ cho Sở Hưu an toàn một thời gian.
Thiên Tội đà chủ có cảnh giới thực lực Thiên Nhân Hợp Nhất, khả năng cảm giác cực kỳ cường đại, nhẹ nhàng dẫn Sở Hưu vòng qua những võ giả giang hồ đuổi giết y, đi thẳng tới phía nam Lâm Trung Quận, Đại Sơn Quận. Nơi đó chính là phân đà Thiên Tội.
Lúc này đám người đại phái đang tìm kiếm Sở Hưu cũng lần lượt nghe được tin tức của y từ miệng đám võ giả trốn khỏi quán rượu, cũng biết có bốn võ giả Nội Cương cảnh đang truy kích Sở Hưu, cho nên bọn họ rất thoải mái, vì lần này chắc chắn Sở Hưu không thoát nổi.
Cho nên bọn họ không gấp gáp chạy tới mà trước tiên báo cho Nhiếp Đông Lưu rồi mới lên đường.
Đám người đi dọc theo con đường đã bị nước mưa tẩy rửa không còn vết tích gì, đi sâu vào trong rừng. Có điều vừa vào rừng không lâu, bọn họ đã thấy có màu đỏ máu chảy qua.
Ban đầu bọn họ chẳng mấy để tâm, còn tưởng rằng Sở Hưu bị người của họ đánh bị thương, thậm chí giết chết. Có điều càng chạy bọn họ
càng cảm thấy không đúng, sao lại nhiều máu như vậy?
Bốn người kia không phải biến thái, không phải họ đem thi thể Sở Hưu chém thành muôn mảnh đấy chứ? Nếu không sao lại nhiều máu như vậy?
Nhiếp Đông Lưu nhíu mày, hắn cảm giác có điểm không đúng, lập tức mang người chạy về phía trước. Cảnh tượng xuất hiện trước mắt bọn họ không phải thi thể Sở Hưu mà là ba thi thể cùng một đống thịt nát khiến người ta ghê tởm.
Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người ngây dại, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Bốn cao thủ Nội Cương cảnh liên thủ chém giết Sở Hưu, cuối cùng lại bị Sở Hưu giết ngược?
Nhiếp Đông Lưu không ngạc nhiên như bọn họ mà sắc mặt trầm xuống, phái người dò xét thi thể. Người kia sau khi xem xét thì thầm vào tai Nhiếp Đông Lưu vài câu. Hắn trầm giọng nói: “Trong bốn người này có một bị Sở Hưu chém giết. Ba người khác tuyệt đối không phải Sở Hưu ra tay.
Một người trong đó bị kiếm khí xuyên ngực mà chết, một người khác bị cương khí cường đại bóp nát, người còn lại bị cương khí sắc bén chém đầu.
Ba người tất cả đều một chiêu mất mạng, hiển nhiên người xuất thủ cao hơn họ không chỉ một cảnh giới. Đối phương có thể là tụ Tam Hoa, ngưng Ngũ Khí, thậm chí là đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất!”
Mọi người xung quanh hai mặt nhìn nhau, cao thủ cấp bậc này đã không phải hạng vô danh trên giang hồ rồi, tới đâu cũng có thể khai tông lập phái. Thậm chí không phải loại môn phái nhỏ bé không đáng nhắc tới kia mà là đại phái thật sự.
Căn cứ theo điều tra của bọn họ, Sở Hưu này xuất thân dân dã, không có quan hệ bối cảnh gì, rốt cuộc là ai giết người của bọn họ, cứu Sở Hưu này đi?
Nhiếp Đông Lưu nhíu mày, giờ hắn đã có cảm giác mọi chuyện thoát khỏi sự khống chế của mình.
Nhìn đám người trước mắt, Nhiếp Đông Lưu trầm giọng nói: “Chư vị còn phải tiếp tục truy nã hành tung của Sở Hưu, có điều cần thay đổi một chút, từ truy bắt đổi thành điều tra, tạm thời không cần động thủ.”
Mọi người xung quanh gật đầu lia lịa, xảy ra chuyện như vậy có bảo bọn họ ra tay họ cũng chẳng dám.
Ngay lúc đám đại phái bên Lâm Trung Quận đang nghi hoặc không thôi, Sở Hưu lại đi theo Thiên Tội đà chủ tới một ngọn núi hoang trong Đại Sơn Quận. Lên núi, vào một hang động chẳng hề bắt mắt, Thiên Tội đà chủ tùy ý gõ gõ vài cái lên vách tường, thực ra cái gõ này có quy luật riêng, lập tức khiến vách tường lộ ra một cánh cửa.
“Vào đi, nơi này là phân đà Thiên Tội của ta.”
Sở Hưu theo Thiên Tội đà chủ đi xuống, trong cửa có không gian khác, bên trong là một địa cung không nhỏ.
Xuống tới tầng chót địa cung, chính giữa có một diễn võ trường, chừng hơn trăm võ giả mặc y phục võ sĩ màu đen. Có điều không biết có phải vì lúc này đang trong phân đà hay không, đám người này không đội mũ rộng vành bằng sắt mà vác sau lưng, mặt nạ sắt cũng được treo bên hông.
Thấy Thiên Tội đà chủ trở về, gần trăm người kia lập tức chắp tay chào: “Tham kiến đà chủ!”
Thiên Tội đà chủ gật đầu, hỏi một lão già hơn sáu mươi tuổi gương mặt có hai nhúm râu dê rất buồn cười: “Quỷ Thủ Vương, đã giải quyết xong ba nhà Lưu gia, Tào gia, Nghiêm gia chưa?”
Quỷ Thủ Vương gật dầu: “Đã giết hết toàn bộ, không để lại một ai.”
Thiên Tội đà chủ gật nhẹ đầu, chỉ Sở Hưu bên cạnh: “Dư nghiệt ba nhà bọn chúng cũng đã bị ta giải quyết. Đây là Sở Hưu mà ta vừa mời chào vào phân đà. Giao cho ngươi dẫn đường, cho hắn nghỉ ngơi một thời gian, giảng giải chút quy củ sau đó cấp cho hắn một nhiệm vụ, để hắn xác định đẳng cấp.”
Sau khi nói xong, Thiên Tội đà chủ trực tiếp quay người rời đi.
Sau khi Thiên Tội đà chủ đi khỏi, những người còn lại chỉ quan sát Sở Hưu đôi chút rồi người thì rời khỏi, người đi chấp hành nhiệm vụ, người lại trực tiếp luyện công trên diễn võ trường hoặc trở lại phòng của mình tu luyện.
Đổi thành nơi khác, người do đà chủ tự mình mời chào ắt sẽ khiến mọi người chú ý. Nhưng trong phần đà Thiên Tội này lại rất bình thường, bởi tám phần mười số người ở đây thật ra đều do Thiên Tội đà chủ tự mình mời chào vào Thanh Long Hội.
Sở Hưu vừa mới đến, biểu hiện rất khiêm tốn, y trực tiếp chắp tay với Quỷ Thủ Vương trước mặt nói: “Xin ra mắt tiền bối.”
Tuổi tác Quỷ Thủ Vương này lớn hơn y, hơn nữa thực lực còn đạt tới
Nội Cương cảnh, quan trọng là Sở Hưu cảm giác được chút áp lực từ người hắn.
Cùng là Nội Cương cảnh nhưng trong số Nội Cương cảnh mà Sở Hưu từng thấy, thực lực Quỷ Thủ Vương này là mạnh nhất.
Quỷ Thủ Vương nhìn Sở Hưu, ánh mắt lộ vẻ hứng thú: “Sở Hưu? Sở Hưu bị Tụ Nghĩa Trang truy nã hả? Chậc chậc, thật không đơn giản. Bị Tụ Nghĩa Trang truy nã, bị nhiều thế lực võ lâm Lâm Trung Quận truy sát như vậy mà vẫn sống được đến giờ. Thật không phải người thường.”
Sở Hưu lắc đầu: “Bị người ta đuổi giết có gì đáng khoe, huống hồ nếu không nhờ đà chủ đại nhân xuất thủ, có lẽ ta đã bị ép tới bước đường cùng rồi.”
Quỷ Thủ Vương khoát tay áo nói: “Không cần nhiều lời, có bản lĩnh là có bản lĩnh. Phân đà Thiên Tội ta mặc dù giờ rất thiếu người nhưng đà chủ đại nhân không mang những kẻ vớ vẩn về phân đà đâu. Nếu không làm mất thể diện của Thanh Long Hội, bên trên trách tội xuống đà chủ đại nhân cũng mất mặt.
Ngươi mới tới phân đà, tạm thời không cần nhận nhân vật, để ta giảng chút về Thanh Long Hội chúng ta. Hay nên nói là ta sẽ giảng cho ngươi quy củ cùng những điều cần chú ý của phân đà Thiên Tội chúng ta.”
Quy củ
Chương 88 Quy củ
Sát thủ chưa chắc đã là kẻ lạnh lùng vô tình, hung ác hiếu sát, tối thiểu vị Quỷ Thủ Vương trước mặt Sở Hưu đa số thời gian đều mang thần sắc mỉm cười tủm tỉm, nhìn qua hơi buồn cười, khiến người ta có cảm giác rất vô hại. Nhưng Sở Hưu biết khi giết người gương mặt hắn chắc chắn cũng mang nụ cười phúc hậu này.
Quỷ Thủ Vương giảng giải cặn kẽ cho Sở Hưu quy củ của Thanh Long Hội cùng một chút quy củ riêng của phân đà Thiên Tội. Thật ra Sở Hưu cũng biết được một chút từ nội dung cốt truyên gốc ở kiếp trước, có điều giờ biết thêm chi tiết hơn từ miệng Quỷ Thủ Vương mà thôi.
Thanh Long Hội mặc dù là tổ chức sát thủ nhưng vừa chính lại vừa tà, nói đơn giản hơn người của Thanh Long Hội chính đạo cũng giết mà ma đạo cũng giết, dù sao chỉ cần ngươi trả tiền, có là ai Thanh Long Hội cũng dám giết.
Thật ra điểm thú vị nhất là quy củ giết người của Thanh Long Hội.
Tổ chức sát thủ bình thường muốn giết một người đầu tiên sẽ điều tra thực lực đối phương, sau đó căn cứ theo thực lực đối phương để ra giá. Nhưng Thanh Long Hội lại vừa vặn ngược lại.
Thanh Long Hội giết người không báo giá, do cố chủ tự tính, cố chủ đưa ra bao nhiêu tiền, Thanh Long Hội sẽ phái cấp bậc sát thủ đó đến giết mục tiêu.
Thành công thì thành công, nếu thất bại khiến người của Thanh Long Hội bị giết, vậy Thanh Long Hội sẽ không trả thù người giết kia mà trả thù giết ngược lại cố chủ.
Theo Thanh Long Hội, do cố chủ này không chịu điều tra cho rõ thực lực mục tiêu, hoặc tiếc tiền không trả đúng giá dẫn tới thực lực sát thủ Thanh Long Hội phái ra không đủ nên mới bị người ta giết chết. Cho nên đối tượng Thanh Long Hội trả thù không phải kẻ giết người mà ngược lại chính là cố chủ.
Chính do quy củ này khiến những ai thuê Thanh Long Hội giết người đều hết sức cẩn thận, phải điều tra rõ ràng thực lực đối phương, hơn nữa còn phải chuẩn bị nhiều tiền bạc tài nguyên hơn bình thường, như vậy mới dám thuê Thanh Long Hội giết người, nếu không đã không giết được người ta thì thôi, không khéo bản thân còn mang họa sát thân.
Điểm này theo Sở Hưu thấy là khá thông minh, người thiết lập quy của này quả thật là kỳ tài.
Tổ chức sát thủ bình thường còn phải nâng giá với cố chủ, có vài người
còn chê đắt. Nhưng Thanh Long Hội lại không giống, những cố chủ kia chỉ sợ cầm ít tiền đến khiến Thanh Long Hội phái sát thủ thực lực không đủ, khi giết người xảy ra chuyện bất ngờ, cho nên càng ra sức bỏ thêm tiền.
Cứ như vậy giá giết người của sát thủ Thanh Long Hội trực tiếp được đẩy lên cao nhất trong giang hồ.
Về phần sau khi giết người thù lao ra sao, phần lớn thời điểm là tổng bộ Thanh Long Hội cầm ba thành, sát thủ dưới trướng cầm năm thành, đà chủ cầm hai thành.
Nhưng do Thanh Long Hội trải rộng khắp toàn bộ giang hồ, tình huống bất đồng, quyền lực trong tay đà chủ cũng bất đồng, cho nên có những nơi mức tổng bộ Thanh Long Hội nhận không thiếu đi nhưng sát thủ lại nhận được ít đi một chút, đà chủ lại cầm nhiều hơn một chút.
Đương nhiên phân đà Thiên Tội vẫn tuân thủ nghiêm ngặt quy củ của Thanh Long Hội. Lúc này phân đà Thiên Tội đang thiếu người đương nhiên Thiên Tội đà chủ phải lung lạc thủ hạ dưới trướng một chút.
Sau khi giới thiệu xong về quy của của Thanh Long Hội, Quỷ Thủ Vương lại giảng giải lai lịch phân đà Thiên Tội của bọn họ cho Sở Hưu.
Toàn bộ phân đà Thiên Tội chỉ có khoảng trăm người, có vẻ hơi ít. Ngoại trừ Thiên Tội đà chủ là đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất ra, những người còn lại mạnh nhất cũng chỉ là Ngoại Cương cảnh mà thôi.
Thật ra lúc đầu phân đà Thiên Tội rất mạnh, nhân số khoảng chừng hơn ngàn, cũng có không ít cao thủ cảnh giới tụ Tam Hoa, ngưng Ngũ Khí. Đáng tiếc ba năm trước phân đà Thiên Tội bị người ta mạnh mẽ tiêu diệt, sát thủ trong phân đà bị giết sạch không còn một ai. Lúc này tổng bộ Thanh Long Hội mới phái Thiên Tội đà chủ mới tới, để hắn thành lập lại phân đà Thiên Tội.
Quỷ Thủ Vương là người của phân đà Thiên Tội từ lúc trước, khi phân đà Thiên Tội cũ bị người ta chém giết hắn lại đang ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, nhờ vậy mới thoát được một kiếp.
Cụ thể là ai ra tay hủy diệt phân đà Thiên Tội, Quỷ Thủ Vương cũng không biết, tuy hắn cũng có suy đoán nhưng lại không dám nói.
Thật ra hắn có không nói Sở Hưu cũng đoán ra được, cho dù chỉ là một phân đà của Thanh Long Hội thực lực cũng đã không yếu. Có thể đồ sát cả một phân đà của Thanh Long Hội như vậy, ngoại trừ hoàng triều Bắc Yên thì chỉ có những thế lực đứng đầu trong bài ca dao giang hồ như Tụ Nghĩa Trang, Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành.
Sau khi kể lại những việc này, Quỷ Thủ Vương nói: “Thật ra quy củ của phân đà Thiên Tội còn đơn giản hơn. Ngươi chỉ cần biết một điểm, đó chính là tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của đà chủ đại nhân. Chỉ cần nhớ kỹ điểm này, những thứ khác đều dễ bàn.”
Sở Hưu nhíu mày, khẽ gật đầu.
Y chỉ biết trong kịch bản gốc vị Thiên Tội đà chủ này không phải người an phận gì, giờ xem ra dục vọng khống chế của đối phương cũng rất mãnh liệt.
Quỷ Thủ Vương tiếp tục nói: “Trong phân đà mọi người có thể gọi tên nhau, nhưng lúc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ không ai muốn lộ ra tên thật của mình. Cho nên giữa chúng ta đều dùng danh hiệu, tiện cho việc liên lạc khi chấp hành nhiệm vụ.
Đương nhiên không phải ai cũng có danh hiệu, trong Thanh Long Hội sát thủ có chín cấp bậc, ngươi hoàn thành nhiệm vụ cao nhất là cấp bậc gì thì ngươi là sát thủ cấp đó. Còn phân đà chúng ta thường nhiệm vụ cấp bảy là cao nhất, cao hơn nữa cũng chẳng làm nổi.
Sát thủ cấp một cấp hai và cấp ba không có danh hiệu, chỉ có số hiệu. Chỉ ai hoàn thành nhiệm vụ cấp bốn mới có tư cách có danh hiệu, có thể vẽ hình lên mặt nạ của mình.”
Quỷ Thủ Vương cầm mặt nạ bên hông giơ lên cho Sở Hưu, bên trên có một hình thằng hề kỳ quái.
“Danh hiệu của ta là Quỷ Thủ Vương, tên thật thì đã không quan trọng nữa rồi. Bị người ta gọi Quỷ Thủ Vương tới vài chục năm, tên thật là gì ta cũng quên mất rồi.”
Nói xong, Quỷ Thủ Vương chỉ vào một thanh niên khoảng ba mươi tuổi tướng mạo anh tuấn nhưng gương mặt không chút biểu cảm, lưng cõng trọng kiếm, hắn nói: “Người này là ‘Tàn Kiếm’ Nhạn Bất Quy, Ngự Khí Ngoại Cương cảnh, cũng là một trong những sát thủ thực lực mạnh nhất phân đà Thiên Tội.
Tên này thường ngày chỉ thích đứng ngẩn ra trong góc, có điều một khi động thủ, chậc, cảnh tượng giết người đó có thể khiến người ta nôn ọe. Dù sao tên này tâm lý có vấn đề, đừng trêu vào thì hơn.”
Sở Hưu nhíu mày, gia nhập Thanh Long Hội làm sát thủ, mấy ai tâm lý không vấn đề?
Nói xong Quỷ Thủ Vương lại chỉ vào một võ giả đeo mặt nạ có vệt màu
kim kỳ dị, đang xếp bằng minh tưởng trong diễn võ trường, lại nói: “Đây là Đường Nha, tên của hắn là Đường Nha, danh hiệu cũng là Đường Nha. Dù sao cũng là quái nhân. Trong toàn bộ phân đà ngoại trừ đà chủ ra không ai biết lai lịch của hắn, hắn cũng là Ngự Khí Ngoại Cương cảnh.”
Toàn bộ phân đà Thiên Tội thật ra chỉ có hai vị Ngự Khí Ngoại Cương cảnh như vậy, còn lại tính cả Quỷ Thủ Vương có ba Nội Cương cảnh. Hai người còn lại theo thứ tự là một người mang mặt nạ vẽ hình đầu sói, danh hiệu là Lang Vương; cùng một người rõ ràng không giống dân Trung Nguyên mà có vẻ xuất thân Tây Vực, mặt nạ có vẽ hoa văn hình ngọn lửa, danh hiệu là Hỏa Nô.
Hai Ngoại Cương, ba Nội Cương, thực lực này đạt tại Lâm Trung Quận đã là rất mạnh, thậm chí mạnh hơn Bắc Lăng Nhạc gia đuổi giết y trước đó. Nhưng đáng tiếc nếu xét ra, đường đường một phân đà của Thanh Long Hội, như vậy quả thật hơi yếu.
Giới thiệu tình huống đại khái cho Sở Hưu xong, Quỷ Thủ Vương nói với y: “Gia nhập Thanh Long Hội có một ít lễ gặp mặt.
Tổng bộ Thanh Long Hội luyện chế ra Thanh Long Linh Đan cao chừng lục chuyển. Với thực lực hiện tại của ngươi có thể được phân hai viên.
Còn quần áo cùng mặt nạ Thanh Long Hội chúng ta, đợi lát nữa ta sẽ đưa tới phòng ngươi. Sau ngươi nghỉ ngơi vài ngày có thể đến nhận nhiệm vụ, xác định đẳng cấp sát thủ của ngươi là được.”
Nói đến đây, Quỷ Thủ Vương nhìn Sở Hưu một cái thật sâu rồi nói: “Nếu ta cảm giác không sai, ngươi chắc cách Nội Cương cảnh chỉ có một bước. Chừng ấy tuổi đã gần lên tới Nội Cương, so với đám tuấn kiệt trẻ tuổi trên Long Hổ Bảng ngươi cũng chẳng kém cạnh gì.”
Nghe Quỷ Thủ Vương nói vậy, Sở Hưu lập tức hiểu ra đối phương có ý gì.
Thái độ Quỷ Thủ Vương đối với Sở Hưu không tệ, nhưng người trước mắt là sát thủ uy tín lâu năm, đã ở Thanh Long Hội hơn mười năm, giết người vô số. Nếu biểu hiện của hắn thật sự hiền hòa dễ gần như giờ, vậy đã sớm bị người ta giết chết trong nhiệm vụ rồi.
Trước mắt thái độ của hắn đối với Sở Hưu ôn hòa như vậy, giảng giải cực kỳ kỹ càng, thật ra nguyên nhân chỉ có một, đó là bởi thực lực Sở Hưu.
Phân đà Thiên Tội của Thanh Long Hội mặc dù nhỏ nhưng hiển nhiên chia thành hai đoàn thể.
Rất rõ ràng, những võ giả không bước vào Nội Cương cảnh, không có danh hiệu là một đoàn thể, còn nhóm sát thủ có danh hiệu như Quỷ Thủ Vương lại là một đoàn thể.
Rồng không giao lưu với rắn, khi thực lực đám người kia chưa đạt tới cấp độ bọn Quỷ Thủ Vương, vậy bọn họ cũng chẳng hứng thú tiếp nhận đám người này.
Nhưng Sở Hưu lại bất đồng, bên ngoài Sở Hưu đã có danh tiếng cực lớn, thực lực y giờ cũng đạt tới đỉnh phong của cảnh giới Tiên Thiên, sắp đột phá đến nơi. Sau khi Sở Hưu lên tới Nội Cương cảnh, vậy y sẽ là người cùng cấp bậc với bọn họ. Hiện giờ giao hảo với Sở Hưu cũng là giao hảo với đồng bạn sau này của mình.
Hiểu được tâm tư của Quỷ Thủ Vương, Sở Hưu cũng không thấy phản cảm, ngược lại y còn thấy chuyện như vậy rất bình thường.
Có thực lực ra sao thì được đãi ngộ tương ứng. Không có thực lực còn muốn người ta coi trọng? Sở Hưu không cho rằng mình sẽ được đối đãi như vậy.
Nội Cương cảnh
Chương 89 Nội Cương cảnh
Quỷ Thủ Vương giao đan dược cùng quần áo cho Sở Hưu xong trực tiếp rời đi, Sở Hưu cầm hai viên Thanh Long Linh Đan trơn bóng, không nhìn ra điểm gì đặc biệt.
Có điều dược lực đan dược dẫu sao cũng mạnh hơn dược linh dược chưa luyện chế, cái này là chắc chắn.
Lần trước một cành Tử Diệp Thù Du đã khiến bốn thế lực chém giết nhau ở Hàn Giang Phủ, có thể nói ngay cả Sở Hưu cũng bị Tử Diệp Thù Du hấp dẫn mới nhúng tay vào chuyện đó. Một gốc linh dược lục chuyển đã khiến vài võ giả Tiên Thiên máu nhuộm đương trường.
Kết quả giờ thì sao, Sở Hưu dùng tu vi tiếp cận Nội Cương cảnh đổi lấy hai viên linh đan lục chuyển, đây mới là năng lực của thế lực lớn
Hơn nữa thân là sát thủ Thanh Long Hội, ngươi cũng có thể tích lũy thù lao của bản thân sau đó lại tới tổng bộ Thanh Long Hội đổi thành tài nguyên tu luyện, thậm chí cả công pháp cũng được.
Sở Hưu gia nhập Thanh Long Hội xem như nửa bị ép, nhưng những người khác thậm chí có kẻ cầu còn chẳng được.
Đối với một số người trời sinh lòng dạ thâm độc, dù sao cũng là giết người, có nơi giết người xong còn bị người ta đuổi giết, nhưng ở Thanh Long Hội giết người còn đổi được lợi lộc, cớ sao không làm?
Vứt bỏ những suy nghĩ trong đầu, Sở Hưu trực tiếp ăn hai viên Thanh Long Linh Đan bắt đầu xung kích Nội Cương cảnh.
Có Lưu Ly Kim Ti Cổ, Sở Hưu không cần lo lắng thương thế bản thân cùng luyện hóa dược lực, trực tiếp xung kích cảnh giới là được.
Không thể không nói Lưu Ly Kim Ti Cổ quả không hổ danh chí bảo, có được nó ngươi sẽ không trực tiếp một bước lên trời nhưng nó sẽ cho ngươi một con đường tắt phi thiên, khiến ngươi bay càng nhanh, tốn càng ít sức.
Tiên Thiên Tam Cảnh luyện thể, Ngự Khí Ngũ Trọng luyện khí.
Đến Ngự Khí Ngũ Trọng, căn cơ quan trọng hơn lúc ở Cảnh giới Tiên Thiên.
Có điều từ trước đến nay Sở Hưu chưa từng gặp Nội Cương cảnh nào quá mạnh, đại đa số Nội Cương cảnh quả thật rất mạnh nhưng còn chưa đến mức khiến Sở Hưu ở cảnh giới Tiên Thiên cảm thấy tuyệt vọng.
Đương nhiên điều này cũng rất bình thường, vì chênh lệch Nội Cương cảnh cùng Ngoại Cương cảnh là hai cảnh giới mà chênh lệch trong cùng cấp bậc cũng rất lớn
Nội Cương khó thấy, nhưng Ngoại Cương lại dễ thấy hơn nhiều.
Căn cơ không xây dựng tốt hoặc công pháp tu luyện của bản thân quá kém, một số võ giả Ngoại Cương cảnh hơi yếu thậm chí chỉ có thể khiến cương khí phóng ra ngoài có mấy tấc, uy năng có hạn.
Còn võ giả Ngoại Cương cảnh mạnh một chút, kiếm mang vài thước thậm chí vài trượng cũng có thể, tất cả đều phải xem chân khí người sử dụng mạnh yếu ra sao cùng lực khống chế cương khí như thế nào.
Nội Cương cảnh là bước đầu tiên trong Ngự Khí Ngũ Trọng, bước đầu tiên cũng là cô đọng cương khí, khống chế khí tức bản thân.
Sau khi ăn Thanh Long Linh Đan, dược lực trong đan dược không ngừng bị thu nạp vào cơ thể Sở Hưu và trong Lưu Ly Kim Ti Cổ, sau đó Lưu Ly Kim Ti Cổ lại bắt dầu trả lại lực lượng cho Sở Hưu, đem chân khí chuyển hóa thành từng sợi cương khí sắc bén, di chuyển trong kinh mạch Sở Hưu.
Lúc này kinh mạch trong đầu trong người Sở Hưu đều đã được cương khí dịch chuyển qua, hiển thị lên rõ ràng.
Cảm giác này cực kỳ thần dị, Nội Cương cảnh tạo cho Sở Hưu duy nhất một loại cảm giác, đó là khống chế!
Dùng cương khí khống chế toàn thân, đây là lực lượng của khí, cũng là lực lượng của Sở Hưu.
Vươn tay ra, cương khí quanh người Sở Hưu ngưng tụ trong tay, khiến trên tay hắn bùng lên một luồng sáng nhàn nhạt.
Đưa tay đâm xuống đất, cảm giác như cắm vào trong đậu hũ, cánh tay Sở Hưu trực tiếp xuyên thẳng vào nền đá cẩm thạch dưới đất.
Đây cũng là lực lượng mà Nội Cương cảnh mang lại, cũng thể hiện rõ nét nhất lực lượng của cương khí.
Ngày trước khi Sở Hưu giao thủ cùng Hứa Trọng Dương, Hứa Trọng Dương đi vào từ bên ngoài, cố ý phô trương thanh thế, ngưng tụ cương khí vào hai chân, mỗi bước chân hạ xuống đều như nặng cả ngàn cân, mặt đất vỡ vụn thành từng mảnh, đây chỉ là một trong những phương thức ứng dụng cương khí đơn giản nhất.
Lúc đó Sở Hưu nhìn thấy cảnh tượng này còn cảm thấy vài phần thần kỳ, nhưng giờ, nếu Sở Hưu muốn làm vậy quả thật dễ như trở bàn tay. Dù sao Sở Hưu tu luyện Tiên Thiên Công mạnh hơn nội công của Hứa Trọng Dương nhiều.
Sở Hưu còn muốn ngưng tụ cương khí ra ngoài cơ thể, có điều cương khí của y giờ vẫn quá yếu, căn bản không thể ngưng tụ như vậy, cùng lắm chỉ có thể bám bên ngoài thân thể bản thân.
“Xem ra cần kiên trì rồi!”
Từ Nội Cương cảnh tới Ngoại Cương cảnh, giai đoạn này không chỉ hao phí thời gian còn hao phí các loại tài nguyên tu luyện, từng bước từng bước cô đọng cương khí đến mức vô cùng cường đại mới có thể chân chính phóng thích cương khí ra ngoài, bước vào cảnh giới Ngoại Cương.
Có điều đối với Sở Hưu hiện tại, y coi như nhanh hơn người khác một bước. Do có Lưu Ly Kim Ti Cổ, Sở Hưu bước vào Nội Cương cảnh chỉ mất không đến một ngày, thời gian còn lại y cũng không nóng lòng xuất quan mà tu luyện một lượt cả Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp cùng Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Tử Dương Thủ, đồng thời còn thử sử dụng A Tỳ Đạo Tam Đao trong lúc không có ai xung quanh.
Tình huống không sai biệt lắm so với dự đoán của Sở Hưu, với uy năng của Lưu Ly Kim Ti Cổ cùng Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp tăng cường tinh thần lực, quả thật có thể tạm thời ngăn cản lực lượng phản phệ của A Tỳ Đạo Tam Đao. Nhưng đây chỉ là đao đầu tiên mà thôi, hơn nữa còn sử dụng trong lúc không có mục tiêu, đến lúc thật sự ra tay với người khác rốt cuộc sẽ ra sao, vẫn là ẩn số.
Đợi sau khi Sở Hưu xuất quan, Quỷ Thủ Vương cũng vừa vặn ở ngoài. Nói chính xác hơn Quỷ Thủ Vương không đi đâu cả, giờ hắn đã phụ trách xử lý một số việc vặt trong phân đà Thiên Tội, đại đa số các nhiệm vụ một người hắn cũng không tham gia, chỉ tham gia các nhiệm vụ quần thể.
Thấy Sở Hưu xuất quan, đồng thời quả nhiên đã thuận lợi đột phá đến Nội Cương cảnh, Quỷ Thủ Vương mỉm cười nói: “Ta biết mà, với thực lực trước đây của ngươi, muốn đột phá lên Nội Cương cảnh đâu khó khăn gì. Giờ ngươi có thể tiếp nhận một nhiệm vụ, sau khi hoàn thành đó chính là đẳng cấp sát thủ của ngươi.”
Chính giữa diễn võ trường của địa cung có một tòa bia đá, nhìn từ dưới lên trên đó đính đầy những trang giấy, bên trên viết nội dung nhiệm vụ, thù lao của cố chủ vân vân.
Muốn nhận nhiệm vụ sát thủ thì trực tiếp lấy trang giấy trên bia đá xuống, dựa theo phương thức liên lạc ghi trên đó tự liên lạc với cố chủ là được.
Trước mắt trong cung điện dưới lòng đất của Thanh Long Hội cũng không nhiều sát thủ, chỉ có khoảng hơn năm mươi người mà thôi. Thấy Sở Hưu xuất quan, những người này dùng ánh mắt tò mò quan sát Sở Hưu, có sợ hãi thán phục tuổi tác Sở Hưu, có khiêu khích không phục, nhưng đa số là không quan tâm.
Sát thủ cảnh giới trên Tiên Thiên ở đây không tính Quỷ Thủ Vương chỉ có hai người, một người là Tàn Kiếm Nhạn Bất Quy được Quỷ Thủ Vương đánh giá là thực lực mạnh nhất. Có điều lúc này mặc dù hắn nhìn về phía Sở Hưu nhưng ánh mắt vẫn không có chút tình cảm nào, vô cùng cứng nhắc.
Người còn lại là Hỏa Nô.
Dáng vẻ Hỏa Nô rõ ràng là người Tây Vực, tóc xám mắt xanh mũi cao, gương mặt luôn mang theo nụ cười như cười như không.
Quỷ Thủ Vương đã từng nói tên của hắn cho Sở Hưu, nghe một đống phát âm tiếng Tây Vực khiến Sở Hưu hoa mắt chóng mặt. Dù sao trong Thanh Long Hội cứ gọi thẳng danh hiệu của đối phương là được.
Thấy Sở Hưu chuẩn bị lựa chọn nhân vật, Hỏa Nô lắc lư đi tới, mặt vẫn mang theo ý cười nói: “Sở Hưu huynh đệ, lựa chọn nhiệm vụ tấn cấp à? Ta có chút kinh nghiệm đấy, chọn đơn giản chút là được. Dù sao thủ đoạn giết người của Thanh Long Hội chúng ta cũng khác với bên ngoài, dẫu sao cũng cần một thời gian làm quen.
Về phần đẳng cấp sát thủ cũng chẳng quan trọng mấy đâu, cùng lắm mấy tháng đầu kiếm ít tiền thuê hơn chút. Làm người ấy mà, sống sót mới là quan trọng nhất, việc gì phải vì tiền tài mà cố ép bản thân tới nước mất mạng cơ chứ?”
Cách nói chuyện của Hỏa Nô rất kỳ quái, mặc dù là tiếng Trung Nguyên nhưng khẩu âm lại không giống Bắc Yên, hẳn là xen lẫn khẩu âm của bên Tây Vực.
Có điều quan điểm của hắn cũng khiến Sở Hưu hơi kinh ngạc. Một sát thủ thường xuyên giãy dụa trên làn sinh tử, nhưng theo hắn nói sống mới là quan trọng nhất, tiền tài đứng sau, quả thật khá mới lạ.
Quỷ Thủ Vương phất phất tay nói: “Ngươi đừng đứng đây làm loạn nữa. Bao nhiêu sát thủ Thanh Long Hội như vậy, chỉ mình ngươi mất tới ba lần mới hoàn thành xong nhiệm vụ xác định đẳng cấp. Rõ ràng có thể trực tiếp thoải mái giải quyết, nhưng nhất định phải kéo dài, thậm chí câu kéo mãi đến lúc đà chủ đại nhân cũng mất kiên nhẫn ngươi mới chịu xuất thủ. Tiểu tử ngươi không phải đê tiện thì còn ai đê tiện nữa?”
Hỏa Nô bất mãn nói: “Ta có câu kéo gì đâu, chẳng qua chỉ muốn tỷ lệ thành công trăm phần trăm, không có bất cứ chuyện bất ngờ nào mới ra tay thôi. Toàn bộ phân đà Thiên Tội ai làm ổn hơn ta? Tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là trăm phần trăm, còn cao hơn tên Nhạn Bất Quy kia đấy.”
Quỷ Thủ Vương hừ lạnh nói: “Nhưng số lần hoàn thành nhiệm vụ của ngươi là ít nhất.”
Đấu khẩu vài câu với Hỏa Nô xong, Quỷ Thủ Vương mới nhìn Sở Hưu nói: “Sở huynh đệ, nhiệm vụ đều ở đây, có từ cấp một đến cấp năm. Nhiệm vụ trên cấp năm hoặc nhiều người hoặc thực lực đối thủ quá mạnh, chỉ có thể để đà chủ tự mình xuất thủ.
Tên Hỏa Nô này mặc dù không đáng tin cậy nhưng hắn nói cũng có lý, nhiệm vụ xác định đẳng cấp không cần gấp gáp, có thể tạm thời chọn một số nhiệm vụ thích ứng một chút. Ví dụ như nhiệm vụ cấp ba thực lực mục tiêu mạnh nhất chỉ là Cảnh giới Tiên Thiên, với thực lực của ngươi hiện giờ có đối phó với vài người cũng rất thoải mái. Ta đề nghị ngươi xem xét một chút.”
Nhiệm vụ xác định đẳng cấp
Chương 90 Nhiệm vụ xác định đẳng cấp
Nhìn những nhiệm vụ dán trên tấm bia đá, Sở Hưu cũng đang suy nghĩ, bản thân rốt cuộc nên dùng tư thái xuất hiện trước mắt mọi người ở Thanh Long Hội đây?
Y là bị nửa bức ép gia nhập Thanh Long Hội, bản thân Sở Hưu cũng không có ý định ở đây làm sát thủ cả đời, cho nên dựa theo suy nghĩ trước đó của y, hẳn phải khiêm tốn một chút.
Có điều sau khi nghe được lợi ích trong Thanh Long Hội, Sở Hưu lại thay đổi cái nhìn của bản thân. Cho dù bản thân sớm muộn cũng phải đi nhưng cũng phải vớt đủ chỗ tốt mới có thể đi được. Từ Nội Cương cảnh tới Ngoại Cương cảnh cần quá trình tích lũy, giờ thật ra Sở Hưu không cần thời gian mà cần đại lượng tài nguyên tu luyện.
Đi chấp hành nhiệm vụ, sau đó đổi thù lao của nhiệm vụ thành tài nguyên tu luyện khiến tu luyện bản thân tiến bộ rồi lại chấp hành nhiệm vụ càng cường đại hơn. Đó mới là con đường Sở Hưu nên lựa chọn.
Huống hồ cảm nhận được những ánh mắt mang theo vẻ khiêu khích phía sau, còn Hỏa Nô mặc dù ánh mắt mang ý cười nhưng thi thoảng lại có vẻ dò xét, Sở Hưu cũng thấy rõ rốt cuộc mình đang ở nơi như thế nào.
Tổ chức sát thủ không mấy lục đục đấu đá gì, mọi người chỉ coi trọng có hai chữ: thực lực.
Cũng như Nhạn Bất Quy đang đứng yên trong góc không nói một lời, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn đều lộ vẻ kính sợ.
Sở Hưu muốn tạm thời đặt chân trong phân đà Thanh Long Hội này, thứ y dựa vào cũng chỉ có thể là thực lực!
Nhìn trang giấy viết nhiệm vụ trên tấm bia, Sở Hưu lần lượt tra xét.
Nhiệm vụ dưới cấp bốn đều chuẩn bị cho võ giả dưới Nội Cương cảnh, Sở Hưu mặc dù tự tin trăm phần trăm hoàn thành nhưng y chẳng buồn nhìn đến.
Còn trong nhiệm vụ cấp bốn cũng có phân chia cao cấp, trong đó giết một tên Nội Cương cảnh cùng giết một đám Nội Cương cảnh độ khó bất đồng, thậm chí có nhiệm vụ giết mười võ giả Nội Cương cảnh trở lên có thể xếp vào cấp năm.
Sở Hưu chủ yếu nhìn những nhiệm vụ cấp bốn, trong đó không có cái nào y thấy thỏa mãn, có điều lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nhìn thấy trên danh sách nhiệm vụ cấp năm có một cái tên rất quen thuộc với y,
Bắc Lăng Nhạc gia!
Ban đầu lúc ở Lữ Dương Sơn, Sở Hưu đã kết thù với Bắc Lăng Nhạc gia, hơn nữa sau này Sở Hưu còn cướp được hộp báu từ tay Nhạc Lư Xuyên, Nhạc gia cũng là kẻ truy sát Sở Hưu hung ác nhất, thù hận giữa đôi bên đã là không chết không thôi.
Có thể nói sớm muộn gì Sở Hưu cũng sẽ giải quyết Nhạc gia, giờ nếu có nhiệm vụ chẳng phải tiện cả đôi đường sao?
Cho nên Sở Hưu không hề do dự, trực tiếp lấy nhiệm vụ Nhạc gia kia xuống.
Thấy Sở Hưu không ngờ lại lựa chọn nhiệm vụ cấp năm, đám người lập tức xôn xao. Ngay cả Nhạn Bất Quy vẫn luôn im lặng cũng nhìn Sở Hưu một lúc lâu.
Nhiệm vụ cấp năm dính tới mười võ giả Nội Cương cảnh trở lên hoặc một võ giả Ngoại Cương cảnh, Sở Hưu này vừa mới bước vào Nội Cương cảnh đã chọn nhiệm vụ như vậy, chẳng phải muốn chết thì là gì?
Sắc mặt Hỏa Nô vô cùng kỳ quái nhìn Sở Hưu nói: “Sở lão huynh, ngươi đang đùa sao?”
Quỷ Thủ Vương cũng lắc đầu nói: “Sở huynh đệ, ta khuyên ngươi nên cẩn thận một chút. Đúng như lời Hỏa Nô vừa nói, nhiệm vụ xác định đẳng cấp không có gì lớn, ngươi có thực lực Nội Cương cảnh, làm gì chắc chắn một chút, không ảnh hưởng tới địa vị của ngươi trong phân đà đâu.
Nhiệm vụ cấp năm không phải chuyện đùa, phải biết lão tổ Nhạc gia chính là cao thủ Ngoại Cương cảnh. Mặc dù tìm khắp người không được tới mười tên Nội Cương cảnh nhưng cũng có tới bảy tám người. Thực lực như vậy đã là tương đối khó trong số nhiệm vụ cấp năm rồi, bình thường chỉ có Nhạn Bất Quy, Đường Nha hoặc nhiều người cùng hành động mới dám lựa chọn nhiệm vụ như vậy.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Đa tạ đã nhắc nhở, có điều ta vẫn muốn chọn nhiệm vụ này.”
Quỷ Thủ Vương nhìn thoáng qua danh sách nhiệm vụ, đột nhiên cau mày nói: “Sở huynh đệ, ngươi muốn lựa chọn nhiệm vụ cấp năm cũng được, có điều ta khuyên ngươi nên đổi lại cái khác đi. Nhiệm vụ này khá đặc biệt, tiền thuê cố chủ đưa ra vốn không mời được sát thủ cấp năm, tối đa chỉ là sát thủ cấp bốn mà thôi. Nhưng mục tiêu của nhiệm vụ này lại vẫn là cấp năm.
Cố chủ vốn cũng biết quy củ của Thanh Long Hội, nếu nhiệm vụ thất bại cố chủ sẽ bị Thanh Long Hội trả thù. Nhưng đối phương vẫn nhất quyết làm vậy, rõ ràng quyết chí muốn đồng quy vu tận với đối phương hoặc dùng hết lực lượng cũng muốn làm đối phương tổn hại.
Cố chủ kia muốn đồng quy vu tận với đối phương nhưng sát thủ Thanh Long Hội chúng ta lại không muốn chịu chết. Cho nên nhiệm vụ này đã được treo ở đây mấy hôm rồi, Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy đều không muốn nhận nhiệm vụ này, ta cũng đang định nói chuyện này lại cho đà chủ, hủy bỏ nhiệm vụ này trên danh sách.”
Sở Hưu nhíu mày, mục đích của y thật ra là xuất thủ với Bắc Lăng Nhạc gia, nhiệm vụ thật ra chỉ là tiện tay, cho nên Sở Hưu nói thẳng: “Không cần đổi, ta chọn nhiệm vụ này.”
Thấy Sở Hưu nói vậy, Quỷ Thủ Vương không nói gì, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Nếu Sở Hưu đã tự muốn chết vậy hắn cũng chẳng ngăn cản. Thanh Long Hội không phải thiên đường.
Chỉ đáng tiếc, đà chủ vất vả lắm mới tìm được một võ giả thích hợp gia nhập Thanh Long Hội, thực lực cũng không tệ, mỗi tội đầu óc có vấn đề.
Hỏa Nô chỉ cười nhạt hai tiếng, không chào hỏi gì, trực tiếp quay người bỏ đi.
Thật ra hắn muốn kết giao với Sở Hưu một chút, trong phân đà khác của Thanh Long Hội, sát thủ thủ hạ có lẽ còn xung đột vì tranh đoạt nhiệm vụ, nhưng trong phân đà Thiên Tội, chuyện này vốn không tồn tại. Bởi vì nhiệm vụ đã nhiều tới mức mọi người chọn còn không hết.
Cho nên trong phân đà Thiên Tội, quan hệ của những võ giả từ Nội Cương cảnh trở lên cũng không tệ, mọi người quen biết lẫn nhau, khi thực hiện một số nhiệm vụ quần thể cũng có thể ăn ý hơn chút, không chừng lúc quan trọng nhất có ai đó lại cứu ngươi một mạng.
Nhưng giờ hành đông của Sở Hưu như vậy, theo Hỏa Nô thấy rõ ràng là kiêu ngạo tự đại. Tưởng mình cướp được đồ từ tay Nhiếp Đông Lưu và Bạch Vô Kỵ thì sánh được với đám anh tài tuấn kiệt trên Long Hổ Bảng ư? Đúng là trò cười!
Ngày trước Nhiếp Đông Lưu có chiến tích tiêu diệt Hắc Vân Thập Bát Trại có nhân số lên tới vài ngàn, nhưng đó cũng do hắn huy động hơn trăm tuấn kiệt trẻ tuổi trên giang hồ mà mình kết giao, có vậy mới thành công được.
Nhưng giờ Sở Hưu lại định một thân một mình tiêu diệt cả Bắc Lăng
Nhạc gia, dựa vào cái gì?
Mấy sát thủ không có danh hiệu khác chỉ đứng ngoài xem trò hay, đều xuất thân dân dã, bọn họ không cho là mình kém tên Sở Hưu này bao nhiêu. Cho dù hiện giờ bọn họ còn chưa tới Nội Cương cảnh, nhưng sớm muộn gì cũng đạt tới.
Bọn họ chỉ ghen tị Sở Hưu gia nhập Thanh Long Hội mới có Tiên Thiên đã được đám người Quỷ Thủ Vương tiếp nhận mà thôi.
Thấy Sở Hưu đã quyết, Quỷ Thủ Vương cũng không tiếp tục ngăn cản, hắn chỉ nói: “Đã vậy ta xin chúc Sở huynh đệ ngươi hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi. Trên nội dung nhiệm vụ có ghi cách liên lạc với cố chủ. Tin tức cụ thể ngươi có thể tự trao đổi với cố chủ.
Đúng rồi, lúc giết người nếu ngươi muốn cũng có thể để lại ấn ký của Thanh Long Hội ta hoặc ấn ký của chính ngươi.
Sát thủ cũng cần thanh danh, thanh danh của ngươi càng lớn, tương lai tỷ lệ cố chủ muốn chỉ mặt gọi tên mời ngươi xuất thủ cũng càng lớn.”
Đương nhiên mặc dù ngoài miệng Quỷ Thủ Vương nói vậy nhưng trong lòng hắn cũng chẳng nghĩ Sở Hưu có khả năng diệt được Bắc Lăng Nhạc gia.
Thanh Long Hội không có quy củ nếu không hoàn thành nhiệm vụ lập tức giết chết, nhưng Thanh Long Hội cũng không nuôi những kẻ kém cỏi. Không ai muốn nếm thử hậu quả khi tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ thấp, huống hồ nhiệm vụ lần này cực kỳ nguy hiểm.
Sở Hưu khẽ gật đầu, thu hồi tờ giấy ghi nội dung nhiệm vụ, không nói gì.
Ở nơi như Thanh Long Hội này, tất cả đều phải dựa vào thực lực.
Nếu Sở Hưu muốn mượn lực lượng Thanh Long Hội tu hành, vậy đầu tiên y phải thể hiện thực lực tuyệt đối, khiến tất cả mọi người phải ngưỡng mộ.
Thanh Long Hội có ám hiệu cùng thủ đoạn riêng để liên hệ với cố chủ, trên tờ nội dung nhiệm vụ đã ghi rất rõ. Sở Hưu chỉ cần tới một trấn nhỏ trong Đại Sơn Quận để lại ấn ký, cố chủ sẽ có thể nhìn thấy.
Sở Hưu lưu lại ấn ký trong trấn nhỏ chỉ rõ bản thân đang ở miếu hoang trên núi ngoài trấn, chờ cố chủ đến. Y cũng muốn xem xem lần này Bắc Lăng Nhạc gia lại đắc tội với ai mà người ta lại muốn mời sát thủ tới diệt môn.
Trong miếu hoang, Sở Hưu nhàm chán nghiên cứu cái mặt nạ cùng mũ chùm bằng sắt của mình.
Mũ chùm mang hoa văn hình rồng cùng mặt nạ của Thanh Long Hội không chỉ để che giấu tướng mạo thân phận, Sở Hưu còn phát hiện một số điểm thú vị. Mặt nạ cùng mũ chùm sắt đều dùng một loại thiên thạch cùng nguyên liệu khác chế tạo thành.
Mặc dù trên mặt nạ và mũ chùm không có trận pháp, có điều khi đeo mặt nạ đội mũ chùm có thể che đậy bản thân đôi chút trước cảm giác của đối thủ, tăng cường khả năng bí mật của bản thân. Đây rõ ràng là bảo vật không tệ cho sát thủ.
Đúng lúc này, ngoài miếu hoang bỗng có động tĩnh, cánh cửa cũ kỹ được đẩy ra, một nữ nhân từ ngoài bước vào.
Mục Tử Y