Mục lục
(Full) Kì Tài Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 861 Lừa người 1

Hỏi thế gian tình là vật chi, mà sao đôi lứa thề nguyền sống chết.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Hưu đều mang theo vẻ khác lạ, đặc biệt là một số cô gái, ánh mắt nhìn Sở Hưu đã mang chút mông lung.

Loại ma đầu giết người như ngóe Sở Hưu mà cũng nói được câu thơ thê lương mỹ lệ như vậy ư?

Nhưng những cô gái ở đây đại đa số là thị nữ của Thần Vũ Môn, mặc dù các nàng cũng nghe được đủ loại đồn đại về Sở Hưu, có điều người làm được câu thơ như vậy, tướng mạo lại tựa một công tử trẻ tuổi tuấn tú, đâu có giống ma đầu u ám độc ác trong tưởng tượng của các nàng? Trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm gì đó, chắc chắn là thế!

Có điều sau đó mọi người đột nhiên cảm thấy không đúng, nhìn bộ dáng Sở Hưu này có vẻ y có chỗ dựa, hết sức yên tâm?

Yến Đình Đình càng không dám tin nhìn Sở Hưu: “Sao ngươi còn chưa bị sao? Chẳng lẽ Đoạn Trường Cổ là giả?”

Cổ trùng của Bái Nguyệt Giáo có uy lực vô cùng cường đại, giá thành cũng cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa có một số cổ trùng có tiền cũng khó lòng mua được.

Những năm gần đây Yến Đình Đình bỏ bao công sức mới mua được chút Đoạn Trường Cổ, chẳng lẽ lại là giả?

Sở Hưu giơ tay, cánh tay y đột nhiên phồng lên, rậm rạp chằng chịt, cứ như có thứ gì vặn vẹo bên trong, hết sức kinh khủng.

Dùng đầu ngón tay còn lại vạch ra, chỉ trong chớp mắt hơn mười con côn trùng trắng trắng mập mập chen khỏi cánh tay Sở Hưu, có trời mới biết rốt cuộc Yến Đình Đình làm sao giấu được đám cổ trùng này vào trong thịt Xích Ưng.

Tùy ý vuốt tay một cái, ma khí nhàn nhạt chớp mắt đã khôi phục vết thương trên cánh tay Sở Hưu, đây là hiệu quả của Bất Diệt Ma Đan, sức khôi phục hết sức biến thái.

Bước lên một bước, Sở Hưu tùy ý giẫm nát đám Đoạn Trường Cổ kia, thản nhiên nói: “Cổ trùng là thật, có điều Bái Nguyệt Giáo cùng nhánh Ẩn Ma chúng ta là tông môn Ma đạo, ngươi dùng thứ đồ Ma đạo này hại người trong Ma đạo ta. Yến Đình Đình, rốt cuộc là ngươi hồn nhiên, hay nên nói là, ngu đây?”

Dùng cổ trùng Bái Nguyệt Giáo đối phó với Sở Hưu vốn là chuyện hết sức ngu ngốc.

Lưu Ly Kim Ti Cổ trong người Sở Hưu chính là đại kiệt tác luyện cổ của Bái Nguyệt Giáo, có thể nói là một trong những cổ trùng mạnh nhất mà các đời Bái Nguyệt Giáo từng luyện ra, căn bản không cách nào thực hiện lại.

Bất cứ cổ trùng hay độc vật nào của Bái Nguyệt Giáo đều bị Lưu Ly Kim Ti Cổ khắc chế, lúc này có nói Sở Hưu là bách độc bất xâm cũng chẳng sai.

Nhìn Đoạn Trường Cổ mà mình hao tâm tổn trí mới kiếm được bị Sở Hưu tùy ý giẫm chết, tâm trạng Yến Đình Đình trực tiếp sụp đổ, miệng lẩm bẩm: “Không thể nào! Không thể nào!”

“Thế gian này không gì không thể, ngươi đã thương tâm đến thế, vậy được, ta tiễn ngươi xuống dưới kia tìm Nhạc ca ca của ngươi, giúp các ngươi đoàn tụ!”

Bước ra một bước, quanh người Sở Hưu bừng bừng ma diễm, khí tức âm hàn lạnh lẽo chỉ trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ Thần Vũ Môn, thậm chí bầu trời với ánh thái dương rực rỡ cũng biến thành âm trầm, có cảm giác nặng nề như mây đen ngập đầu.

Sở Hưu nói mình không giết nữ nhân, mà thực tế y cũng rất ít khi giết nữ nhân, chuyện này không phải nói láo.

Đương nhiên điều kiện trên hết là nữ nhân đó không làm gì chạm tới ranh giới cuối cùng của y, nếu không tới chỗ Sở Hưu không chia nam nhân nữ nhi gì, chỉ có chết nhanh với chết chậm mà thôi.

Lúc này những cô gái còn chìm đắm trong câu thơ lúc trước của Sở Hưu mới thật sự tin rằng người trước mắt không phải công tử đẹp trai trong chốn hồng trần mà các nàng tưởng tượng mà là đại ma đầu thật sự!

Yến Hoài Nam ngăn cản trước người Sở Hưu, quát khẽ: “Sở Hưu, chuyện này ta sẽ cho ngươi một câu trả lời. Đình Đình còn nhỏ, không hiểu chuyện, ngươi tha cho con bé một lần đi!”

Yến Đình Đình cho dù có làm quá đáng hơn nữa, cho dù thiếu chút nữa hại toàn bộ Thần Vũ Môn, nhưng dù sao cũng là con gái của hắn, là con gái hắn thương yêu nhất. Hắn không thể nào đứng nhìn con gái mình bị Sở Hưu giết chết ngay trước mặt mình được. Như vậy hắn có còn là nam nhân hay không?

Sở Hưu nheo mắt nhìn Yến Hoài Nam, dùng giọng nghiêm túc nói: “Yến môn chủ có biết thế là là lừa người không?”

Yến Hoài Nam cau mày, hắn chưa nghe qua từ này, có điều trực giác nói với hắn, đây không phải lời tốt lành gì.

Sở Hưu thản nhiên nói tiếp: “Thật ra chuyến này ta tới Thần Vũ Môn là để gây sự, có điều Yến môn chủ ngươi nhịn rất giỏi, có thể nhịn tận tới lúc này.

Sở Hưu ta không phải người không nói lý, nếu không tìm được nhược điểm ta cũng chỉ định ăn xong thì đi. Thế nhưng, cô con gái bảo bối của ngươi lại cho ta một lý do xuất thủ rất tốt.

Người muốn giết ta, ta sẽ giết người. Còn về câu trả lời ư, câu trả lời ta muốn e rằng Yến môn chủ không đưa ra nổi!”

Dứt lời, Sở Hưu bước tiếp một bước, ma khí quanh người xông thẳng tận trời, cuối cùng đột nhiên ngưng tụ vào Thiên Ma Vũ trong tay y.

Ma khí đen nhánh như ngưng tụ thành thực thể, một đao chém xuống, ma khí che khuất bầu trời, uy thế cực kỳ cường đại.

Y và Hư Độ từng có ước định tạm thời không động thủ với những thế lực Bắc Yên.

Nhưng y cũng đã nói, nếu có người tự tìm đường chết, vậy không thể trách y độc ác được.

Yến Hoài Nam không muốn tìm đường chết. Chỉ có điều, rất đáng tiếc, hắn có một cô con gái tự tìm đường chết. Hơn nữa trong lòng hắn cũng không đủ hung ác, không dám vì quân pháp không tha cho người nhà.

Đón lấy ma đao với uy lực cực kỳ cường đại kia, Yến Hoài Nam quát lên chói tai, cũng dựng chưởng thành đao, cương khí lưu chuyển trong hai tay, hai luồng đao mang chém xuống nhưng vẫn không triệt tiêu được lực lượng một đao của Sở Hưu, trực tiếp bị đánh tan.

Nhưng đúng lúc này, Yến Hoài Nam khép ngón tay thành kiếm, kiếm khí xé gió liên tiếp điểm ra, điên cuồng đánh lên thế đao của Sở Hưu, suy yếu uy lực của nó. Cuối cùng Yến Hoài Nam xuất quyền, cương khí ngưng tụ vào một điểm, ầm ầm bộc phát, nổ tan thế đao của Sở Hưu, nhưng bản thân Yến Hoài Nam cũng lui lại vài bước, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.

Lực lượng của tên Sở Hưu này thật mạnh!

Biệt hiệu của Yến Hoài Nam là Thần Cơ Bách Biến, danh hiệu này tới từ võ công của hắn, có thể nói là thiên biến vạn hóa, bao dung vạn tượng.

Khác với Sở Hưu tinh thông các loại công pháp, Yến Hoài Nam không hẳn là tinh thông. Nhưng võ công của hắn lại là mô phỏng các loại võ đạo, số lượng còn nhiều hơn Sở Hưu, nói là thiên biến vạn hóa cũng không hề khoa trương.

Chỉ có điều loại võ đạo này có thiết hụt trí mạng, đó là biến hóa thì thừa nhưng lực lượng căn cơ lại không đủ.

Mặc dù Yến Hoài Nam bước vào cảnh giới tông sư võ đạo sớm hơn Sở Hưu mười năm, nhưng về mặt lực lượng căn cơ lại không bằng Sở Hưu.

Cương khí ngưng tụ thành tên, như vệt sáng bắn ra, đâm thẳng về phía sa.

Thấy mũi tên này, gương mặt Sở Hưu nở một nụ cười chế nhạo, cũng ngưng cung hóa tiễn, có điều không phải dùng chân khí ngưng tụ thành tên mà là nguyên thần!
Chương 862 Lừa người 2

Mũi tên bắn thẳng về phía Yến Hoài Nam. Hai bên cùng bắn tên về phía nhau, không ai ngăn cản mà đều lao thẳng về phía đối phương.

Mũi tên của Yến Hoài Nam tới trước, gần như ngay lúc mũi tên tới người, cương khí sắp bùng nổ, Sở Hưu lại nhẹ nhàng dịch chuyển vài trượng về phía khác.

Chính khoảng cách vài trượng này khiến cho mũi tên của Yến Hoài Nam bắn hụt, mặt đất nổ ra một cái hố lớn.

Lúc này một bên khác, Yến Hoài Nam cũng định né tránh mũi Diệt Hồn Tiễn của Sở Hưu.

Nhưng kết quả lại khiến hắn vô cùng kinh hãi, bất luận mình định né tránh ra sao cũng không thoát khỏi tầm ngắm của mũi Diệt Hồn Tiễn kia.

Cuối cùng hắn chỉ có thể giơ hai tay kết ấn, sau đầu lóe lên ánh sáng vàng kim, như tạo thành một tấm chắn ngăn chặn lực lượng Diệt Hồn Tiễn. Tuy nhiên lực lượng tàn dư vẫn đánh vào cơ thể Yến Hoài Nam, khiến hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình nhanh chóng thối lui về phía sau.

Sở Hưu nhíu mày, lúc này y thật sự ngạc nhiên, Yến Hoài Nam thậm chí biết cả bí pháp nguyên thần?

Nói chính xác hơn không phải Yến Hoài Nam biết bí pháp nguyên thần mà là biết một thủ đoạn bí pháp phòng ngự nguyên thần!

Có điều như vậy cũng hết sức hiếm có. Trước kia đối thủ của Sở Hưu khi gặp bí pháp nguyên thần như Diệt Hồn Tiễn đại đa số chỉ có thể dùng lực lượng khí huyết ngăn cản. Số võ giả tu luyện bí pháp phòng ngự nguyên thần như Yến Hoài Nam đã ít lại càng thêm ít.

Dù sao trên giang hồ, số người am hiểu bí pháp nguyên thần chỉ rất ít, trừ phi ngươi có kẻ thù am hiểu bí pháp nguyên thần, nếu không phần lớn mọi người không ai lựa chọn loại võ công gân gà này, bởi có thể cả đời ngươi cũng chẳng dùng tới.

“Yến môn chủ biết nhiều thứ thật, vậy chiêu này không biết ngươi có tiếp được không!”

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên sát khí lạnh lẽo, lần này y thật sự nổi sát tâm!

Thật ra ban đầu Sở Hưu không muốn giết Yến Hoài Nam. Dù sao căn cơ Thần Vũ Môn cũng mạnh hơn Cự Linh Bang nhiều, vị cường giả Yến Hoài Nam có tên trên Phong Vân Bảng, thực lực cao hơn hẳn so với Phương Đại Thông, thậm chí thứ hạng của Yến Hoài Nam trên Phong Vân Bảng vừa vặn đứng sau Sở Hưu.

Lần này y tới thuần túy là để gây phiền phức cho Ngũ Ương đạo trưởng, quấy nhiễu chuyện Thần Vũ Môn gia nhập dưới trướng hắn.

Nhưng ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, đây ngược lại là một lý do rất tốt, một lý do diệt Thần Vũ Môn!

Ma khí vô biên ẩn trong sát khí ngập trời, từng đao của Sở Hưu chém xuống, ma khí sát khí quanh người đã hòa thành một thể, tạo ra một màu đỏ thẫm tà ác quỷ dị.

Lực lượng cường đại ép xuống, Yến Hoài Nam biết căn cơ lực lượng của mình không phải đối thủ cho nên thân hình hắn biến ảo khôn lường, quyền chưởng đao kiếm chỉ pháp thân pháp, đủ loại võ thuật hạ bút thành văn, thiên biến vạn hóa, không ngờ lại hoàn toàn ngăn chặn thế công của Sở Hưu.

Nhưng càng đánh, Yến Hoài Nam càng cảm thấy trong lòng mỏi mệt.

Một đao đơn giản của Sở Hưu chém xuống, hắn lại phải dùng vài chiêu để hóa giải. Thậm chí hắn không thể để bất cứ chiêu nào xảy ra vấn đề, nếu không không chết cũng phải trọng thương!

Nhìn Yến Hoài Nam nhảy nhót tưng bừng trước mặt, Sở Hưu thu đao lui lại phía sau.

Mọi người ở đây sửng sốt, y định không đánh nữa à?

Nhưng Sở Hưu chỉ giơ hai tay kết ấn, chỉ chớp mắt phật quang cường đại bừng lên bao phủ toàn bộ không trung của Thần Vũ Môn, hư ảnh Đại Nhật Như Lai ngưng tụ sau lưng y, thế nhưng lúc này bản thân Sở Hưu lại bừng bừng ma diễm, kết hợp với phật quang tạo thành một loại mỹ cảm quỷ dị.

Có điều Sở Hưu không trực tiếp động thủ mà nói với Mai Khinh Liên: “Ra tay đi, ngăn cản hắn!”

Mai Khinh Liên lười biếng duỗi lưng, lộ ra những đường nét uyển chuyển.

Xem ra Sở Hưu thật sự nảy sinh sát tâm rồi, bằng không y đã chẳng bảo nàng xuất thủ.

Với căn cơ lực lượng của Sở Hưu, muốn kéo sụp Yến Hoài Nam chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Trận chiến này nếu không có gì bất ngờ, tỷ lệ thắng của Sở Hưu cao tới chín thành.

Nhưng thắng một người với giết một người là hai tình huống khác nhau, giờ Sở Hưu bảo Mai Khinh Liên cùng ra tay, trong tình huống chiếm ưu thế còn định lấy hai địch một rõ ràng là định giết chết Yến Hoài Nam.

Dù sao tiếng tăm Sở Hưu trên giang hồ đã xấu tới cực hạn, cũng chẳng sợ bị người ta nói không giảng đạo lý, vây công gì đó.

Sóng vai cùng tiến lên đâu chỉ những tông môn Chính đạo mới dùng được.

Yến Hoài Nam không nhận ra Mai Khinh Liên, thực tế trên giang hồ số người nhận ra Mai Khinh Liên không nhiều.

Nhưng Mai Khinh Liên thể hiện thực lực tông sư võ đạo hàng thật giá thật, hơn nữa hắn còn nhớ mang máng lúc trước khi Sở Hưu ra tay với liên minh trừ ma, nữ nhân này cũng xuất thủ. Thậm chí cô ta còn cuốn lấy Hư Ngôn thủ tọa Kim Cương Viện, thực lực quả thật bất phàm.

Trong tình huống hiện tại, nếu mình bị Mai Khinh Liên cuốn lấy, vậy kết cục đang chờ chỉ có một. Chính là: chết!

Nghĩ đến đây, Yến Hoài Nam phẫn nộ quát lớn: “Ngũ Ương đạo nhân! Ngươi còn định xem kịch tới lúc nào? Ta đồng ý gia nhập Trấn Võ Đường, mang theo Thần Vũ Môn đều gia nhập Trấn Võ Đường, giúp ta xuất thủ ngăn cản Sở Hưu!”

Mọi người ở đây nghe Yến Hoài Nam nói vậy lập tức sửng sốt, gia nhập Trấn Võ Đường? Yến Hoài Nam định chịu thua hay sao?

Đúng lúc này một luồng kiếm quang lóe lên.

Một ông lão mặc đạo bào âm dương vô thường từ không trung hạ xuống, tay cầm trường kiếm với phần chuôi đen kịt lưỡi kiếm đỏ tươi. Trường kiếm quét ra, kiếm quang như chiếc lưỡi dài cuốn vào phật quang rực rỡ. Giữa luồng kiếm quang đó, lực lượng Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu không ngờ lại bị suy yếu, cho dù lực lượng Đại Nhật Như Lai hàng lâm cũng bị giảm sút tới cực hạn.

Cho nên Sở Hưu chủ động tản đi ấn pháp, nheo mắt nhìn người trước mặt, lạnh lùng nói: “Ngũ Ương đạo nhân, đừng có mà quá đáng!”

Ngũ Ương đạo nhân thản nhiên nhìn Sở Hưu nói: “Ai bảo thế? Bần đạo vẫn luôn làm việc theo lời căn dặn của bệ hạ, âm thầm xúi giục một số võ giả trong giang hồ làm việc cho Trấn Võ Đường ta.

Giờ Yến môn chủ của Thần Vũ Môn đã đồng ý gia nhập Trấn Võ Đường, như vậy có gì không hợp quy củ?”

Thật ra Ngũ Ương đạo nhân nói vậy có phần cưỡng từ đoạt lý.

Hạng Long bàn giao cho bọn họ vài chuyện thật ra bản ý là để Sở Hưu đối phó với những thế lực Bắc Yên. Dù sao ngày trước trong Quan Trung Hình Đường Sở Hưu cũng làm chuyện như vậy, y cũng rất thuần thục.

Còn mục tiêu của Ngũ Ương đạo nhân lại là một số võ giả tán tu thực lực không yếu, âm thầm phát triển nó để trở thành một thành viên trong Trấn Võ Đường.

Nhưng thực tế Hạng Long không nói hắn chỉ có thể ra tay với một số võ giả tán tu, giờ Ngũ Ương đạo nhân định đặt cả Thần Vũ Môn vào Trấn Võ Đường cũng không có gì sai, điều đầu tiên là hắn phải thành công được.

Phải nói gốc rễ chuyện này là ở Hạng Long, hắn không tin tưởng Ngũ Ương đạo nhân, cũng không tin tưởng Sở Hưu.

Bằng không hắn phải biết, Trấn Võ Đường chỉ có một vị quản lý chắc chắn sẽ có hiệu suất cao hơn có hai người.
Chương 863 Ngươi cũng xứng cho ta câu trả lời?

Đấy là còn chưa nói ân oán giữa Âm Sơn Phái và nhánh Ẩn Ma, thế nhưng Hạng Long vẫn để Ngũ Ương đạo nhân và Sở Hưu làm việc cùng nhau.

Sở Hưu chăm chú quan sát Ngũ Ương đạo nhân, lạnh lùng nói: “Mấy chuyện linh tinh này tạm thời không bàn tới nữa. Thần Vũ Môn muốn hạ độc cổ hại ta, chuyện này cho dù thế nào cũng phải cho ta một câu trả lời, có gì sai?

Ngũ Ương đạo nhân, đừng quên giờ ngươi đang đứng về bên nào, tránh ra! Nếu không ta sẽ tới trước mặt bệ hạ vạch tội ngươi!”

Ngũ Ương đạo nhân cau mày, thật ra hắn cũng âm thầm chửi mắng Yến Hoài Nam không thôi. Rốt cuộc tên này làm thế nào, thậm chí chẳng quản được con gái mình.

Vốn dĩ Ngũ Ương đạo nhân không định ra mặt, dù sao Sở Hưu cũng là người của Trấn Võ Đường. Trước mặt người ngoài Trấn Võ Đường tự giết lẫn nhau như vậy sẽ là mất mặt Sở Hưu, mất mặt hắn. Nếu bị bệ hạ biết sẽ ảnh hưởng rất xấu.

Nhưng giờ Yến Hoài Nam đã hô tên của hắn ra, hắn không ra mặt cũng không được.

Ngũ Ương đạo nhân chỉ đành đằng hắng một cái rồi nói: “Sở Hưu, chuyện này vốn là Thần Vũ Môn đuối lý, nhưng ngươi cũng đừng ép quá đáng không buông tha cho người ta.

Chuyện này không liên quan gì tới Yến môn chủ, hoàn toàn do con gái hắn gây ra.

Việc này ngươi yên tâm, cho dù Thần Vũ Môn không muốn cho ngươi một câu trả lời, bần đạo cũng sẽ cho ngươi câu trả lời.”

Gương mặt Sở Hưu nở một nụ cười lạnh lùng: “Ngũ Ương đạo nhân, xem ra ngươi vẫn chưa hiểu ta rồi.

Sở Hưu ta muốn giết người, không ai ngăn được. Hôm nay không giết được thì ngày khác giết. Ngày khác không giết được thì cả ngày lẫn đêm tìm cơ hội.

Ngươi có thể giữ được Thần Vũ Môn nhất thời, còn giữ được Thần Vũ Môn cả đời hay sao?

Huống hồ ngươi có biết vừa rồi ngươi nói gì không? Cho ta câu trả lời? Đúng là trò cười!

Sở Hưu ta cần gì ngươi trả lời? Ngươi cũng xứng trả lời cho ta!

Cút đi! Nếu không cả ngươi ta cũng giết!”

Nếu nói Ngũ Ương đạo nhân còn cố kỵ thể diện Trấn Võ Đường với triều đình gì đó, vậy Sở Hưu thật sự không e ngại điều gì.

Ngũ Ương đạo nhân không có Trấn Võ Đường thì chẳng còn đất dung thân, còn Sở Hưu không có Trấn Võ Đường cùng lắm thì về Quan Trung Hình Đường sống là được.

Cho nên hắn không hề kiêng kỵ trở mặt, còn Ngũ Ương đạo nhân lại không dám.

Chỉ có điều dưới câu khích bác này của Sở Hưu, Ngũ Ương đạo nhân cũng bừng bừng lửa giận, hắn hừ lạnh một tiếng, dùng giọng trầm trầm khàn khàn nói: “Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng. Sở Hưu, ngươi thật sự không để ý tới thể diện Trấn Võ Đường à?”

Cười lạnh một tiếng, Sở Hưu trực tiếp bước ra một bước, Thần Vũ Môn trong tay bừng bừng ma khí, mang theo sát khí hung ác chém thẳng xuống!

Trở mặt cũng trở mặt rồi, giờ còn nói linh tinh làm gì?

Ngũ Ương đạo nhân cau mày, tay phải cầm kiếm, trường kiếm trên tay mang theo quỷ khí âm trầm, kiếm xuất ra vang lên tiếng ác quỷ kêu khóc ẩn hiện, vô cùng tà ác quỷ dị.

Ngũ Ương đạo nhân đã ra tay, Yến Hoài Nam đương nhiên không thể ngồi yên bỏ mặc, cũng lao về phía Sở Hưu, nhưng lại bị Mai Khinh Liên cản lại.

Có điều Yến Hoài Nam lại không hề bối rối, hắn trực tiếp vung tay lệnh cho những đệ tử Thần Vũ Môn tấn công đám người Đường Nha.

Lần này Sở Hưu tới gây sự chứ không phải tới diệt môn, cho nên hắn chỉ mang hơn mười người tinh nhuệ như Đường Nha. Mặc dù mỗi người đều là cao thủ, yếu nhất cũng có tu vi Ngũ Khí Triều Nguyên, nhưng không chịu nổi đây là sân nhà của Thần Vũ Môn, về mặt nhân số chắc chắn không đấu lại người ta, cho nên vừa giao chiến đã bị ép xuống thế hạ phong.

Lúc này Yến Hoài Nam cũng nổi sát cơ, lần này hắn không giết Sở Hưu, e là Sở Hưu sẽ giết hắn.

Giờ tâm phúc thủ hạ của Sở Hưu đều lâm vào nguy cơ, hắn không tin Sở Hưu có thể không phân tâm, có thể giữ sức chiến đấu như lúc trước. Huống chi Yến Hoài Nam tin vào thực lực Ngũ Ương đạo nhân.

Mặc dù Ngũ Ương đạo nhân và Yến Hoài Nam không trực tiếp giao thủ. Có điều hôm nay Ngũ Ương đạo nhân được Hạng Long bỏ nhiệm làm đại tổng quản Trấn Võ Đường ngồi ngang hàng với Sở Hưu, chứng tỏ về mặt thực lực hắn cũng có tư cách khiêu chiến Sở Hưu, nếu không chuyện này sẽ thành một trò cười.

Mà thực tế cũng là vậy, công pháp của Ngũ Ương đạo nhân cực kỳ quỷ dị, ngay cả Sở Hưu cũng thấy ngạc nhiên.

Kiếm quang mang theo quỷ khí lạnh lẽo kia như chiếc lưỡi dài, cuốn một cái lập tức thôn tính một phần đao cương của Sở Hưu.

Đến cuối cùng, trường kiếm không ngờ lại rời tay, được một quỷ ánh màu xám trắng thao túng bay múa giữa không trung, kiếm quang lạnh lẽo quỷ dị. Nhìn kỹ lại quỷ ảnh đang múa trường kiếm kia có hình dáng Bạch Vô Thường trong truyền thuyết!

Vô Thường múa kiếm, độ ách hoàng tuyền!

Pháp môn của Âm Sơn Phái không ở chính ma mà ở thời khắc sinh tử!

Sở Hưu cau mày, thu đao lui lại phía sau, tay niết phật ấn. Khoái Mạn Cửu Tự Quyết nhanh chóng được thi triển, phật quang chói mắt hóa thành Cửu Tự Luân Bàn liên tiếp đánh xuống, lực lượng cường đại đó chấn động hư không, phát ra một tràng nổ vang.

Dưới Cửu Ấn Hợp Nhất, Vô Thường Kiếm Vũ hoàn toàn tan nát, nhưng trường kiếm trong tay Ngũ Ương đạo nhân lại xoay chuyển. Chỉ trong chớp mắt, cương khí tối tăm mờ mịt hóa thành hư ảnh lao về phía Sở Hưu, nhìn kỹ lại ra là đầu lâu Hắc Vô Thường, há to miệng rộng định nuốt sạch thân thể Sở Hưu vào trong.

Hơn nữa lực hút đó cực kỳ cường đại, những nơi nó đi qua ngay cả thiên địa nguyên khí cũng bị thôn tính sạch sẽ.

Có điều ngay lúc này sau lưng Ngũ Ương đạo nhân đột nhiên hiện lên một thân ảnh, cũng mở miệng, cũng nhào về phía hắn. Hơn nữa lực lượng thôn tính kia còn cường hãn hơn Hắc Vô Thường nhiều, đồng thời còn mang theo cảm giác cực kỳ tà ác quỷ dị.

Ngũ Ương đạo nhân quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy hóa thân Ngạ Quỷ Đạo lao về phía mình. Chuyện này khiến Ngũ Ương đạo nhân giật nảy mình.

“Tinh hồn quỷ đói!”

Sau đó Ngũ Ương đạo nhân tức giận nói: “Tinh hồn quỷ đói mà dùng như vậy à? Đúng là phung phí của trời!”

Pháp môn của Âm Sơn Phái vốn chuyên nghiên cứu đạo sinh tử, trong tử đạo ẩn chứa rất nhiều phương thức chế tạo hung vật ác quỷ. Có điều đại đa số các phương thức này đều đã thất truyền, cho dù không thất truyền thì điều kiện cũng hà khắc tới cực điểm, đừng mong chế tạo dễ dàng.

Tinh hồn quỷ đói này có rất nhiều cách dùng, như Sở Hưu hiện tại chỉ là phát huy công hiệu cơ bản nhất của nó, không phải phung phí của trời thì là gì?

Nhưng giờ Ngũ Ương đạo nhân cũng không nghĩ được nhiều như vậy, ngay chớp mắt khi Ngạ Quỷ Đạo đánh tới, Ngũ Ương đạo nhân đã niết ấn quyết, chớp mắt lực lượng thiên địa nguyên khí dung nhập vào ấn quyết, khí tức như cây gỗ lớn che trời, không ngừng lớn lên, sinh cơ vô hạn.

Ngay chớp mắt khi tinh hồn quỷ đói thôn tính cả Ngũ Ương đạo nhân cùng gốc cây lớn che trời kia, tinh hồn Ngạ Quỷ Đạo ầm ầm bùng nổ, lực lượng sinh cơ cường đại lập tức khiến nó lui lại phía sau, trở lại con rối người, như nhận thương tổn rất lớn.

Có điều ngay lúc này, sau lưng Ngũ Ương đạo nhân đột nhiên bộc phát ra phật quang rực rỡ. Hư ảnh của Hắc Vô Thường trực tiếp bị Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu đánh nát, bản thân y lại đạp bước lao thẳng về phía Ngũ Ương đạo nhân, quanh người ngưng tụ ma khí phật quang, uy thế cường đại, trực tiếp đánh thẳng về phía Ngũ Ương đạo nhân.
Chương 864 Sở Hưu hung ác 1

Sở Hưu không ngờ Ngũ Ương đạo nhân này thực lực lại không yếu, mặc dù không đạt tới cấp bậc Chử Vô Kỵ nhưng trong tông sư võ đạo cũng là cao thủ.

Công pháp của Âm Sơn Phái mặc dù bị Đạo môn cho là tà ma ngoại đạo nhưng thực tế người ta tu luyện là đạo sinh tử bí pháp âm dương chính thống,

Dưới Hoán Nhật Đại Pháp, Sở Hưu từng bước ép tới, dưới lực lượng này, bất cứ si mị võng lượng yêu ma nào cũng bị phân giải phá hủy, ngay cả thanh trường kiếm âm trầm trong tay Ngũ Ương đạo nhân cũng xuất hiện một vết rạn.

Ngũ Ương đạo nhân biến sắc, tay trái vung phất trần, sương mù mông lung tỏa ra sinh cơ bừng bừng bao phủ lấy Sở Hưu.

Sở Hưu vừa định hành động, mặt đất đã lập tức rạn nứt, một gốc cây lớn đột nhiên nhô lên từ mặt đất, tựa như nháy mắt đã trưởng thành, tràn ngập sinh cơ nồng đậm.

Thân hình Sở Hưu phát lực, Thiên Tử Vọng Khí Thuật được thi triển, bất cứ nơi nào trên mặt đất có dị động, y đều né tránh trước.

“Thú vị!”

Ánh mắt Sở Hưu lộ vẻ khác lạ, pháp môn của Âm Sơn Phái đúng là cực kỳ thú vị, lại có thể hòa cả sinh cơ và tử ý làm một thể.

Giờ chiêu này của Ngũ Ương đạo nhân rõ ràng là nghiên cứu sinh cơ tới cực hạn.

Sở Hưu từng nghe Mai Khinh Liên thuật lại tỉ mỉ về Âm Sơn Phái, nghe nói này trước Âm Sơn Phái trong nhánh Ẩn Ma đã từng bộc lộ chiêu thức này, tiện tay vung lên cây giống đã thành gỗ lớn chọc trời, một hạt giống rơi xuống đất chớp mắt đã trưởng thành từng đống cây ăn quả, mặc cho người qua đường ngắt lấy, thậm chí được thờ cúng như thần tiên sống.

Chỉ có điều giờ Ngũ Ương đạo nhân không phải đang biểu diễn mà là sát chiêu chí cường hàng thật giá thật!

Dùng lực lượng bản thân cưỡng ép thúc đẩy gốc cây sinh trưởng, sắc mặt Ngũ Ương đạo nhân vốn đã chẳng lấy làm đẹp giờ lại càng tái nhợt.

Quan trọng nhất là những cây gỗ khổng lồ chi chít chằng chịt đó thậm chí không chạm được tới góc áo Sở Hưu.

Ngay lúc mọi người ở đây đều cho rằng thực lực Ngũ Ương đạo nhân có vẻ hơi yếu, hắn lại đột nhiên niết thành ấn quyết, phun ra một chữ: “Trấn!”

Chỉ trong chớp mắt, vô số cây gỗ phủ kín bầu trời tỏa ra ánh sáng trận pháp, kết lại với nhau, còn vị trí của Sở Hưu vừa vặn trung tâm trận pháp.

Thậm chí ngay chính Sở Hưu cũng không ngờ mình lại trúng kế của Ngũ Ương đạo nhân.

Đối phương biết mình có thể né tránh mấy gốc cây này nhưng vẫn cố làm như vậy, cuối cùng ép y tới chính giữa trận pháp, cũng là nơi chịu áp lực lớn nhất.

Một thoáng sau, trận pháp ầm ầm bùng nổ, từng gốc cây che trời bắt đầu khô héo, cuối cùng ầm ầm nổ tung. Sinh cơ cực hạn chính là tử vong!

Ngay chớp mắt khi trận pháp bùng nổ, toàn bộ Thần Vũ Môn đều chấn động, uy thế này đã cường hãn tới mức đủ giết chết đại đa số tông sư võ đạo ngay lập tức.

Ngũ Ương đạo nhân cũng thở dài một tiếng. Nói thật, hắn không muốn giết Sở Hưu, dù sao hắn cùng Sở Hưu đều là người chấp chưởng Trấn Võ Đường, vì một thế lực ngoài như Thần Vũ Môn mà chém giết lẫn nhau, tới chỗ bệ hạ cũng khó giải thích.

Cho nên dẫu Sở Hưu chỉ nể mặt hắn một chút thôi, chuyện này cũng dễ giải quyết.

Nào ngờ Sở Hưu lại khó chơi như vậy, vừa lên tiếng đã lập tức vạch mặt với hắn, vậy đừng trách hắn độc ác!

Mặc dù bên phía Ngũ Ương đạo nhân gây động tĩnh lớn như vậy nhưng tất cả những người lệ thuộc vào Sở Hưu, bất kể Mai Khinh Liên hay Đường Nha đều không hề lo lắng.

Bọn họ đi theo Sở Hưu thời gian dài như vậy, đã vô số lần chứng kiến Sở Hưu gặp nguy hiểm.

Cho dù đối mặt với La Thần Quân của Thiên Môn, gặp cường giả Chân Hỏa Luyện Thần chí cường, Sở Hưu còn không chết. Một Ngũ Ương đạo nhân muốn giết Sở Hưu? Không thể nào!

Quả nhiên, một khắc sau trong vụ nổ trận pháp kia đã xuất hiện biến hóa.

Một luồng lực lượng chấn động lòng người hiện lên, uy lực vụ nổ trận pháp bắt đầu phân tán, ánh đao lóe lên. Cảm giác sắc bén tới cực hạn đó thậm chí khiến các võ giả nơi này không cách nào mở mắt ra.

Một đao kinh người chém xuống, đao ý dâng trào mãnh liệt, thế đao khuấy đảo không khí, đao kình mênh mông bát ngát, như biển gầm vang vọng thiên địa bao phủ thôn tính vạn vật.

Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn. Phá Hải!

Chiêu thức này Sở Hưu rất ít khi vận dụng, thậm chí lúc trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, trừ phi gặp nguy hiểm nếu không Sở Hưu tuyệt đối không sử dụng nó.

Thức đao pháp này dẫn phát lực lượng thiên địa, bảy thanh ma đao cường đại như vậy còn chỉ là bắt chước thức đao pháp này mà sáng tạo ra.

Khi trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, Sở Hưu vận dụng đao pháp này sẽ bị phản phệ cực lớn, thậm chí tới mức dùng xong chiêu này không còn sức đánh tiếp.

Mặc dù giờ vận dụng đao pháp này cũng bị phản phệ không nhỏ, nhưng ít nahát Sở Hưu đã có lực lượng khống chế sơ bộ, không cần chật vật như lúc ở cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.

Ngay lúc Sở Hưu chém ra đao kia, Ngũ Ương đạo nhân đột nhiên biến sắc.

Hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của chiêu đao này, đó là một loại cường đại tới cực hạn, không cách nào ngăn cản.

Phất trần trong tay hắn múa lên điên cuồng, lực lượng sinh tử âm dương nở rộ trước người hắn.

Sương mù mông lung bao hàm sinh cơ cùng quỷ khí âm trầm mang tử ý quấn lấy nhau, hóa thành bộ dáng Hắc Bạch Vô Thường, hệt như hình vẽ trên đạo bào của hắn, đầu đuôi nối liền, che trước người hắn. Đồng thời thân hình Ngũ Ương đạo nhân cũng nhanh chóng thối lui, bộc phát tốc độ lên tới cực hạn, quả thật chạy được bao xa thì cố mà chạy.

Nhưng chuyện tiếp theo lại ngoài dự liệu mọi người.

Một đao kia của Sở Hưu chém xuống không phải chém về phía Ngũ Ương đạo nhân đang kinh hãi, mà là chém vào Yến Hoài Nam đang giao đấu cùng Mai Khinh Liên!

Một đao này chém xuống, thậm chí ngay Yến Hoài Nam cũng không kịp phản ứng, không ngờ mục tiêu của Sở Hưu lại là mình.

Thân hình Mai Khinh Liên lập tức hành động. Thân hình nàng chỉ chớp mắt đã xuất hiện bên ngoài mười trượng.

Còn Yến Hoài Nam đột ngột đối mặt với lực lượng đao chiêu kia của Sở Hưu. Thời khắc sinh tử, Yến Hoài Nam nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết bộc phát quanh người, định liều mạng ngăn cản.

Có điềuu trong lúc vội vàng, tất cả đều là phí công.

Một đao Phá Hải này, cái tên không phải khoác loác mà là thật sự. Nó có lực lượng chém tan biển rộng, hùng vĩ tới mức thân người không thể chạm nổi.

Dưới đao này, tất cả đều tan thành mây khói, thân hình Yến Hoài Nam trực tiếp bị chém thành hai nửa, ầm ầm ngã xuống đất.

Dưới thi thể hắn, một vết nứt bắt đầu kéo dài, lan tới mấy trăm trượng. Cuối vết nứt đó, từng tòa gian nhà ầm ầm sụp đổ, làm phát ra một tiếng nổ lớn.

Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt, thật sự không ngờ mọi chuyện lại kết thúc như vậy.

Sở Hưu cùng Ngũ Ương đạo nhân đang đánh nhau nảy lửa, thế nhưng cuối cùng lại đánh chết Yến Hoài Nam, thế này là sao?

Gương mặt Ngũ Ương đạo nhân lộ vẻ giận dữ, không khí Hắc Bạch Vô Thường trước mặt tiêu tan.

Hành động này của Sở Hưu khiến hắn có cảm giác mình bị đùa bỡn.
Chương 865 Sở Hưu hung ác 2

Có điều đúng lúc này, không đợi những người khác có hành động gì, Sở Hưu sắc mặt hơi tái đột nhiên xuất hiện trước mặt Yến Đình Đình.

Nhìn Sở Hưu, ánh mắt Yến Đình Đình bộc phát ý hận nồng đậm, có điều cô ả chưa kịp nói ra một chữ, Sở Hưu đã vươn tay ra như tia chớp, trực tiếp nắm lấy cổ ả, bóp chết rồi ném sang một bên.

Thấy cảnh này, đám người xung quanh đều phát run.

Trước đó bọn họ luôn nghe Sở Hưu này làm việc tàn độc, quyết liệt không để đường lui, nhưng lại không chứng kiến trực quan sự tàn nhẫn của Sở Hưu.

Cho tới hôm nay rốt cuộc bọn họ mới được chứng kiến. Hung ác, quá hung ác, hung ác tới mức không cho người ta nói lời cuối trước khi chết.

Ngũ Ương đạo nhân nhìn Sở Hưu, nghiến răng nghién lợi: “Sở Hưu! Ngươi được lắm! Tới trước mặt bệ hạ, chúng ta đợi xem kết quả cuối cùng!”

Nói xong Ngũ Ương đạo nhân trực tiếp vung tay, mang người của Âm Sơn Phái đi khỏi.

Yến Hoài Nam đã chết, hắn liều mạng với Sở Hưu còn ý nghĩa gì nữa?

Huống hồ hắn cũng đã thấy thực lực của Sở Hưu, có thắng được Sở Hưu hay không chưa bàn, chí ít giết Sở Hưu là chuyện không thể.

Chỉ có điều hắn bố trí thời gian dài như vậy, đã thấy Yến Hoài Nam sắp mang toàn bộ Thần Vũ Môn gia nhập dưới trướng Trấn Võ Đường, gia nhập dưới trướng hắn, thế nhưng giờ lại bị Sở Hưu quấy nhiễu. Chuyện này tuyệt đối chưa xong!

Sở Hưu đảo mắt một vòng xung quanh, đám đệ tử Thần Vũ Môn lúc này đã bỏ chạy tứ tán, những thế lực võ lâm khác thấy ánh mắt Sở Hưu xong đều vô thức lui lại một bước, một luồng hàn ý dâng lên từ tận đáy lòng.

Sở Hưu không nói gì thêm, chỉ vung tay, mang đám người Đường Nha rời khỏi.

Không phải y không muốn tiện tay diệt Thần Vũ Môn, có điều lần này ra tay chẳng qua là bất ngờ, y mang theo quá ít người.

Đệ tử nội môn ngoại môn của Thần Vũ Môn cộng lại ít nhất cũng hơn vạn, y mang có mười mấy người mà muốn diệt Thần Vũ Môn, đây là chuyện không thể. Cho dù hơn vạn con heo cũng chẳng đứng yên ở đó cho ngươi bắt.

Huống hồ sau khi dùng đao chiêu Phá Hải, Sở Hưu tiêu hao rất lớn, tạm thời không nên ra tay. Để phòng ngừa bất trắc, vẫn nên về tu dưỡng một thời gian cho thỏa đáng.

Lúc này không tới nửa ngày sau, tin tức Sở Hưu giết chết Yến Hoài Nam đã lan truyền khắp võ lâm Bắc Yên, khiến mọi người kinh hãi than thở không thôi.

Yến Hoài Nam khác với Phương Đại Thông, đây là người đứng trong năm mươi hạng đầu của Phong Vân Bảng, Thần Vũ Môn còn nhờ hắn mà đứng

trong Thất Tông Bát Phái. Thế nhưng giờ hắn chết trong tay Sở Hưu như vậy, quả thật rất kinh khủng.

Hơn nữa những người biết tiền căn hậu quả còn không thể nói gì Sở Hưu.

Dù sao ban đầu Thần Vũ Môn ngươi cũng hạ độc cổ với Sở Hưu, thế nhưng thủ đoạn bỉ ổi không thành công, bị người ta giết ngược lại cũng là đáng đời. Điểm này ngay Đại Quang Minh Tự cũng không thể bới móc gì được.

Mặc dù người hạ độc không phải Yến Hoài Nam, thế nhưng con gái ngươi hạ độc với ngươi hạ độc có gì khác nhau?

Có điều, mặc dù như vậy mọi người vẫn kinh hãi trước thực lực cường đại và tàn nhẫn của Sở Hưu. Kẻ này đúng là sát tinh, đi tới đâu giết tới đó, còn cực kỳ thích kiểu đưa ma cho người ta trong ngày đại hỉ.

Vốn có một số thế lực võ lâm còn định tổ chức ngày mừng thọ, tiệc mừng gì đó. Thế nhưng chuyện này vừa lan truyền, tất cả đều hủy bỏ.

Trong địa điện mờ tối, Hạng Long căm tức nhìn Ngũ Ương đạo nhân cùng Sở Hưu bên dưới.

“Trẫm giao Trấn Võ Đường cho các ngươi, các ngươi báo đáp trẫm như vậy đấy à?

Tự giết lẫn nhau, người khác còn chưa làm sao, tự mình đã đánh lộn, khiến người ngoài chế giễu.

Các ngươi một là chưởng môn một phái, một là người thừa kế nhánh Ẩn Ma, đều là tông sư võ đạo rồi, có thể quan tâm tới đại cục chút không?”

Sau tiếng gầm của Hạng Long, Ngũ Ương đạo nhân phân bua: “Bệ hạ minh giám, bần đạo vẫn luôn thành thật khuyên nhủ Yến Hoài Nam, thế nhưng đã sắp thành công rồi tên Sở Hưu này lại đột nhiên nhúng tay khiến cho mọi chuyện hoàn toàn thất bại. Rõ ràng tên Sở Hưu này đang dùng việc công báo thù tư!”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Ta dùng việc công báo thù tư? Đúng là nực cười!

Ngươi với ta cùng là người của Trấn Võ Đường, nhưng ngươi ra tay với Yến Hoài Nam có báo cho ta không?

Ngày trước Bắc Yên tổ chức liên minh trừ ma, Yến Hoài Nam chính là một trong số những người tham dự. Sao nào, chẳng lẽ giờ ta tới gây sự với hắn lại không được à?”

Ngũ Ương đạo nhân hừ lạnh nói: “Vậy sao sau khi ta ra mặt ngươi vẫn hạ thủ giết Yến Hoài Nam?”

Sở Hưu không nhường một bước: “Nực cười! Yến Hoài Nam muốn giết ta! Người muốn giết ta, ta giết ngươi, thế có gì sai?”

“Kẻ muốn giết ngươi là con gái của Yến Hoài Nam chứ không phải Yến Hoài Nam!”

“Vậy được, hôm nào ta cho người hạ chút Đoạn Trường Cổ cho Ngũ Ương đạo trưởng, sau đó lại giết người đó trả lại công bằng cho ngươi. Vậy có phải chuyện này không liên quan tới ta không?”

“Cưỡng từ đoạt lý!”

Hai người Sở Hưu và Ngũ Ương đạo nhân tranh cãi nảy lửa, nếu không phải cố kỵ nơi này là hoàng cung chắc hai người đã tay đao tay kiếm chém giết thẳng tay rồi.

“Im hết đi cho trẫm!”

Hạng Long gầm lên một tiếng nói: “Được rồi, chuyện này tạm thời như vậy thôi. Hai người các ngươi mỗi người thối lui một bước, đừng ai gây sự với ai. Nếu để trẫm biết các ngươi còn làm vậy lần nữa, chắc chắn trẫm sẽ nghiêm trị!”

Nói xong, Hạng Long vung tay áo, đuổi cả hai người ra.

Sau khi Sở Hưu và Ngũ Ương đạo nhân rời khỏi, vẻ giận dữ trên mặt Hạng Long lập tức biến mất. Tốc độ trở mặt nhanh tới mức người ta không cách nào tưởng tượng.

Một lão thái giám ẩn mình trong bóng tối đứng sau lưng Hạng Long, dùng gọng trầm trầm khàn khàn nói: “Bệ hạ buông tha cho bọn họ dễ dàng vậy à? Người trong giang hồ đúng là người trong giang hồ, không có quy củ, khó lòng dạy bảo!”

Hạng Long khoát tay áo nói: “Không sao, chuyện của giang hồ phải do người giang hồ giải quyết. Nếu không trẫm tìm Ngũ Ương đạo nhân và Sở Hưu tới làm gì?

Trẫm không hỏi quá trình, chỉ nhìn kết quả, bọn họ có đánh nặng tay hơn nữa cũng chẳng sao, chỉ cần không uy hiếp tới lợi ích của Bắc Yên ta là được.

Hàn công công, từ khi Trấn Võ Đường thành lập tới nay, giang hồ có biến đổi gì không?”

Hàn công công kia suy nghĩ một chút rồi nói: “Biến hóa rất lớn. Giờ những tông môn lớn mạnh nhất Bắc Yên như Đại Quang Minh Tự đang bị thu hút sang bên Tây Sở. Sau khi Sở Hưu khống chế Cự Linh Bang, lại chiếm đoạt áp đảo hơn mười thế lực võ lâm Bắc Yên, những thế lực võ lâm khác đều cảm thấy bất an, không dám hành xử quá mức tùy tiện nữa.”

Hạng Long vung tay lên nói: “Vậy chẳng được ư? Bất kể bọn họ đánh nhau sống chết thế nào, chỉ cần hàng phục được võ lâm Bắc Yên là được. Đại phái Bắc Yên như Thần Vũ Môn bình thường không tuân theo giáo hóa của vương đạo, bất luận Yến Hoài Nam chết hay thần phục đều có lợi với triều đình Bắc Yên ta, đã vậy sao phải lo nghĩ nhiều?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK