Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này điện thoại Long Thiên Tiếu vang lên, là tin nhắn thông báo, từ tài khoản ngân hàng báo đến.

“Kính thưa quý khách hàng Long Thiên Tiếu, tài khoản ngân hàng đồng nhân dân tệ đuôi số 8527, số dư ngân hàng là nhân dân tệ, nguồn tài khoản chuyển khoản được bảo mật tuyệt đối!”

Cuối dòng tin nhắn còn thêm một câu này, điều này chứng tỏ tài khoản chuyển khoản cũng không phải tài khoản bình thường.

Sáng ngày hôm sau, Long Thiên Tiếu từ sáng sớm đã đưa Long Tiểu Tịch đến trường, sau nửa ngày làm việc Long Thiên Tiếu lái xe đến chỗ Cố Tuyết Cầm làm việc, ước chừng đợi tầm mười phút, Cố Tuyết Cầm mới từ trên tầng đi xuống.

“Gọi tôi gấp như vậy có chuyện gì sao?”

Cố Tuyết Cầm ngồi vào vị trí ghế phụ sau đó hỏi.

“Cô quên hôm qua tôi đã nói hẹn Tần Viễn Lâm bảo ông ấy đưa chúng ta đi xem nhà mà”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

“Anh đang nghiêm túc đấy à, ông ta thật sự sẽ tặng nhà cho chúng ta sao? Sao tôi vẫn cảm thấy có chút không giống thật vậy?”

Cố Tuyết Cầm có chút không tin được nói. Biệt thự trên núi Vân Lan giá khởi điểm dù thấp nhất cũng phải lên đến 60 triệu tệ.

“Tặng hay không cũng không rõ, không tặng thì mình mua”.

Long Thiên Tiếu đã dự liệu trước nói.

“Nhưng giá cũng phải 60 triệu tệ, thậm chí có thể một hai trăm triệu tệ, anh thật sự có thể mua được sao?”

Cô biết Long Thiên Tiếu không thiếu tiền nhưng một lần có thể bỏ ra 60 triệu tệ thậm chí còn có thể nhiều hơn vậy.

“Đến đó xem thì sẽ biết thôi”.

Long Thiên Tiếu có chút thần bí cười cười rồi nói.

“Chậc chậc…kia không phải là chồng của Cố Tuyết Cầm sao?”

“Không phải chứ, sao có thể đi xe Audi được?”

“Ai biết được? Có thể là Cố Tuyết Cầm mua cho anh ta rồi?”

“Không phải có thể mà chắc chắn là thế rồi! Loại phế vật như anh ta làm gì có tiền mua xe đắt tiền như thế?”

“Không phải chứ, tôi nghe nói thứ phế vật đó năm năm ở nhà lo liệu việc gia đình, không ra ngoài làm ăn chỉ ở nhà làm nội trợ, một người đàn ông sao có thể chịu uất ức đến mức độ như thế chứ?”

“Tiếc cho Cố Tuyết Cầm, một cô gái tốt. Cố Tuyết Cầm cũng là cô gái có tiếng trong thành phố Lâm Giang chúng ta, có biết bao công tử giàu có theo đuổi mà? Đáng tiếc, đáng tiếc lại gả cho một phế vật, là cuộc hôn nhân thứ hai, còn dẫn theo một đứa bé nữa!”

Mọi người đều dị nghị, chỉ trỏ nói này nọ Long Thiên Tiếu, những lời này đương nhiên lọt vào tai Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm, sắc mặt Long Thiên Tiếu vẫn giống thường lệ, tựa như đã sớm hình thành thói quen xem nó là chuyện bình thường rồi.

“Mấy người này sao lại lắm mồm như vậy chứ?”

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, khẽ cau mày có chút buồn rầu nói. Cô không phải vì bọn họ dị nghị chính mình nên tức giận mà giận thay cho Long Thiên Tiếu.

“Bỏ đi, quan tâm bọn họ làm gì chứ, hiện giờ cô mất đi dự án, lập tức trở thành viên chức bình thường, bọn họ càng thêm dị nghị không kiêng nể gì”.

Long Thiên Tiếu chỉ thản nhiên nói.

“Bọn như vậy tôi thực sự rất bực”.

Cố Tuyết Cầm vô cùng bức xúc nóng nảy nói.

“Tôi vốn là phế vật mà, mấy năm nay nếu không phải có cô, tôi và Tiểu Tịch cũng không thể sống đến bây giờ. Người phải chịu áp lực là cô, tôi không có tư cách để ý đến mấy chuyện linh tinh đó, bọn họ muốn nói gì thì cứ mặc họ đi”.

Long Thiên Tiếu khởi động xe rồi rời khỏi tập đoàn nhà họ Cố.

“Những gì anh đối với tôi chỉ có ân huệ thôi sao?”

Cố Tuyết Cầm trầm ngâm hồi lâu rồi nhíu đôi lông mày thanh tú lại hỏi.

“Tôi cũng không biết nữa”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy cười khổ đáp.

Nghe thấy lời này biểu cảm của Cố Tuyết Cầm rõ ràng ảm đạm hơn, bởi chỉ muốn cảm ơn mà anh đồng ý dẫn mình rời đi sao? Hết thảy đó chỉ vì muốn cảm ơn thôi sao?

“Có thể cho tôi chút thời gian được không, tôi muốn có thêm thời gian, đợi tôi thêm một chút nữa. Cô là người tốt, tôi cũng biết cô là người phụ nữ đáng quý trọng mà bất kì người đàn ông nào cũng tha thiết mong muốn có người vợ như vậy”.

Long Thiên Tiếu lái xe lại nói.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy trong đôi mắt ảm đạm lại hiện lên một tia sáng, tựa hồ trong lòng lại dấy lên một tia hi vọng.

“Thật vậy sao?”

Cố Tuyết Cầm không mấy chắc chắn phải hỏi lại, câu này là thật sao? Bao gồm rất nhiều ý nghĩa!

“Đương nhiên!”

Long Thiên Tiếu vô cùng chắc chắn nói.

“Được rồi!”

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, gương mặt cũng khẽ ửng đỏ lên, dáng vẻ có chút mê người. Một người đàn ông nếu có thể dễ dàng buông bỏ một đoạn tình cảm thì anh ta cũng có thể buông bỏ rất nhiều đoạn tình cảm khác.

Hơn nữa, người phụ nữ kia đã ly hôn nhiều năm như vậy rồi. Tuy rằng không biết cô ấy đã đi đâu nhưng cô cảm nhận được sự rời đi của cô ấy đã khiến Long Thiên Tiếu chịu đả kích lớn.

“Ừm”.

Long Thiên Tiếu cũng đáp nói xong cũng chuyên tâm lái xe.

Khu trung tâm mua bán biệt thự đỉnh núi Vân Lan không được xây dựng trên núi mà ở dưới chân núi, vả lại còn rất gần tiểu khu Long Thiên Tiếu ở.

Trước khi vào trung tâm mua bán biệt thự trên đỉnh núi, Long Thiên Tiếu tìm một nơi đỗ xe lại.

Đúng lúc vừa xuống xe điện thoại của Long Thiên Tiếu vang lên, Long Thiên Tiếu lấy điện thoại ra, là Tần Viễn Lâm gọi đến.

“Chủ tịch Tần có chuyện gì vậy?”

Long Thiên Tiếu nhận điện thoại hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK