Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Vương Mỹ khẽ run rẩy, trên khuôn mặt hiện rõ sự sợ hãi.


Lúc nhìn thấy Long Thiên Tiếu từ cửa bước vào, khuôn mặt bà ta càng thêm phần kinh hoảng.


“Long Thiên Tiếu? Sao cậu lại ở đây?”


Vương Mỹ vừa nhìn thấy vậy thì lập tức lùi lại sau 2 bước, có chút hoảng sợ nói.


Cố Vân Sơn có chút ngập ngừng, nhưng cuối cùng cũng chịu lên tiếng.


“Vương Mỹ, chúng ta ly hôn đi!”


Cố Vân Sơn hít một hơi thật sâu, nói ra câu nói có phần nghiêm trọng. Trải qua bao nhiêu năm hôn nhân, tình cảm không phải không có, nhưng không biết từ bao giờ con người bà ta đã thay đổi, thay đổi đến mức ông ta không còn nhận ra nữa.



Copy từ web τaмlinh247.com


Ham mê vật chất, đê tiện, luôn cho rằng bản thân mình đúng còn người khác thì sai, thiện ác bất phân, tham lam đến ngay cả người thân cũng ra tay hãm hại được.


“Ông nói cái gì?”


Vương Mỹ như chết lặng hỏi lại.


“Tôi nói, chúng ta ly hôn đi, nể tình chúng ta là vợ chồng, tôi sẽ bảo phía gia đình tôi trợ cấp một khoản phí sinh hoạt cho bà, không để bà bị chết đói. Tuy nhiên, tôi thực sự không muốn sống tại nơi mà ngày nào cũng bị người ta gọi là vô dụng nữa. Tôi cũng là một người đàn ông, tôi có tôn nghiêm của mình, tôi không nói không đồng nghĩa với việc tôi không để tâm”.


Cố Vân Sơn nghiến răng, có chút đau lòng nói.


“Cố Vân Sơn, nếu ông đã xác định làm vậy, sau này ông đừng có hối hận, đừng đến cầu xin tôi đấy!”


Vương Mỹ nghe vậy lập tức nói.


“Vĩnh viễn không có chuyện đó”.


Cố Vân Sơn quả quyết.


“Được, nếu ông đã chủ động đề nghị ly hôn, nhà, xe, con trai, tài sản trong ngân hàng toàn bộ đều thuộc về tôi. Ông đã muốn dứt áo ra đi thì đừng hòng lấy được bất cứ thứ gì”.


Vương Mỹ có chút bất ngờ, tiếp tục nói, bao nhiêu năm nay, Cố Vân Sơn chưa từng nhắc tới chuyện ly hôn với bà ta, bất luận chuyện gì ông ta đều trầm mặc, trầm mặc cúi đầu chấp nhận, nhưng lần này lại muốn ly hôn.


“Tôi ra đi tay trắng, không cần bất cứ cái gì hết”.


Cố Vân Sơn liền đáp.


“Được, ông ra vẻ trượng nghĩa lắm đúng không? Ông giờ đây có chỗ dựa rồi muốn đá hai mẹ con tôi đi đúng không? Giỏi lắm, ông muốn ly hôn, tôi không chịu ly hôn, tôi xem ông làm gì được tôi. Ông muốn sống yên ổn, tôi nhất quyết sẽ không để ông yên ổn sống qua ngày”.


Vương Mỹ vô cùng phẫn nộ nói.


“Ly hôn hay không, e rằng không phải do bà quyết định là được”.


Lúc này, Long Thiên Tiếu cất lời.


“Đây là chuyện riêng giữa tôi và ông ta, cậu dựa vào đâu mà đòi làm chủ cuộc hôn nhân của tôi? Long Thiên Tiếu, tôi biết cậu ngang ngược không nói lý lẽ, nhưng cậu lại khuyến khích bố mẹ vợ ly hôn, cậu không sợ người khác dị nghị, không sợ thiên lôi đánh xuống đầu à?”


Vương Mỹ bày ra bộ dạng không sợ chết nói, bởi vì tức giận, hai hốc mắt bà ta đỏ lên.


“Lúc trước không phải bà cũng đòi làm chủ hôn nhân của tôi và Tuyết Cầm sao? Bây giờ ngược lại, tôi cho bà cảm nhận cái cảm giác bị người khác sắp đặt. Cuộc hôn nhân này, bắt buộc ly hôn, không muốn cũng phải ly hôn”.


Khóe miệng Long Thiên Tiếu nở nụ cười nhạt, ngữ khí lạnh lùng đáp.


Đạo trời luân hồi, trước giờ đã từng bỏ sót ai?


“Cố Tuyết Cầm, tại sao con không chịu lên tiếng, con cũng muốn ép bố mẹ ly hôn sao?”


Vương Mỹ nhìn về phía Cố Tuyết Cầm hỏi.


“Tôi không có người mẹ như bà. Bà điên rồi, bà và Cố Thiếu Duy đều điên thật rồi”.


Khuôn mặt Cố Tuyết Cầm lạnh lùng chỉ ngắn gọn đáp.


“Mày!”


Vương Mỹ nghe vậy nhất thời cứng họng.



Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !


“Không ly hôn, tôi không ly hôn, tôi có chết cũng không ly hôn”.


Vương Mỹ đột ngột từ chối, lớn tiếng hét.


“Cho dù bà không đến cục Dân chính, không ký tên cũng có thể tiến hành ly hôn, chỉ có điều quá trình hơi phức tạp hơn chút. Bà cũng biết thủ đoạn của tôi rồi. Tất nhiên, nếu như bà không chịu ký tên, những thứ nhà, xe, còn cả tài khoản ngân hàng toàn bộ đều không thuộc về bà. Bà nên biết rằng tôi đủ khả năng làm những việc đó”.


Long Thiên Tiếu lạnh lùng đáp, Vương Mỹ nghe vậy, ánh mắt có chút do dự, chuyện đã đến nước này, bà ta hoàn toàn biết rõ năng lực của Long Thiên Tiếu, có điều trong lòng bà ta luôn cho rằng Long Thiên Tiếu chỉ là một tên vô dụng thôi.


Hình tượng tên vô dụng của Long Thiên Tiếu đã khắc sâu trong lòng bà ta rồi.


“Bố, chúng ta đi thôi, đến cục Dân chính”.


Long Thiên Tiếu quay đầu nói với Cố Vân Sơn, ông ta nghe vậy khẽ gật đầu, sau đó liền theo Long Thiên Tiếu đi ra ngoài.


Đúng lúc này, Vương Mỹ nhất thời lo lắng.


“Khoan đã!”


Vương Mỹ thấy vậy lập tức lớn giọng ngăn cản Long Thiên Tiếu và Cố Vân Sơn lại.


“Tôi cho bà thêm một cơ hội hoặc là chủ động ly hôn hoặc là không có bất cứ thứ gì trong tay”.


Long Thiên Tiếu khinh bỉ nói.


“Ly hôn, tôi ly hôn, nhưng toàn bộ tài sản phải thuộc về tôi, Cố Vân Sơn ông vĩnh viễn không được đặt chân đến nơi này nửa bước”.


Vương Mỹ kiêu ngạo hét lớn.


“Vậy đi thôi! Nói chuyện tử tế một chút, nếu không tôi không chắc sẽ làm ra những chuyện gì đâu, bà cũng biết rồi đấy, tôi là một thằng vô dụng, chuyện gì tôi cũng có thể làm được!”


Long Thiên Tiếu liền nói. Vương Mỹ không còn cách nào khác, chỉ đành theo Cố Vân Sơn lên xe.


Sau khi tới cục Dân chính, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm không bước xuống xe, chỉ có Cố Vân Sơn và Vương Mỹ bước vào trong cục Dân chính.


“Chúng ta phận làm con cái, làm như vậy có phải không thích hợp không?”


Nhìn thấy Vương Mỹ và Cố Vân Sơn bước vào trong, tâm trạng Cố Tuyết Cầm vô cùng phức tạp hỏi.


“Làm gì có chuyện không thích hợp. Bố sớm đã không chịu nổi bà ta rồi, hai người họ nếu còn tiếp tục sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu”.


Long Thiên Tiếu nghe vậy lắc đầu nói.


“Chỉ hy vọng chúng ta làm như vậy là đúng”.


Cố Tuyết Cầm có chút ngậm ngùi nói.


Lúc này, Long Thiên Tiếu nhớ ra chuyện gì đó liền lấy điện thoại ra, gọi tới số của Tần Viễn Lâm.


“Cậu Long, có chuyện gì sao?”


Đầu dây bên kia, Tần Viễn Lâm khách khí nói.


“Trước 12 giờ ông còn ở công ty không?”


Long Thiên Tiếu hỏi.


“Tôi vẫn ở đó, cậu Long có việc gì vậy?”





Cố Tuyết Cầm nghe vậy nhìn chằm chằm vào Long Thiên Tiếu, có chút thắc mắc hỏi.


“Rất nhiều năm về trước, anh cho ông ta vài lời khuyên, ông ta liền thu được lợi lớn, vì vậy ông ta vô cùng biết ơn anh”.


Long Thiên Tiếu có chút mơ hồ giải thích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK