Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành phố Lâm Giang, trong một căn phòng tiếp khách sang trọng trên tầng năm của trung tâm thương mại Hongdaokou, Lôi Hổ ngồi ở trên bảo tọa, phía dưới là các nhân vật lớn dưới quyền Lôi Hổ.

“Đầu tiên, rất cảm ơn sự giúp đỡ của anh Long, nếu anh Long không giúp đỡ, hôm nay chúng tôi sẽ thua một cách thảm hại. Tiếp theo, tôi kính anh Long ba ly”.

Lôi Hổ đứng dậy, cầm ly rượu trước mặt lên, uống ba ly rượu trắng. Đám người thấy vậy cũng nâng ly kính Long Thiên Tiếu, nhưng Long Thiên Tiếu lại thờ ơ không động đậy. Thấy thế, Tần Tiểu Manh huých huých lên người anh.

Người ta kính rượu chú, chú không có phản ứng gì, có vẻ hơi mất lịch sự đó.

“Chúng ta nên bàn bạc một chút về các khoản điều kiện”.

Long Thiên Tiếu không uống rượu, lãnh đạm nói, tửu lượng của anh rất tốt, nhưng anh rất ít khi uống rượu.

“Đó là điều đương nhiên, mọi chuyện đã đến mức này, anh Long có thể nêu ra điều kiện của mình”.

Lôi Hổ nói.

“Điều kiện của tôi rất đơn giản, Đông Thành nhất định phải nghe theo tôi”.

Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói, chỉ là lời này vừa nói ra, đám người đều thừ ra, lời này có chút khó hiểu, Đông Thành nhất định phải nghe theo tôi, anh muốn làm chủ Đông Thành, muốn ngồi lên vị trí của Lôi Hổ sao?

“Anh Long muốn vị trí này của tôi à?”

Nghe thấy vậy, Lôi Hổ có chút ngượng ngùng nói.

“Anh Long tuy mạnh, nhưng sợ rằng vẫn chưa đủ tư cách làm chủ Đông Thành chúng tôi, các anh em dưới trướng cũng không phục!”

“Đúng thế, yêu cầu này không thể thực hiện, anh Long đưa ra ba yêu cầu khác đi!”

Mọi người nghe xong những lời này cũng lần lượt phản đối. Làm chủ Đông Thành, mạnh thôi chưa đủ. Sau khi tiếp quản Đông Thành, Lôi Hổ đối xử rất tốt với bọn họ, quan trọng là, thực lực và sức mạnh của Lôi Hổ không hề yếu kém.

Lời của đám người tuy rằng vẫn khách sáo lịch sự nhưng ít nhiều lại mang theo ý thù địch.

“Tôi không muốn vị trí của anh. Đối với việc quản lý thường ngày, những chuyện nhỏ nhặt này, tôi không có hứng thú. Điều tôi muốn là thế giới ngầm thành phố Lâm Giang là một khối bền vững, hơn nữa, nó phải có bước đi thống nhất. Nếu thành phố Lâm Giang xảy ra chuyện, tất cả thế lực ngầm ở thành phố có thể xoắn thành một sợi dây”.

Long Thiên Tiếu lạnh lùng nói, Tần Tiểu Manh ở bên cạnh nghe được những lời này cũng có chút kinh ngạc, cô không nhìn ra ông chú kì quái này còn có tham vọng như vậy, thế mà muốn thống nhất thế giới ngầm thành phố Lâm Giang.

Đám người nghe xong lại có chút bất ngờ, cách nói như vậy khiến người ta nghe vào cảm thấy dễ chịu hơn chút, nhưng tại sao lại có cảm giác kiêu ngạo như vậy?

Ý tứ trong lời nói của Long Thiên Tiếu là muốn thống nhất thế giới ngầm thành phố Lâm Giang, tham vọng cũng lớn quá.

“Anh Long, anh muốn thống nhất các thế lực lớn trong thế giới ngầm, anh muốn làm vua của thế giới ngầm thành phố Lâm Giang hả?”

Nghe thấy lời này, sắc mặt Lôi Hổ cũng thay đổi.

“Không sai. Các anh có thể hiểu như vậy”.

Long Thiên Tiếu thản nhiên nói.

“Dựa vào đâu? Cho dù chúng tôi nghe theo anh, Phương Thắng Thiên, Nam Thành, Tây Thành sẽ nghe theo anh chắc?”

“Đúng, căn bản không có khả năng này!”

“Với sức mạnh của chúng tôi, căn bản không có khả năng thu phục ba thế lực kia, chúng tôi chỉ có thể cùng tồn tại. Những năm gần đây, thế giới ngầm thành phố Lâm Giang tranh giành cấu xé lẫn nhau, mà chưa bao giờ thử hòa chung làm một”.

Đám người xì xào bàn tán.

“Anh Long, tôi biết sức mạnh của anh là phi phàm, nếu tôi nghe theo anh, sợ rằng đàn em của tôi sẽ không phục. Chi bằng thế này đi, anh Long đưa ra ba điều kiện khác mà tôi có thể làm được nhé”.

Lôi Hổ khuyên nhủ.

“Phải như nào mới phục?”

Long Thiên Tiếu thô lỗ nói.

“Anh Long có ân với chúng tôi, chúng tôi cũng không tiện không cho anh cơ hội. Đông Thành tôi chỉ kính sợ kẻ mạnh. Đại ca, tôi có một kiến nghị không biết có nên nói không?”

Lúc này, Hắc Lang đứng ra, nói bằng vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

“Hửm? Cậu cứ nói đi đừng ngại”.

Lôi Hổ gật đầu nói.

“Đông Thành chúng ta, suy cho cùng là thế giới dùng nắm đấm. Nếu anh Long đủ mạnh, tại sao chúng ta không thể nghe theo lời anh ấy?”

Hắc Lang lại nhàn nhạt nói.

“Hắc Lang, con mẹ nó, anh là kẻ phản bội, anh nói như vậy có giống tiếng người không?”

“Hắc Lang, đồ chó má này, đại ca bạc đãi anh sao?”

“Tên này, bây giờ anh nóng lòng muốn chạy theo người khác hả?”

Vừa nghe xong, đám người tôi một câu anh một câu, đồng thời lên án chỉ trích Hắc Lang.

“Đại ca đương nhiên chưa bao giờ đối xử tệ với tôi, tôi nói ra lời này cũng không phải là muốn trở thành kẻ phản bội, tôi chỉ đưa ra kiến nghị mà thôi”.

Sắc mặt Hắc Lang có chút lạnh lùng, lãnh đạm nói.

“Hắc Lang, không cần quan tâm tới bọn họ, cậu cứ nói tiếp đi”.

Nghe thấy vậy, Lôi Hổ lại nhìn về phía Hắc Lang, nói.

“Đại ca, là anh đã quá nuông chiều tên này, nếu là tôi, tôi đã sớm vặn óc anh ta ra rồi”.

Lại có người nói.

“Im mồm, để Hắc Lang nói”.

Lôi hổ khẽ quát.

“Kiến nghị của tôi là, nếu một mình anh Long có thể đánh bại tất cả chúng ta bằng phương thức đánh luân lưu, chúng ta sẽ đồng ý với yêu cầu của anh ấy, mọi người xem như vậy có được không? Đương nhiên, người biết võ mới lên, còn những người không biết thì không cần lên đâu”.

Hắc Lang nói.

“Ừm, tôi cảm thấy khá được”.

“Không ngờ miệng chó lại khạc ra được ngà voi”.

“Nếu anh Long thực sự làm được, chúng tôi sẽ nghe theo anh, tôi cảm thấy có thể. Vừa có thể báo đáp ân huệ của anh ấy, vừa cho anh ấy một cơ hội”.

Lúc này, mọi người lại xì xào bàn tán, khi Hắc Lang vạch ra kế hoạch, bọn họ lại cảm thấy ý kiến của Hắc Lang có tính xây dựng, hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề khó trước mắt.

Trên thực tế, bọn họ không nghĩ rằng Long Thiên Tiếu có thể làm được.

“Tôi cũng thấy kiến nghị của Hắc Lang không tệ, tôi không có vấn đề gì, anh Long thấy sao?”

Lôi Hổ lập tức đáp lại, nhưng trong lòng hắn ta cũng cho rằng Long Thiên Tiếu không thể đánh bại tất cả bọn họ, cho nên hắn ta cảm thấy rất yên tâm.

“Tôi không có vấn đề gì”.

Nghe thấy thế, Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt nói, thậm chí còn không thèm ngẩng đầu lên, anh trả lời dễ dàng như vậy, trong lòng Lôi Hổ lại khẽ run lên, cho dù sức mạnh của một người có đáng sợ cỡ nào cũng không thể đánh bại tất cả bọn họ chứ!

“Vậy quyết thế nhé. Tuy nhiên, bất kể anh Long có hạ gục tất cả chúng tôi hay không, anh vẫn sẽ nhận được 10 triệu tệ phí cảm ơn, mong anh đừng từ chối. Còn có, anh Long cá cược 100 ngàn tệ ở đấu trường quyền anh đã thắng hơn 100 triệu, chúng tôi cũng sẽ lập tức quyết toán cho anh”.

Lôi Hổ nghiêm túc nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK