Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ăn cơm tối và dọn dẹp xong, Long Thiên Tiếu về phòng ngủ, Cố Tuyết Cầm đã đi tắm rồi.

Vừa nằm xuống giường thì điện thoại reo, là Lâm Hi gọi tới.

“Có việc gì thế?”, Long Thiên Tiếu hỏi.

“Anh cả, nói cho anh một tin, có người đăng thông tin treo thưởng của anh nền tảng K”, Lâm Hi dùng giọng điệu lạnh lùng nói.

“Thông tin treo thưởng của tôi vẫn có mà? Đã trao thưởng cho người đứng nhất hơn mười năm nay rồi”, Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì ngáp một cái, nói một cách không quan tâm.

“Không phải là cái đó. Thông tin tiền thưởng mới vừa được công bố trong hai ngày qua. Tiền thưởng là năm mươi triệu tệ, trong vòng một tháng phải giết anh. Tôi đoán là do người ở thành phố Lâm Giang làm”, Lâm Hi lại nói, Long Thiên Tiếu nghe thấy thì cau mày.

“Có người nhận chưa?”, Long Thiên Tiếu hỏi.

“Tạm thời chưa có, nhưng có lẽ sẽ có người nhận sớm thôi. Tuy rằng những năm gần đây Đại Hạ của chúng ta đã trở thành cấm địa của lính đánh thuê nhưng vẫn có người muốn mạo hiểm. Giết một người bình thường được năm mươi triệu tệ, rất nhiều sát thủ muốn nhận vụ làm ăn này”, Lâm Hi tiếp tục nói.

“Cô tiếp tục theo dõi, nếu có người nhận thì phải nói với tôi ngay, đồng thời điều tra xem ai là người đã đăng tin treo thưởng đó”, Long Thiên Tiếu nói một cách dứt khoát.

“Tạm thời vẫn chưa tra được, chúng ta ở bên đó cũng có chút quan hệ, muốn điều tra thì cũng không phải không thể, chỉ là vấn đề thời gian”, Lâm Hi lãnh đạm nói.

“Vậy thì điều tra đi, tôi muốn xem thử rốt cuộc là ai ở thành phố Lâm Giang muốn giết tôi”, Long Thiên Tiếu nói với giọng lãnh đạm.

“Cũng có thể không có người nhận, năm đó anh cả chĩa súng vào đầu Tát Lạp Ngõa Đóa, bắt hắn ta hứa rằng tổ chức sát thủ của hắn ta không bao giờ được đặt chân đến Đại Hạ, hắn ta còn kí vào thỏa thuận. Hơn nữa, những năm gần đây, không có nhiều giải thưởng của Đại Hạ được đăng trên nền tảng K, cho dù có người Đại Hạ đăng nhưng việc tiến hành đa số ở nước ngoài, không cần phải đến Đại Hạ tiến hành”, sau một lúc im lặng thì Lâm Hi lại lên tiếng.

“Nói thì như vậy nhưng tôi biến mất nhiều năm rồi, cũng có thể bọn họ cho rằng tôi đã chết”, Long Thiên Tiếu cười lạnh và nói.

“Nếu người của bọn họ dám đến, đến bao nhiêu thì giết bấy nhiêu”, Lâm Hi lạnh lùng nói.

“Tôi cũng nghĩ như vậy nhưng điều tôi muốn biết bây giờ là rốt cuộc ai đã đăng thông tin treo thưởng”, Long Thiên Tiếu nói.

“Anh cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ điều tra ra”, Lâm Hi lại nói.

“Ừm”, Long Thiên Tiếu đáp.

“Còn một việc nữa, đó là Phương Thắng Thiên đã bắt đầu điều tra thông tin của anh, Lôi Hổ cũng đang làm thế. Anh xem có cần cảnh cáo bọn họ một chút?”, Lâm Hi lại nói.

“Chuyện này nằm trong dự liệu của tôi, bọn họ có thể điều tra được gì chứ?”, Long Thiên Tiếu bình tĩnh nói.

“Bọn họ tất nhiên không thể điều tra ra những việc cơ mật, chẳng qua chỉ là một số thông tin khá hiển nhiên về anh”, Lâm Hi lãnh đạm nói.

“Vậy thì cứ để bọn họ điều tra đi”, Long Thiên Tiếu đáp.

“Vâng, tôi biết rồi”.

Lâm Hi đáp một tiếng, sau khi nói chuyện xong với Lâm Hi, Long Thiên Tiếu cúp điện thoại. Lúc này Cố Tuyết Cầm mới từ trong nhà tắm đi ra, cô mặc một chiếc áo choàng tắm rộng rãi, trên đầu quấn một chiếc khăn tắm.

Tuy rằng áo choàng tắm rộng rãi nhưng không che giấu nổi thân hình mê người của Cố Tuyết Cầm, thật sự rất quyến rũ.

“Mọi việc bên phía tập đoàn Cố Thị thuận lợi chứ?”, Long Thiên Tiếu hỏi.

“Cũng tạm, mọi việc đều đang được thực hiện từng bước”.

Cố Tuyết Cầm lấy khăn tắm trên đầu xuống, tóc dài ướt xõa xuống trông khá phong tình. Long Thiên Tiếu vô cùng thành thục giúp cô sấy khô tóc.

“Cố Hiểu Huy sẽ không cho qua như vậy đâu, cô cẩn thận đề phòng một chút”, Long Thiên Tiếu nói.

“Anh yên tâm, nếu cạnh tranh bình thường thì anh ta không phải là đối thủ của tôi”.

Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì khá tự tin nói. Cô căn bản không để Cố Hiểu Huy vào trong mắt, nếu không phải do bà nội nghe lời ngon tiếng ngọt của anh ta thì nhà họ Cố không đến lượt anh ta làm chủ.

“Nói thì nói như thế nhưng Cố Hiểu Huy sẽ không dùng những thủ đoạn bình thường để cạnh tranh với cô, dù sao thì cô cũng phải cẩn thận, nếu gặp chuyện gì không giải quyết được thì để tôi giải quyết”, Long Thiên Tiếu vẫn tiếp tục nói, động tác trong tay cũng không ngừng lại.

“Anh đang lo lắng cho tôi sao?”

Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì nhìn chính mình trong gương và nói một cách trêu chọc.

“Cô nói xem?”, Long Thiên Tiếu chỉ mỉm cười và nói.

“Anh cứ yên tâm đi, tôi không giải quyết được thì chắc chắn sẽ tìm anh”.

Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì nhẹ nhàng nói, trong lòng cũng có cảm giác ngọt ngào. Bao nhiêu năm nay chỉ có một mình cô đối mặt với mọi việc, cảm giác có người có thể dựa vào bây giờ làm cho cô cảm thấy hạnh phúc.

“Ừm”.

Long Thiên Tiếu nhìn Cố Tuyết Cầm trong gương, nhẹ nhàng đáp lại. Cố Tuyết Cầm phát hiện Long Thiên Tiếu đang nghiêm túc chải đầu cho mình, khuôn mặt xinh đẹp có chút ửng hồng. Tuy rằng mỗi tối Long Thiên Tiếu đều sấy tóc cho cô nhưng dường như mỗi lần đều có cảm giác đặc biệt.

Hai người đều không lên tiếng trong một lúc lâu, tất cả dường như rơi vào im lặng.

“Tôi có xinh không?”

Một lúc sau, Cố Tuyết Cầm mới lên tiếng hỏi một cách không chắc chắn.

“Tất nhiên, người ta đều nói đệ nhất mỹ nhân của thành phố Lâm Giang lấy tôi, một tên ở rể”, Long Thiên Tiếu nói với giọng bông đùa.

“Xì, miệng lưỡi trơn tru!”

Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì chỉ lãnh đạm nói. Ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng vẫn có chút ngọt ngào. Trong ấn tượng của cô, Long Thiên Tiếu là một người rất cứng nhắc, anh chắc chắn không thể nói những lời như vậy với người khác. Anh chỉ là một tên đầu gỗ.

“Xong rồi”, Long Thiên Tiếu ngừng động tác trong tay và nói.

“Anh đi tắm đi, tôi lên giường ngủ trước đây. Hôm nay có rất nhiều việc, tôi mệt quá”.

Cố Tuyết Cầm đứng dậy, đẩy Long Thiên Tiếu vào nhà tắm còn bản thân thì lên giường nằm.

Để không làm ảnh hưởng đến Cố Tuyết Cầm ngủ, Long Thiên Tiếu ở trong nhà tắm sấy khô tóc. Sau khi ra khỏi phòng tắm, anh mặc đồ ngủ, trực tiếp lên giường. Lúc này, Cố Tuyết Cầm đang mặc đồ ngủ chứ không phải áo choàng tắm.

Long Thiên Tiếu nhận ra điều này và đắp chăn cho Cố Tuyết Cầm, anh cũng chui vào chăn, tắt đèn rồi nằm xuống và bắt đầu ngủ.

Nhưng mà anh còn chưa ngủ thì thấy Cố Tuyết Cầm như con mèo con chui vào trong lòng anh. Long Thiên Tiếu biết rằng cô đã ngủ say, đây chỉ là hành động vô thức của cô, anh không khỏi cười khổ, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Cố Tuyết Cầm rồi nhắm mắt ngủ.

Điều anh không phát hiện ra là Cố Tuyết Cầm, người vốn đã ngủ say lại mở đôi mắt lim dim ra. Khi cô phát hiện mình đã chui vào lòng của Long Thiên Tiếu nhưng cô không rời đi, mà lại ôm chặt lấy cơ thể anh, vùi mặt vào trong lòng anh và yên tâm đi vào giấc ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK