Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh cả, mọi thứ đã sắp xếp ổn thỏa. Có một quán bar Blackberry trong trung tâm thương mại, sau khi đến quán bar Blackberry, anh tìm người phục vụ ở quầy lễ tân, gõ ba tiếng ra hiệu, anh ta sẽ dẫn anh đi lấy rượu mà anh muốn".

Sau khi kết nối điện thoại, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Lâm Hi.

"Tôi biết rồi".

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu đáp, nói xong, anh liền cúp điện thoại.

"Cháu từng đến đây, cháu có biết đường vào quán bar Blackberry không? Chú muốn dùng tốc độ nhanh nhất để đến đó!"

Long Thiên Tiếu nhìn về phía Lục Thanh Dao, hỏi.

"Vị trí cụ thể, em không chú ý, em đến đây đều là trực tiếp từ lối vào võ đài quyền anh dưới lòng đất".

Nghe thấy vậy, Lục Thanh Dao lắc đầu nói.

"Quán bar Blackberry? Cháu biết cháu biết, lần trước cháu đến đây mua hàng, cháu biết quán bar Blackberry này ở đâu".

Nghe xong, Tần Tiểu Manh có chút hưng phấn nói.

"Vậy cháu dẫn bọn chú đến đó đi".

Long Thiên Tiếu xuống xe trước, sau đó nói với Tần Tiểu Manh.

"Chú muốn đến quầy bar Blackberry làm gì, không phải chú nói đến xem một trận đấu quyền anh sao? Chú đột nhiên đổi ý, muốn mời bọn cháu uống rượu đấy à?"

Tần Tiểu Manh dẫn đường ở phía trước, trong miệng lại càm ràm nói mãi không thôi.

"Đến rồi cháu sẽ biết".

Long Thiên Tiếu nói.

"Oh".

Nghe thấy vậy, Tần Tiểu Manh chỉ đáp lại một tiếng, cô vẫn vô cùng khéo léo dẫn đường ở phía trước, không phải chỉ là đến một quán bar thôi sao, thần bí như vậy làm gì?

Trong trung tâm thương mại có rất nhiều người ra vào, ba người vừa đi vừa chen chúc, khoảng bảy tám phút sau, quầy bar Blackberry đã xuất hiện trước mặt bọn họ, Long Thiên Tiếu vào trước một bước.

Tần Tiểu Manh và Lục Thanh Dao cũng đi theo sau, sau khi vào quán bar, Long Thiên Tiếu liền ngồi xuống quầy bar, trên quầy bar có một quầy rượu, Long Thiên Tiếu nhìn xung quanh, anh không thấy một nhân viên nào khác, vừa vặn thật, một quán bar lớn như vậy lại chỉ có một nhân viên bồi rượu.

"Ông chú, chú muốn uống chút gì đó không? Cháu mời, cháu không thiếu tiền".

Sau khi bước vào quán bar, Tần Tiểu Manh quan sát xung quanh, ngồi trên quầy bar cùng với Long Thiên Tiếu.

Long Thiên Tiếu cũng đang ngó đông ngó tây, anh vô tình như cố ý nhìn xung quanh, tựa hồ đang quan sát cái gì đó, trước lời mời của Tần Tiểu Manh, anh ngoảnh mặt làm ngơ.

Tùng tùng tùng!

Long Thiên Tiếu nhìn về phía nhân viên bồi rượu đó rồi gõ lên bàn.

"Thưa anh, tôi có thể giúp gì cho anh?"

Nhân viên bồi rượu bước tới, hơi cúi đầu, sau đó nói.

"Tôi muốn rượu".

Long Thiên Tiếu nói. Nghe xong những lời này Tần Tiểu Manh cảm thấy rất kì quái, đến quán bar không muốn rượu thì muốn gì, sao hôm nay cô cảm thấy ông chú kì quái này có vấn đề về thần kinh vậy nhỉ?

"Không biết anh muốn rượu gì?"

Nhân viên bồi rượu vô cùng kiên nhẫn nói.

"Rượu tôi muốn ở đây không có, anh cần đưa tôi vào trong để chọn rượu".

Long Thiên Tiếu xác thực nói, nghe thấy vậy, nhân viên bồi rượu vẫn mang theo nét mặt tươi cười, trong mắt hiện lên một tia sáng khiến người bên cạnh khó mà nhận ra, anh ta liếc nhìn ba người bọn họ.

"Anh có chắc loại rượu mà anh muốn không có ở đây?"

Nhân viên bồi rượu chỉ vào các loại rượu khác nhau ở phía sau, hỏi.

"Không có. Là bạn tôi nhờ tôi đến lấy rượu, nói là chỉ cần tôi yêu cầu là có thể lấy được rượu mà tôi muốn".

Long Thiên Tiếu nói.

"Vậy mời ba người đi theo tôi".

Nhân viên bồi rượu nghe xong thì hơi cúi đầu, liếc nhìn ba người rồi mới nói. Nói xong, anh ta dẫn đường ở phía trước.

Nghe xong, Tần Tiểu Manh vẫn mang theo vẻ mặt mông lung, rốt cuộc những người này đang nói gì vậy, giao tiếp giữa người với người có thể đơn giản hơn không?

Tuy rằng trong lòng Lục Thanh Dao rất tò mò, nhưng ít nhiều cô có thể nghe ra ý tứ đặc biệt trong những lời này, như là đang ám hiệu với nhau. Long Thiên Tiếu đi theo nhân viên bồi rượu, hai người cũng theo sau.

Nhân viên bồi rượu dẫn ba người vào hậu trường quán bar, khi Tần Tiểu Manh bước vào, cô kinh ngạc phát hiện xung quanh đều có người la liệt nằm trên mặt đất, cô sợ tới mức suýt chút nữa không nói được.

Nhưng Lục Thanh Dao lại che miệng Tần Tiểu Manh lại, ý bảo cô đừng nói nữa, một lúc sau, cô mới bình tĩnh lại.

"Chết rồi à?"

Trần Tiểu Manh thấp giọng nói, vẻ mặt rất cường đại.

"Ngất thôi, chưa chết!"

Nghe thấy thế, Lục Thanh Dao cũng trầm giọng đáp.

"Mấy vị chỉ đến đây lấy rượu, xin đừng ngó đông ngó tây, cũng đừng tạo ra âm thanh có được không?"

Nhân viên bồi rượu đi trước, sau đó lạnh lùng nói. Nghe xong, Lục Thanh Dao và Tần Tiểu Manh nhất thời không dám nói chuyện nữa.

Nhìn nhân viên bồi rượu đi ở phía trước, Tần Tiểu Manh cảm thấy người đàn ông này quá mức dị thường, anh ta quá bình tĩnh, đi ở đằng trước, anh ta không thể không nhìn thấy những người nằm la liệt đó, nhưng anh ta vẫn luôn duy trì bộ dạng bình tĩnh như không có gì xảy ra.

Người không sợ hãi còn có Long Thiên Tiếu, anh đi theo sau nhân viên bồi rượu vào trong, sau khi đi vòng vèo mở mấy cánh cửa, nhân viên bồi rượu dẫn bọn họ vào thang máy đi xuống dưới.

Thấy con số hiển thị trên thang máy, cả Lục Thanh Dao và Tần Tiểu Manh đều rất kinh ngạc, bởi vì thang máy hiển thị tầng hầm 4, ở đây, vậy mà còn có tận 4 tầng dưới lòng đất?

Sau khi đi ra khỏi thang máy, bọn họ đang ở trong một nhà kho, nhân viên bồi rượu tiếp tục đưa ba người đi về phía trước, đến cuối nhà kho có một cánh cửa, nhân viên đó cũng không lập tức mở ra, bởi vì cánh cửa này không giống với những cánh cửa khác. Đây không phải là cửa có thể mở bằng chìa khóa thông thường mà là cửa mật mã, hơn nữa trông chất liệu gỗ rất đặc biệt.

Đứng trước cửa, nhân viên bồi rượu đang tìm kiếm thứ gì đó trên người, anh ta lấy ra rất nhiều dụng cụ điện tử nhỏ xíu, cà vào khóa mật mã, khoảng bảy tám phút sau, phía trên cánh cửa lóe lên một tia sáng đỏ.

"Ba vị khách hàng, đi về phía trước, có một chiếc cầu thang bộ, có thể trực tiếp xuống tầng hầm năm, ở nơi đó cất giữ loại rượu mà các người muốn! Ông chủ chúng tôi sẽ gặp mọi người ở dưới đó".

Nhân viên bồi rượu nói, nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu chỉ gật đầu, sau đó dẫn Lục Thanh Dao và Tần Tiểu Manh đi vào, sau khi bọn họ bước vào, cánh cửa mật mã một lần nữa bị khóa lại.

Đi về phía trước, có thể thấy một số vị trí quan trọng có người canh gác, nhưng không ngoại lệ, tất cả đều ngã xuống.

"Ông chú kì quái, chú đang dẫn bọn cháu đến nơi nào vậy?"

Tần Tiểu Manh lấy làm lạ hỏi, thấy mấy người ngã xuống, cô mới nhận ra hiện tại mình đang ở nơi bí mật nhất trong khu mua sắm rộng lớn này, trong lòng cô rất kích động, có cảm giác như là một tên trộm.

"Nếu em đoán không sai, đây có lẽ là địa bàn của Lôi Hổ, em chỉ biết rằng đấu trường quyền anh dưới lòng đất là của hắn ta, không ngờ hang ổ của hắn ta cũng nằm dưới đấu trường quyền anh này".

Lục Thanh Dao nhìn tình hình xung quanh, nói, cô cho rằng cô đã thăm dò được đường đi ở đây, không ngờ rằng là cô nghĩ quá nhiều, trên thực tế dưới đất còn có 5 tầng, quả nhiên là đầm rồng hang hổ, địa thế vô cùng nguy hiểm.

"Lôi Hổ là ai? Là ông chủ của đấu trường quyền anh dưới lòng đất hả? Lợi hại lắm sao?"

Tần Tiểu Manh tò mò hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK