Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Long Thiên Tiếu, không phải cậu nói muốn chứng minh tính chân thực của giấy chứng nhận à? Sao, bây giờ lại mở cửa đón khách là có ý gì? Muốn đánh trống lảng hả?”

Bà cụ Cố lạnh lùng nói, bị Trần Hướng Thiên hờ hững không coi ra gì, trong lòng bà ta rất khó chịu. Với tư cách là chủ nhà họ Cố, bà ta cũng có tên tuổi nhất định ở thành phố Lâm Giang, ai gặp bà ta cũng phải kính nể mấy phần.

Chỉ là trước mặt, Trần Hướng Thiên vì một kẻ vô tích sự, không đếm xỉa đến bà ta, trong lòng bà ta có chút tức giận.

“Đúng vậy, không nên đánh trống lảng!”

“Tôi nghĩ là cậu ta không chứng minh được, tìm người đến giải cứu”.

“Nực cười, cứu được chắc?”

Tất cả các loại giễu cợt và mỉa mai lại vang lên.

Long Thiên Tiếu ngoảnh mặt làm ngơ trước những lời này, nhưng không có nghĩa là Trần Hướng Thiên cũng như vậy.

“Vị này là Cục trưởng Cục bất động sản mới nhậm chức, ông Chân Phàm, chúng tôi qua đây để làm việc cho cậu Long. Các người ồn ào như vậy là có ý gì, là muốn cản trở công việc của tôi?”

Trần Hướng Thiên nhìn về phía đám người, lạnh lùng nói, bọn họ nghe thấy vậy, trong nháy mắt liền yên tĩnh lại.

Từ lâu đã nghe nói có một người mới lên nắm quyền Cục bất động sản thành phố Lâm Giang, với tư cách là chủ nhà họ Cố, bà cụ vẫn chưa kịp hội kiến, không ngờ lại gặp được ở đây.

“Cậu Chân, lần đầu tiên gặp, ở nơi như vậy, thật sự có chút đường đột, tôi là Nam Cung Vân- chủ nhà họ Cố”.

Lúc này, bà cụ Cố đứng dậy, vươn tay ra muốn bắt tay với Chân Phàm.

“Xin lỗi, tôi vừa mới đến, cũng không biết nhà họ Cố gì gì đó. Tôi đến đây để giúp cậu Long giải quyết phiền phức, những thứ khác để sau hẵng nói đi! Tôi cảm thấy nơi này khá được đấy chứ, lẽ nào bà cảm thấy chỗ này có vấn đề sao? Đại Hạ có hơn 2 tỷ người, đều là những người dân bình thường giống bọn họ, chỗ ở cũng không khác ở đây là bao. Tôi đến đây và không hề cảm thấy khó chịu một chút nào cả”.

Chân Phàm liếc nhìn Long Thiên Tiếu, sau đó nói. Chuyện ở đây, ông ta cũng biết sơ qua một chút, ai vai phản diện, ai vai chính diện, ông ta có thể phân biệt. Ông ta mở cặp ra, sau đó lấy điện thoại ở bên cạnh và kết nối máy tính với Internet.

Tay bà cụ Cố vươn ra treo lơ lửng ở trên không, Chân Phàm không muốn bắt tay, bà ta chỉ có thể ngượng ngùng rụt tay về. Ý tứ rất rõ ràng, người ta không nể mặt bà! Đặc biệt là những lời nói ở phần sau, ít nhiều có ý phê phán bà ta.

“Cậu Long, cậu muốn chứng minh cho họ thấy, giấy chứng nhận bất động sản là thật hay là giả sao?”

Lúc này, Chân Phàm nhanh nhẹn hỏi.

“Không sai. Đây chính là giấy chứng nhận nhà của tôi, ông chỉ cần chứng minh cho họ thấy tính chân thực của nó là được”.

Long Thiên Tiếu nói, nói xong, anh đưa giấy chứng nhận cho Chân Phàm. Chân Phàm- Cục trưởng Cục bất động sản, đích thân giám định một tờ giấy chứng nhận, xét theo cấp độ, rõ ràng đã đủ thẩm quyền rồi.

“Các vị, đây là thẻ công tác của tôi, Chân Phàm- Cục trưởng Cục bất động sản thành phố Lâm Giang, cục trưởng Trần Hướng Thiên bên cạnh cũng có thể chứng minh thân phận của tôi. Cục trưởng Trần, chắc các ông không xa lạ với tôi chứ?”

Chân Phàm nói một cách lưu loát, cho Long Thiên Tiếu có cảm giác rằng, Châu Phàm này làm việc rất gọn gàng, dứt khoát, đồng thời cũng rất cẩn thận chặt chẽ.

Ông ta đến đây, cũng không có vội vàng chứng minh tính thật giả của giấy chứng nhận, mà là chứng minh thân phận của mình với mọi người trước, từng bước từng bước một, làm rất chặt chẽ, không cho người khác có cơ hội nghi ngờ.

“Các vị có ý kiến về thân phận của tôi không?”

Chân Phàm lại hỏi, đám người nghe thấy vậy đều sững sờ, đây là muốn chính miệng bọn họ thừa nhận thân phận của ông ta, để có thể dễ dàng tiến hành các công việc tiếp theo, mọi người đều hiểu được ý đồ của Chân Phàm.

“Ông Chân là Cục trưởng Cục bất động sản thành phố Lâm Giang, về vấn đề này, tôi không thấy có vấn đề gì, tôi tin rằng cách làm việc của ông Chân cũng rất công bằng và công tâm”.

Thấy đám người không nói chuyện, bà cụ Cố liền lên tiếng nói.

“Đúng đúng đúng, chúng tôi không có ý kiến gì”.

“Chúng tôi không phản đối”.

Đám người nhà họ Cố này, ai nấy đều là người từng trải biết phân biệt thời thế, lúc này, bà cụ Cố đã tỏ rõ thái độ, bọn họ cũng không còn nghi ngờ gì nữa.

“Vậy thì được, bây giờ tôi sẽ bắt đầu xác thực tính thật giả của giấy chứng nhận này”.

Chân Phàm nói xong liền ngồi xuống trước máy tính, trông rất chuyên nghiệp.

Cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ quái, dù sao ông ta cũng là cục trưởng cục bất động sản thành phố Lâm Giang, hiện tại đến nơi này xử lý công việc, đây là kiểu phục vụ tận cửa, cứ không cần thể diện như vậy sao?

“Cậu Long, vui lòng xuất trình chứng minh thư. Đồng thời, tôi sẽ dùng chứng minh thư để tìm một số thông tin cá nhân của cậu, nhưng những thông tin này, tôi sẽ bảo mật tuyệt đối, tôi nói rõ với cậu trước nhé”.

Chân Phàm lại nói.

“Tôi không có vấn đề gì”.

Long Thiên Tiếu đáp.

“Được, cậu vui lòng đợi một chút”.

Chân Phàm nói, nói xong, ông ta bắt đầu tra cứu thông tin bất động sản của Long Thiên Thiếu, thao tác thành thạo trên máy tính, thời gian dần trôi qua, mọi người đều đang chờ đợi.

Hiện trường khôi phục vẻ tĩnh lặng vốn có, tất cả bọn họ đều đang chờ đợi một sự thật.

Trước tiên, Chân Phàm thông qua thông tin trên chứng minh tra cứu tình hình bất động sản của Long Thiên Tiếu, mạng hơi lag nên ông ta phải kiên nhẫn chờ đợi.

Khi máy tính nhảy sang một trang web, tình hình bất động sản của Long Thiên Tiếu hiện lên, ông ta được một phen sửng sốt, cả người choáng váng, không kịp phản ứng.

“Ông Chân, tra được chưa?”

Long Thiên Tiếu thấy Chân Phàm có chút bất thường, nên anh hỏi.

“Hả? À được rồi, sắp được rồi”.

Lúc này Chân Phàm mới sực tỉnh lại, số lượng bất động sản của cậu Long này cũng nhiều quá đi. Ông ta tra cứu ở trên trang web bất động sản, một trang hiện ra 20 mục. Nhưng số lượng bất động sản hiện tại của Long Thiên Tiếu lại chiếm những 7 mục.

Quan trọng nhất không phải là số lượng, mà là nhà mang tên Long Thiên Tiếu được tính bằng từng căn một, biệt thự nguyên căn, biệt thự đơn lập, nhà ở thương mại, tứ hợp viện, có đủ các loại. Hơn nữa vị trí nhà ở đều nằm trong ba đường vành đai của Đế Đô.

Có một số nơi, thậm chí có tiền cũng không mua được, rốt cuộc Long Thiên Tiếu này là ai, có tiền không nói, chỉ dựa vào việc mua được nhà ở các khu vực kia, thân phận của Long Thiên Tiếu chắc chắn không đơn giản.

Rốt cuộc Long Thiên Tiếu là người như thế nào? Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, ngoài sự chấn động, Chân Phàm đã suy nghĩ rất nhiều, thậm chí ông ta còn âm thầm suy đoán thân phận của Long Thiên Tiếu.

Những thông tin này, người bên cạnh không thể nhìn thấy, cho nên, người khác không biết tại sao tự nhiên ông ta lại ngẩn ra.

“Cậu Chân, rốt cuộc cậu đã tra được tình hình bất động sản của cậu ta chưa?”

Lúc này, bà cụ Cố mất kiên nhẫn nói, cảm giác chờ đợi này quả thật không dễ chịu cho lắm.

“Sắp được rồi, tôi đang tìm biệt thự được ghi trên giấy chứng nhận bất động sản, mọi người chờ vài phút nhé, để tôi tìm”.

Chân Phàm trả lời, đám người nghe vậy, lại cảm thấy không bình thường, để tôi tìm, còn muốn tìm bao lâu nữa chứ, có ý gì? Lẽ nào kẻ ăn hại này có quá nhiều nhà, tìm thông tin của một căn biệt thự mà cũng mất mấy phút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK