Nghe thấy vậy, Sở Uyển Tình tò mò hỏi.
Thành phố Lâm Giang là thành phố lớn nhất và là tỉnh sở của tỉnh Giang Nam, còn thành phố Thiên Nam lại là thành phố lớn thứ hai của tỉnh Giang Nam chỉ đứng sau thành phố Lâm Giang, về mức độ phát triển kinh tế và sự giàu có thì không thua kém thành phố Lâm Giang.
“Nhà họ Đông Phương là gia tộc hạng nhất ở thành phố Thiên Nam, được mệnh danh là gia tộc ngôi sao và gia đình có truyền thống âm nhạc. Bởi vì các thành viên trong gia tộc chủ yếu hoạt động trong các lĩnh vực liên quan đến âm nhạc, người trong gia tộc này, một số tham gia vào công việc chế tạo sản xuất nhạc cụ, nhà họ Đông Phương có công ty chế tạo nhạc cụ nổi tiếng nhất Đại Hạ. Một số tham gia vào ngành môi giới ngôi sao, công ty môi giới của nhà họ Đông Phương đã ký hợp đồng với rất nhiều ca sĩ và ngôi sao nổi tiếng của Đại Hạ. Còn có một số người là nhạc sĩ, ca sĩ, diễn viên, kỹ thuật viên thu âm, vũ công v.v”.
“Bước ra từ gia tộc Đông Phương, có Đông Phương Tiêu Tiêu được gọi là em gái quốc dân, cũng có Đông Phương Thanh Uyển được mệnh danh là chị gái quốc dân nhờ vào vẻ đẹp dịu dàng động lòng người, bọn họ đã thu phục vô số fan hâm mộ bởi vẻ ngoài xuất chúng và tài năng ấn tượng, còn có nhà soạn nhạc hàng đầu như Đông Phương Tiếu, có thể nói đây là một gia tộc có quá nhiều nhân vật kiệt xuất”.
Thấy bộ dạng tò mò của Sở Uyển Tình, Lương Giai liền kiên nhẫn giải thích.
“Ôi trời, sao tôi không biết Đông Phương Tiêu Tiêu và Đông Phương Thanh Uyển là người cùng một gia tộc nhỉ?”
Nghe thấy vậy, Sở Uyển Tình vô cùng kinh ngạc nói.
“Nhà họ Đông Phương từ trước đến nay đều rất kín tiếng, cho nên, chị không biết những bí mật này là chuyện rất bình thường”.
Nghe xong, Lương Giai khẽ lắc đầu nói.
“Nhưng, tại sao một gia tộc quyền thế vậy lại chạy tới đây chúc mừng sinh nhật Cố Tuyết Cầm, hơn nữa còn tặng đồ cổ đáng giá hàng triệu tệ?”
Sở Uyển Tình sửng sốt nói.
“Cái đó, tôi cũng không biết”.
Lương Giai cười khổ nói. Cô và Cố Tuyết Cầm quen biết nhiều năm, nhưng cô chưa bao giờ nghe nói đến việc chị ấy có giao tình với nhà họ Đông Phương thành phố Thiên Nam.
Nếu những người này không đến vì Cố Tuyết Cầm, vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là đến vì Long Thiên Tiếu.
Chỉ là, Long Thiên Tiếu có máu mặt đến mức độ này sao, bọn họ cảm thấy có chút khó tin.
“Anh Long, Đông Phương Tuyết tôi không mời mà đến rồi”.
Lúc này, Đông Phương Tuyết bước tới, mỉm cười nói với Long Thiên Tiếu.
“Nào có, cô Đông Phương cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều, hôm nay còn đến dự tiệc sinh nhật vợ tôi, tôi vô cùng cảm kích”.
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu cũng cười nói.
“Chào cô Cố, cô đẹp thật”.
Đông Phương Tuyết nhìn về phía Cố Tuyết Cầm, lại nói. Tướng mạo và khí chất của Cố Tuyết Cầm quả thực khiến cô phải kinh ngạc, với khí chất vóc dáng như vậy, cũng không ngoa khi gọi là nữ thần quốc dân.
“Cô Đông Phương quá khen rồi, rất vui được làm quen với cô”.
Cố Tuyết Cầm mỉm cười nói, cô vươn tay ra bắt tay Đông Phương Tuyết.
“Cô Đông Phương, mời ngồi!”
Long Thiên Tiếu cũng nói, nghe xong, Đông Phương Tuyết liền chọn một chỗ rồi ngồi xuống, dưới sân khấu này có rất nhiều nhân viên đang bận rộn phục vụ khách khứa.
“Quả nhiên là đến vì Long Thiên Tiếu, trời ơi, anh ta thế mà lại quen biết người của thành phố Thiên Nam, mối quan hệ của người này còn rộng hơn cả Cố Tuyết Cầm”.
Thấy cảnh tượng trước mắt, Sở Uyển Tình cảm thán nói.
“Không phải nói anh ta là kẻ vô dụng à? Một kẻ vô dụng, sao có thể quen biết nhiều nhân vật lớn thế?”
Nghe được lời này, Lương Giai lại cười khổ nói.
“Ngoài kia người ta nói vậy, ai mà biết được?”
Sở Uyển Tình cũng lắc lắc đầu, từ lâu cô đã nói rằng, Long Thiên Tiếu trông không giống người thường, bây giờ Long Thiên Tiếu quả nhiên đã chứng minh suy nghĩ của cô là đúng.
“Thiên Tiếu còn có giao tình với nhà họ Đông Phương thành phố Thiên Nam sao?”
Cố Vân Sơn ngồi bên cạnh Long Vận Nhi, hỏi. Lúc này, Long Tiểu Tịch đã trở lại bên cạnh Long Vận Nhi.
“Cháu cũng không biết, cháu cảm thấy, anh cháu quen biết rất nhiều người, hơn nữa đều là những người rất lợi hại”.
Long Vận Nhi lắc lắc đầu nói. Mặc dù Long Thiên Tiếu là anh trai cô, nhưng cô cảm thấy trên người anh trai mình luôn có một cỗ sức mạnh không thể giải thích được, hơn nữa những người anh kết giao đều nằm ngoài tầm với của những người bình thường, chẳng hạn như Tần Viễn Lâm, Tần Tiểu Manh, còn có đám người Trần Hướng Thiên.
“Em có nên mặc trang trọng hơn chút không, ít nhất là thay một chiếc váy dạ hội?”
Lúc này, Cố Tuyết Cầm nhỏ giọng nói với Long Thiên Tiếu.
“Trang phục dạ hội đã chuẩn bị xong, nếu em nghĩ cần thay thì đi thay đi, đợi lát nữa khả năng còn có người đến”.
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu lại nói.
“Vậy anh đợi em chút, lát nữa chúng ta cùng tiếp khách”.
Cố Tuyết Cầm thấp giọng nói. Nghe xong, Long Thiên Tiếu vẫy tay gọi phục vụ, phục vụ liền bước tới, sau khi Long Thiên Tiếu nói mấy câu với phục vụ, phục vụ liền dẫn Cố Tuyết Cầm xuống.
Long Thiên Tiếu lại bước xuống sân khấu, đi đến bàn Long Tiểu Tịch.
Khoảng 10 phút sau, cuối cùng Cố Tuyết Cầm cũng trở lại.
“Bố, bố cũng đến ạ”.
Lúc này, Cố Tuyết Cầm mặc một chiếc váy dạ hội liền thân màu đen, chiếc váy hơi bó sát tôn lên đường cong hoàn hảo của Cố Tuyết Cầm, sau khi đi giày cao gót, cả người cô càng có khí chất hơn.
Bởi vì cô vốn đã cao, bây giờ đứng bên cạnh Long Thiên Tiếu cũng không có vẻ thấp hơn anh là mấy.
“Đến rồi, đến rồi, buổi chiều Thiên Tiếu đón bố đến đây”.
Nghe thấy vậy, Cố Vân Sơn cười ha hả nói.
“Lôi Hổ Đông Thành, biếu tặng tiền mặt 8,88 triệu tệ”.
Lúc này, hiện trường lại vang lên giọng nói của MC, Lôi Hổ từ bên ngoài bước vào cùng với một vài người, hôm nay Lôi Hổ mặc vest đi giày da, trông khá sang trọng, đến cả mấy tên đàn em theo sau cũng ăn mặc rất chỉnh chu.
“Anh Long, tôi vốn kêu mấy tên đàn em chuẩn bị một món quà, nhưng đám chó má này không ai có làm việc ra hồn cả. Cuối cùng không có cách nào khác, nghĩ đi nghĩ lại, tôi tặng cô Cố một bao lì xì, chúc cô Cố sinh nhật vui vẻ, mãi mãi xinh tươi”.
Lôi Hổ đi tới, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm cũng đứng ở phía trước đón tiếp.
“Cảm ơn anh Lôi”.
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm chỉ nói. Số tiền quà tặng là 8,88 triệu tệ đã vượt ra khỏi phạm vi mà cô có thể tiếp nhận, cô chỉ có thể tùy thuộc vào cách xử lý của Long Thiên Tiếu.
Đóng một bao lì xì 8,88 triệu tệ. Nghe đến số tiền này ai nấy đều không khỏi giật giật khóe miệng, quả thực điên rồi.
Nhất là đám phục vụ và đầu bếp, bọn họ đã từng thấy rất nhiều buổi yến tiệc của nhà giàu, nhưng chưa bao giờ thấy ai tặng quà kinh người như vậy.
“Lôi Hổ này lại là ai thế? Trời ơi, tiền bây giờ đều không phải là tiền nữa sao? Một bữa tiệc sinh nhật, Cố Tuyết Cầm đã có gần 20 triệu tệ rồi?”
Thấy một màn này, Sở Uyển Tình nói bằng vẻ mặt khó tin, cô thậm chí còn cho rằng mình đang nằm mơ.
“Cái đó, tôi cũng không biết, Lôi Hổ Đông Thành, sau tên còn mang theo hai chữ Đông Thành, chắc chắn không phải là người thường”.
Nghe xong, Lương Giai cũng nhàn nhạt nói.