Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Thiên Tiếu xem video và nhấn vào bình luận bên dưới video đó.

“Lợi hại, người anh em, cái gì mà cấm địa lính đánh thuê và sát thủ, chém gió thôi, người Đại Hạ thích chém gió. Còn có Long Vương chó má gì đó, cuối cùng cũng sẽ chết trong tay sói đen Tiếu Khắc Thác”.

Đây là một bình luận của một cư dân mạng người nước ngoài, nhận được 1,7 triệu lượt like và hàng chục ngàn lượt phản hồi. Ngoại ngữ của Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm khá tốt, bọn họ có thể hiểu được bình luận bằng tiếng nước ngoài.

“Làm chuyện mà mình muốn làm đi, Tiếu Khắc Thác, vì lý tưởng, tôi ủng hộ anh, cố lên!”

Đây là bình luận của một cư dân mạng khác, nhận được 1,5 triệu lượt like và gần 10 ngàn lượt phản hồi.

“Súc vật! Lũ súc vật!”

Đây là một bình luận của cư dân mạng có tâm và có chính kiến, nhận được 2 triệu lượt like và tất cả phản hồi chỉ có hai chữ- Đồng ý!

“Lầu một muốn chết hả, Tiếu Khắc Thác sớm muộn gì cũng sẽ bỏ mạng ở Đại Hạ chúng tôi”.

Đây là bình luận của một cư dân mạng trọng chính nghĩa, nhận được 2 triệu lượt like và hàng chục ngàn lượt phản hồi, bình luận bên dưới đều là mấy lời mắng mỏ xuyên quốc gia.

“Tiếu Khắc Thác, anh dám đến Đại Hạ thì cứ đợi xác treo ở cổng thành đi!”

Đây vẫn là bình luận của một cư dân mạng coi trọng công lý, cũng nhận được rất nhiều lượt like và phản hồi.

“Lầu một xỉ nhục đại nhân Long Vương, tối nay người nhà anh nhất định sẽ chết! Nhà ông đây ở số 101 đường Lâm Giang thành phố Lâm Giang, ông đây ở Đại Hạ thành phố Lâm Giang đợi anh từ ngàn dặm dẫn người tới, cô nhi Tiếu Khắc Thác đợi mà treo xác ở cổng thành đi! Tiếu Khắc Thác không chết, ông đây sẽ trồng cây chuối gội đầu!”

Câu trả lời này vẫn là một bình luận dữ dội từ cư dân mạng trọng công lý, phần trả lời phía sau là một cuộc chiến chửi bới bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau, vô cùng náo nhiệt.

Long Thiên Tiếu tùy tiện xem qua, sau đó anh đưa điện thoại cho Cố Tuyết Cầm.

“Đưa cho tôi làm gì?”

Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm có chút khó hiểu hỏi.

“Không phải cô muốn xem sao? Tôi xem xong rồi, cô muốn xem thì cho cô xem”.

Long Thiên Tiếu đáp.

“Người này sợ rằng có bệnh rồi. Anh ta còn khiêu khích cả chiến khu Nam Cảnh và Đại Hạ, tuyên bố muốn giết Long Vương!”

Cố Tuyết Cầm nói. Đoạn video khá dài, Long Thiên Tiếu cũng chưa có xem hết, Cố Tuyết Cầm xem đoạn nội dung ở phía sau.

“Rêu rao, thổi phồng khá lợi hại, chỉ là không biết sức mạnh được đến đâu, nếu quá vô dụng, thật sự không có năng lực, sợ rằng tôi lười chẳng muốn ra tay”.

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu lại không chút để tâm nói.”

“Sát thủ ấy mà, trông rất lợi hại, loại người lộn xộn này thật sự sẽ đến thành phố Lâm Giang sao? Trên thế giới này, thật sự tồn tại liên minh và tổ chức sát thủ hả?”

Cố Tuyết Cầm nhìn vào đoạn video, có chút nghi ngờ nói.

“Mặc kệ có hay không. Trong khoảng thời gian này phải chú ý an toàn, đám người này đều là những kẻ vô cùng xấu xa độc ác, hơn nữa bọn họ có sức mạnh nhất định, người bình thường không phải là đối thủ của bọn họ”.

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu nhìn về phía Cố Tuyết Cầm, nghiêm túc nói.

“Chúng ta chỉ là người bình thường, sao những người này lại nhìn trúng chúng ta chứ?”

Cố Tuyết Cầm lắc đầu nói, cô cảm thấy những điều mà Long Thiên Tiếu nói quá xa vời với cô, xa xôi như thể là chuyện của hai thế giới khác nhau vậy.

“Quả thực là như vậy”.

Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt nói, nhưng lông mày của anh lại cau chặt lại, như thể anh đang lo lắng điều gì đó. Anh thà rằng Cố Tuyết Cầm không bao giờ biết mặt tối khác của thế giới này, luôn luôn sống với tư cách và tâm thế của một người bình thường.

“Sao đó, sao trông anh không vui vậy?”

Cố Tuyết Cầm nhìn sắc mặt của Long Thiên Tiếu, có chút tò mò hỏi.

“Không sao, chỉ là nghĩ tới một số chuyện!”

Long Thiên Tiếu đáp.

“Được rồi, chúng ta xuống nhà ăn sáng thôi! Ngày mai chúng ta dẫn theo Tiểu Tịch đi cùng nhé! Tôi nghe nói con bé chưa bao giờ được thấy mẹ, ngay cả một bức ảnh cũng không”.

Cố Tuyết Cầm chủ động khoác tay Long Thiên Tiếu, vô cùng thân thiết nói.

“Cô biết đấy, sau ba tuổi, con bé rất hiểu chuyện, về cơ bản rất ít khi khóc. Tôi sợ con bé sẽ khóc, sẽ đau lòng, cho nên không cho nó xem. Tôi không thể khiến cho con bé vui, vì vậy tôi cũng không thể làm cho con bé buồn!”

Nghe thấy thế, Long Thiên Tiếu cũng đáp.

“Tôi cảm thấy anh không cho con bé xem, không để cho nó biết mới là bất công bằng với nó, con bé là đứa trẻ có mẹ, nó nên biết mẹ của mình trông như thế nào”.

Cố Tuyết Cầm lãnh đạm nói.

“Cô nói cũng có lý”.

Long Thiên Tiếu nói. Khi bọn họ xuống lầu, Long Tiểu Tịch đã tự dậy, đánh răng rửa mặt xong xuôi, cô bé mặc một bộ đồ ngủ con thỏ, ngồi trên bàn ăn sáng với Long Vận Nhi.

“Anh, chị dâu, em thấy hai người nấu xong rồi nên lấy ra ăn trước”.

Thấy Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm, Long Vận Nhi cũng chào hỏi. Thấy Cố Tuyết Cầm khoác tay Long Thiên Tiếu trông rất thân mật, Long Vận Nhi hơi ngạc nhiên, xem ra tình cảm của anh trai và chị dâu cô rất tốt!

Thật khó để tưởng tượng được rằng, anh trai cô có một đời vợ, hơn nữa lại là thằng con ở rể mà hai người lại có thể hòa thuận như vậy.

Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, cô chưa từng thấy anh trai và chị dâu cãi nhau, ngay cả việc nhà cũng phối hợp rất ăn ý, ai cũng không lười biếng, cảm thấy như là hai người đồng tâm hiệp lực xây dựng một cuộc sống gia đình hạnh phúc vậy, trạng thái này thực sự rất tốt, Long Vận Nhi có chút ngưỡng mộ.

“Không sao, mọi người ăn trước đi”.

Cố Tuyết Cầm nói, nói xong, cô buông tay Long Thiên Tiếu ra, khuôn mặt xinh xắn có chút ửng hồng, cô ngồi xuống. Cả nhà vui vẻ bắt đầu dùng bữa.

Thành phố Lâm Giang, tầng hầm 5 đấu trường quyền anh ngầm Hongdaokou, Lôi Hổ và một nhóm người đang ngồi trong phòng chức năng đa phương tiện, trên màn hình đang phát một đoạn video. Nhìn vào hình ảnh trên video, một người đàn ông đang nói chuyện sinh động như thật, mặc dù không nói tiếng Đại Hạ, nhưng dưới đoạn video có phụ đề.

Thấy vậy, Lôi Hổ khẽ nhíu mày lại, đám người lại đang xì xào bàn tán.

“Đại ca, lần này muốn đến thành phố Lâm Giang chúng ta, nghe nói là một kẻ có thể hô mưa gọi gió, năm nay mới 21 tuổi nhưng đã nhận rất nhiều nhiệm vụ và chưa từng thất bại, còn trẻ mà đã có tiếng tăm, có bản lĩnh đó”.



Lúc này, Cao Bá đứng bên cạnh Lôi Hổ, giới thiệu.

“Con mẹ nó, 21 tuổi không thể gọi là còn trẻ mà đã có tiếng tăm, khi đại nhân Long Vương nổi tiếng ở Nam Cảnh, thứ chó má này vẫn đang quấn tã”.

Lôi Hổ khinh thường nói. Đám người nghe thấy vậy nhất thời cười rộ lên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK