Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Alo, bố, thứ bảy tuần này là sinh nhật Tuyết Cầm, con muốn đón bố qua tham dự tiệc sinh nhật của cô ấy”.

Sau khi Long Thiên Tiếu kết nối điện thoại liền nói, anh gọi điện cho Cố Vân Sơn.

“Vậy à, tổ chức ở đâu, ở nhà sao?”

Cố Vân Sơn nghe vậy liền hỏi.

“Không phải ở nhà, cụ thể là ở chỗ nào thì bố đến sẽ biết”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy liền trả lời.

“Cũng được, vậy đến lúc đó cậu đến đón tôi là được”.

Cố Vân Sơn vẫn đồng ý, dù sao cũng là sinh nhật của con gái, là một người bố, quả thực ông ấy cũng nên có mặt.

“À đúng rồi, con không muốn Vương Mỹ và Cố Thiếu Duy đến, con không hi vọng vào một ngày vui vẻ như vậy Tuyết Cầm lại thấy không thoải mái”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

“Được, tôi cũng hiểu, tôi không nói với bọn họ”.

Cố Vân Sơn nghe vậy liền nói.

“Vâng, cảm ơn bố đã hiểu cho”.

Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy chỉ thản nhiên nói.

Từ trước tới nay anh chưa bao giờ coi Vương Mỹ là mẹ vợ, nhưng anh vẫn nhận Cố Vân Sơn là bố vợ. Anh không cần người khác đối xử tốt với mình, kể cả qua lại lạnh nhạt cũng được, chỉ cần không bỏ đá xuống giếng phá đám là tốt rồi.

Rất rõ ràng, Vương Mỹ và Cố Thiếu Duy chính là loại người thích bỏ đá xuống giếng như vậy.

“Ừm, không có gì”.

Cố Vân Sơn trả lời.

“Nếu không có chuyện gì nữa, con cúp máy trước đây”.

Long Thiên Tiếu nói, sau khi hai người chào tạm biệt liền cúp điện thoại.

Sau khi làm xong việc này, Long Thiên Tiếu nghĩ ngợi thêm, sau đó lại mở điện thoại, bấm tìm số điện thoại của Trần Hướng Thiên.

Chỉ là đúng vào lúc này, bỗng nhiên có số gọi đến, lại vừa khéo, người gọi đến chính là Trần Hướng Thiên.

“Tôi vừa định gọi điện thoại cho ông, tìm tôi có chuyện gì sao?”

Sau khi bắt máy, Long Thiên Tiếu liền nói.

“Nếu không thì cậu Long nói trước đi?”

Trần Hướng Thiên thử thăm dò hỏi.

“Ông nói trước đi”.

Long Thiên Tiếu nói.

“Được, vậy để tôi nói trước. Chủ yếu là tôi muốn báo cáo với cậu Long chuyện tháp Lâm Giang, tháp Lâm Giang đã được bao cả rồi. Tầng đỉnh và phòng ăn ở tầng áp chót đều đã được bao hết. Sinh nhật cô Cố chắc chắn sẽ có không ít khách mời, nhà ăn kia vừa hay có thể phục vụ mở tiệc. Hơn nữa, nhà ăn đó là của nhà họ Tần, chắc hẳn cậu Long đã rất quen thuộc với nhà họ Tần rồi”.

Trần Hướng Thiên nghe vậy liền nói hết mọi chuyện.

“Ông suy nghĩ chu đáo quá”.

Long Thiên Tiếu có chút hài lòng nói, Trần Hướng Thiên làm việc từ trước đến giờ vẫn rất đáng tin, suy nghĩ chu toàn.

“Cảm ơn cậu Long đã khen, những chuyện này đều là việc tôi nên làm”.

Nhận được sự tán thưởng của Long Thiên Tiếu, Trần Hướng Thiên có chút hứng khởi nói.

“Đến cuối tuần tôi sẽ sai người đến, để bọn họ bài trí địa điểm ổn thỏa, không biết cậu Long còn có yêu cầu gì đặc biệt không, hiện giờ có thể nói với tôi”.

Trần Hướng Thiên nói tiếp.

“Tôi cần một cây đàn piano, loại lớn ấy”.

Long Thiên Tiếu nói.

“Còn gì nữa không?”

Trần Hướng Thiên hỏi lại.

“Tất cả mọi thứ đều làm đến mức cao nhất, tôi sẽ tự bỏ tiền ra. Bài trí khung cảnh tốt một chút, chiều hôm đó đích thân tôi sẽ đến chuẩn bị”.

Long Thiên Tiếu định thần lại nói.

“Tôi biết rồi, cậu Long, có tôi làm việc, cậu cứ yên tâm”.

Trần Hướng Thiên nghe vậy liền vỗ ngực nói. Chẳng qua là lúc này Long Thiên Tiêu cảm thấy hơi ngại một chút, những việc này vốn dĩ không nằm trong phạm vi chức trách của Trần Hướng Thiên.

“Ừm, chuyện này để bọn họ làm là được rồi, ông vẫn phải đặt nhiệm vụ lên hàng đầu, đừng lãng phí thời gian vào những việc riêng này của tôi”.

Long Thiên Tiếu lại đặc biệt phân phó.

“Cậu Long yên tâm, tôi chỉ dùng thời gian rảnh rỗi thôi, chuyện công việc tôi cũng không bỏ bê đâu”.

Trần Hướng Thiên nghe vậy liền đáp.

“Vậy thì được”.

Long Thiên Tiếu gật đầu nói.

“À đúng rồi, cậu Long tìm tôi có chuyện gì sao?”

Trần Hướng Thiên hỏi.

“Tối thứ bảy tuần này, ông cũng đến tham gia tiệc sinh nhật vợ tôi đi! Không cần mang theo gì cả, chỉ cần đến là được rồi. À, đưa cả Đường Tiểu Đường đi cùng, tôi muốn bọn họ ăn ngon một bữa. Một đứa trẻ với một bà lão sống cũng không dễ dàng gì”.

Long Thiên Tiếu dừng lại một lát rồi nói.

“Vâng, cậu Long đúng thật suy nghĩ chu đáo, cô bé mập có thể gặp được cậu Long đúng là may mắn cả đời của con bé”.

Trần Hướng Thiên nghe vậy, có chút cảm động nói. Với thân phận của Long Thiên Tiếu, anh hoàn toàn có thể coi thường người như Đường Tiểu Đường. Thế nhưng Long Thiên Tiếu không phải loại người ham giàu chê nghèo, không coi ai ra gì, máu lạnh vô tình như vậy.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao uy danh của Long Thiên Tiếu ở Nam Cảnh lại tốt như vậy. Có thể xem sự sống chết của đồng đội chiến hữu như sự sống chết của chính mình, giúp đỡ người nhà của chiến hữu, coi họ như người nhà của chính mình. Một tướng lĩnh như vậy, có ai không quên mình tuân lệnh chứ?

“Nào có may mắn gì. Nếu như con bé thật sự may mắn thì đáng ra con bé phải có một gia đình hoàn chỉnh rồi, Đại Hạ nợ con bé một gia đình hoàn chỉnh. Nếu so với chuyện này, những việc tôi làm được chẳng đáng kể đến. Tôi cũng không biết ở Đại Hạ này, ngoài Đường Tiểu Đường còn có bao nhiêu người giống con bé nữa”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ lắc đầu nói.

“Chúng ta đang nỗ lực làm công việc này, cố gắng không khiến cho những người đã cống hiến cho đất phải thất vọng”.

Trần Hướng Thiên nghe thấy vậy cũng cực kỳ xúc động nói.

“Ừm, không có chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây”.

Long Thiên Tiếu trả lời, hai người chào nhau xong, Long Thiên Tiếu liền vào nhà.

“Anh ra ngoài lâu như vậy, làm gì đó?”

Long Thiên Tiếu vừa bước vào phòng bếp, Cố Tuyết Cầm liền hỏi.

“Tôi gọi vài cuộc điện thoại, có chút chuyện thôi”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ thản nhiên trả lời.

“Người trong gia tộc vừa gọi điện thoại đến”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy chỉ nói một câu.

“Ừm, nói gì?”

Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy, hỏi lại.

“Chiều mai mở một cuộc họp gia tộc, không nói rõ là có chuyện gì, không cần tôi nhắc đến chuyện này, ngược lại cũng khiến tôi bớt lo hơn nhiều”.

Cố Tuyết Cầm vừa làm vừa dùng giọng điệu thản nhiên nói.

“Bọn họ không nhắc đến chuyện liên quan tới Cố Hiểu Huy sao?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, hỏi lại.

“Không thấy nhắc, chỉ nói mở cuộc họp gia tộc thôi. Đến lúc đó xem thử xem sao!”

Cố Tuyết Cầm lại lắc đầu nói.

“Ừm”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng đáp lại một tiếng.

“Hợp đồng kia sau khi cô để người bên đó xem xong, bọn họ nói thế nào?”

Long Thiên Tiếu lại hỏi.

“Cực kỳ hữu dụng, nếu như dùng bản hợp đồng này làm chứng cứ tố cáo Cố Hiểu Huy, Cố Hiểu Huy chắc chắn phải vào tù”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy liền trả lời.

“Với tính cách của bà già kia, chắc chắn bà ta sẽ vì bảo vệ Cố Hiểu Huy mà không tiếc giá nào”.

Long Thiên Tiếu kết luận một câu.

“Chắc chắn là vậy. Nhưng với cái tính của Cố Hiểu Huy, chắc chắn anh ta sẽ không nói hết toàn bộ sự thật chuyện này cho bà nội đâu, anh ta sợ phải chịu trách nhiệm, gặp phải chuyện gì cũng chỉ biết trốn tránh”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy vô cùng đồng thuận nói.

“Nếu đã như vậy, cũng có thể nói, kể cả tôi có đưa ra yêu cầu quá đáng thì bà già kia cũng sẽ đồng ý đúng không?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy khóe miệng nhếch lên nở nụ cười lạnh, sau đó nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK