Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Pháp luật? Pháp luật gì? Triệu Nguyên tôi, chính là pháp luật ở thành phố Lâm Giang. Thấy tôi, ai dám không nể mặt chứ?”

Nghe thấy vậy, Triệu Nguyên ngẩng cao đầu lên, kiêu ngạo nói. Người xung quanh thấy cảnh này đều không dám nói chuyện, chỉ có thể thấp giọng bàn tán. So với cái danh là ông chủ của công ty địa ốc Thành Dực, Triệu Nguyên càng nổi tiếng hơn chính là nhờ vào thủ đoạn của anh ta, làm việc tàn nhẫn bá đạo.

Ỷ vào quan hệ của mình ở thành phố Lâm Giang, anh ta hoành hành ngang ngược, tác oai tác quái.

Long Tiểu Tịch và cô bé mập bị đưa đến đây, trên mặt hai đứa trẻ đều có chút sợ hãi, cô bé mập điên cuồng giãy dụa, nước mắt tuôn trào.

“Chậc chậc chậc, đây chính là con gái của Long Thiên Tiếu, trông cũng xinh xẻo đấy nhỉ”.

Khi Triệu Nguyên nhìn thấy Long Tiểu Tịch, anh ta ngồi xổm xuống, vươn tay ra nhéo má cô bé, nhưng Long Tiểu Tịch lại thoát ra.

“Ông là người xấu, không được đụng vào tôi”.

Long Tiểu Tịch phẫn nộ nói, cô bé không khóc bởi vì cô cảm thấy khóc không có tác dụng gì.

“Ha ha ha, người xấu, không sai, tao là người xấu, một khuôn mặt xinh xắn như vậy, thật đáng tiếc mà!”

Triệu Nguyên cười lạnh, sau đó lại đưa tay ra, gắt gao siết chặt Long Tiểu Tịch rồi mới buông ra, khuôn mặt trắng trẻo nõn nà ban đầu của cô bé đã bị véo đầy vết bầm tím.

“Anh muốn làm gì, không được chạm vào bọn trẻ, có bản lĩnh nhắm vào tôi đây này, ra tay với cả trẻ nhỏ, các người là anh hùng cái nỗi gì?”

Lương Tuyết Oánh lại hét lên.

“Bốp!”

Mã Hi Mai lại tát vào mặt Lương Tuyết Oánh.

“Phụ nữ thối tha, lên mặt hả? Sáng nay, lúc tôi bị đánh, cô không nói lấy một câu, bây giờ lại nhiều lời như vậy?”

Mã Hi Mai hung tợn nói, nghe thấy vậy, hốc mắt Lương Tuyết Oánh đỏ lên, nhưng cô cố nén nước mắt, liều mạng muốn thoát ra, nhưng không có cách nào khác, cô hoàn toàn không thể giãy dụa.

“Anh này, anh đang làm gì vậy, có chuyện gì, mọi người thương lượng giải quyết, chuyện của bọn trẻ, đều là trẻ con chơi đùa mà thôi, hà tất phải nghiêm túc như vậy?”

Lúc này, một người đàn ông to lớn ngăm đen chạy ra khỏi đám người, để Long Tiểu Tịch và cô bé mập ở phía sau, cười ha hả nói.

“Thế nào, anh muốn dũng cảm vì việc nghĩa sao, anh muốn đối chọi với tôi, anh muốn lo chuyện bao đồng à?”

Thấy thế, Triệu Nguyên đứng dậy, sắc mặt không vui nói.

“Đâu đó đâu có, anh là người có địa vị, cần gì so đo tính toán với trẻ con chứ?”

Người đàn ông đó lại nói.

“Tránh ra, tôi đếm đến ba”.

Triệu Nguyên nói bằng vẻ mặt lạnh như băng.

“Một, hai, ba!”

Người đàn ông ngăm đen vẫn không rời đi, trên mặt vẫn mang theo ý cười nhìn Triệu Nguyên.

“Fuck, không biết tốt xấu đúng không?”

Triệu Nguyên đã vô cùng tức giận, anh ta giáng một cú đấm tới, nhưng người đàn ông ngăm đen đó đã nhanh nhẹn né tránh.

“Mong anh giơ cao đánh khẽ, có chuyện gì bàn bạc giải quyết”.

Người đàn ông ngăm đen lại mỉm cười nói, nhưng anh ta vẫn không có ý rời đi. Triệu Nguyên đấm một cú, nhưng không có trúng, trong lòng chợt nổi điên.

“Con mẹ nó, đánh cho tôi!”

Triệu Nguyên gầm lên, ngay sau đó, mấy tên đàn ông to lớn liền xông lên, đấm đá vào người đàn ông ngăm đen, anh ta cố gắng bảo vệ những chỗ hiểm trên người mình, nhưng một lát sau, anh ta vẫn bị đánh gục, sau một hồi đấm đá, anh ta bị ném sang một bên.

“Roạt!”

Đúng lúc này, trên tay Triệu Nguyên xuất hiện một con dao nhỏ.

“Bố mày đánh vợ tao, tao sẽ phá hủy khuôn mặt này của mày, đồng thời tiêu diệt bố mày, nếu không hắn ta sẽ không biết đến sự tồn tại của tao ở thành phố Lâm Giang”.

Con dao trắng như tuyết rút từ trong bao ra, Triệu Nguyên vung lên. Thấy thế, Long Tiểu Tịch liên tục lùi về phía sau.

“Cầm thú, dám động tay động chân với cả một đứa trẻ, anh sẽ bị trời phạt”.

Lương Tuyết Oánh lớn tiếng hét lên, nước mắt cô đã rơi xuống, cô dùng sức lực của toàn bộ cơ thể để thoát ra, nhưng không có tác dụng gì, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Triệu Nguyên cầm dao hướng về phía Long Tiểu Tịch.

Cũng vào đúng lúc này, một bàn tay lớn đột nhiên xuất hiện, bàn tay đó trực tiếp nắm lấy cổ tay Triệu Nguyên, đồng thời cướp con dao ngắn, thân thể Triệu Nguyên bị va chạm mạnh, cả người bay ra ngoài.

“Vù!”

Tiếng gió mãnh liệt vang lên, một con dao ngắn sắc bén bay ra với tốc độ cực nhanh, trực tiếp xuyên qua bả vai của tên côn đồ đang túm lấy Long Tiểu Tịch, một trận đau đớn kịch liệt truyền đến, tên đó theo bản năng ném Long Tiểu Tịch xuống đất.

“Bố!”

Thấy thế, Long Tiểu Tịch nhanh chóng đứng dậy, chạy đến bên cạnh Long Thiên Tiếu, nắm lấy tay áo anh.

“Cô gái nhỏ, em không sao chứ!”

Lúc này, Cố Tuyết Cầm bước ra khỏi đám người, bế Long Tiểu Tịch lên, lo lắng nói.

“Chị Tuyết Cầm, em không sao”.

Long Tiểu Tịch nói, nghe thấy lời này, Cố Tuyết Cầm cảm thấy an tâm hơn một chút. Đám người nhìn thấy màn này đều sửng sốt, thật đúng là ngàn cân treo sợi tóc, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, bọn họ còn chưa nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì, Triệu Nguyên đã bị đánh ngã, còn có tên côn đồ đó trực tiếp bị đâm xuyên qua xương bả vai.

Cả con dao xuyên thẳng qua, tên côn đồ đó nằm trên mặt đất, máu me đầm đìa, cả người nằm im không nhúc nhích, mọi người thấy cảnh này đều hít một ngụm khí lạnh.

Ném con dao xa như vậy trực tiếp xuyên qua cơ thể người, đây là một sức mạnh đáng sợ đến mức nào?

“Đưa con bé ra phía sau”.

Long Thiên Tiếu đằng đằng sát khí, anh nói với Cố Tuyết Cầm, đám côn đồ mà Triệu Nguyên dẫn theo thấy Cố Tuyết Cầm rời đi, bọn họ muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại không dám.

“Thả họ ra. Nếu không, chết!”

Long Thiên Tiếu nhìn về Lương Tuyết Oánh và cô bé mập bị đám côn đồ khống chế, lạnh lùng nói. Mấy tên đó nhìn Long Thiên Tiếu, trong mắt lóe lên tia sợ hãi, không ngừng lùi về phía sau.

Thấy người bạn đồng hành ngã trên mặt đất, bọn họ càng không thể bình tĩnh được nữa, nuốt một ngụm nước bọt.

“Con mẹ nó, là ai?”

Một lúc lâu sau, Triệu Nguyên mới bò dậy từ trên mặt đất, bởi vì Long Thiên Tiếu đá anh ta ra hơi xa.

“Chồng ơi, chính là anh ta, anh ta đánh em, anh ta chính là tên vô tích sự Long Thiên Tiếu”.

Lúc này, Mã Hi Mai chỉ vào Long Thiên Tiếu, hét lên.

“Fuck, lên cho tôi, giết chết hắn ta”.

Triệu Nguyên rống lên, nhưng thuộc hạ của anh ta không có tiến lên ngay lập tức mà còn do dự.

“Bây giờ tôi cho anh một cơ hội, tự chặt hết ngón tay của vợ chồng hai người, chuyện này, tôi sẽ cho qua”.

Long Thiên Tiếu nhìn Triệu Nguyên, không chút cảm xúc nói.

“Mẹ nó chứ, anh muốn tìm đường chết à, anh có biết Triệu Nguyên tôi là ai không?”

Triệu Nguyên cảm thấy thế giới này điên rồi. Từ trước đến nay chỉ có anh ta yêu cầu người khác, chưa bao giờ có ai dám đưa ra yêu cầu với anh ta, hơn nữa, đây không phải yêu cầu, mà là uy hiếp.

“Anh là ai, tôi không biết. Nhưng lát nữa, anh nhất định là một người chết”.

Long Thiên Tiếu vô cảm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK