Trợ lý của Cố Hiểu Huy vô cùng kính cẩn nói, ở đây, anh ta không dám đắc tội với ai.
Người đàn ông ngồi trước mặt đã bị coi là kẻ vô dụng nhất trong nhà họ Cố suốt 5 năm qua, nhưng khoảng thời gian này, cũng đã vùng dậy mạnh mẽ, dường như trong một đêm ngắn ngủi trở thành người khác vậy, và Long Thiên Tiếu cũng trở thành người mà anh ta không thể đắc tội.
“Trang thứ bảy của hợp đồng: Bên A dự tính thu về 70% lợi nhuận của dự án này, các anh đang chơi trò chơi chữ với tôi đấy à? Dự định thu về? Bởi vì từ này, hợp đồng liền trở thành hợp đồng có tính giả định, có thể nói là không có hiệu lực pháp lý, căn bản không thể bảo vệ quyền lợi của tôi. Hơn nữa, ngoài điều khoản này ra, hợp đồng còn có rất nhiều lỗi chính tả. Hợp đồng là một thứ vô cùng nghiêm túc, người soạn hợp đồng, vẫn chưa tốt nghiệp tiểu học hả?”
Cố Tuyết Cầm thẳng thắn nói, mánh khóe này quả thực là một sự xúc phạm đến chỉ số IQ của bọn họ.
Cố Hiểu Huy nghe thấy vậy, mặt anh ta đỏ hơn mông khỉ, hợp đồng tưởng chừng hoàn hảo của anh ta, hôm nay lại bị moi ra nhiều lỗi như vậy.
“Các người sao thế, các người làm cả đêm để đưa cho tôi một bản hợp đồng như trò đùa này sao?”
Không có cách nào khác, Cố Hiểu Huy chỉ có thể đổ thừa, bởi vì anh ta thực sự quá xấu hổ.
Nam trợ lý đó nghe thấy vậy liền cảm thấy ấm ức, mẹ nó chứ, bản hợp đồng này do cậu ta vạch ra, đích thân cậu ta là người kiểm tra lần hiệu đính cuối cùng, điều khoản quan trọng nhất cũng là do cậu thêm vào.
“Cậu chủ, cậu đích thân kiểm định bản hợp đồng này mà, có một số điều khoản, còn do chính cậu thêm vào”.
Nam trợ lý vô cùng ấm ức nói.
“Nói láo, không phải tôi kêu các người kiểm tra cho tử tế sao? Tôi kiểm tra khi nào chứ? Thêm điều khoản cái rắm, tôi thêm điều khoản khi nào chứ?”
Cố Hiểu Huy hoàn toàn bùng nổ, anh ta vốn dĩ đang ôm một bụng tức giận, bây giờ đều đổ lên đầu nam trợ lý, nam trợ lý nghe thấy vậy, cũng không dám nói chuyện, vô cùng ấm ức.
“Cậu không có sao?”
Nam trợ lý oan ức nói.
“Tôi có à?”
Cố Hiểu Huy lại hét lên.
“Vậy có hay là không có?”
Nam trợ lý hỏi.
“Có hay không có, trong lòng cậu không biết sao? Hợp tác, thứ đáng được chú trọng nhất là chân thành, cậu làm ra thủ đoạn giả tạo như vậy có ích lợi gì? Người trước mặt là cô chủ của nhà họ Cố chúng ta, là hy vọng tương lai của nhà họ Cố, sao cậu lại ngáng chân cô ấy?”
Cố Hiểu Huy oai phong lẫm liệt nói, càng nói càng hăng say, trách mắng nam trợ lý không ra gì, trong lòng nam trợ lý đó đã vô cùng ấm ức, rõ ràng là tôi không làm cái gì, thủ tục hiệu đính hợp đồng, không phải anh nói bỏ qua sao?
Không bỏ qua thủ tục hiệu đính, trong một đêm có thể soạn ra một bản hợp đồng tường tận đầy đủ như vậy chắc.
“Cậu chủ, tôi…”
Nam trợ lý muốn nói lại thôi, thấy cảnh tượng trước mặt, Cố Tuyết Cầm cũng không có tỏ ra hứng thú lắm.
“Được rồi, đừng diễn nữa được không?”
Lúc này, Cố Tuyết Cầm đứng dậy, sau đó nói.
“Người này, khi nào trở về tôi nhất định sẽ trừng phạt cậu, tôi sẽ kêu người soạn lại một bản hợp đồng khác, sáng mai, chúng ta lại kí hợp đồng nhé”.
Cổ Hiểu Huy nghe vậy, vô cùng xấu hổ cười nói.
“Không cần đâu. Nếu người của các anh, đến một bản hợp đồng cũng làm không xong, vậy thì để tôi làm đi! Tối nay, tôi sẽ chuyển bản mềm cho anh, các anh xem có vấn đề gì không, mai sẽ kí hợp đồng ở biệt thự nhà họ Cố”.
Cố Tuyết Cầm nhàn nhạt nói.
“Cái này…”
Cố Hiểu Huy còn muốn nói điều gì đó, nhưng không biết nên nói cái gì, anh ta thua một cách triệt để rồi.
“Vậy được, tôi về hỏi ý kiến của bà nội”.
Cổ Hiểu Huy nói, nói xong, anh ta vươn tay ra để lấy hợp đồng trên bàn, nhưng Cố Tuyết Cầm giành lên trước một bước, cướp hợp đồng vào tay mình, Cố Hiểu Huy thấy thế, bày ra bộ mặt khó hiểu.
“Bản hợp đồng này không thể giao cho anh, tôi cần phải lưu lại bản gốc”.
Cố Tuyết Cầm vô cùng kiên quyết nói.
“Tại sao? Dựa vào đâu?”
Cố Hiểu Huy nói bằng vẻ mặt mông lung.
“Đến lúc đó anh sẽ biết tại sao!”
Cố Tuyết Cầm nói.
“Cô…”
Cố Hiểu Huy nghe thấy vậy, chỉ có thể nghiến răng.
“Trở về nói với bà phù thủy già đó, lợi nhuận thu được từ dự án này, vợ tôi sẽ lấy thêm 3%, đây là cái giá phải trả cho những mánh khóe của các người”.
Lúc này, Long Thiên Tiếu cũng đứng dậy, vỗ vỗ vào vai Cố Hiểu Huy, sau đó nói, nói xong, anh đi theo bước chân của Cố Tuyết Cầm bước ra ngoài.
Thấy bóng lưng của hai người nghênh ngang rời đi, Cố Hiểu Huy nghiến răng nghiến lợi, tất cả kế hoạch của anh ta đều bị ngâm nước, ngâm nước cũng không sao, anh ta còn bị người khác hung hăng chết giễu một trận, anh ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.
“Bốp!”
Cố Hiểu Huy tát vào mặt nam trợ lý, bởi vì đang bị thương, sức lực của anh ta không lớn lắm, hơn nữa còn tát một cái như vậy, anh ta cảm thấy vết thương đã bị tác động, trên người truyền đến một trận đau nhức.
“Cậu chủ, tại sao cậu đánh tôi?”
Nam trợ lý nén nhịn uất ức nói, ban nãy tôi đã giúp cậu nhận hết lỗi lầm về mình, giờ cậu còn đánh tôi?
“Muốn đánh thì đánh đấy, cậu chỉ là một con chó của nhà họ Cố, tại sao tôi không thể đánh cậu?”
Cố Hiểu Huy tức giận nói, nam trợ lý nghe thấy thế, nhất thời ấm ức không thôi, quá đáng lắm rồi đó, cho dù anh ta là chó của nhà họ Cố thì cũng phải có chút tôn nghiêm chứ?
“Cậu chủ, cậu đánh phải”.
Nam trợ lý chỉ có thể đáp lại.
“Trở về, đến biệt thự gia tộc, tìm bà nội”.
Cố Hiểu Huy hung dữ nói.
“Vâng”.
Nam trợ lý nói, trong lòng lại thầm mắng. Đúng là một kẻ vô dụng, có chuyện chỉ biết tìm bà nội. Đàm phán hợp đồng đang yên lành, tự nhiên lại bị Cố Tuyết Cầm áp chế.
Quả nhiên, năm đó không phải vô cớ mà ông cụ Cố nhất quyết chọn Cố Tuyết Cầm.
Hiện tại xem ra, so với vị cậu chủ này, quả nhiên Cố Tuyết Cầm mạnh hơn rất nhiều, cục diện ban nãy, quả thực là đưa cậu chủ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Thậm chí tên vô tích sự đó, trước mặt cậu chủ, cũng khá giỏi giang điêu luyện, cậu chủ này mới là kẻ không bằng cả một tên vô dụng, trong lòng nam trợ lý ấm ức, nhưng không dám nói ra, chỉ có thể thầm mắng.
Đẩy xe lăn của Cố Hiểu Huy, hai người bọn họ đi ra ngoài.
“Ha ha ha, thật xấu, con người anh sao xấu thế chứ, người ta còn đang bị thương mà!”
Trở lại xe, cuối cùng Cố Tuyết Cầm không nhịn được cười nữa, ban nãy cô thấy Cố Hiểu Huy bị gió thổi đến mức sắc mặt tái nhợt, trong lòng cô vô cùng vui vẻ, không ngờ người có đầu óc như khúc gỗ như Long Thiên Tiếu, cũng có lúc xấu xa thế.
“Anh ta bị thương đáng đời, anh ta có ngày hôm nay, cũng là đáng đời, cô đã quên cách anh ta từng giành giật mọi thứ từ tay cô sao?”
Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy, chỉ khẽ mỉm cười nói.
“Ừm, bọn họ muốn lấy đi thứ gì của tôi, trái lại tôi cũng không quan tâm, là một người phụ nữ, nếu không đạt được thành tựu, an nhàn mà sống cũng được. Chỉ là tôi cảm thấy tiếc cho công sức cả đời của ông nội, nó sẽ bị hủy hoại trong tay đám người đó”.
Nói đến đây, Cố Tuyết Cầm có chút xúc động nói.