Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, ngay khi bà lão chuẩn bị quỳ, một bàn tay to đã đỡ lấy cánh tay của bà, không cho bà quỳ xuống.

“Bà đang làm gì vậy, tại sao phải quỳ trước một lũ súc sinh?”

Một giọng nói trầm tĩnh truyền đến, đám người cũng không biết từ khi nào, có một người đàn ông đi tới bên cạnh bà lão.

Thấy vậy, bà lão có chút bất ngờ, người đến không phải là Long Thiên Tiếu thì còn là ai khác? Đỗ xe ở đây cũng phải mất một khoảng thời gian, sau khi xuống xe, anh mới có thể nhìn rõ được tình huống bên này.

“Là cậu à, chàng trai trẻ!”

Bà lão có chút bất ngờ nói.

“Con mẹ nó, anh là ai, dám nói chúng tôi là súc sinh?”

Mẹ Triệu Thiên Thành nghe xong, cô ta lập tức không vui, hung hăng bước lên trước một bước, chỉ tay vào Long Thiên Tiếu, bắt đầu mắng chửi.

“Đúng thế, không có chút đạo đức nào cả, mở miệng ra là mắng người. Anh mới là súc sinh ấy, cả nhà anh đều là súc sinh”.

“Chậc chậc chậc, một kẻ rách rưởi muốn làm gì, muốn dũng cảm vì chính nghĩa sao?”

“Chồng chị Mã còn quen cả mấy ông lớn trong thành phố. Anh là cái thá gì, thật không biết tốt xấu”.

Đám người nghe thấy lời của Long Thiên Tiếu, bọn họ lên án tới tấp, ở đây có gần 20 phụ huynh, đều là phụ huynh lớp Lương Tuyết Oánh, đối với việc đuổi cô bé mập đi, có rất ít người phản đối, một số trầm mặc không tỏ rõ thái độ, hơn nửa còn lại ủng hộ Mã Hi Mai- mẹ Triệu Thiên Thành.

Trong số những người ủng hộ Mã Hi Mai, mức độ ủng hộ cũng không giống nhau, hơn mười người có thể đứng ở đây, chắc chắn là đám “fan cuồng” của Mã Hi Mai.

“Ai đáp lại, tôi nói người đó chính là súc sinh, nói ai người ấy tự biết”.

Long Thiên Tiếu đỡ bà lão dậy, sau đó nói với đám người.

“Anh là ai chứ, quản chuyện bao đồng hả? Có biết chồng tôi là ai không?”

Mã Hi Mai tức giận mắng mỏ, với tư cách là vợ của ông chủ công ty địa ốc Thành Dực, ỷ vào mối quan hệ rộng rãi của chồng, bất kể lúc nào và ở đâu, sẽ không có ai dám nói chuyện với cô ta như vậy.

“Chồng cô là ai đều giống nhau cả thôi, không thể thay đổi được sự thật cô là người đàn bà chanh chua. Núi cao còn có núi cao lớn, cô cảm thấy chồng cô có chút địa vị và quyền lực liền có thể làm mưa làm gió, hoành hành ngang ngược sao? Đúng rồi, tôi tên là Long Thiên Tiếu, chính là bố của Long Tiểu Tịch đã mắng cô ngày hôm đó”.

Long Thiên Tiếu thờ ơ nói, vẻ mặt anh vô cùng lãnh đạm, căn bản không coi đám đàn bà chanh chua này ra gì, trận chiến nào mà anh chẳng từng gặp qua, đám phụ nữ trước mắt được tính là gì chứ?

“Hóa ra là một tên vô dụng, Long Thiên Tiếu, tối qua tôi đã nhờ chồng điều tra tư liệu về anh, thằng con ở rể nhà họ Cố, dẫn theo con gái ăn trực năm năm, anh có tư cách gì giáo huấn tôi?”

Mã Hi Mai nghe xong liền mừng rỡ, sau khi xảy ra xung đột với Long Thiên Tiếu ở trong nhóm lớp, cô ta đã kêu người điều tra Long Thiên Tiếu, bản kết luận đều tra khiến cô ta có chút ngạc nhiên.

Long Thiên Tiếu này, hóa ra là thằng con ở rể vô tích sự nổi tiếng khắp thành phố Lâm Giang vào 5 năm trước, một kẻ vô dụng ăn bám 5 năm.

“Ha ha, hóa ra là một kẻ vô dụng?”

“Tôi nói rồi mà, hóa ra là một tên ăn bám đang thể hiện, có tư cách gì ở đây lên tiếng?”

“Một người đàn ông sức dài vai rộng mà lại ở nhà ăn bám, thật bất tài, bây giờ anh ta muốn làm gì, dũng cảm vì việc nghĩa à? Anh ta có năng lực đó chắc?”

Đám người nghe xong cũng vui vẻ, bọn họ cười ồ lên, thấy tình huống này, Mã Hi Mai cũng rất khinh thường, thậm chí còn có chút đắc ý.

“Bà ơi, bà và đứa nhỏ vào trong trước nhé, chuyện chỗ này, tôi sẽ giải quyết”.

Long Thiên Tiếu nói với bà lão.

“Chàng trai, cậu nói gì vậy, đây không phải là chuyện của cậu, cậu giải quyết kiểu gì? Cậu đưa con đi học đi, bà già này không thể liên lụy tới cậu, cậu đã giúp tôi rất nhiều rồi”.

Bà lão đẩy tay Long Thiên Tiếu, lắc đầu nguầy nguậy, tuy tuổi đã cao, nhưng bà cũng không ngốc, mặc dù Long Thiên Tiếu cũng là người có tiền, nhưng vừa nhìn liền biết không giàu có bằng người phụ nữ trước mắt, hơn nữa cô ta còn nói chồng mình có quan hệ với mấy ông lớn trong thành phố, có thể thấy, cho dù Long Thiên Tiếu nhúng tay vào chuyện này cũng không thể xử lý được.

Bây giờ bà van xin đám người này, may ra còn có cơ hội xoay chuyển.

“Chuyện này có liên quan đến tôi. Tuyết Cầm, cô dẫn hai người bọn họ vào trước đi”.

Long Thiên Tiếu vô cùng kiên quyết nói.

Lúc này, Long Tiểu Tịch cũng đi tới, nắm lấy cánh tay cô bé mập, kêu cô bé cùng đi vào.

Chỉ là cô bé mập vùng vẫy thoát khỏi tay Long Tiểu Tịch, cô bé lắc đầu ngầy nguậy, không muốn đi vào, cô bé không yên tâm về bà nội.

“Các vị, các vị có thể nghe tôi nói một câu không, coi như là nể mặt tôi, chuyện hôm nay đến đây là kết thúc nhé, bọn trẻ còn phải đi học, không thể trì hoãn được!”

Lúc này, Lương Tuyết Oánh không còn cách nào khác, cô chỉ có thể đứng ra, muốn giảng hòa, nhưng trên thực tế, là cô nghĩ quá nhiều.

“Lương Tuyết Oánh, cô nghĩ mình là ai? Nể mặt cô? Bây giờ tôi sẽ cho cô một cơ hội khác, hoặc là đuổi con quái vật nhỏ đó và con gái kẻ vô dụng này đi, hoặc là tôi nhờ chồng tôi đánh tiếng với mấy ông lớn trong thành phố, chồng tôi là ông chủ công ty địa ốc Thành Dực, đừng trách tôi không nhắc nhở cô”.

Mã Hi Mai vô cùng kiêu ngạo nói.

“Mọi người có thể bình tĩnh trước được không?”

Lương Tuyết Oánh gần như sử dụng giọng điệu cầu xin.

“Hôm nay có tôi ở đây, cô không làm được gì đâu, biết điều thì cút mau”.

Long Thiên Tiếu liếc nhìn Mã Hi Mai và mười mấy phụ huynh khác đang có mặt tại hiện trường, lạnh lùng nói.

“Ôi, anh lợi hại như vậy đúng không, bây giờ tôi đuổi con câm kia và bà già này đi đấy, xem anh dám làm gì tôi”.

Nghe được lời của Long Thiên Tiếu, Mã Hi Mai càng thêm tức giận, tối hôm qua sau khi biết thân phận của Long Thiên Tiếu, cô ta càng coi thường anh hơn, căn bản không để thứ rác rưởi này vào mắt.

Ở rể, ăn bám thì có gì hay ho chứ? Hơn nữa, cô ta còn nghe nói, tên vô tích sự này là kẻ nhu nhược, trong vòng 5 năm, ở nhà họ Cố, Long Thiên Tiếu bị đánh cũng không dám đánh lại, bị chửi cũng không dám ho he nửa lời.

Vừa nói xong, cô ta liền đi nhanh hướng về phía bà lão. Chỉ là lúc này, một bóng người nhỏ bé chạy tới trước mặt bà, người xông đến đương nhiên là cô bé mập.

Cố Tuyết Cầm ở bên cạnh cô bé mập, cô muốn kéo cô bé lại, nhưng không kéo được.

Cô bé mập mở hai tay ra muốn ngăn Mã Hi Mai đang lao tới, nước mắt lưng tròng nhìn Mã Hi Mai, ra sức lắc đầu, dường như cô bé đang cầu xin không muốn cô ta đánh bà nội vậy.

Thấy vậy, Mã Hi Mai cũng dừng lại.

“Ôi, con câm này, mày còn muốn ngăn tao đúng không?”

Mã Hi Mai chỉ tay vào cô bé mập, châm chọc nói.

Nghe thấy thế, cô bé mập vẫn ra sức lắc đầu, đồng thời co tay lại không ngừng cúi đầu van xin Mã Hi Mai, cầu xin cô ta không đánh bà nội mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK