Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Điều này sao có khả năng?”

Khi kết quả tra cứu được đưa ra, Chân Phàm lại choáng váng, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

“Sao đó, đã xảy ra chuyện gì? Có phải là nhà có vấn đề gì không?”

“Tôi nghĩ là căn biệt đó có vấn đề rồi, giấy chứng nhận nhà chắc chắn là giả, tôi đã nói từ lâu rồi mà”.

“Đúng vậy, đúng vậy, bây giờ bị cục trưởng Chân vạch trần rồi?”

Đám người nhìn thấy dáng vẻ của Chân Phàm, lại mồm năm miệng mười. Một tên vô dụng sao có thể mua được biệt thự, cho dù là biệt thự bình thường cũng không mua được, huống chi là biệt thự trên đỉnh núi.

“Cậu Chân Phàm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Một tia hy vọng lóe lên trong mắt bà cụ Cố, bà ta lo lắng hỏi. Quả nhiên là như vậy, căn nhà này quả nhiên có vấn đề, biết ngay mà, Long Thiên Tiếu này sao có thể mua được căn biệt thự tốt như thế?

“Còn có chuyện gì nữa, chắc chắc tờ giấy chứng nhận đó là giả”.

“Ha ha ha, sắp bị lật tẩy rồi, đợi mà bẽ mặt đi!”

“Xấu hổ, quá xấu hổ, thật ra nghèo không đến nỗi phải xấu hổ, quan trọng là nghèo mà còn giả bộ, bây giờ thì hay rồi?”

Đám người xôn xao bàn tán, dường như bọn họ đã khẳng định rằng giấy chứng nhận nhà của Long Thiên Tiếu có vấn đề.

Chỉ là lúc này, Long Thiên Tiếu lại bĩnh tĩnh ngồi ở đó, anh không bối rối một chút nào cả.

“Không có tiền đồ không sao, còn làm ra cái trò dối trá lừa bịp, xấu hổ chết đi được”.

Lúc này, Vương Mỹ cũng không khỏi thốt lên, bà ta sớm đã biết tên ăn bám này đang ba hoa chém gió, chỉ là cậu ta một mực không thừa nhận, đợi đến khi bị người khác vạch trần, cậu ta mới vui sao? Thật đúng là đồ vô tích sự, ở nhà này nhiều năm như vậy rồi, cậu ta chưa một lần để cho người lớn được nở mày nở mặt.

“Thiên Tiếu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Cố Vân Sơn hỏi. Trên thực tế ông ta cũng không tin Long Thiên Tiếu có thể mua được biệt thự trên đỉnh núi, nhưng sự việc đã phát triển đến mức này, nghe có vẻ rất nghiêm trọng.

Ông ta cũng không đến nỗi tức giận, chỉ là cảm thấy như vậy không tốt cho lắm, ông ta là người thành thật, ông ta không quan tâm người khác nhìn mình như thế nào, thứ ông ta quan tâm là đứa con rể này, có phải là một người thành thật hay không.

Trước đây Long Thiên Tiếu là một kẻ vô tích sự, nhưng ít nhất cậu ta cũng là một người có chí, ông ta chưa từng cảm thấy nhân phẩm của Long Thiên Tiếu có vấn đề gì cả.

“Bố yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu”.

Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.

“Ha ha, lúc này rồi mà còn giả bộ, diễn giỏi đấy, chưa đến phút cuối cùng chưa từ bỏ ý định hả?

“Chưa đến Hoàng Hà chưa chết tâm, nhưng có tác dụng gì chứ?”

“Đúng đó đúng đó, sống chết muốn giữ thể diện, vốn dĩ là đồ phế phẩm, ha ha ha ha ha”.

Các loại châm chọc khiêu khích không ngừng vang lên. Chỉ là lúc này, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm lại vô cùng bình tĩnh, như thể mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của họ vậy.

“Cậu Chân, cậu nói chuyện đi, rốt cuộc căn nhà đó có vấn đề gì không, rốt cuộc giấy chứng nhận của cậu ta là thật hay là giả?”

Bà cụ Cố nóng lòng nói, bởi vì ban nãy, bà ta còn cho rằng mình sẽ thua ở đây, không ngờ tình thế lại xoay chuyển, còn lột trần được thủ đoạn của tên này.

“Nhà không có vấn đề gì, giấy chứng nhận cũng không có vấn đề gì, chỉ là lãi suất…”

Chân Phàm nhất thời không biết nên nói như thế nào để người ta tin.

“Lãi suất gì, rốt cuộc lãi suất ra làm sao?”

Đám người sốt ruột hỏi.

“Không có lãi suất. Khoản vay 120 triệu tệ của cậu Long, tất cả đều không lãi suất, tôi cũng cảm thấy khó tin”.

Chân Phàm lắc đầu, sau đó nói.

“Cái gì?”

Bà cụ Cố nghe xong lập tức sững sờ, làm ăn kiểu gì vậy, 120 triệu không lãi suất, sao có thể?

“Khoản vay 120 triệu tệ không tính lãi, cậu Chân, cậu có chắc mình không đùa không. Đây không phải là cho người ta tiền sao? Ngân hàng nào có thể cho vay 120 triệu tệ, lại còn không tính lãi chứ, cậu nói cho tôi biết, tôi cũng muốn vay”.

Bà cụ Cố kích động nói, khoản vay 120 triệu tệ không tính lãi, thật hoang đường.

“Nghiêm túc mà nói, không phải là 120 triệu tệ, bởi vì ngân hàng đưa cho cậu Long 200 triệu tệ, nhưng căn nhà chỉ có giá 120 triệu. Hơn nữa, hơn nữa…”

Cuối cùng Chân Phàm cũng bình tĩnh lại, nói.

Nhưng đến cuối cùng, ông ta có chút do dự. Rốt cuộc cậu Long này có thân phận gì, ngân hàng do nhà cậu ta mở à? Mẹ nó chứ, vay 120 triệu tệ không tính lãi, đây chẳng khác nào cho người ta tiền. Nếu khoản tiền này gửi vào ngân hàng, ngày nào cũng sẽ có lãi, như vậy Long Thiên Tiếu không phải là ngồi yên một chỗ cũng kiếm được tiền sao?

Fuck, ngân hàng cho Long Thiên Tiếu vay không phải là vì kiếm tiền thì là vì cái gì? Lẽ nào muốn kết giao, nịnh bợ Long Thiên Tiếu sao? Kinh khủng thật, ngay cả ngân hàng cũng muốn nịnh nọt Long Thiên Tiếu?

“Hơn nữa gì? Ông Chân Phàm thật phiền, ông có thể nói xong trong vòng một lần được không, đừng thừa nước đục thả câu nữa, khó chịu quá”.



Đám người không kìm lòng được nữa, Chân Phàm này thật phiền phức, nói được một nửa rồi lại thôi.

“Hơn nữa, cậu Long đăng hồ sơ vay trên diễn đàn cách đây vài ngày, các ngân hàng ở Đại Hạ đều duyệt hồ sơ vay của cậu ấy, lãi suất cao nhất là 1%, còn đại đa số là hạn mức miễn lãi, hơn nữa…”

Nói đến đây, Chân Phàm lại khẽ cau mày, muốn nói lại thôi.

“Hơn nữa gì, ông có thể nói hết câu được không?”

Mọi người đã vô cùng sốt ruột.

“Hơn nữa, trụ sở của các ngân hàng lớn ở Đại Hạ là nơi cung cấp đường dây cho cậu Long vay. Cuối cùng cậu Long đã chọn trụ sở của ngân hàng trung tâm Đế Đô, ngân hàng này đã cho cậu Long vay 200 triệu tệ không lãi suất, hơn nữa…”

Chân Phàm lại nói, trong lòng ông ta vô cùng chấn động, chấn động đến nỗi tê dại.

“Không thể nào. Cậu ta nói căn nhà được mua vào mấy ngày trước, bây giờ cho vay, ít nhất phải cần hơn một tuần mới được duyệt. Mấy ngày trước cậu ta mới nộp hồ sơ, sao có thể vay nhanh như vậy? Sao có thể lấy được giấy chứng nhận nhà nhanh như thế?”

Lúc này, bà cụ Cố chú ý đến chi tiết mấu chốt, sau đó liền nói ra.

“Đây chính là những gì tôi muốn nói, cậu Long nhận được tiền ngay trong ngày nộp hồ sơ vay, hơn nữa việc thanh toán chỉ được thực hiện trong vài giây”.

Sau khi phải chịu quá nhiều đả kích như vậy, Chân Phàm đã có chút tê dại, lúc này ông ta vô cùng bình tĩnh nói.

“Không đúng, không bình thường, căn nhà này chắc chắn có vấn đề”.

Bà cụ Cố nghe thấy thế, cảm thấy nghi ngờ, chuyện này quá bất thường, nhiều thứ trong đó đã phá vỡ vòng nhận thức thông thường của bà ta.

“Đúng, cho vay không tính lãi, tất cả trụ sở của các ngân hàng lớn ở Đại Hạ đều sẵn sàng cho cậu ta vay trong vòng vài giây ngắn ngủi? Sao có thể? Cậu ta cho rằng mình là nhân vật lớn hả?”

Bà cụ Cố vừa nói xong, lập tức có người theo sau phụ họa, quả thực quá dị thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK