Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phân đội 7, phân đội 7, đây là trung tâm chỉ huy”.

Từ ống tai nghe của Hạ Chiến truyền đến giọng nói lạnh lùng.

“Đội trưởng phân đội 7, Hạ Chiến, xin nghe chỉ thị”.

Hạ Chiến thấp giọng nói.

“Trước mắt đã xác định được tung tích của kẻ sát nhân trong vụ án giết người ở Tây Thành, cách khu vực chấp hành nhiệm vụ của anh một km về phía Tây Nam, anh hành động nhất định phải cẩn thận, mục tiêu ít nhất có hai người, một khi phát hiện mục tiêu, lập tức bắn chết, chúng tôi đã bố trí nhân viên đặc biệt để tiêu diệt mục tiêu tại các điểm chỉ định”.

Ở đầu bên kia bộ đàm truyền đến giọng nói lạnh như băng.

“Hạ Chiến nghe rõ, xin cấp trên yên tâm!”

Hạ Chiến nghe vậy, đáp lại, sau đó bèn tắt bộ đàm đi.

“Mẹ nó, trúng thưởng rồi, tên sát thủ điên kia lại hoạt động gần chỗ chúng ta, cách một km về hướng Tây Nam”.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, anh ta khinh bỉ mắng một tiếng.

“Anh Hạ, hiện giờ làm gì đây?”

Đinh n nhìn về phía Hạ Chiến, hỏi.

“Hắn ta đến đây chắc chắn là có mục đích. Bên trên đã phái người đến, xác định mục tiêu rõ ràng”.

Hạ Chiến nghe thấy vậy chỉ lãnh đạm nói.

“Anh Hạ, đây chính là cơ hội lập công, cứ như vậy nhìn cơ hội lập công tuột mất sao?”

Đinh n nghe vậy, có chút không cam lòng nói.

“Bùm!”

Đột nhiên truyền đến tiếng bắn súng, lão Chúc bên cạnh hét thảm một tiếng.

“Không hay rồi, tôi bị ngắm bắn, tôi trúng đạn rồi”.

Lão Chúc thở hắt ra một tiếng, anh ta bị bắn trúng cánh tay, có thể do khoảng cách ngắm bắn quá xa, tay súng bắn tỉa kia không nhắm chuẩn xác vào đầu anh ta.

“Lão Chúc, anh sao rồi?”

Hạ Chiến quát lên một tiếng.

“Không sao, cánh tay bị trúng đạn, bên kia có kính ngắm đêm, mấy người mau ẩn tốc độ đi”.

Lão Hạ khẽ quát một tiếng. Đúng vào lúc này, Đinh n thay đổi vị trí bắn ngắm, nhanh chóng quan sát tình huống xung quanh, nhưng bởi vì ban đêm, cho dù có thiết bị nhìn tối cũng không cách nào quan sát những nơi cách đó quá xa.

Đối phương rõ ràng có chuẩn bị mà đến, hết thảy đều trong tầm kiểm soát của đối phương.

“Chậc chậc, binh lính Nam Cảnh các người cũng chỉ đến thế thôi!”

Đúng vào lúc này, một tiếng tặc lưỡi vang lên, đây là dùng tiếng Đại Hạ nhưng mang theo ngữ điệu nước ngoài, nghe thấy rất không được tự nhiên.

Ba người nghe vậy trong lòng cũng chấn động, dưới ánh trăng rọi, ánh sáng của con dao găm lóe lên, lão Chúc nhanh tay lẹ mắt phóng con dao về phía bóng đen kia.

“Vù!”

Tốc độ của bóng đen kia vô cùng nhanh, một cú đá nặng nề rơi vào người lão Chúc. Hạ Chiến thấy thế, liền rút con dao găm cột trên đùi ra lao về phía bóng đen, nhưng kỹ năng chiến đấu của bóng đen cũng vô cùng siêu phàm, chỉ với mấy chiêu, Hạ Chiến đã bị quật ngã xuống đất.

“Hắn ta là sát thủ chuyên nghiệp, chúng ta không phải đối thủ của hắn, cậu mau chạy đi!”

Trong bóng đêm truyền đến tiếng xương gãy, Hạ Chiến kêu thảm một tiếng, hiển nhiên bị thương rất nặng.

“Anh Hạ!”

Đinh n thở hắt ra một tiếng!

“Đừng nghĩ muốn chạy thoát, lát nữa tôi phải quay lại video, quay video tự tay giết chết các người, rồi phát video này ra ngoài, các fans chắc chắn sẽ thấy được thực lực của tôi!”

Bóng đen dùng thanh âm thâm trầm nói.

“Mày cứ nằm mơ đi, tao liều mạng với mày!”

Đây là giọng của lão Chúc, tiếp sau đó, là âm thanh tiếng cơ thể bị đánh đập.

“Tên nhóc này, đi mau đi, bằng không đều phải chết đấy, cậu có nghe thấy lời hắn nói không?”

Lão Chúc lại nói.

Đinh n nghe thấy những lời này, vô cùng căng thẳng, cũng rất do dự.

“Đều chết hết cho tôi, haha!”

Tiếng cười điên cuồng ngang ngược truyền đến, chỉ cảm thấy trên đầu có con dao sáng loáng lao đến, cậu ta dùng cây súng bắn tỉa chống cự, tuy đã ngăn cản nhưng phía dưới một chân đã đứng không vững, bắt đầu từ trên vách núi lăn xuống.

Vách núi cũng không quá cao, sau khi từ trên vách núi lăn xuống, ngược lại để Đinh n duy trì một khoảng cách không nhỏ với bóng đen, khi Đinh n từ trên mặt đất bò dậy phát hiện chân mình truyền đến cảm giác đau đớn do vừa rồi ngã bị thương.

Nhìn thấy rừng cây gần đó, cậu ta khập khiễng muốn đi vào trong rừng.

“Chậc chậc chậc, còn muốn chạy, mày có thể trốn được sao?”

Sau khi tiến vào trong rừng, Đinh n dùng hết sức đi về phía trước nhưng bởi vì chân ngã bị thương, chung quy lại không đi nhanh được, giọng nói thâm trầm kia vẫn quanh quẩn bên tai cậu ta.

Cũng đúng vào lúc này, bóng đen xuất hiện trước mặt cậu ta, cậu ta ngẩng đầu nhìn thấy đối phương đang muốn xuống tay, Đinh n lại sử dụng cây súng bắn tỉa trong tay cố hết sức phản kháng.

Nhưng cậu ta là một tay lính bắn tỉa, đánh nhau không phải điểm mạnh của cậu ta, cùng lắm chỉ với mấy chiêu cậu ta đã bị quật ngã xuống đất, Đinh n cắn chặt răng, hét lớn lên một tiếng, tiếp tục lao về phía bóng đen nhưng vẫn chỉ với vài chiêu lại bị đánh ngã xuống.

Bóng đen đá mấy cước vào người Đinh n, cậu ta có cảm giác như xương sườn mình gãy làm mấy khúc rồi.

“Mẹ nó! Tao liều mạng với mày!”

Đinh n căn răng, mở chốt cây súng bắn tỉa trong tay.

“Bùm!”, tiếng súng truyền đến, Đinh n nổ một phát súng nhưng đáng tiếc không bắn trúng.

“Khá lắm, mày khiến tao cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, cho nên tao quyết định giờ sẽ kết liễu mạng mày”.

Bóng đen phía đối diện nói bằng tiếng Đại Hạ khá tệ, sờ lên tai thì phát hiện tai mình bị đạn sượt qua, trầy da chảy máu. Hắn ta vậy mà thiếu chút bị một tên lính bắn tỉa đang hoảng loạn trước mặt bắn trúng, nếu hắn ta lơ là một chút, hiện giờ đã bị bắn chết rồi.

Bóng đen đang từng bước tới gần, Đinh n nhìn thấy bóng đen, tay gắt gao nắm chặt, đây là cao thủ thực sự sao? Bọn họ có ba người, vậy mà lại bị đánh bại dễ dàng như vậy, cậu ta còn chưa đến hai mươi tuổi, giờ phút này lại chết ở đây sao? Trong lòng Đinh n có vô vàn cảm xúc ưu sầu.

Nhưng lúc này, cậu ta đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, Nam Cảnh không có binh lính đầu hàng, cậu ta kéo lên cái chân bị thương dựa vào một gốc cây, miễn cưỡng đứng lên, trên mặt lộ ra thần sắc hung dữ, chuẩn bị cho lần tranh chấp cuối cùng.

“Cậu yên tâm ngồi xuống, chuyện kế tiếp cứ để tôi làm”.

Lúc này, một bàn tay to đặt lên bả vai Đinh n, trong lòng Đinh n rùng mình nhưng khi nghe thấy lời này, trong nháy mắt trong lòng cũng thả lỏng hơn.

“Vậy mà có thể không một tiếng động tiếp cận tôi?”

Lúc này truyền đến một giọng nói, Tiếu Khắc Thác cũng có chút kinh ngạc.

“Bởi vì cậu chỉ là thứ rác rưởi! Vô dụng, chỉ biết xuống tay với người già yếu!”

Một người đàn ông đeo mặt nạ đứng dậy, vững vàng đứng chắn trước mặt Đinh n.

“Người anh em tên này rất lợi hại đấy, anh phải cẩn thận!”

Đinh n hô lên, cậu ta nhớ đến những lời Hạ Chiến nói lúc trước, bên trên đã phái người tới, xác định vị trí cụ thể của mục tiêu, chẳng lẽ đây chính là người mà bên trên phái đến sao? Chỉ là không biết thực lực thế nào, trong lòng Đinh n có chút nghi hoặc.

“Anh là ai?”

Tiếu Khắc Thác nghe vậy, thốt ra ngữ khí lạnh lùng.

“Cậu không phải vẫn luôn tìm tôi à?”

Người đàn ông đeo mặt nạ chỉ lạnh lùng thốt ra.

“Tốt lắm, anh chính là tên Long Vương kia sao? Nghe nói anh rất mạnh!”

Tiếu Khắc Thác có chút không tin nổi nói.

“Cậu ra tay trước đi”.

Người đàn ông đeo mặt nạ dùng ngữ khí lạnh như băng nói.

“Hừm, hôm nay tôi sẽ giết chết anh, từ này về sau Đại Hạ không còn là cấm địa của lính đánh thuê nữa”.

Tiếu Khắc Thác hừ lạnh một tiếng rồi nói, sau khi nói xong liền ra tay trước, trong tay rút ra một con dao găm, lao về phía người đàn ông đeo mặt nạ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK