Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lôi Hổ nói chuyện, tất cả mọi người không ai dám phản bác, ở trong lòng bọn họ uy phong của Lôi Hổ vô cùng cao.

“Mấy người của chúng ta, tình hình thế nào rồi?”

Lôi Hổ lại hỏi.

“Đều bị hạ gục, bọn họ không làm bị thương người của chúng ta, họ sử dụng thủ pháp đặc biệt khiến người của chúng ta hôn mê. Người có thể làm được việc này hẳn là một cao thủ hàng đầu, thực lực là cao thủ mà ngay cả trong các thao tác máy tính cũng là cao thủ. Bởi khi hỏi người tỉnh lại, bọn họ nói đang điều tra sự cố hệ thống giám sát, hơn nữa họ đã phải kiểm tra một thời gian rất lâu rồi mới bị đánh lén. Nói đúng hơn, họ đã phá hỏng hệ thống giám sát của chúng ta, sau đó mới tiến vào. Phỏng đoán thời gian diễn ra hai việc này rất có thể là cùng một người làm”.

Cao Bá xoa xoa đầu, có chút hoang mang nói, cậu ta mặc dù nhìn hơi ngốc nhưng không phải một kẻ ngốc, ngược lại đầu óc tuyệt đối không kém như Hồ Lục.

“Bọn họ đều là cao thủ”.

Lôi Hổ đưa ra kết luận.

“Đi thôi, chúng ta đến chỗ hẹn với Phương Thắng Thiên. Mấy người đó không biết có chỗ ngồi không, cậu sắp xếp cho họ một chút, để bọn họ ngồi bên cạnh tôi”.

Lúc này, Lôi Hổ đứng dậy đối diện Cao Bá nói. Nói xong lời này, lại dẫn một nhóm người ra ngoài.

Sau khi rời khỏi địa bàn của Lôi Hổ, Long Thiên Tiếu quang minh chính đại đi lên tầng ba, khi bọn họ đến có không ít thủ vệ đã tỉnh lại, nhìn thấy người từ bên trong đi ra, đều có chút ngỡ ngàng.

Nếu người đã từ bên trong đi ra, hẳn không còn là vấn đề lớn, chỉ là tại sao không nhìn thấy người đi vào? Bọn họ chỉ có cảm giác mình ngủ một giấc, sau đó lại tỉnh dậy.

“Chị Lâm Hi, thì ra chị lợi hại như vậy”.

Tần Tiểu Manh đi theo sau Lâm Hi, nhảy nhót vui vẻ nói, Lâm Hi nghe vậy, sắc mặt vẫn lạnh lùng chỉ hơi cười mỉm xem như đáp lại Tần Tiểu Manh.

“Chỗ ngồi của chúng ta ở đâu?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Vị trí kia, là vị trí tốt nhất trong đấu trường, ngay bên cạnh Lôi Hổ, tôi đã sắp xếp xong rồi”.

Lâm Hi nghe vậy, chỉ thản nhiên nói.

Tần Tiểu Manh và Lục Thanh Dao nghe vậy, trong lòng lại an tĩnh hơn, sắp xếp xong rồi, mọi thứ đều chuẩn bị rất tốt, bọn họ có thể thoải mái vào chỗ này cũng là nhờ sắp xếp của Lâm Hi, còn hạ gục nhiều người như vậy, Lâm Hi làm bằng cách nào vậy?

Điều khiến Tần Tiểu Manh sửng sốt nhất chính là ngay từ đầu cô ấy chỉ tưởng Lâm Hi là tiểu thư một nhà giàu có đến thành phố Lâm Giang làm ăn, nhưng không ngờ một người phụ nữ nhìn qua trông ôn nhu, sắc mặt lạnh lùng lại dũng mãnh đến vậy.

“Cô Tiểu Manh, chuyện ngày hôm nay vẫn mong cô đừng nhiều lời nói với bên ngoài, điều này sẽ ảnh hưởng đến tôi và anh cả”.

Lâm Hi ý thức được điều gì đó, lại nói với Tần Tiểu Manh.

“Vâng, chị Lâm Hi yên tâm đi, em không phải loại người như vậy, hiện tại chúng ta đã cùng một team, ừm, là cùng một team rồi!”

Tần Tiểu Manh nghe vậy, vỗ vỗ ngực nói.

Lúc này, xung quanh đấu trường quyền anh đã có rất nhiều người, hiện tại cách lúc bắt đầu thi đấu còn nửa tiếng nữa, là thời gian để mọi người vào sân.

Phàm là người bình thường khi vào sân sẽ bị khám xét người và thu giữ tất cả các thiết bị điện tử, điều này nhằm bảo vệ bí mật của các võ sĩ, dù sao đấu võ dưới đấu trường ngầm cũng không phải điều gì vẻ vang.

Đấu trường ngầm không giống như các đấu trường bình thường, đánh chết người là chuyện thường xảy ra. Cho nên việc kinh doanh dưới đấu trường ngầm là một ngành công nghiệp xám ở Đại Hạ, ngành công nghiệp không thể lộ diện bên trên.

“Chị Lâm Hi đợi lát nữa sẽ lên thi đấu sao?”

Tần Tiểu Manh lại vô cùng hiếu kỳ hỏi, lần đầu tiên đến nơi này, cô ấy giống như đứa bé tò mò. Đương nhiên bọn họ không phải thông qua con đường bình thường vào, nên các thiết bị điện tử vẫn còn trong tay.

“Haha, cậu Long không ngờ cậu đã ở chỗ này rồi, tôi còn tính sai người sắp xếp chỗ cho mọi người, ngồi cùng với chúng tôi”.

Lúc này, Lôi Hổ đã đi tới, cười ha hả, vô cùng thân thiết nói.

“Một tuần trước, tôi đã sắp xếp xong vị trí rồi, tôi biết anh sẽ ngồi bên này”.

Lúc này, Lâm Hi lạnh lùng thốt ra. Lôi Hổ nghe vậy lại cảm giác da đầu mình run lên, một tuần trước sao, ý đồ của mình đã bị người khác nhìn thấu, xem ra sự tình ngày hôm nay đã sớm được người khác khống chế rồi.

Có điều, tình huống như vậy cũng xem như ổn, nếu tình thế do Phương Thắng Thiên khống chế vậy hết thảy coi như xong đời rồi.

Nay đột nhiên xuất hiện thêm bốn người thần bí, lại khiến Lôi Hổ thấy được hi vọng, rơi vào tay Phương Thắng Thiên hẳn phải chết, nếu cùng mấy người này giao dịch đàm phán ít nhất còn có một đường sống.

“Đại ca Lôi, thật đúng là nhàn nhã thoải mái, đến lúc này rồi còn có tâm tư cùng người khác nói chuyện phiếm!”

Lúc này, phía đối diện võ đài có một người đàn ông trung niên nhìn về phía Lôi Hổ, lớn tiếng nói.

“Phương Cận, anh đến đây làm gì?”

Lôi Hổ nghe vậy, từ xa hô lên.

“Haha mấy cái hạng mục nhỏ này, tự tôi làm là được rồi, anh tôi bận trăm công ngàn việc không có thời gian, chỉ có đại ca Lôi đây mới rảnh rỗi vậy thôi”.

Phương Cận nghe thấy lời này, cười ha hả nói, đám người sau lưng hắn ta cũng bắt đầu cười vang.

“Phải đó, đại ca Lôi một trận cũng không thể thua mà, phường 13 Bắc Thành của chúng ta còn đang đợi đại ca Lôi đến lấy đấy, haha!”

“Đại ca Lôi nếu có thể chiếm được phường 13 Bắc Thành thì cũng tốt, chúng ta ngoại trừ phường 13 Bắc Thành thì vẫn còn rất nhiều sản nghiệp khác nhưng nếu như không chiếm được phường 13 Bắc Thành ngược lại còn bị chúng ta chiếm mất Hongdaokou vậy thì mất mặt lắm, haha!”

“Đâu chỉ là mất mặt, quả thực còn là mất mạng luôn đấy, haha!”

Những người phía sau Phương Cận nghe vậy bèn trêu chọc.

“Mẹ nó, đám súc vật này ngoại trừ đánh lén thì còn có thể làm gì được chứ? Phương Thắng Thiên đúng là con hồ ly giả dối. Lũ chó má này, ông đây liều mạng với chúng!”

Lúc này, Hồ Lục phát hỏa, nói xong liền muốn xông qua đó nhưng bị Lôi Hổ ngăn lại.

“Anh xúc động cái gì?”

Lôi Hổ liếc mắt nhìn Hồ Lục rồi nói.

“Hiện tại còn chưa đến lúc thi đấu, ai thắng ai thua còn chưa chắc! Đại ca Phương trí tuệ hơn người, Lôi Hổ tôi không sánh bằng, nhưng có ai không có lúc bị lật thuyền trong mương chứ, nói không chừng hôm nay đại ca Phương lại bị lật thuyền trong mương thì sao?”

Lôi Hổ mỉm cười, lại đáp lễ nói.

“Phường 13 Bắc Thành là khu vực giải trí lớn nhất thành phố Lâm Giang, sòng bạc ngầm, ngân hàng tư nhân, câu lạc bộ đêm đều có, hội con nhà giàu đều đến Phường 13 Bắc Thành ăn chơi, nơi này được mệnh danh là thiên đường giải trí của thành phố Lâm Giang”.

Lúc này, Lục Thanh Dao từ tốn nói, giới thiệu cho Long Thiên Tiếu.

“Cô gái này nói không sai, phường 13 Bắc Thành cũng là một miếng thịt béo, nếu người phía Đông Thành của tôi có thể ăn được miếng thịt béo này trong nháy mắt sẽ trở nên lớn mạnh”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK