Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ít người trong số họ đã đi theo Trần Hướng Thiên trong những lần chấp hành nhiệm vụ, họ đã nhìn thấy Long Thiên Tiếu không chỉ một lần, khi thấy thái độ của Trần Hướng Thiên với Long Thiên Tiếu, ít nhiều cũng đoán được thân phận lai lịch của Long Thiên Tiếu.

“Anh trai kia rốt cuộc có lai lịch gì, phải biết ông Trần của chúng ta không ham tiền tài, không lụy quyền thế, người có tiền có quyền cũng không thể khiến ông ấy cúi đầu!”

“Phải đó, anh trai này đúng thật thần kỳ, chẳng lẽ anh trai kia cũng giống ông Trần, đều xuất thân từ Nam Cảnh, hơn nữa hàm vị còn cao hơn ông Trần?”

“Tôi nghĩ là vậy, lần trước tôi thấy ông Trần báo cáo hàm vị với anh ta, đoán chừng người trẻ tuổi này chính là cấp trên đấy, không chỉ là cấp trên mà còn là người vô cùng tầm cỡ, khiến ông ấy phải kính nể”.

“Cái này rất có khả năng. Nhưng người xuất thân từ Nam Cảnh, hàm vị trên ông Trần điều này có khả năng không? Anh Long kia nhìn chưa tới ba mươi đi, hàm vị có thể cao hơn ông Trần sao?”

Lúc này, lại có người đưa ra nghi vấn.

“Phải đó phải đó, chiến khu Nam Cảnh người trẻ tuổi có thể có hàm vị cao vậy đoán chừng không có mấy người đâu!”

“Phải đấy, người trẻ tuổi hàm vị cao hơn ông Trần tuyệt đối là sự tồn tại có một không hai!”

“Đúng, đúng, đúng về sau gặp anh ta thì cung kính một chút!”

Mọi người dị nghị, rốt cuộc cũng đạt được thỏa thuận nhất trí.

“Mấy người làm gì vậy, đang nói gì đấy, to to nhỏ nhỏ cái gì!”

Lúc này, đội trưởng Tiểu Từ từ bên trong đi ra, nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào bên ngoài, tức giận nói.

“Đội trưởng Tiểu Từ, anh Long kia rốt cuộc có thân phận gì vậy?”, có người hỏi.

“Sao tôi biết được, các người muốn biết thì hỏi ông Trần đi”.

Dáng vẻ đội trưởng Tiểu Từ không muốn bàn luận thêm.

“Bình thường cậu thường làm việc với ông Trần, chắc chắn biết chút tin tức, chúng tôi hỏi ông Trần, ông Trần chắc chắn không nói”.

Lại có người phản bác.

“Hừm, ông ấy cũng không nói với tôi, ông ấy bảo tôi đừng có tò mò quá, có những chuyện tôi không có tư cách được biết, bảo tôi an phận chút, tôi cũng bực lắm đấy, biết chưa?”

Đội trưởng Tiểu Từ nghe vậy, tức giận nói.

“Kinh khủng vậy sao?”

Mọi người nghe vậy, đều thấy sợ hãi.

“Đúng là kinh khủng vậy đấy, được rồi, hiện giờ mấy người làm việc đi, để ông Trần biết mấy người lắm chuyện như vậy, nhất định sẽ ép mấy người tăng ca cho xem”.

Đội trưởng Tiểu Từ lại nói, mọi người nghe thấy vậy từng người một ngoan ngoãn đi làm việc.

Trong phòng làm việc của Trần Hướng Thiên, Long Thiên Tiếu vừa ngồi xuống, Trần Hướng Thiên đã rót một ly trà thơm, rất cung kính đặt trước mặt Long Thiên Tiếu.

“Cậu Long, không ngờ sớm như vậy cậu đã đến rồi!”

Trần Hướng Thiên mang theo nụ cười hòa nhã sau đó nói.

“Mấy năm nay, thành phố Lâm Giang cũng xem như yên ổn nhỉ?”

Long Thiên Tiếu cũng không sốt ruột mà từ từ hỏi.

“Yên ổn, yên ổn, tương đối yên ổn, cơ bản không phát sinh chuyện gì lớn”.

Trần Hướng Thiên nghe vậy, vội vàng nói.

“Mặt ngoài thì yên ổn, vậy còn thế lực ngầm bên dưới thì sao?”

Long Thiên Tiếu uống một ngụm trà, rồi hỏi.

“Thế lực ngầm thì quyển kiểm soát tương đối ít, bọn họ cũng biết giới hạn của tôi, bọn họ cũng có địa bàn của mình, mặc dù có một số thành phần không an phận sẽ kiếm chút tiền bẩn thỉu nhưng đa phần các ngành nghề của họ đều không dám trắng trợn vi phạm pháp luật, chúng tôi cũng đang nghiêm khắc mạnh tay đối với những kẻ kiếm tiền bẩn, trắng trợn đánh nhau gây sự, phóng hỏa giết người, những năm này thành phố Lâm Giang về cơ bản không xảy ra những chuyện này”.

Trần Hướng Thiên vô cùng cẩn thận nói, thân phận của anh đặc biệt, bên trên phái anh đến chỗ này đương nhiên cũng có dụng ý, vị trí địa lý của thành phố Lâm Giang rất đặc biệt.

Nó nối liền bắc nam, cắt ngang đông tây, là Nam Thiên Môn của Đế Quốc, sân sau của Nam Cảnh, là đầu mối giao thông mấu chốt để tàu thuyền qua lại, tầm quan trọng trong vùng giao tranh quân sự lại càng không cần phải bàn.

“Thế lực ngầm của thành phố Lâm Giang kỳ thật lực lượng cũng không hề tầm thường, bọn họ có không ít cao thủ, nếu tôi có thể khống chế trong tay, vậy sẽ có tác dụng rất lớn, dù cho sau này có xảy ra chuyện gì, lực lượng đó nói không chừng có thể phát huy tác dụng cực lớn. Bên Nam Cảnh chuẩn bị không ít trại ứng đấu quy chuẩn nhưng nếu như có kẻ xấu muốn ra tay với thành phố Lâm Giang sao có thể không trước tiên điều tra rõ ràng các lực lượng ứng chiến ẩn náu xung quanh thành phố Lâm Giang được?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút đăm chiêu.

“Cậu Long có phải thành phố Lâm Giang xảy ra chuyện lớn gì không? Có người sẽ động tay với thành phố Lâm Giang sao? Nếu là như vậy, Trần Hướng Thiên tôi quên mình làm phục vụ! Mặc dù rời khỏi Nam Cảnh nhiều năm nhưng cậu hãy tin nhiệt huyết chưa bao giờ mất, chỉ cần cậu ra lệnh một tiếng, Trần Hướng Thiên tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu”.

Trần Hướng Thiên đứng lên, chắp tay lại, bộ dạng nghiêm túc nói.

Nam Cảnh là nơi ra đời của các bậc anh hùng, tử trận sa trường là vinh dự lớn nhất của chiến sĩ Nam Cảnh.

“Bây giờ vẫn chưa có nhưng về sau thì khó nói lắm”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, lắc đầu nói.

“Dù sao lời của Trần Hướng Thiên tôi, bất kì thời điểm nào đều có giá trị”, Trần Hướng Thiên lại nói.

Ông ta trầm ngâm một lát sau đó lại hỏi: “Cậu Long muốn thu phục lực lượng của thế lực ngầm để dùng sao?”

“Tôi đang có ý này”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ gật đầu sau đó nói.

“Nếu những lực lượng này thật sự có thể nằm trong tay cậu Long, vậy đương nhiên là tốt. Mặc dù bọn họ không làm việc gì quá giới hạn nhưng vẫn luôn trong tình trạng không được kiểm soát, đối với chúng ta mà nói đó là một mối tai họa ngầm”.

Trần Hướng Thiên khẽ cau mày, nói.

“Chính vì vậy tôi mới đến chào hỏi ông đây, bảo ông chuẩn bị trước tâm lý, đến lúc đó không quá ngạc nhiên là được”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ cười cười nói.

“Cậu Long yên tâm đi, nếu cậu cần chúng tôi sẽ giúp đỡ chúng tôi quyết không chối từ. Lực lượng của chúng tôi kỳ thật cũng không kém so với thế lực ngầm của thành phố Lâm Giang đâu”.

Trần Hướng Thiên nghe vậy, vô cùng khảng khái nói.

“Được, danh sách này ông xem chút đi, chuyện ngày hôm đó ông cũng thấy, hẳn là nguyên do trong số đó, ông cũng đã rõ rồi”.

Long Thiên Tiếu đưa tờ giấy cho Trần Hướng Thiên, sau đó nói, Trần Hướng Thiên nghe vậy, khẽ chau mày.

“Hừm, đám người này quả thực đúng là không bằng cầm thú, ức hiếp người quá đáng. Bố mẹ đứa bé đã phải đổ máu, mà bọn chúng đến heo chó còn không bằng đã vậy còn nhắm vào một đứa bé, bố mẹ con bé còn là liệt sĩ của Đế Quốc nữa, thực sự khiến người ta thất vọng đau lòng”.

Trần Hướng Thiên nhớ tới chuyện ngày hôm đó, cũng nổi trận lôi đình, nếu không phải tận mắt nhìn thấy ông ta cũng không thể tin trên thế giới này còn có những chuyện như vậy, sau khi thành người nhà của liệt sĩ đến tư cách đi học cũng không có, còn bị một đám người tự cho có thân phận cao quý đuổi đi.

“Đưa bọn họ vào danh sách đen của thành phố Lâm Giang, đuổi bọn họ ra khỏi thành phố Lâm Giang, phá hủy sản nghiệp của họ, bọn họ không cho người khác đường sống, tôi cũng không để họ có đường sống. Nhất là những người bức ép người có công với Đế Quốc”.

Long Thiên Tiếu nói với ngữ khí thản nhiên, đã không còn cảm giác tức giận.

“Cậu yên tâm đi, thành phố Lâm Giang không chứa thứ rác rưởi như vậy, tôi sẽ để cho bọn chúng mãi mãi cút khỏi thành phố Lâm Giang, thứ rác rưởi như vậy sống chỉ lãng phí không khí thôi”.

Đều là người xuất thân từ Nam Cảnh, ông ta cũng thấy đau lòng thay đồng đội của mình, đối với đám người rác rưởi còn tự cho mình là cao quý này ông ta cũng vô cùng thống hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK