Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không đi, có chuyện gì, kêu bà ta đích thân đến tận nhà xin lỗi cô!”

Long Thiên Tiếu và một miếng cơm, sau đó nói.

“Sợ rằng không phải là cậu bị điên, dự án đó vốn dĩ thuộc về Tuyết Cầm, để cho con bé tiếp quản không phải là thích hợp sao. Hơn nữa, cậu muốn bà cụ tới đây, còn muốn bà ta xin lỗi?”

Sau khi nghe xong lời nói của Long Thiên Tiếu, Vương Mỹ cảm thấy tên phế vật này điên thật rồi, bà cụ Cố là ai, làm sao có thể đích thân đến nơi như thế này, còn muốn kêu bà ta xin lỗi, chuyện này sao có khả năng?

“Bà ta là cái thá gì, bà ta rất cao quý sao? Chỉ có người khác đến gặp bà ta, bà ta không thể đến gặp người khác hả?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, nói bằng vẻ mặt khinh thường.

“Sao bà cụ có thể tới nơi như nhà chúng ta chứ. Bà ta đã quen ở biệt thự, sẽ đến căn nhà nhỏ ở tiểu khu này chắc? Còn có, muốn bà ta xin lỗi, càng không có khả năng. Hiện tại, bà ta là người đứng đầu nhà họ Cố, việc lớn việc nhỏ trong nhà, đều do bà ta đinh đoạt”.

Vương Mỹ khịt mũi chế nhạo, bà ta cảm thấy kẻ vô dụng này quả nhiên điên thật rồi.

“Đây chỉ là những gì bà nghĩ mà thôi”.

Long Thiên Tiếu thản nhiên nói, nói xong, anh uống một ngụm canh rồi trở về phòng, Cố Tuyết Cầm cũng ôm Long Tiểu Tịch đi theo, hơn nữa còn lên phòng của Long Thiên Tiếu, thấy cảnh này, Vương Mỹ lại được một phen tức giận.

Tên phế vật này, ngày càng thân thiết với con gái bà ta, 5 năm qua, Long Thiên Tiếu không bước vào phòng của Cố Tuyết Cầm lấy một bước, Cố Tuyết Cầm cũng vậy.

Nhưng bây giờ, bọn họ vào phòng của nhau, nó đã trở thành chuyện bình thường rồi.

“Lẽ nào không thể đuổi được tên vô dụng này đi sao?

Vương Mỹ bất bình nói.

“Haizz, không phải bây giờ khá tốt à, tại sao bà bắt chúng nó ly hôn chứ?”

Cố Vân Sơn ở một bên thở dài nói, ông ta hiểu rõ tính cách của vợ mình.

“Mẹ kiếp, một kẻ vô dụng như ông thì biết gì chứ? Để con gái ông cả đời phải đi theo một kẻ vô dụng, một kẻ vô dụng giống hệt ông hả?”

Vương Mỹ nghe thấy vậy, cơn giận nhất thời lên tới đỉnh điểm, lớn tiếng quát tháo.

“Bà cũng không hỏi con bé có muốn hay không, con bé là người trưởng thành, tự biết lựa chọn, nó không cần bà chọn giúp nó”.

Cố Vân Sơn lại nói thêm đôi ba câu, ông ta vốn không muốn nói thêm, nhưng trong khoảng thời gian này, ông ta thật sự không thể chịu đựng được nữa.

“Tốt nhất là ông câm miệng cho tôi, ông ăn hại cả một đời thì cũng thôi đi, bây giờ còn muốn trong nhà có thêm một kẻ vô tích sự, tôi thấy ông có bệnh rồi đó!”

Vương Mỹ lại nói, trông bà ta vô cùng cường thế, khiến Cố Vân Sơn cứng họng không biết nên nói gì, ông ta chỉ có thể ngậm miệng lại, đặt báo xuống rồi trở về phòng.

Vừa bước vào phòng của Long Thiên Tiếu, điện thoại của Cố Tuyết Cầm liền đổ chuông.

Cố Tuyết Cầm đặt Long Tiểu Tịch xuống, nhìn vào màn hình hiển thị, là phía gia tộc gọi tới.

“Có nghe không?”

Cố Tuyết Cầm đưa điện thoại đến trước mặt Long Thiên Tiếu, hỏi.

“Nghe đi”.

Long Thiên Tiếu nói.

“Tôi nên nói gì đây?”

Cố Tuyết Cầm hỏi.

“Để tôi”.

Long Thiên Tiếu cầm lấy điện thoại, sau đó nói, anh nhấn nút nghe rồi bật loa ngoài.

“Tuyết Cầm à, bà nội đây. Bà nghĩ thông rồi, bà định để cháu tiếp tục quản lý dự án hợp tác với nhà họ Tần”.

Cuộc gọi được kết nối, ở đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói ôn tồn. Giọng nói này hiển nhiên là giọng của bà cụ Cố.

“Không phải Cố Hiểu Huy đã tiếp quản dự án này sao?”

Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy, anh cảm thấy có chút nực cười nói.

“Cậu là Long Thiên Tiếu? Tuyết Cầm đâu, để cho con bé nghe máy đi”.

Bà cụ Cố như ở trong mộng mới tỉnh, nói.

“Tôi đang ở bên cạnh cô ấy”.

Cố Tuyết Cầm và Long Thiên Tiếu nhìn nhau, sau đó nói.

“Tuyết Cầm, chắc cháu cũng nghe thấy lời bà vừa nói rồi, ý của cháu như thế nào?”

Bà cụ Cố hỏi.

“Ý của anh ấy chính là ý của tôi. Bà, trong chúng ta ai cũng không nên giả vờ làm người tốt nữa. Tại sao bà cướp dự án đi, trong lòng bà biết rất rõ. Hiện tại bà dựa vào đâu để thương lượng với tôi?”

Cố Tuyết Cầm cảm thấy có chút tức cười, nói. Người nhà họ Cố thật thú vị, coi cô thành cái gì chứ, coi cô là kẻ ngốc sao? Từ một loạt hành vi trước đó có thể thấy, bọn họ càng giống một kẻ ngốc hơn!

“Cố Tuyết Cầm, nếu cháu đã nói như vậy, bà cũng không vòng vo nữa. Chúng ta thực sự không thể giải quyết vấn đề do nhà họ Tần nêu ra. Nhà bọn họ chỉ định rằng muốn cháu phụ trách dự án. Hôm nay, bà đã đồng ý với nhà bọn họ, dự án sẽ do cháu tiếp quản. Chỉ cần cháu đồng ý, nhà cháu không chỉ được khôi phục mọi quyền lợi và trở lại gia tộc. Hơn thế, bà sẽ không truy cứu chuyện cháu biển thủ tiền của gia tộc để mua xe ô tô nữa”.

Bà cụ đi thẳng vào vấn đề.

“Đây chính là quyền lợi mà bà muốn thương lượng với tôi?”

Cố Tuyết Cầm cảm thấy rất nực cười.

“Lẽ nào vẫn chưa đủ sao?”

Bà cụ hỏi.

“Đây căn bản không phải là quyền lợi! Thứ nhất, tôi không khát khao được quay trở lại gia tộc, thứ hai, tôi không biển thủ công quỹ”.

Cố Tuyết Cầm vô cùng chắc chắn nói.

“Cháu không biển thủ công quỹ, vậy chiếc xe đó từ đâu mà tới?”

Bà cụ Cố chất vấn.

“Chồng tôi mua”.

Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Long Thiên Tiếu, nói xong, khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng lên.

“Chồng cháu mua, thằng chồng ăn hại đó của cháu, ở nhà ăn bám 5 năm mà có nhiều tiền như vậy chắc? Cố Tuyết Cầm, cháu muốn tìm lý do, cũng nên tìm một lý do đáng tin chút chứ”.

Bà cụ Cố khinh bỉ nói, mọi người đều biết, Long Thiên Tiếu là một kẻ vô dụng, một kẻ vô dụng ăn bám.

“Tại sao chồng tôi không có tiền? Thứ chồng tôi có chính là tiền”.

Cố Tuyết Cầm nhất thời tức giận bèn phản bác.

“Được được được, cháu làm sao chứng minh được là mình mua xe bằng tiền của chồng? Lẽ nào các cháu đã mua được biệt thự trên đỉnh núi rồi?”

Bà cụ Cố cũng vì thế mà tức giận, sau đó liền mỉa mai châm biếm.

Lúc này, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm nhìn nhau, mở miệng nói.

“Đúng, chúng tôi đã mua được biệt thự trên đỉnh núi. Muốn nói chuyện có thể, bà đến chỗ chúng tôi nói đi, mai là cuối tuần, bà có thể tới, đừng nói là chúng tôi không cho bà cơ hội, chỉ cần bà đích thân tới xin lỗi Tuyết Cầm, cầu xin cô ấy tiếp quản dự án hợp tác với nhà họ Tần, có lẽ cô ấy sẽ cân nhắc lại. Đến hay không đến, bà tự mà suy nghĩ cho kỹ, chỉ có ngày mai chúng tôi mới có thời gian rảnh thôi đó”.

Khóe miệng Long Thiên Tiếu khẽ nhếch lên, anh nói bằng vẻ mặt châm biếm, người nhà họ Cố kiêu căng ngạo mạn này, thật là hàm hồ. Nói xong, anh trực tiếp cúp điện thoại, điều kiện đã mở ra, đến hay không là chuyện của bọn họ.

Vừa cúp máy, điện thoại trong túi Long Thiên Tiếu lại rung lên, anh lấy ra xem, là tin nhắn Lâm Hy gửi đến.

“Anh cả, ngày kia, anh Bách Lý định phẫu thuật cho bác trai, mai các anh chuẩn bị một chút nhé”.

“Ok. Mai tôi sẽ sắp xếp”.

Long Thiên Tiếu đáp.

“Sao thế?”

Cố Tuyết Cầm thấy vẻ mặt của Long Thiên Tiếu hơi cau lại, bèn hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK