Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bắc Thành? Nếu là Bắc Thành, để tôi nghĩ xem”.

Nghe xong, Tần Viễn Lâm lại cau mày, tiếp tục suy nghĩ.

“Bắc Thành, Bắc Thành có Huyết Đồ Tể. Năm đó không như bây giờ, Nam Cảnh vô cùng hỗn loạn, Đông Khấu xâm lăng, loạn lạc tứ phương, thành phố Lâm Giang đứng nơi đầu sóng ngọn gió. Thời kì đó, người chết la liệt như cỏ dại. Trên thực tế, phần lớn Bắc Thành đã nằm trong tay Huyết Đồ Tể từ 20 năm trước. Năm đó người ta đồn rằng, Huyết Đồ Tể đã kiểm soát hầu hết công việc kinh doanh của Bắc Thành khi hắn ta 20 tuổi, hơn nữa còn có dã tâm thống nhất thành phố Lâm Giang. Nhưng 10 năm trước, không biết tại sao, Bắc Thành xảy ra biến cố, Huyết Đồ Tể mất tích, Phương Thắng Thiên lên nắm quyền, khi tiếp quản Bắc Thành, hắn ta mới chỉ 18 tuổi”.

Tần Viễn Lâm cố gắng nhớ lại, nói tiếp.

“Cái người Huyết Đồ Tể mà ông nói, hôm nay cũng đến đó”.

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu nói.

“Là ai?”

Tần Viễn Lâm khẽ chấn động, hỏi.

“Hiện trường, ông không biết người nào thì chính là người đó”.

Long Thiên Tiếu chỉ thản nhiên nói.

“Là cái người đưa cho bọn trẻ đồ ăn vặt à?”

Tần Viễn Lâm kinh ngạc nói.

“Anh ta tên là Châu Vấn, tôi quen anh ta từ rất lâu rồi. Ông còn nhớ có một cửa hàng nhỏ dưới núi Cô thành phố Lâm Giang không?”

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.

“Nhớ, chỉ là tôi chưa bao giờ vào cửa hàng đó”.

Tần Viễn Lâm đáp.

“Anh ta chính là ông chủ cửa hàng đó, hôm nay anh ta đến tìm tôi nói một số chuyện, anh ta bị thương rất nặng, hơn nữa bởi vì chuyện năm đó, tâm tàn ý lạnh, cho nên lựa chọn lui về ở ẩn”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

“Ai có thể ngờ rằng Huyết Đồ Tể lừng lẫy năm xưa sẽ chạy đến đó mở cửa hàng tạp hóa chứ?”

Tần Viễn Lâm có chút trào phúng nói.

“Mặc dù bây giờ Phương Thắng Thiên tiếp quản Bắc Thành, nhưng Châu Vấn vẫn có tiếng nói, theo cách nói của anh ta, anh ta có ý để Bắc Thành nghe theo tôi”.

Nghe xong, Long Thiên Tiếu lại nói.

“Vậy thu phục Bắc Thành, tôi thấy vấn đề chắc không lớn. Chỉ là, cậu Long nắm trong tay hai thế lực, cậu định dùng thế nào?”

Tần Viễn Lâm hỏi.

“Tôi cần một nhóm thế lực lớn mạnh, năng lực cá nhân của bọn họ phải mạnh hơn binh lính Nam Cảnh, thậm chí phải mạnh hơn cả chiến quân đặc chủng, sức mạnh trung bình của bọn họ thậm chí có thể đánh bại bất kì tên sát thủ và lính đánh thuê nào trong liên minh sát thủ nước ngoài”.

Vừa nghe xong, trong mắt Long Thiên Tiếu hiện lên tia lạnh lẽo.

“Theo cách nói của cậu, đầu tiên phải có người, hơn nữa phải là người được đào tạo, bắt buộc trong ngàn người chọn được một, thậm chí là hàng vạn người chọn được một. Cậu Long phải tìm được người phù hợp trong các thế lực ở thành phố Lâm Giang để tăng cường bồi dưỡng, khiến bọn họ trở thành cao thủ như vậy”.

Nghe thấy thế, Tần Viễn Lâm cũng yên lặng nói.

“Đúng. Muốn tìm được đối tượng có thể bồi dưỡng, bắt buộc phải thông qua quá trình sàng lọc kĩ càng”.

Long Thiên Tiếu nói.

“Hơn nữa, loại chuyện này phải được tiến hành trong bí mật, không thể rầm rộ gióng trống khua chiêng, cần phải che đậy. Chẳng hạn lấy một công ty làm vỏ bọc, bởi vì đào tạo được nhân vật như vậy, nhất định phải tiếp xúc với súng đạn. Mà Đại Hạ chúng ta, chỉ những công ty an ninh đã trải qua quá trình lập hồ sơ nghiêm ngặt mới có đủ tư cách để sở hữu súng ống. Cho nên, việc thành lập một công ty an ninh như vậy là rất cần thiết”.

Tần Tiễn Lâm lại nói tiếp.

“Ông nói không sai. Nhưng bây giờ chưa phải là lúc, phải giải quyết xong chuyện ở Bắc Thành đã”.

Long Thiên Tiếu nói.

“Tất cả đều phụ thuộc vào sự sắp xếp của cậu, nếu thành lập công ty an ninh, nhà họ Tần tôi sẵn sàng cùng đầu tư với nhà họ Cố để thành lập một công ty con đồng kiểm soát. Hơn nữa, từ góc nhìn thương mại, thành phố Lâm Giang thậm chí là cả tỉnh Giang Nam đều có nhu cầu về an ninh, về mặt lợi nhuận, tôi thấy hoàn toàn không phải là vấn đề, bằng cách này, lợi nhuận của công ty an ninh có thể cung cấp cho cậu một nguồn kinh phí lâu dài với một chu kỳ tuần hoàn, chắc chắn cậu Long sẽ đào tạo được nhiều cao thủ hơn”.

Tần Viễn Lâm tập trung nói.

“Ông nói rất có lý, thứ tôi cần chính là những gì ông nói”.

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt nói. Tần Viễn Lâm có thể phát triển vượt bậc ở thành phố Lâm Giang, có anh giúp là một khía cạnh, sự nhạy bén trong kinh doanh của ông ta cũng là một yếu tố rất quan trọng.

“Đến lúc đó, cậu Long thông báo cho tôi một tiếng, tôi sẽ sắp xếp người làm chuyện này”.

Tần Viễn Lâm cung kính nói.

“Ừm, đến lúc đó tôi sẽ nói cho ông biết cụ thể nên làm thế nào. Còn có, căn biệt thự hôm nay ông tặng, ông lấy về đi, không cần thiết tặng quà như vậy đâu”.

Long Thiên Tiếu nghĩ đến điều gì đó, sau đó nói.

“Cậu Long, đồ đã tặng rồi mà lấy lại, không hay lắm đâu”.

Nghe xong, Tần Viễn Lâm chỉ mỉm cười nói.

“Tôi đã có một căn nhà ở đây rồi, tôi cần nhiều nhà vậy làm gì?”

Long Thiên Tiếu có chút cạn lời nói.

“Nếu tạm thời không dùng đến, cậu có thể để trống căn nhà đó”.

Tần Viễn Lâm đáp.

“Nếu không có chuyện gì khác, tôi không quấy rầy cậu nữa, tôi về trước đây”.

Tần Viễn Lâm khẽ chắp tay nói.

Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu cũng bất đắc dĩ, hai người tạm biệt ở đây.

Sau khi Tần Viễn Lâm rời đi, Long Thiên Tiếu liền lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Hi.

“Anh cả, có chuyện gì sao?”

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Lâm Hi.

“Chiếc xe đó của cô, đến lái về đi”.

Long Thiên Tiếu thẳng thắn nói.

“Anh cả, đồ đã tặng đi rồi sao có thể lấy về chứ?”

Lâm Hi hỏi ngược lại.

“Không cần tặng quà như vậy”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

“Vậy cứ để chỗ anh cả trước đã, có thời gian tôi đến lấy sau”.

Lâm Hi nói tiếp, nghe xong, Long Thiên Tiếu lại được một phen cạn lời.

“Anh cả tìm tôi còn có chuyện gì à?”

Lâm Hi hỏi.

“Bây giờ cô có thể bắt tay vào điều tra chuyện năm đó rồi, điều tra từng chút một, nếu cô đã hoài nghi ba gia tộc lớn ở thành phố Lâm Giang, vậy thì bắt đầu từ ba gia tộc này đi!”

Long Thiên Tiếu tiếp tục nói.

“Đã rõ, chắc anh cả cũng đang chuẩn bị, không biết bước tiếp theo anh định làm gì?”

Lâm Hi nhàn nhạt nói.

“Tôi cần một đội ngũ như Ám Nhẫn, thậm chí phải mạnh hơn Ám Nhẫn. Bên trong đội ngũ này chủ yếu là sát thủ, được trang bị đủ loại tài năng, năng lực chiến đấu cá nhân xuất sắc, ít nhất phải mạnh hơn sát thủ trong liên minh sát thủ”.

Long Thiên Tiếu nói.

“Nếu anh cả cần, anh có thể trực tiếp điều động Ám Nhẫn, chỉ cần anh cả nói cho tôi biết cần làm gì, tôi sẽ lập tức kêu bọn họ làm”.

Nghe xong, Lâm Hi đáp.

“Cái này không giống”.

Long Thiên Tiếu chỉ đáp lại bằng bốn chữ đơn giản.

“Tại sao không giống?”

Lâm Hi có chút ngờ vực hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK