Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khụ khụ khụ, chuyện là như vậy, tôi có một kế hoạch này muốn bàn bạc với anh”.

Sở Uyển Tình ho nhẹ một tiếng, bộ dạng muốn bàn chuyện nghiêm túc.

“Kế hoạch gì?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Sinh nhật hai mươi lăm tuổi của Tuyết Cầm, anh không phải quên ngày sinh của cô ấy rồi chứ?”

Sở Uyển Tình trả lời lại, cuối tin nhắn còn thêm một icon nghịch ngợm.

“Mười lăm tháng mười”.

Long Thiên Tiếu định thần lại rồi trả lời.

“Nice, trả lời đúng rồi. Thời điểm cô ấy gả cho anh vừa mới bước sang tuổi 20 không được bao lâu, bây giờ đi theo anh đã được năm năm rồi, vốn là một cô em gái ngây ngô, thật đúng là từ ngây thơ thành quyến rũ trưởng thành, một người phụ nữ đã dành cho anh những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất!”

Sở Uyển Tình nghe vậy, lại nhắn lại. Long Thiên Tiếu nhìn thấy những lời này, có hơi sửng sốt một chút, anh phát hiện ra bất tri bất giác Cố Tuyết Cầm đã ở bên mình trải qua nhiều giai đoạn sóng gió gập ghềnh vậy rồi.

Thời gian năm năm, anh chứng kiến quá trình của một người phụ nữ từ khi còn non trẻ đến lúc trưởng thành.

Thời gian 5 năm qua, anh chìm đắm trong quá khứ, dùng cách thức kì quái đối xử với một người phụ nữ để bù đắp cho một người phụ nữ khác.

Thời gian năm năm qua, anh chưa từng làm tròn trách nhiệm của một người chồng, Cố Tuyết Cầm là một người phụ nữ ưu tú. Cô hoàn toàn có thể có nhiều sự lựa chọn khác nhưng cô vẫn lựa chọn yên lặng ở bên cạnh mình.

Nghĩ đến đây trong lòng Long Thiên Tiếu có cảm giác áy náy không nói rõ được, có lẽ anh nên thay đổi, thay đổi một chút gì đó, vì đứa bé, vì Cố Tuyết Cầm, vì chính mình, cũng là vì một gia đình ngày càng hạnh phúc hơn.

Cố Tuyết Cầm xứng đáng có được một gia đình hạnh phúc, xứng đáng có được một người chồng biết chừng mực, hiểu thế nào là bảo vệ, yêu thương giúp đỡ cô.

“Alo alo alo, sao anh không nói lời nào vậy?”

Lúc này, đối phương lại gửi tới một tin nhắn.

“Tôi vẫn ở đây”, Long Thiên Tiếu trả lời.

“Còn mười ngày nữa, tôi sẽ chuẩn bị tốt”, Long Thiên Tiếu lại gửi đi một tin nhắn.

“Chuẩn bị cái gì?”, Sở Uyển Tình lại hỏi.

“Trong ngày sinh nhật sẽ chuẩn bị cho cô ấy một bất ngờ”, Long Thiên Tiếu đáp.

“Ày, tốt lắm, đồng chí này có tư tưởng giác ngộ rất cao, ai còn nói anh là đồ đầu gỗ? Sở Uyển Tình tôi là người đầu tiên đánh vào cái đầu heo của người đó. Vậy anh cứ chuẩn bị đi nha, haha, cần giúp gì cứ nói với tôi một tiếng!”

Sở Uyển Tình hứng khởi hừng hực nói, chỉ là những lời này Long Thiên Tiếu nghe được lại cảm giác Sở Uyển Tình như đang đổ hết kế hoạch ban đầu cho anh.

“Được”, Long Thiên Tiếu chỉ nhắn lại một chữ.

“Đúng rồi, tôi còn có một đề nghị nhỏ, một trong những sở thích của Tuyết Cầm là đàn dương cầm, Lý Trường Dân là nhạc sĩ cậu ấy thích nhất, tôi nghe nói Lý Trường Dân muốn đến thành phố Lâm Giang, nếu như anh có thể lấy được chữ kí của Lý Trường Dân sau đó lại đàn tặng cậu ấy ca khúc “Dấu vết mưa”, đoán chừng cậu ấy sẽ cảm động đến phát khóc đấy!”

Sở Uyển Tình lại lải nhải.

“Cái này tôi cũng biết một chút, còn có tin tình báo nào có giá trị hơn không?”

Long Thiên Tiếu nhắn hỏi.

“Có đấy có đấy, cậu ấy thích ăn tôm càng, tôm hùm lớn, sashimi bào ngư, vi cá mập cao cấp, yến sào, còn cả bí đao ninh, nhất định phải là đặc sắc bản địa thành phố Lâm Giang, anh đợi tôi chút, để tôi liệt kê lại rồi chụp ảnh gửi qua cho anh!”

Sở Uyển Tình nói xong, cảm giác ngôn từ đã không thể nào diễn đạt được hết sự kích động trong lòng, liền đưa ra đề nghị liệt kê ra bảng.

“Được”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút nói không nên lời. Anh từ trước tới giờ cũng không phát hiện ra Cố Tuyết Cầm lại thích ăn đồ ăn đắt tiền như vậy?

“Đúng rồi, tôi nghe cậu ấy nói, tài nghệ nấu nướng của anh không tệ cho nên tôi đề nghị khi đó anh đích thân xuống bếp”.

Sở Uyển Tình lại nghĩ đến cái gì đó, vì vậy nghiêm túc nói.

“Được”.

Long Thiên Tiếu vẫn như cũ trả lời lại một chữ.

Sau khi trả lời xong, Long Thiên Tiếu đợi hơn mười phút, cuối cùng Sở Uyển Tình cũng gửi tới một bức ảnh chụp màn hình, trên đó có ghi 30 40 món ăn, Long Thiên Tiếu nhìn thấy cũng hết chỗ nói nổi.

Cái này chỉ sợ đến sáu mươi bảy mươi phần trăm trong đây không phải là món ăn Cố Tuyết Cầm thích ăn, mà sáu bảy mươi phần trăm là món ăn ai đó thích, trong lòng Long Thiên Tiếu rõ rồi.

“Còn nữa, quan trọng nhắc nhớ anh một chút, Tuyết Cầm không thích ăn mấy món linh tinh gì đó đâu, mấy món ăn dân dã vân vân là món cậu ấy ghét nhất đấy, nói mấy thứ đó nhiều vi khuẩn độc tố, ăn vào không tốt cho cơ thể, anh tốt nhất đừng tự cho mình là thông minh, biết chưa?”

Sở Uyển Tình lại cẩn thận nhắc nhở.

“Cái này tôi biết rồi. Nhưng thực đơn cô gửi phải đến sáu bảy mươi phần trăm đều là những món tự cô thích nhỉ?”

Long Thiên Tiếu phải cạn lời hỏi lại.

“Vị đồng chí này, sao anh có thể nói như vậy? Tôi là bạn học của cậu ấy, cũng là bạn tốt, bạn thân nhiều năm vậy rồi. Chúng tôi là đôi tri kỷ súng bên súng, đầu sát bên đầu. Cậu ấy thích cái gì, trên cơ bản tôi cũng thích mà tôi thích cái gì trên cơ bản cậu ấy cũng thích cái đó. Mấy món ăn yêu thích của hai người, có đến sáu mươi bảy mươi điểm tương đồng, điều này không phải rất bình thường sao?”

Sở Uyển Tình lại nhìn lời này của Long Thiên Tiếu rồi nghiêm túc trả lời lại.



Long Thiên Tiếu nghe vậy, đáp lại bằng mấy dòng icon không còn biết nói gì.

“Tôi đều biết rồi, những món này trên cơ bản tôi đều làm được, còn có gì tôi không biết nữa không?”

Long Thiên Tiếu lại hỏi.

“Còn nữa, cậu ấy thích nhất là rượu vang đỏ, rượu Lafite có văn hóa nguồn gốc lâu đời, rượu Lafite năm 82 hương vị rất tuyệt, rượu có mùi thơm tinh khiết, tràn đầy hương vị năm tháng, là loại rượu vang cậu ấy thích nhất, không có loại khác”.

Sở Uyển Tình lại chậm rãi nói. Long Thiên Tiếu nghe thấy, lại càng không biết nói gì.

“Sao tôi lại không biết cô ấy thích loại rượu đắt đỏ này nhỉ?”

Long Thiên Tiếu cũng phải cạn lời hỏi lại.

“Haz, đó là bởi vì anh không hiểu cô ấy, anh nghiêm túc kiểm điểm lại mình đi”.

Sở Uyển Tình thở dài một hơi, sau đó nói.

“Được rồi”.

Long Thiên Tiếu thản nhiên nói.

“Ok, được rồi, tôi nghỉ ngơi đã. Thể hiện cho tốt, tôi trông chờ vào anh đấy!”

Sở Uyển Tình nói xong, gửi một icon ngủ ngon, Long Thiên Tiếu cũng đáp lại một tiếng rồi tắt điện thoại đi. Hiện giờ đã là hơn mười giờ, sắp đến mười một giờ rồi.

Sau khi Cố Tuyết Cầm tắm rửa xong liền đi đến phòng ngủ của Long Tiểu Tịch, hướng dẫn Long Tiểu Tịch làm bài tập về nhà. Cố Tuyết Cầm là một sinh viên giỏi tốt nghiệp Đại học Lâm Giang, làm các dạng bài tập cấp tiểu học này căn bản không thành vấn đề.

Đúng vào lúc này Cố Tuyết Cầm bước vào phòng.

“Cô thích uống rượu vang đỏ Lafite sao? Loại rượu năm 82 ấy?”

Long Thiên Tiếu nhìn thấy Cố Tuyết Cầm bèn hỏi.

“Ai nói vậy? Rượu vang đỏ đều như nhau mà? Dù rượu có đắt tiền hơn thế, cũng không cảm nhận được điều gì khác biệt!”

Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Long Thiên Tiếu một cái, đi đến trước gương gỡ từng lọn tóc ra, sau đó đáp.

“Cô hẳn là không thích uống rượu, tôi nhớ là vậy”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ yên lặng nói.

“Anh biết là tốt rồi, biết rồi còn hỏi?”

Cố Tuyết Cầm cũng không quay đầu lại, dùng lược chải tóc mình, có chút hờ hững đáp.

“Bởi vì có người nói cô thích uống rượu vang đỏ, còn là loại năm 82”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, đáp lại vậy.

“Ai nói vậy, đúng là nói linh tinh, loại rượu vang năm 82 đắt như vậy, tôi không thích nổi đâu!”

Cố Tuyết Cầm nghe thấy, có chút không nói nên lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK