Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau tỉnh lại, Cố Tuyết Cầm vẫn bám vào người Long Thiên Tiếu như một con bạch tuộc, Long Thiên Tiếu quen rồi, Cố Tuyết Cầm cũng cảm thấy đương nhiên.

Không ngờ mới một khoảng thời gian ngắn ngủi mà cô đã quen với sự tồn tại của Long Thiên Tiếu.

Buổi sáng thức dậy, Long Thiên Tiếu đưa Cố Tuyết Cầm và Long Tiểu Tịch đi làm, sau đó tới tập đoàn Long Đằng. Ở tập đoàn Long Đằng, ngoài việc biết Lục Thanh Dao vào Tần Tiểu Manh huấn luyện, trên cơ bản anh không có chuyện gì làm.

Hơn nữa, bởi vì Lục Thanh Dao bị thương khá nặng, phải mấy ngày mới tới huấn luyện được, thế nên ở tập đoàn Long Đằng chỉ còn lại Tần Tiểu Manh.

Sau khi lĩnh ngộ được cái tinh túy của Thái Cực, Tần Tiểu Manh càng thêm phối hợp với Long Thiên Tiếu về mặt huấn luyện, bất kể Long Thiên Tiếu dạy cô ấy làm gì, cô ấy cũng sẽ làm theo, chủ yếu là phối hợp về mặt cảm xúc hơn.

Sau khi lên kế hoạch huấn luyện cho Tần Tiểu Manh xong, Long Thiên Tiếu tới bệnh viện với Long Đức Phúc. Mặc dù điều kiện trong bệnh viện rất tốt, nhưng Lý Bình ở đây mãi cũng không dễ chịu gì.

May rằng mẹ anh xuất thân nghèo khó, không chỉ không thấy khổ, còn nói là thoải mái hơn ở nhà.

Long Thiên Tiếu hưởng thụ khoảng thời gian yên bình ngắn ngủi, nhưng cả thành phố Lâm Giang lại không yên bình như thế.

Trên tầng cao nhất của tòa nhà Phương Thiên Đại Hạ ở phía bắc thành phố Lâm Giang, Phương Thắng Thiên đang ngồi trong phòng làm việc.

Một nhóm người dè dặt đứng trước mặt hắn ta. Giờ phút này, hắn ta đang cầm một bản tài liệu, đọc thật kỹ càng.

Một lúc lâu sau, rốt cuộc hắn ta cũng đặt bản tài liệu xuống.

“Đây là thông tin mà các người điều tra được?”

Phương Thắng Thiên chỉ vào tài liệu trên mặt bàn, nói với vẻ mặt vô cảm.

“Chỉ điều tra được bấy nhiêu thôi”.

Một cấp dưới cẩn thận nói.

“Tên Long Thiên Tiếu đó là một thằng ở rể của nhà họ Cố ở thành phố Lâm Giang, năm năm trước về Lâm Giang, là người bản địa, bố mẹ cũng ở đây, còn có một đứa em gái. Còn năm năm trước hắn ở đâu, làm gì, thì đều không điều tra được. Trong bản tài liệu này thiếu mười mấy năm cuộc đời của hắn. Suốt mười mấy năm đó, hắn đã đi đâu? Thông tin về Lâm Hi thì còn khoa trương hơn, các người chỉ biết tên cô ta, biết cô ta tới từ thủ đô, ngoài ra thì còn không điều tra ra cô ta là người của gia tộc nào!”

Giọng nói của Phương Thắng Thiên rất bình tĩnh, nhưng mọi người lại cảm thấy càng bình tĩnh thì vấn đề càng nghiêm trọng.

“Thắng Thiên, bọn họ cũng cố gắng hết sức rồi, chúng ta cũng chỉ có thể điều tra ra từng ấy. Tên Long Thiên Tiếu đó chỉ là một thằng ở rể vô dụng thôi mà, tôi cảm thấy cô gái tên Lâm Hi đó mới đáng chú ý. Theo thông tin chúng ta điều tra được, bất luận là Lâm Hi hay Long Thiên Tiếu thì đều có dây mơ rễ má với tập đoàn Long Đằng”.

Ông lão đứng lên nói, lúc này, cũng chỉ có ông ta mới dám lên tiếng.

“Có liên quan đến Tần Viễn Lâm?”

Nghe vậy, Phương Thắng Thiên hỏi.

“Đúng thế”.

Đại trưởng lão đáp lời.

“Được lắm, tôi cũng muốn xem thử tên Tần Viễn Lâm đó muốn làm gì, liệu có phải ông ta muốn trở thành vua thế giới ngầm của thành phố Lâm Giang không đây? Chú hẹn Tần Viễn Lâm giúp tôi, nói là tôi muốn ăn cơm với ông ta”.

Phương Thắng Thiên nghe vậy, bèn nói với ông lão bên cạnh.

“Chuyện này thì được, nhưng Thắng Thiên à, cậu định làm gì vậy? Thế giới ngoài ánh sáng và thế giới ngầm của thành phố Lâm Giang luôn không xâm phạm tới nhau, nếu cậu muốn xử lý Tần Viễn Lâm thì e rằng sẽ phá hỏng quy củ. Vả lại, Tần Viễn Lâm không phải một kẻ dễ chơi, nhà họ Tần có thể trỗi dậy chỉ trong vài năm, nếu nói ông ta không có chỗ dựa thì người khác cũng chẳng tin”.

Giọng nói của ông lão mang theo đôi phần kiêng kỵ.

“Mọi người nghĩ gì vậy? Tôi hẹn ông ta chỉ là để ăn một bữa cơm, đâu có nói là sẽ xử ông ta, thăm dò tình hình thôi mà. Dù sao, việc chúng ta thua cũng có một phần nguyên nhân là bởi vì cô ta”.

Phương Thắng Thiên nghịch chiếc nhẫn trong tay, nói như đang ám chỉ điều gì đó.

“Vậy là tốt rồi. Thắng Thiên, cậu tuyệt đối đừng làm bừa, nếu xử lý Tần Viễn Lâm thì e rằng thành phố Giang Lâm, và thậm chí là cả nước đều sẽ chấn động, gây ra sức ảnh hưởng rất lớn”.

Ông lão yên tâm hơn một chút, tiếp lời ngay.

“Ừm, tôi hiểu, không còn chuyện gì thì ra ngoài trước đi!”

Phương Thắng Thiên nói vậy, mọi người đều nghe lời.

“Phải rồi, tôi nghe nói chú hay qua lại với Tần Viễn Lâm, chú nhận bao nhiêu tiền của lão già đó mà phải nghĩ thay cho ông ta?”

Phương Thắng Thiên đột nhiên nói lời này, ông lão nghe vậy, trái tim đập hẫng một nhịp, xoay người lại.

“Thắng Thiên, sao cậu lại nói thế, chẳng phải cậu nói qua lại với một vài nhân vật có máu mặt ở thành phố Lâm Giang sẽ có lợi cho việc triển khai nghiệp vụ của chúng ta sao?”

Ông lão nghe vậy, dè dặt nói.

“Nói thì nói thế, nhưng cũng đừng thân quá, dù sao chúng ta cũng không chung đường với họ, hơn nữa, chúng ta không biết gốc gác của Tần Viễn Lâm, ông ta khuếch trương được đến mức này, chắc chắn là có chỗ dựa. Chú phải hiểu rằng, có tiền mà không có năng lực giữ tiền, người ta gọi là mang ngọc có tội”.

Phương Thắng Thiên thản nhiên nói.

“Cám ơn cậu Phương đã dạy bảo”.

Ông lão nghe vậy, trên trán rịn ra mồ hôi, nói một cách cẩn thận. Nghe vậy, Phương Thắng Thiên xua tay, ý bảo ông lão ra ngoài, ông lão như vừa được xá tội.

Cùng lúc đó, tại tầng năm của đấu trường dưới lòng đất đường Hongdaokou phía đông thành phố Lâm Giang, trong tay Lôi Hổ cũng đang cầm một bản tài liệu.

“Thứ này chính là thông tin mà các cậu điều tra được?”

Lôi Hổ ném tài liệu lên bàn, bất đắc dĩ nói.

“Đúng thế, Long Thiên Tiếu ở rể cho nhà họ Cố từ năm năm trước, mà nhà họ Cố chỉ là một gia tộc hạng hai ở thành phố Lâm Giang, không đáng nhắc tới. Thế nhưng Cố Tuyết Cầm - con gái ông ba của nhà họ Cố, là một người đẹp nức tiếng Lâm Giang. Lúc còn chưa lấy chồng, cô ấy được công nhận là người đẹp số một thành phố Lâm Giang, nắm giữ quyền hành ở nhà họ Cố. Chỉ có điều không biết lý do vì sao, ông cụ Cố lại bắt cô ấy gả cho Long Thiên Tiếu. Cuộc hôn nhân này là cuộc hôn nhân thứ hai của Long Thiên Tiếu, anh ta còn dẫn theo một đứa con, hơn nữa năm năm qua không hề đi ra ngoài làm việc, một mực ăn bám vợ”.

Lúc này, Cao Bá chậm rãi nói, điều tra ra thông tin như thế, cậu ta cũng ngạc nhiên tột độ, người trong thông tin điều tra chẳng giống anh Long lắm mưu nhiều kế gì cả.

“Còn gì nữa, nói tiếp đi, những gì không có trong tư liệu cũng phải nói”.

Lúc này, Lôi Hổ lại nói.

“Bởi vì chuyện này, nhà họ Cố còn đuổi chi của Cố Tuyết Cầm ra khỏi nhà, chê bọn họ làm mất mặt mình, nhưng điều kỳ lạ là tình thế gần đây”.

Lúc này, Cao Bá lên tiếng. Công tác tình báo ở phía đông thành phố trên cơ bản đều do một tay cậu ta làm, trông cậu ta ngốc nghếch thế thôi, nhưng lại là kiểu người bạo dạn tinh tế, có thể xưng là một người vừa thô lỗ vừa mưu mô.

“Tình thế gần đây thế nào? Nói một lượt hết đi có được không?”

Nghe vậy, Lôi Hổ nhíu mày hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK