Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Long, lấy một địch mười, thần công cái thế, trong lòng Lôi Hổ tôi kính nể, chạy dài cũng không kịp!”

Ánh mắt Lôi Hổ tràn đầy vẻ ngưỡng mộ, lúc này hắn ta chắc chắn được thực lực của Long Thiên Tiếu đã vượt xa Thủy Tam Sinh, thậm chí còn trên cơ chính mình.

Dù cho hắn ta có đối mặt với mười võ sĩ chuyên nghiệp cũng không thể nào hạ gục bọn họ nhanh như vậy. Có thể thắng hay không nó lại là một chuyện khác.

Sức mạnh của Long Thiên Tiếu đã gây ấn tượng mạnh với hắn ta, vốn dĩ trong lòng hắn ta tràn đầy tự tin về trận đấu hôm nay, nhưng giờ hắn ta chỉ có thể nghe theo ý trời thôi. Long Thiên Tiếu có thể đánh bại mười, dù có là hai mươi người chắc không thành vấn đề. Hơn nữa có nhiều hơn thế cũng không là gì hết.

“Tôi chỉ có chút tài mọn này thôi, mọi người nhường rồi”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, thản nhiên nói.

Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều không ai dám nói gì, lúc đầu còn có người hoài nghi Long Thiên Tiếu, nhưng sau một trận này, tất cả mọi người đều không ai nói nên lời. Dù sao, trước thực lực tuyệt đối thế này, bất kỳ từ ngữ nào cũng đều là vô nghĩa.

Lục Thanh Dao nhìn thấy một màn này, sắc mặt cô ấy rất bình tĩnh, cô ấy vừa xem, vừa nghiên cứu, vừa hồi tưởng lại, nhớ lại từng động tác trước đó của Long Thiên Tiếu.

“Woa, đẹp trai quá, sao lại cảm giác giống người già luyện Thái Cực Quyền nhưng vẫn có điểm đẹp trai nhỉ!”

Tần Tiểu Manh nhìn thấy tình huống này, đôi mắt cô ấy sáng lấp lánh, trên mặt cũng lộ ra dáng vẻ ngây ngốc.

“Là con người anh ấy, vốn dĩ đã đẹp trai rồi!”

Cố Tuyết Cầm cũng có chút ngây ngốc, từ tận đáy lòng thốt lên. Sau khi kịp phản ứng lại, cô mới nhận ra lời nói của mình quá lộ liễu. Vì vậy khuôn mặt xinh xắn khẽ đỏ ửng lên.

“Woa, chị Tuyết Cầm, chị đúng là không biết xấu hổ, làm gì có ai khen chồng mình như vậy!”

Tần Tiểu Manh nghe thấy vậy, có chút khoa trương nhìn Cố Tuyết Cầm nói.

“Chị làm gì có!”

Sắc mặt Cố Tuyết Cầm càng thêm đỏ, ấp a ấp úng nói!

“Không có sao? Mọi người có nghe thấy không, haha, đây không phải là do chị Tuyết Cầm thấy ngại chứ, chị Tuyết Cầm, có phải chị không chống lại được rồi không?”

Tần Tiểu Manh nào có dễ dàng buông tha cho Cố Tuyết Cầm như vậy, tiếp tục trêu đùa.

“Vốn dĩ anh ấy trông cũng ổn mà, chị nói như vậy, có gì sai đâu?”

Trên mặt Cố Tuyết Cầm không nhịn được, càng che dấu ngược lại càng rất không được tự nhiên, ngắn gọn thừa nhận.

“Haha được rồi, được rồi, xem ra chị bị người đàn ông này hớp hồn rồi! Phụ nữ ấy mà, một khi đã yêu một người đàn ông, đầu óc sẽ không được tỉnh táo nữa!”

Tần Tiểu Manh nở nụ cười, tiếp tục trêu đùa.

“Em im miệng ngay đi, nhiều người như vậy, em cũng có thể nói linh tinh được”.

Cố Tuyết Cầm liếc mắt nhìn Tần Tiểu Manh một cái, tức giận nói.

“Trận tiếp theo khi nào thì bắt đầu?”

Long Thiên Tiếu lại hỏi.

“Anh Long không cần nghỉ ngơi sao?”, Lôi Hổ hỏi.

“Trận tiếp theo, tất cả cùng lên đi! Thua tôi, mấy người cũng không cần thấy xấu hổ. Năm năm trước, có mười cao thủ hàng đầu cùng nhau tấn công tôi. Họ sống cùng nhau trong một thời gian dài, hợp tác rất ăn ý, trải qua vô số trận chiến, sức mạnh rất đáng sợ, cuối cùng vẫn bị tôi đánh bại”.

Long Thiên Tiếu nhìn đám người, thờ ơ nói. Nhớ lại cách đây 5 năm, đó là một trận chiến kinh thiên động địa, người ta chỉ biết kết quả chứ không biết trận chiến ấy kinh khủng thế nào.

Trận chiến đó đã trực tiếp thiết lập nền hòa bình và ổn định của biên giới phía Nam trong nhiều thập kỷ qua.

Anh là người duy nhất chứng kiến trận chiến đó, bởi người tận mắt chứng kiến trận chiến chỉ còn mình anh sống sót.

Trận chiến đó đã khiến một quốc gia hung hãn tàn độc phải buông bỏ vũ khí, giấu nhẹm quyền lực, không dám ôm vọng tưởng.

“Mấy người thấy thế nào?”

Lôi Hổ nhìn về phía mọi người hỏi.

“Nếu anh Long đã có sức mạnh kinh người như vậy, chúng tôi đều rất muốn xem thử thực lực của anh!”

“Đúng, chúng tôi rất muốn biết anh Long rốt cuộc mạnh thế nào”.

Mọi người nghe xong đều nói, lúc này đã không có bất kì kẻ nào dám khinh thường Long Thiên Tiếu, cũng không có ai cảm thấy Long Thiên Tiếu lấy một địch mười là khinh thường bọn họ nữa.

Lấy một địch mười, còn đánh bại tất cả đám người, đây chính là cách thức thể hiện thực lực.

Chỉ cần có thực lực thì nói gì cũng đúng.

“Vậy thì cứ quyết định vậy, mấy người còn hai mươi ba mươi người nữa, đều lên hết đi!”

Lôi Hổ nghe vậy, lại nói.

“Bên này tôi không có ý kiến”.

Long Thiên Tiếu thản nhiên nói.

Đám đông khán giả vây xem lúc này cũng bắt đầu cảm thấy căng thẳng, vừa rồi là một địch mười, bây giờ còn là một địch hai mươi ba mươi. Như này liệu có thể thắng không?

“Nhiều người như vậy, hai tay khó đánh bốn phía!”

Cố Tuyết Cầm nhìn xung quanh, có phần lo lắng nói. Cô biết thực lực của Long Thiên Tiếu, nhưng mạnh đến mức độ nào, cô cũng không chắc chắn. Một người có thể lấy một địch hai là mạnh, lấy một địch năm đã là kẻ mạnh nhất trong số những kẻ mạnh, lấy một địch mười vậy thì đó là biến thái rồi.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất là Long Thiên Tiếu phải đối mặt với những võ sĩ chuyên nghiệp, điều đó rất không bình thường.

“Sư mẫu cô yên tâm đi, thực lực của thầy không chỉ có vậy đâu”.

Lục Thanh Dao nghe vậy, chỉ thản nhiên nói.

“Khỉ thật, sự muội em biết những gì rồi, chú ấy rốt cuộc mạnh thế nào? Ông chú kỳ quái này, cũng quá biến thái rồi đấy!”

Nghe thấy những lời này, Tần Tiểu Manh vô cùng sợ hãi nói.

“Em cũng không biết. Thực lực của thầy, không phải là thứ chúng ta có thể đoán được”.

Lục Thanh Dao nghe vậy, lắc đầu nói. Cô ấy ngồi ở chỗ đó, khuôn mặt nhỏ nhắn rất căng thẳng, vô cùng nghiêm túc xem tình huống trong sân.

Không bao lâu sau, hơn hai mươi người cùng nhau lên.

Người của Lôi Hổ lần này không dám có một chút khinh thường Long Thiên Tiếu, bọn họ chắc chắn thực lực của Long Thiên Tiếu quả thực cao hơn bọn họ rất nhiều lần.

Ít nhất ở thành phố Lâm Giang căn bản không tìm ra được người lấy một địch mười như vậy.

“Anh Long, chúng tôi biết anh rất mạnh. Cho nên anh cũng đừng trách chúng tôi không từ bất kỳ thủ đoạn nào”.

Một cao thủ cầm đầu nhóm, sắc mặt lạnh lùng thốt ra.

“Ở trên võ đài, vốn dùng thực lực nói chuyện”.

Long Thiên Tiếu làm một động tác, sau đó nói. Anh lập tức làm ra một tư thế.

Khi mới nhìn vào tư thế này, cảm thấy tư thế có hơi giống động tác của Thái Cực Quyền mà các cụ già luyện tập ven đường, thậm chí bọn họ còn hơi chế giễu nó. Nhưng lúc này nhìn thấy động tác này, trong lòng bọn họ chỉ cảm thấy sợ hãi.

Phải biết rằng, dưới công phu này, những người anh em trước đó của bọn họ đều đã bị thương không hề nhẹ.

Nhìn qua công phu mềm mại nhưng quả thực đáng sợ dị thường.

“Chúng ta cần phải ra chiêu”.

Cầm đầu nhóm cao thủ nói.

“Đến đây đi!”

Long Thiên Tiếu nhướng mày nói.

Các cao thủ nghe thấy vậy đều vọt lên, vây quanh Long Thiên Tiếu. Lần này, Long Thiên Tiếu lại thu hồi động tác Thái Cực Quyền.

“Đây là? Hồng Quyền?”

Lôi Hổ ở bên cạnh nhìn thấy động tác của Long Thiên Tiếu, hắn ta như hiểu như không nói, nhìn qua thì là Hồng Quyền, nhưng hình như lại không phải, dù sao cũng rất kỳ quái.

Thân hình và thủ pháp của Long Thiên Tiếu rất kỳ lạ, nắm đấm của anh nhảy múa ra lực rất mạnh, chỉ với một cú đấm, người đàn ông to lớn đã đông cứng lại, máu từ khóe miệng chảy ra, cả người hắn ta ngã xuống đất.

Lôi Hổ nhìn thấy cảnh này, khóe miệng giật giật, mẹ nó, ra tay quá tàn nhẫn rồi, anh ta nói chỉ là một trận giao đấu trao đổi, không phải nói là một trận giao đấu trao đổi thôi sao? Đừng có triệt hạ hoàn toàn người của hắn ta chứ! Nếu những người này toi, thì hắn ta ở thành phố Lâm Giang sẽ gặp nguy hiểm mất.

Phải biết rằng, ở thành phố Lâm Giang những người muốn hắn ta chết rất nhiều đấy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK