Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng, mẹ có việc gì thì gọi điện cho con nhé”.

Long Thiên Tiếu đáp lại một câu. Sau khi Long Tiểu Tịch tạm biệt hai ông bà thì đi cùng với Long Thiên Tiếu xuống dưới lầu.

Bởi vì chuyện hợp đồng mà sau khi Cố Tuyết Cầm về nhà nhưng vẫn còn không ít việc cần làm, vì vậy sau khi Long Thiên Tiếu biết được Long Đức Phúc không sao thì liền về nhà.

Lúc trên xe, Cố Tuyết Cầm nhận được mấy cuộc điện thoại, có lẽ là đang làm việc với bộ phận pháp lý của tập đoàn Long Đằng.

“Đàm phán thế nào rồi?”, Long Thiên Tiếu hỏi.

“Cũng được. Đội ngũ pháp lý của tập đoàn Long Đằng vô cùng chuyên nghiệp. Tôi không gặp khó khăn gì khi làm việc với họ. Năm đó nhà họ Cố cũng có một đội ngũ như vậy để giải quyết một số tranh chấp pháp lý bên ngoài, do chính tôi thành lập”.

Cố Tuyết Cầm có chút nuối tiếc nói. Sau khi cô rời đi, hệ thống mà cô xây dựng dường như đều bị Cố Hiểu Huy phủ nhận hoàn toàn. Sau đó, hiệu suất và lợi nhuận giảm liên tiếp trong năm năm.

May mà ông nội và cô đã xây dựng nền móng vững chắc cho tập đoàn nhà họ Cố, không thì chỉ qua vài ngày tập đoàn nhà họ Cố có lẽ đã sụp đổ rồi.

“Sau khi cô tiếp nhận dự án, vẫn có thể thành lập đội ngũ của riêng mình, cô phải biết rằng, sức mạnh của đoàn đội rất quan trọng”, Long Thiên Tiếu vừa lái xe vừa nói.

“E là rất khó, cái tôi tiếp quản chỉ là một dự án, không phải là tiếp nhận quyền quản lý nhà họ Cố. Việc thành lập đội ngũ của riêng mình, đặc biệt là đội ngũ pháp lý có lẽ có chút khó khăn”, Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì lắc đầu và nói.

“Việc hợp tác với nhà họ Tần chẳng lẽ không cần đến đội ngũ pháp lý hay sao?”, Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì chỉ mỉm cười và hỏi.

“Chẳng lẽ có thể dùng đến à?”

Cố Tuyết Cầm hỏi. Với quan hệ bây giờ của Long Thiên Tiếu và nhà họ Tần, bọn họ và nhà họ Tần nếu có tranh chấp pháp lý thì căn bản không cần đến đội ngũ pháp lý.

“Chẳng lẽ không thể dùng đến?”

Long Thiên Tiếu cười như không cười và nói. Anh liếc nhìn Cố Tuyết Cầm, dường như đang ám chỉ gì đấy. Cố Tuyết Cầm ngây ra một lát khi nhìn thấy ánh mắt của Long Thiên Tiếu. Một lúc sau, trong đầu cô chợt lóe lên, đột nhiên hiểu ra.

“Thực ra là không cần dùng đến nhưng trên danh nghĩa thì có thể sử dụng. Một hạng mục lớn như vậy chắc chắn cần đến sự hỗ trợ của pháp lý”, Cố Tuyết Cầm hiểu ra và nói.

“Đúng vậy, nếu như cô đã tiếp nhận dự án, cô phải tận dụng mọi cách để bồi dưỡng nhân lực của mình, để người của cô trở thành nòng cốt của nhà họ Cố. Lúc đó, nhà họ Cố hoàn toàn phải phụ thuộc vào cô”.

Long Thiên Tiếu mỉm cười và nói. Con người Cố Tuyết Cầm chính là quá chính trực, có nhiều lúc sự ích kỉ không đủ lớn. Nếu không thì năm năm trước Cố Hiểu Huy sao có thể dễ dàng lấy đi mọi thứ của cô.

Cố Tuyết Cầm làm việc luôn rất công bằng chứ không phải vì bản thân mình. Vì vậy cô có rất ít thủ đoạn để bảo vệ lợi ích của bản thân. Do đó, lợi ích của cô rất dễ bị tước đoạt ở thời điểm mấu chốt.

“Tôi cảm thấy con người anh sao lại có tâm cơ sâu xa như thế? Anh đúng là một ông chú xấu xa!”

Cố Tuyết Cầm nghe thấy những lời của Long Thiên Tiếu, lại nhìn Long Thiên Tiếu bằng con mắt khác. Theo cách nói của Long Thiên Tiếu thì cô quả thực không bao giờ thất bại. Cô thậm chí còn nghĩ lại, nếu như năm năm trước cô làm như vậy thì Cố Hiểu Huy làm sao mà thắng được.

“Đây không phải vấn đề xấu hay tốt, đây là thủ đoạn. Cô nên học cách bảo vệ bản thân và lợi ích của mình”, Long Thiên Tiếu mỉm cười và nói.

“Lợi ích của tôi chẳng lẽ không phải lợi ích của anh sao? Tôi có anh bảo vệ là được rồi, không lẽ anh không bảo vệ tôi?”, Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Long Thiên Tiếu, không vui nói.

“Như nhau, cô nói không sai, là lợi ích của nhà chúng ta”, Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì nhìn Long Tiểu Tịch đang chơi điện thoại, mỉm cười và nói.

“Đúng vậy, chính là lợi ích của cả nhà chúng ta”, mặt Cố Tuyết Cầm hơi ửng hồng, cô cảm thấy có chút vui mừng.

Nhà là một thứ rất xa vời.

Năm năm trước, cô chưa bao giờ nghĩ sẽ xây dựng gia đình với Long Thiên Tiếu nhưng bây giờ bọn họ ở chung đã có cảm giác gia đình, càng ngày càng giống người một nhà.

Nhà là gì? Một nam, một nữ, có con trẻ, một nhà ba người, hòa thuận yêu thương nhau, đó chính là gia đình.

Long Tiểu Tịch tuy không phải là con ruột của cô nhưng là đứa bé cô nuôi lớn, tình cảm với con bé ngày càng thân thiết.

Như thế này có lẽ là một gia đình rồi!

“Năm năm trước, có lẽ có rất nhiều người cùng cô nỗ lực, lần này cô quay trở lại vị trí quản lý, bọn có có lẽ sẽ quay về làm việc cho cô. Cô có thể tận dụng việc này để phát huy hết khả năng có thể, cố gắng dành hết lấy những gì bà già đó còn nắm trong tay”.

Long Thiên Tiếu thấy Cố Tuyết Cầm không lên tiếng, lại nói.

“Anh không chỉ có dã tâm lớn mà lòng ham muốn cũng lớn, nhưng mà tôi thích. Chỉ là có thể có chút khó khăn, tôi cần chút thời gian”.

Cố Tuyết Cầm nói. Bà cụ Cố có chấp niệm rất sâu với quyền hành của gia tộc, cho dù đến bước bất đắc dĩ chỉ sợ bà ta cũng không dễ gì buông tay.

“Dã tâm lớn, ham muốn lớn là bởi vì tôi có khả năng tưởng tượng. Một người mà đến khả năng tưởng tượng cũng không có thì bước tiến trong cuộc đời của người đó có hạn. Bởi vì có những chuyện mà đến nghĩ anh ta còn không dám nghĩ đến thì làm sao làm được. Những việc mà không dám nghĩ đến thì đương nhiên cũng không dám làm”.

Long Thiên Tiếu vừa lái xe vừa thong thả nói. Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì lại nhìn Long Thiên Tiếu bằng con mắt khác. Không ngờ người đàn ông này lại có những suy nghĩ sâu sắc như thế, mới gần ba mươi tuổi, năm năm trước anh đã trải qua những gì?

Trong lòng Cố Tuyết Cầm thầm nghĩ, thời khắc này, cô có thể cảm nhận được một loại trưởng thành đau thương từ trên người Long Thiên Tiếu.

Điều này làm cô nhớ đến những lời của Sở Uyển Tình từng nói. Cô ấy từng nói, Long Thiên Tiếu là người đàn ông đã trải qua những thăng trầm, bây giờ cô cũng có cảm giác như vậy. Mỗi khi gặp chuyện, Long Thiên Tiếu đều thể hiện sự bình tĩnh, điềm đạm mà cô không thể có được.

“Nghe có lý nhỉ. Ai nói với anh đấy?”, Cố Tuyết Cầm hỏi.

“Không ai nói với tôi, là tôi tự mình đúc kết”, Long Thiên Tiếu mỉm cười và nói.

“Vậy nhất định là ngài đã trải qua rất nhiều rất nhiều chuyện”.

Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì nhìn Long Thiên Tiếu, thay từ “anh” thành từ “ngài” thể hiện sự tôn trọng, cũng là chế giễu.

“Cô muốn biết à?”

“Anh muốn nói à?”, Cố Tuyết Cầm hỏi.

“Thế thì đợi lúc tôi muốn nói sẽ nói”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, cười ngây ngốc. Không bao lâu xe đã đến biệt thự trên đỉnh núi, Long Thiên Tiếu không lái xe xuống dưới tầng hầm mà đỗ bên ngoài biệt thự.

An ninh của biệt thự trên đỉnh núi rất nghiêm ngặt, xe để ở đây cũng không có vấn đề gì.

Về đến nhà đã là hơn bốn giờ, ở bên ngoài lăn lộn cả một ngày cũng mệt.

“Bên Cố Hiểu Huy yêu cầu thời gian hẹn với chúng ta. Tôi đã hẹn mười một giờ sáng tại biệt thự nhà họ Cố ở sườn núi, chắc không có vấn đề gì nhỉ, ngày mai anh phải đi làm đấy”.

Cố Tuyết Cầm đi theo sau Long Thiên Tiếu, nhìn điện thoại trong tay và nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK