Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảm ơn thầy Long đã chỉ bảo”.

Nghe thấy vậy, Lục Thanh Dao hơi cúi đầu, vô cùng cảm kích nói.

“Đây là tất cả những gì cháu tự mình phấn đấu, chú không cho cháu cái gì cả. Trên đời này, những thứ có giá trị đều cần bản thân phải tự nỗ lực đoạt về, chứ không phải là dựa vào bố thí”.

Long Thiên Tiếu lắc đầu nói.

“Thanh Dao đã rõ, nhưng em vẫn phải cảm ơn thầy”.

Lục Thanh Dao lại nói.

“Ừm, cháu sang một bên tập luyện những gì chú dạy cháu đi, nhân tiện dùng phương pháp dưỡng để hồi phục chấn thương, để cho bản thân khôi phục về trạng thái hoàn mĩ nhất”.

Long Thiên Tiếu nói. Nghe thấy vậy, Lục Thanh Dao hơi khom người xuống, sau đó cô bé đi về một bên tiếp tục luyện tập.

Về phần bên kia, Tần Tiểu Manh đã bắt đầu nghiêm túc tập luyện những động tác Thái Cực Quyền trông có vẻ bình thường đó một cách ngăn nắp có nề nếp.

“Phốc, cô chủ lại luyện Thái Cực Quyền kìa”.

“Cô chủ sao vậy, gần đây si mê Thái Cực Quyền rồi hả?”

“Quỷ mới biết được, có khả năng cô chủ muốn sống cuộc sống của người già trước”.

“Phốc ha ha ha, anh ngậm miệng lại, nói to vậy, có phải anh muốn chết không, có phải lại muốn trừ tiền lương không?”

“Đúng thế đúng thế, cũng may cô chủ chúng ta là người tốt, nếu không lần trước các anh phải cuốn gói cút xéo rồi”.

Thấy Tần Tiểu Manh luyện Thái Cực Quyền đâu ra đấy, đám người nhịn không được cười thành tiếng.

Thật ra các nhân viên bảo vệ ở đây cũng nhìn ra được một số thay đổi của Tần Tiểu Manh, chẳng hạn như trước đây Tần Tiểu Manh bị Lục Thanh Dao đơn phương bạo hành, giờ đây cô đã có thể đánh trả, hơn nữa dáng vẻ còn rất điêu luyện.

Nhưng trong mắt đám người, điều đó vẫn chưa là gì, theo bọn họ, chuyện Tần Tiểu Manh tập Thái Cực Quyền vẫn khiến bọn họ cảm thấy rất buồn cười.

“Có phải lần trước trừ ít lương của các người quá đúng không?”

Mặc dù những nhân viên bảo vệ này không nói to lắm, nhưng Tần Tiểu Manh vẫn nghe được. Nghe được những âm thanh này, trong lòng cô có chút tức giận. Đám người nghe xong đều không dám nói gì nữa.

Long Thiên Tiếu ngồi ở một bên đương nhiên cũng nghe được lời nói của mọi người, trong đầu anh chợt lóe lên một ý nghĩ, anh nhìn vào mấy chục tên bảo vệ này.

“Nếu các anh đã nói như vậy, chi bằng thử xem sao?”

Long Thiên Tiếu đứng dậy, nói với đám bảo vệ đang tập luyện.

“Khụ khụ khụ, anh Long nói đùa à? Sao chúng tôi có thể là đối thủ của anh chứ?”

“Đúng đó đúng đó, chúng tôi không phải là đối thủ của anh”.

“Xin lỗi anh Long, chúng tôi không nên cười nhạo cô chủ”.

“Chúng tôi được đào tạo chuyên nghiệp, trong những trường hợp bình thường sẽ không cười, trừ khi không nhịn được”.

“Phốc ha ha ha!”

Mọi người đang nói chuyện, đột nhiên lại cười ồ lên, nghe thấy vậy, Tần Tiểu Manh tức đến nỗi xanh người.

“Cô chủ, cô đừng để bụng, chúng tôi không có ác ý”.

“Đúng đúng đúng, nhưng cô chủ cô luyện Thái Cực Quyền làm gì, mọi người đều rất tò mò, chỉ có như vậy thôi!”

“Cô chủ đại nhân đại lương, cô chủ là người tốt”.

Đám người sợ Tần Tiểu Manh trừ lương, ai nấy đều lên tiếng nịnh hót.

“Các người cho rằng nịnh tôi thì sẽ không bị trừ lương hả?”

Tần Tiểu Manh tức giận nói, đám người này thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo, thật sự coi cô chủ tôi đây là hổ giấy sao?

“Trừ lương, có nhiều ảnh hưởng xấu, chi bằng nghe theo đề nghị của tôi đi”.

Lúc này, Long Thiên Tiếu nói bằng vẻ mặt ôn hòa.

“Anh Long đừng nói đùa nữa, tôi không thể so tài với anh, chúng tôi căn bản không thể là đối thủ của anh”.

Nghe thấy vậy, đám người đều sợ hãi, bọn họ biết rất rõ thực lực của Long Thiên Tiếu.

“Ý của tôi là, các anh so tài với Tần Tiểu Manh”.

Long Thiên Tiếu lắc lắc đầu nói. Nghe xong lời này, đám người sửng sốt hồi lâu, nhưng sau khi phản ứng lại, bọn họ cũng lần lượt lắc đầu.

“Không được không được, nếu cô chủ không dùng Thái Cực Quyền, chúng tôi cũng không phải là đối thủ của cô ấy”.

“Đúng đó đúng đó, cô chủ là huấn luyện viên trưởng đội bảo vệ, cô ấy dạy chúng tôi, chúng tôi cũng không nhất định là đối thủ của cô ấy”.

“Đúng thế, hơn nữa, chúng tôi không có cái gan dám đánh cô chủ!”

Đám người lần lượt lên tiếng.

“Vậy được rồi, Tần Tiểu Manh chỉ dùng Thái Cực Quyền, một lần 10 người lên, con bé lấy một đấu mười, các anh thấy sao? Hơn nữa, các anh có thể cố gắng hết sức, đừng sợ làm con bé bị thương, nếu nó bị thương, cũng không cần các anh chịu trách nhiệm. Nếu các anh có thể thắng con bé, mỗi người được thưởng 1000 tệ, nếu thua, mỗi người cũng có 100 tệ phí an ủi”.

Ánh mắt Long Thiên Tiếu đảo qua, anh lại đề nghị. Nghe xong, mắt mọi người nhất thời sáng lên.

Có tiền nói gì cũng được, nếu đánh bại Tần Tiểu Manh được 1000 tệ, bọn họ có thể trực tiếp đánh Tần Tiểu Manh thừa sống thiếu chết ngay tại chỗ.

“Điều này khiến chúng tôi rất khó xử”.

Đám người miệng nói một đằng dạ nghĩ một nẻo, nhưng biểu hiện bên ngoài đã sớm phản bội bọn họ.

“Cái đó, cô chủ, anh Long nói có tính không?”

Lúc này, lại có người hỏi.

“Đương nhiên là tính rồi, 1000 tệ đáng bao nhiêu chứ? Mấy chục người các anh, cho dù tôi thua, thưởng mỗi người 1000 tệ cũng chỉ có mấy chục ngàn tệ mà thôi”.

Tần Tiểu Manh hào phóng nói, từ lâu cô đã muốn dạy dỗ đám người khốn kiếp này, cô đường đường là cô chủ nhà họ Tần, vậy mà lại bị bọn họ cười nhạo.

“Vậy tỷ thí kiểu gì? Mong anh Long cho ý kiến”.

Lúc này, lại có người lên tiếng nói.

“Cô chủ các anh chỉ được dùng Thái Cực Quyền, các anh dùng chiêu thức nào cũng được, đợt đầu tiên 10 người ra sân đấu với một mình con bé. Lấy sân huấn luyện làm ranh giới, ai bị đánh bật khỏi sân bãi này hoặc là bị đánh không thể ngóc đầu lên được sẽ bị đào thải, không được tham gia trận đấu nữa”.

Long Thiên Tiếu chỉ vào vạch kẻ ranh giới, sau đó nói với đám người.

“Lấy một đấu mười, chúng tôi sợ sẽ làm cô chủ bị thương, chỉ dựa vào Thái Cực Quyền, sao cô ấy thắng được? Mặc dù chúng tôi muốn thắng để lấy tiền thưởng, nhưng cũng không muốn ức hiếp cô chủ như vậy, đúng không?”

“Đúng đúng đúng, một đấu một là được, bằng không bắt nạt cô chủ quá”.

“Không sai, quân tử thích tiền tài, thu dùng theo đạo lý!”

Đám người lần lượt nói ra suy nghĩ trong lòng mình, một khi Tần Tiểu Manh bị đánh quá thảm, sau này bọn họ cũng không có cách nào tiếp tục phát triển ở tập đoàn Long Đằng.

Hơn nữa, theo đám người, bất kì ai trong số bọn họ đều có thể đánh bại Tần Tiểu Manh, chỉ dựa vào Thái Cực Quyền mềm mại yếu đuối đó, Tần Tiểu Manh có sức mạnh gì chứ.

Chỉ là không biết cô chủ đã trúng phải tà thuật gì, gần đây lại trở nên mê muội với việc luyện Thái Cực Quyền.

Sở thích của giới trẻ bây giờ ngày càng trở nên đặc biệt hơn.

“Mười là mười, đừng lằng nhằng, nếu chị đây thua, sẽ không gây khó dễ cho các người”.

Nghe thấy vậy, Tần Tiểu Manh kiêu ngạo nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK