“Anh Long, cô Cố, xin mời đi bên này”.
Tên đàn em đó lại nói, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm đi theo đàn em của Lôi Hổ băng qua quảng trường Quảng Vật đến một lối vào thang máy có vẻ bí mật.
Cố Tuyết Cầm đã đến nơi này nhiều lần nhưng chưa bao giờ biết nơi này còn có thang máy, mà còn có mấy cái thang máy.
“Đây là định đi đâu?”
Cố Tuyết Cầm kinh ngạc phát hiện khi thấy các nút bấm thang máy không có số dương, toàn bộ là số âm, số nhỏ nhất là -5, dưới quảng trường còn có năm tầng.
“Chỗ này là tầng hầm thứ nhất, là của Lôi Hổ. Tất nhiên, trung tâm mua sắm bên trên cũng là của Lôi Hổ”.
Long Thiên Tiếu giải thích. Tầng hầm thứ nhất và tầng một bên trên có sự khác biệt rất lớn. Bên trên là kinh doanh chân chính, bên dưới là những công việc kinh doanh không thể công khai.
Sự phồn vinh ở bên trên che đậy sự phồn vinh ở bên dưới.
Cố Tuyết Cầm nghe lời giải thích của Long Thiên Tiếu xong thì sự kinh ngạc trong mắt cô càng lớn.
Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm đi theo đàn em của Lôi Hổ xuống tầng hầm thứ năm, vừa ra khỏi cửa thang máy liền nhìn thấy lối đi đầy người, đứng đầu là Lôi Hổ.
“Chào mừng anh Long và cô Cố đến Đông Thành”.
Lôi Hổ khẽ cúi đầu, cất giọng vô cùng cung kính, đàn em đứng sau Lôi Hổ cũng đồng thanh hét to.
“Dẫn chúng tôi vào bên trong đi!”
Long Thiên Tiếu chỉ khẽ gật đầu, Cố Tuyết Cầm cũng chỉ cười nhẹ, coi như đáp lời.
Cố Tuyết Cầm nhìn trang trí xung quanh, trong lòng có chút kinh ngạc, không ngờ bên dưới trung tâm mua sắm Hongdaokou còn có một cung điện ngầm như này.
Dưới sự dẫn dắt của Lôi Hổ, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm đi vào phòng tiếp khách của Lôi Hổ. Phòng khách này có một ghế chủ tọa, bên dưới có rất nhiều chỗ ngồi, trên bàn bên cạnh để rất nhiều loại trà và nước, còn có phục vụ chuyên nghiệp 1-1, tạo cho người ta cảm giác cao cấp.
“Anh nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?”
Long Thiên Tiếu nói với Lôi Hổ, anh đại khái đã biết chuyện gì nhưng Cố Tuyết Cầm vẫn chưa biết, nên muốn Lôi Hổ nói lại một lần.
Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì cũng có chút hiếu kì nhìn Lôi Hổ.
“Anh Long, hôm qua không phải tôi đã nói chuyện với anh rồi sao? Tôi không có gì muốn bổ sung cả, vẫn giống như hôm qua”, Lôi Hổ nói một cách vô cùng thẳng thắn.
“Nhưng vợ tôi vẫn chưa biết, bây giờ anh nói lại đi”, Long Thiên Tiếu nói.
“Vậy được”, Lôi Hổ nói.
Sau đó, hắn ta liền đem chuyện Cố Hiểu Huy đích thân đến đây nói lại cho Cố Tuyết Cầm, nghe Lôi Hổ nói, Cố Tuyết Cầm cau mày, Cố Hiểu Huy này quả nhiên không bỏ được thói xấu.
Anh ta lại có ý đồ thâm độc như vậy, không chỉ ra tay với cô và Long Thiên Tiếu mà còn định bắt Long Tiểu Tịch để uy hiếp Long Thiên Tiếu.
“Anh Long, cô Cố, tình hình cụ thể là như vậy. Lôi Hổ tôi lăn lộn ở thành phố Lâm Giang bao nhiêu năm, chưa bao giờ muốn dùng người nhà của người khác để giải quyết ân oán. Theo như Cố Hiểu Huy nói thì yêu cầu của hắn ta đã vi phạm nguyên tắc của tôi, cho dù người anh ta muốn đối phó không phải là anh Long và cô Cố thì Lôi Hổ tôi cũng không bao giờ nhận mối làm ăn này”, Lôi Hổ có chút cảm khái nói.
“Mặc dù như vậy nhưng không có bằng chứng xác thực thì chúng ta cũng không thể làm gì được anh ta”.
Cố Tuyết Cầm cau mày và nói. Tên Cố Hiểu Huy này đã có suy nghĩ như vậy, có lần đầu thì chắc chắn sẽ có lần hai, lần ba, nếu cứ tiếp tục như vậy thì phải làm sao?
Giờ phút này cô đang nghĩ cách để giải quyết hậu họa sau này.
“Cô Cố hãy yên tâm, Cố Hiểu Huy đó là một tên vô dụng, có nhiều cách để đối phó với loại vô dụng như vậy. Tôi cho anh Long và cô Cố xem thứ này, anh chị xem thử nó có hữu ích đối với anh chị không?”
Lôi Hổ nói, hắn ta nói xong liền phân phó đàn em, đàn em vô cùng cung kính đem tập văn kiện đưa đến trước mặt Long Thiên Tiếu, Long Thiên Tiếu nhận lấy, mở ra nhìn qua rồi đóng lại.
“Cô xem xem có hữu dụng gì không, đây là chuyên môn của cô”.
Long Thiên Tiếu đưa tập văn kiện cho Cố Tuyết Cầm và nói.
Cố Tuyết Cầm nhận lấy tập văn kiện mà Long Thiên Tiếu đưa qua, mở ra và xem xét kĩ lưỡng.
Cô đang xem thì sắc mặt dần thay đổi, trong mắt lóe lên một tia khác thường.
“Cô Cố, thế nào? Có hữu dụng không? Chúng tôi cũng không phải người có chuyên môn, bản hợp đồng này là do tôi nhờ người tìm luật sư bên ngoài soạn thảo theo ý tôi, cũng không biết có hữu dụng gì không?”
Lôi Hổ có chút không chắc chắn nói, tuy rằng không biết có ích gì không nhưng ít nhất cũng chứng minh là Cố Hiểu Huy từng đến nơi này.
“Hữu dụng, vô cùng hữu dụng. Đây là hành vi thuê người khác giết người, theo quy định của pháp luật thì tội danh này của Cố Hiểu Huy không nhẹ”, Cố Tuyết Cầm có chút kích động nói.
“Hữu dụng là tốt, hữu dụng là tốt hahaha”.
Lôi Hổ nghe thấy vậy thì vô cùng vui mừng.
“Nếu hợp đồng này có bản điện tử thì hãy gửi cho tôi. Tôi sẽ đưa cho đồng nghiệp chuyên môn phụ trách lĩnh vực này xem xét, họ là người hiểu rõ nhất”, Cố Tuyết Cầm nói với Lôi Hổ.
“Cao Bá, có bản điện tử không?”, Lôi Hổ gọi một tiếng.
“Có, có”, Cao Bá vội vàng trả lời.
“Đến lúc đó gửi cho tôi là được, đại ca của các anh biết phương thức liên lạc của tôi”, Long Thiên Tiếu lên tiếng.
“Được, lát nữa tôi sẽ gửi cho anh Long”, Cao Bá đáp.
“Tên Cố Hiểu Huy này, lại bại trên hợp đồng rồi”.
Cố Tuyết Cầm liếc nhìn hợp đồng trong tay, có chút cảm khái nói.
“Đại ca, người đó của nhà họ Cố tới rồi”, bên ngoài có tên đàn em bước vào và nói.
“Anh Long, cô Cố, theo như anh Long nói, tôi đã hẹn anh ta đến đây, bây giờ anh ta đến rồi, anh chị xem phải làm thế nào?”
Lôi Hổ nhìn Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm và hỏi.
“Để anh ta vào đi!”, Long Thiên Tiếu nói.
“Dẫn anh ta vào”.
Lôi Hổ nói với đàn em bên dưới, đàn em tuân lệnh rồi đi ra ngoài.
Không lâu sau, cửa phòng tiếp khách mở ra, Cố Hiểu Huy hiên ngang bước vào, ngẩng cao đầu, không để ai vào mắt.
Trong trí nhớ của anh ta, anh ta và Lôi Hổ đã là anh em, quan hệ vô cùng tốt. Anh ta cảm thấy bản thân ở trước mắt đám đàn em của Lôi Hổ cũng cao hơn một bậc.
“Anh Lôi, anh vội vàng gọi tôi đến có chuyện gì thế?”
Vừa bước vào, Cố Hiểu Huy liền nhìn Lôi Hổ, người đang ngồi trên ghế chủ tọa, chắp tay làm động tác chào với Lôi Hổ, dường như căn bản không nhìn thấy Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm ngồi bên cạnh.