Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lý Trường Dân là nhà soạn nhạc nổi tiếng ở Hàn Bắc, có vô số các tác phẩm tiêu biểu, khi tôi theo học dương cầm thích nhất là các bản nhạc của ông ấy. Cho nên, cuộc gặp gỡ giữa âm nhạc ông ấy và hoàng tử ếch là cuộc gặp gỡ đẹp nhất trên thế giới. Để tôi nghe được ca khúc hay nhất trên thế giới này”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, liếc mắt nhìn Long Thiên Tiếu một cái rồi thản nhiên nói.

“Cô muốn nghe bản nhạc mà ông già kia tốn mười năm để soạn ra không?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chủ đích hỏi han.

“Đương nhiên là muốn, chỉ là sao có thể chứ?”

Cố Tuyết Cầm không nghĩ ngợi mà đáp.

“Đương nhiên có thể”.

Long Thiên Tiếu lắc đầu, vô cùng tự tin nói.

“À, đúng rồi, không phải anh quen hoàng tử ếch sao? Hoàng tử ếch kia, đã lâu như vậy rồi còn không chịu lộ diện, có thể người ta không muốn nổi danh. Lý Trường Dân bây giờ đang treo thưởng triệu tệ để tìm anh ta, nếu như anh bán đứng anh ta thì sẽ có ngay triệu tệ trong tay đấy!”

Cố Tuyết Cầm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó rồi nói.

“Tôi là người để ý đến tiền bạc vậy sao?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy có chút ngượng ngùng nói, tiền thưởng triệu tệ, tuy rằng hiện tại với anh mà nói không tính là nhiều nhưng cũng không ít, khi anh nói ra câu này, có chút khẩu thị tâm phi.

“Trên mặt anh không phải nói như vậy à?”

Cố Tuyết Cầm có chút nói không nên lời.

“Quan trọng là cô muốn nghe không, chỉ cần cô muốn nghe bài hát mới của người đó, tôi sẽ bảo người ta lộ diện”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

“Muốn chứ, sao lại không, nhưng người ta sao mà lộ diện được, anh ta vốn không muốn nổi danh mà! Anh có biện pháp gì để người ta lộ diện sao, không phải anh lại muốn làm chuyện gì ép buộc người ta đấy chứ?”

Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Long Thiên Tiếu một cái, lại có chút khó tin hỏi.

“Gì mà ép buộc, tôi là hạng người vậy sao? Như vậy đi, tôi sẽ nói cô nghe một bí mật!”

Long Thiên Tiếu cũng phải cạn lời nhìn Cố Tuyết Cầm nói.

“Bí mật gì?”

Cố Tuyết Cầm hỏi.

“Kỳ thật tôi chính là người đeo mặt nạ hoàng tử ếch, tôi chính là hoàng tử ếch đàn ca khúc kiss the rain kia”.

Long Thiên Tiếu ho nhẹ một tiếng, trịnh trọng nói.

“Thật sao? Sao tôi lại có cảm giác không đáng tin lắm nhỉ, để tôi xem”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, nửa tin nửa ngờ bắt lấy bàn tay to của Long Thiên Tiếu, chạm vào vết chai sần trên bàn tay anh, trong bàn tay to lớn của Long Thiên Tiếu, thậm chí còn có một vài vết sẹo gớm ghiếc, trông rất khó coi.

Đặt cùng chỗ với bàn tay ngọc mềm mại của Cố Tuyết Cầm có chút không mấy thích hợp.

“Làm sao vậy?”

Long Thiên Tiếu có chút khó hiểu hỏi lại.

“Đôi tay này của anh có thể đàn được ca khúc hay như vậy, quỷ mới tin anh! Hay nói cách khác đôi tay này của anh không thích hợp đàn dương cầm đâu, biết chưa?”

Cố Tuyết Cầm không chút lưu tình vạch trần Long Thiên Tiếu.

“Được rồi!”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, cũng hết chỗ nói, anh đã sớm nghĩ đến việc Cố Tuyết Cầm không có khả năng tin tưởng chuyện này.

“Tôi ăn xong rồi, anh rửa bát đi!”

Sau khi Cố Tuyết Cầm ăn xong đứng dậy trở về phòng, Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ đáp lại một tiếng, kỳ thật ai rửa bát không quan trọng, dù sao anh cũng là người đàn ông rất đảm đang.

Sau khi rửa bát xong, Long Thiên Tiếu đi lên phòng.

“Anh nhìn thấy tin nhắn trong nhóm chưa?”

Cố Tuyết Cầm cởi giày cao gót của mình ra, tựa người vào giường, thấy Long Thiên Tiếu đi vào cô bèn hỏi.

“Trong nhóm có gì à?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy có chút khó hiểu hỏi lại.

“Anh vào xem thì biết, chính là phụ huynh nhà kia!”

Cố Tuyết Cầm nói, Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng mở điện thoại ra, mở nhóm chat lên.

Mở lên anh phát hiện có rất nhiều tin nhắn công kích anh và Lương Tuyết Oánh, còn có rất nhiều tin nhắn nhắc đến anh.

“Rùa đen rụt đầu, không phải anh sợ rồi chứ, đến đứng ra nói chuyện cũng không dám, phụ huynh của Long Tiểu Tịch!”

Long Thiên Tiếu vừa mới vào nhóm, mẹ Triệu Thiên Thành là Mã Hi Mai liền tag Long Thiên Tiếu.

""

Long Thiên Tiếu thấy thế đã gửi một loạt dấu chấm lửng để biểu thị không nói nên lời của mình.

“Sao vậy, mẹ nó anh không dám nói chuyện à? Tôi nói cho anh biết, chồng tôi có quen biết những nhân vật lớn trong thành phố này đấy, anh cứ ở đó chờ chết đi!”

Mã Hi Mai vô cùng kiêu ngạo nói.

“Hửm, sáng nay cô bị đánh còn chưa đủ à?”

Long Thiên Tiếu gửi đi một tin nhắn.

“Ngay cả phụ nữ mà anh cũng đánh, anh có xem là anh hùng gì chứ, phụ huynh Long Tiểu Tịch!”

“Phải đó, từ trước đến giờ chưa bao giờ thấy người đàn ông nào ghê tởm như vậy, còn ra tay với phụ nữ”.

“Ngay cả chị Mã mà cũng dám đánh, đợi chết đi!”

Trong nhóm chat, lại nhắc đến tên Long Thiên Tiếu.

“Tôi vốn không phải anh hùng gì, tôi chỉ là một tên vô dụng, vô dụng thì không có giới hạn, cái gì cũng có thể làm ra được”.

Long Thiên Tiếu gửi đi một tin nhắn như vậy, cuối cùng còn kèm theo một icon bất đắc dĩ.

“Mẹ nó làm bà đây gãy 7 cái răng, tôi sẽ khiến cả nhà anh phải chết, phụ huynh Long Tiểu Tịch!”

Mã Hi Mai lại nhắc đến Long Thiên Tiếu.

“Quá thảm rồi, thương chị Mã quá”.

“Chị Mã nhất định phải bắt tên vô dụng này nợ máu trả bằng máu”.

“Đúng vậy, đúng vậy chúng tôi đều có thể làm chứng”.

Mọi người đều mỗi người một câu, ra sức nịnh bợ Mã Hi Mai, Mã Hi Mai chính là vợ của ông chủ công ty địa ốc Thành Dực, mấy năm nay, bất động sản là một ngành có lợi nhuận kếch sù, gia đình Mã Hi Mai thực sự là người có tiền.

Trên thế giới này có ai không muốn làm thân với người có tiền chứ?

“Cảm ơn các chị em. Gãy răng cũng không phải chuyện gì lớn, để làm lại cũng cần có thời gian, chồng tôi nói rồi, để cho tôi trồng loại răng tốt nhất, mỗi cái hết tám mươi tám ngàn tám trăm tám mươi tám tệ!”

Lúc này, Mã Hi Mai lại gửi đi một tin nhắn.

“Thật đúng là có khí phách, trồng một cái răng vậy mà cũng hơn 80 ngàn tệ”.

“Lại còn không à, vừa nhìn đã biết chị Mai là người có tiền, có khí phách rồi. Hơn nữa, khí chất này được tu luyện hàng ngày, chính là khí chất của người có tiền, không thể chê vào đâu được”.

“Đúng vậy, đúng vậy, không nghĩ đến tên vô dụng kia lại dám động tay đánh chị”.

Mã Hi Mai vừa nói xong, trong nhóm lại a dua thi nhau nịnh hót, nghe được lời này Mã Hi Mai rất vui, thứ cô ta muốn chính là cảm giác được tung hô!

“Các bậc phụ huynh nói quá rồi, chúng tôi chỉ là gia đình bình thường thôi, răng có thể trồng lại nhưng vẫn cần thời gian khá lâu. Chỉ là không biết gãy bảy cái răng có thể ảnh hưởng đến việc lái Ferrari của tôi không?”

Ở trong nhóm, Mã Hi Mai không khỏi lo lắng nói.

“Không ảnh hưởng gì đâu, chỉ là khi mở miệng nói khoác gió sẽ lùa qua thôi”.

Long Thiên Tiếu trả lời lại một tin, phía sau còn kèm theo một icon mặt cười, anh cũng phải cạn lời, người phụ nữ này hư vinh đến cực điểm rồi, cái gì cũng phải liên quan đến chuyện cô ta có tiền, lúc nào cũng khoe khoang sự giàu có của mình.

“Phốc ha ha ha”

Cố Tuyết Cầm thấy thế cũng không nhịn được bật cười, cô vẫn luôn quan tâm đến tình hình trong nhóm chat.

“Quá đáng thật, anh cái người này!”

Cố Tuyết Cầm đánh nhẹ vào bả vai Long Thiên Tiếu rồi nói.

“Mẹ kiếp, anh tên vô dụng này, anh đi chết đi, dám đánh bà đây, anh chỉ còn con đường chết thôi, mẹ kiếp anh có dám nói địa chỉ nhà không, bà đây sẽ chơi chết anh”.

Mã Hi Mai vừa nghe thấy lời này của Long Thiên Tiếu, lại bốc hỏa, trong cơn giận dữ đáp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK