Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Vân Hải, người con trai thứ hai nhà họ Cố nghe thấy lời này cũng khẽ gật đầu, đứng dậy.

“Một mình nó chiếm 75% lợi nhuận của cả gia tộc, điều này không chỉ đơn giản là nắm giữ đa số mà nó còn muốn nắm luôn quyền kiểm soát gia tộc trong tay”, Cố Vân Hải, anh hai nhà họ Cố nói.

“Thật sự không thể tin nổi, chú ba nhìn qua là người thật thà hiền lành mà lại nuôi dưỡng được đứa con gái mưu mô như vậy”.

Lúc này Cố Vân Đông có vài phần mỉa mai nói.

“Haha, cũng không hẳn, Cố Tuyết Cầm kia từ khi ông nội còn sống, nó đã kiêu ngạo, không bao giờ nói đạo lý, cũng không cho ai chút mặt mũi nào”.

“Phải đó, phải đó, nếu để người như vậy làm chủ gia tộc, vậy thì gia tộc nhà chúng ta xem như xong đời rồi”.

“Đúng, đúng, đúng, tuyệt đối không thể để Cố Tuyết Cầm nắm quyền, nếu không về sau chúng ta sẽ chẳng có ngày nào yên ổn cả”.

Sau khi anh cả và anh hai nhà họ Cố mở lời, tất cả mọi người mỗi người một câu nhao nhao lên, cả đại sảnh lớn bỗng chốc vô cùng náo nhiệt.

“Băn khoăn của các con mẹ đều hiểu cả, mẹ cũng rất đồng ý với mấy đứa nhưng nếu như chúng ta không đồng ý, thì các con còn có cách khác không?”

Bà cụ Cố vô cùng bình tĩnh nhìn về phía mọi người, cất tiếng hỏi.

“Đề nghị của con là duy trì tình hình như bây giờ, còn chuyện hợp tác với nhà họ Tần không được thì thôi đi. Về chuyện nhà họ Tần muốn kiện lên tòa, thì cứ kiện đi, chúng ta cũng không phải không mời nổi luật sư, mọi người nói xem có đúng không?”

Lúc này, Lưu Thị vợ của anh cả lên tiếng, bà ta nói xong còn không quên hỏi ý kiến mọi người.

“Đúng vậy, chị dâu cả nói đúng đấy, cùng lắm thì lên tòa, không phải chỉ là mời luật sư thôi à, nhà họ Cố chúng ta cũng chưa nghèo đến mức không mời nổi luật sư”.

“Phải đó, muốn chơi thì chơi đến cùng đi, sợ gì chứ?”

“Vốn dĩ là bọn họ đuối lý mà, chúng ta sợ cái gì?”

Nghe xong lời này của Lưu Thị, mọi người đều đồng tình, mỗi người một câu, trong lúc nhất thời có vẻ vô cùng đoàn kết.

“Về lần hợp tác này, nên tiếp tục hay không nên tiếp tục, trong số các con có ai đánh giá được khác biệt chỗ nào không? Nếu như tiếp tục hợp tác, nhà họ Cố chúng ta ngoài thu được lợi nhuận, chúng ta còn được bao nhiêu lợi ích nữa? Nếu không tiếp tục, chúng ta sẽ tổn hại gì, các con có nghĩ đến không?”

Bà cụ Cố nghe thấy vậy, bộ dạng gần như bất động, nhưng vẫn đứng dậy nhìn về phía mọi người, dò hỏi.

Chỉ có điều lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều không ai nói gì.

“Sao vậy, đều không có ai sao?”

Bà cụ Cố lại hỏi, lúc này, vẫn không có ai lên tiếng trả lời.

“Bà nội, chuyện này không cần tính cũng có thể ước chừng được đại khái. Nếu Cố Tuyết Cầm lấy 70% lợi nhuận, chúng ta căn bản không kiếm được gì rồi, lấy đi 70% rồi thì chỉ còn lại 30%, người này một chút, người kia một chút, cũng chẳng được bao nhiêu”.

Lúc này, Cố Hiểu Huy lên tiếng.

“Đúng vậy, đúng vậy, tiền không được bao nhiêu không nói làm gì, còn phải chịu sự kiểm soát của Cố Tuyết Cầm, cái này cũng quá khổ rồi, không cần đánh giá, cũng biết là không có lời”.

“Vẫn là Hiểu Huy biết suy nghĩ, vừa nói một câu đã nói trúng trọng điểm rồi, Cố Tuyết Cầm kia còn kém xa Hiểu Huy”.

“Phải đó, không thể để người con gái kia nhúng tay vào chuyện của gia tộc được, bằng không về sau nó nhất định sẽ làm phản mất!”

Trong đám đông lại anh một câu, tôi một câu, chỉ trong chớp mắt đã ồn ào ầm ĩ cả lên, nghe thấy lời này, Cố Hiểu Huy đang ngồi trên xe lăn có chút đắc ý, cái gì mà có lòng người sẽ có được cả thiên hạ, Cố Tuyết Cầm chỉ sợ cả đời này nó cũng không hiểu được đâu?

“Tất cả đã nói đủ chưa?”

Bà cụ Cố nhìn mọi người, sắc mặt lạnh như băng nói, đám đông nghe thấy vậy biết bà cụ Cố muốn nói, chớp mắt mọi người đều tự giác không ai nói gì thêm.

“Tôi chỉ hỏi mấy người có ai dùng số liệu đánh giá được thiệt hại và lợi ích, các người chỉ cần trả lời có hay không là được rồi”.

Ngữ khí của bà cụ Cố lạnh như băng, đám đông nghe được vậy, cũng cảm giác được bầu không khí không tốt lắm, không ai dám lên tiếng, chỉ đưa hai mắt nhìn nhau.

“Nói đi, ai đã suy tính đến rồi?”

Bà cụ Cố lại hỏi lại.

“Không có, con chưa nghĩ tới”.

“Con cũng chưa nghĩ tới, đang yên đang lành ai lại đi đánh giá mấy thứ này chứ?”

“Đúng vậy, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra rồi, còn phải đánh giá gì nữa?”

Mọi người có chút xấu hổ nói, đáp án nhiều nhất vẫn là chưa suy nghĩ đến.

“Các người chưa nghĩ đến nhưng tôi phải có trách nhiệm nói cho mấy người biết, Cố Tuyết Cầm suy tính rồi, Long Thiên Tiếu cũng nghĩ đến rồi, trước khi chúng ta đến thì chúng nó đã suy tính cả rồi, chỉ đợi chúng ta đến đó thôi. Nhưng chúng ta thì sao, sau khi trở về rồi mới nghĩ đến. Các người có biết nó có nghĩa là gì không?”

Lúc này, sắc mặt bà cụ Cố lạnh như băng nói.

“Có thể có ý nghĩa gì chứ, chỉ có thể nói rằng Cố Tuyết Cầm người phụ nữ này mưu mô xảo quyệt thôi”.

“Phải đó, vậy mà dám động tay trong bản hợp đồng, loại người như thế, nhâm phẩm đúng là có vấn đề rồi”.

“Đều là người nhà họ Cố thế mà còn tính kế chúng ta, Cố Tuyết Cầm này đúng là ghê tởm”.

Mọi người nghe vậy, lại mỗi người một câu nói thêm vào.

“Tôi nói cho mấy người biết, các người đểu sai cả rồi. Điều này có nghĩa là Cố Tuyết Cầm có não còn mấy người thì không. Khi lấy tiền thì mấy người tranh nhau giành giật, nhưng đến khi làm việc thì mấy người đi đâu cả vậy, một dự án quan trọng như vậy, mấy người cũng không suy tính đến được mất, mấy người có biết làm ăn không đấy?”

Bà cụ Cố dùng gậy chống xuống đất, gõ mạnh mấy cái, phát ra âm thanh thanh thúy, bà ta nổi giận, bà ta phát hiện đám người này chỉ là một đám ăn không ngồi rồi, chẳng trách một đám người cũng không đấu lại Cố Tuyết Cầm và Long Thiên Tiếu.

Một đứa con gái bị gia tộc bỏ rơi, một tên vô dụng thế mà lại khiến cho cả gia tộc này sứt đầu mẻ trán.

“Nhà họ Cố cần mấy người làm gì chứ?”

Bà cụ Cố chống gậy, quát lớn tiếng.

Mọi người nghe vậy, một đám đông không ai dám nói lời nào, khí thế nói chuyện trước đó trong chớp mắt không biết đi đâu cả rồi.

“Sao vậy, hiện giờ đều câm điếc hết à, không phải vừa rồi mạnh miệng lắm sao?”

Bà cụ Cố nhìn mọi người, ngữ khí lạnh như băng nói.

“Vậy mẹ nói xem phải làm sao bây giờ ạ? Nếu không hiện giờ chúng ta đánh giá xem sao?”

Cố Vân Đông, anh cả nhà họ Cố có chút không yên nói, tuy rằng bị răn dạy, nhưng một chút ý niệm phản bác trong đầu ông ta cũng không có, hiện tại nhà họ Cố vẫn do bà cụ Cố làm chủ, đắc tội với ai chứ không được đắc tội với bà cụ Cố.

Cố Tuyết Cầm vì không nghe theo bà cụ Cố nên mới có kết cục như hiện tại.

“Hiện giờ thì đã muộn rồi, sớm làm cái gì không biết? Đánh giá kia tôi đã sai người làm ra rồi”.

Bà cụ Cố nhìn mọi người rồi cười lạnh.

“Kết quả đánh giá là gì ạ?”

“Đúng vậy, kết quả đánh giá thế nào ạ?”

“Bà nội, bà mau nói số liệu đánh giá thế nào để cho mọi người cùng biết đi ạ”.

“Phải đó sau khi tiện nữ kia lấy đi 70% lợi nhuận thì còn bao nhiêu tới tay chúng ta đây?”

Lúc này, mọi người lại nhao nhao cả lên. Chuyện bọn họ giỏi nhất là rình những thứ bày sẵn trước mặt, chỉ cần mở miệng khua tay là có thể lấy được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK